Chương 42: Đau khổ ngọt ngào
Trong một lần thi công xảy ra một chuyện nhỏ ngoài ý muốn làm cho Trương Lam bắt đầu lo lắng có người ở trong này chơi đùa sẽ vô ý bị rơi xuống nước. Vì phòng ngừa sẽ có trẻ con đi lại nơi này đùa giỡn vô ý rơi vào trong hồ, Trương Lam đề nghị Trương Tông Quân đem phạm vi chung quanh vây một vòng lưới sắt, nghe được lo lắng của con trai, Trương Tông Quân ngẫm nghĩ cũng biết sẽ có loại khả năng này, loại chuyện này nếu không phát sinh thì việc gì cũng tốt, nếu như thật sự xảy ra chính là chuyện phiền phức lớn, vì vậy liền thống khoái làm theo, không nghĩ ra phải chi phí thêm gần một vạn nguyên.
Thậm chí sau khi cả công trình hoàn thành, con đường nhỏ đi lại cả ngày liên tục bị máy kéo lẫn người qua lại nghiền ép, thế nhưng lại biến thành mặt đường san bằng rộng tới hơn năm thước.
Đương nhiên tiêu phí thi công hồ nước lẫn ống dẫn nước cũng thật xa xỉ, tính hết cả xi măng gạch đỏ cùng hòn đá cộng thêm tiền công của thợ phải tiêu phí hơn bốn vạn. Vào thời niên đại 80 tại nông thôn tiêu phí như vậy không thể nghi ngờ là một công trình khá lớn xem như hạng nhất.
Nhưng hết thảy những chuyện này đều là đáng giá, sau khi hoàn thành hết thảy chất lượng trái cây đóng hộp của Trương gia nhất thời được đẩy mạnh lên một bậc thang, nguyên sản phẩm đã cung không đủ cầu hiện tại mỗi ngày đều có người xếp hàng chờ đợi, thậm chí còn có người tìm chủ nhiệm phân xưởng đưa ra yêu cầu: Chỉ cần có hàng cung cấp cho bọn họ, sản phẩm có kém một chút hoặc bỏ đường ít một chút cũng không có vấn đề gì, muốn tính bao nhiêu tiền thì cứ tính bấy nhiêu. Nghe nói như thế chủ nhiệm phân xưởng vô cùng động tâm, cực lực giật dây kêu gọi Trương Tông quân hi sinh một chút chất lượng để ra thêm được nhiều hàng.
Vừa biết được chuyện này thiếu chút nữa Trương Lam đã đi ra chỉ vào mũi người kia chửi mắng – nhưng hắn chứng kiến người ta dù sao lại cao hơn hắn quá nhiều, không dám! Nhưng hắn nói với lão đầu tử, bất kể như thế nào, cho dù là hàng không đủ cung cấp nhưng chất lượng của sản phẩm cũng kiên quyết không thể hạ thấp xuống. Sản phẩm nhà chúng ta lấy chất lượng mà ổn thắng, làm như vậy chẳng khác gì tự đập chính chiêu bài gia đình mình, tuy rằng nhất thời có thể kiếm được số tiền lớn, nhưng mất đi lòng tín nhiệm của khách hàng đối với sản phẩm của chúng ta, đối với ngày sau phát triển không thể nghi ngờ là bất lợi phi thường, đó chính là một con đường chết.
Đợi sau khi nghe xong Trương Lam giải thích rõ ràng, Trương Tông Quân cả kinh tuôn đầy mồ hôi lạnh. Nguyên bản hắn nhìn thấy sản phẩm của gia đình tiêu thụ quá tốt, cung ứng không đủ cho khách hàng nên bắt đầu sốt ruột, vì vậy khi nghe được đề nghị của chủ nhiệm phân xưởng cũng có chút động tâm. Bây giờ nghe được lời con trai phân tích, hắn mới ý thức được làm như vậy chẳng khác gì là tìm chết, cuối cùng chỉ sáng lạn được nhất thời nhưng ngày sau sẽ bị xóa bỏ.
Sau khi chỉnh sửa triệt để tư tưởng của cha mình, Trương Lam lại giúp gia đình thiết kế một kiểu đóng gói mới, ném bỏ kiểu đóng gói bằng thùng giấy sơ sài trước kia, ngược lại chọn dùng hộp đóng gói tinh mỹ màu sắc nổi bật. Đáng tiếc hiện tại những xưởng in ấn rất ít có năng lực in ấn cao cấp như vậy, Trương Tông Quân chạy vạy khắp nơi mất bao nhiêu lực lượng cuối cùng mới tìm được một xưởng in có khả năng in ấn cao cấp như thế, cuối cùng xem như cũng giải quyết được vấn đề này.
Cách đóng hộp tinh mỹ khiến cho loại trái cây đóng hộp chẳng những có khẩu vị cực tốt, hơn nữa hộp bên ngoài cũng càng thêm cao cấp rất thích hợp làm quà tặng cho thân bằng bạn tốt, chất lượng cùng bao bì tăng lên gấp bội khiến thị trường hoàn toàn biến thành cung không đủ cầu, giá cả không ngừng tăng cao dữ dội. Trương Lam để cho cha tăng cao thêm giá cả bán ra ngoài, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được những hóa đơn đặt hàng mãnh liệt từ các nơi đưa đến, những đại lý bán sỉ trong tay cầm sẵn tiền mặt nước bọt bay tán loạn, tóm lại chỉ cần có hàng không cần để ý tới giá cả chút nào. Thậm chí còn có đại lý bán sỉ thông minh chạy tới tận xưởng nhìn thấy có hàng hóa mới xuất lô liền ném tiền kéo hàng bỏ chạy, làm Trương Lam không ngừng cười khổ. Về phần điện thoại trong nhà, suốt ngày vang lên không ngừng, những người gọi đến hoàn toàn chung một giọng nói nhất trí: Cần hàng, chỉ cần có hàng, lập tức đưa tiền mặt. Hiện tại mọi người chỉ có một ý nghĩ: Lập tức giao hàng, chúng tôi có chính là tiền!
Cả ngày kiếm tiền đếm tiền tới mỏi tay, Trương Tông Quân nhìn thấy tình huống tiêu thụ sản phẩm tăng quá cao, ngoại trừ mỗi ngày oán hận mình bận rộn chân không chạm đất không có thời gian nghỉ ngơi, rốt cục cũng không đề cập tới chuyện hạ chất lượng đổi số lượng. Còn mẹ mỗi ngày niềm vui lớn nhất chính là cầm quyển sổ tiết kiệm nhìn những con số không ngừng gia tăng mà cười đến miệng bị rút gân.
Hiện tại trong nhà máy người nghỉ nhưng trang bị không nghỉ, toàn bộ công nhân trong cả nhà máy được chia làm ba ban tổ, ngày đêm thay phiên nhau. Khi vừa mở nhà máy Trương Lam liền đưa ra ý kiến chọn dùng chế độ hưởng lương theo sản phẩm, làm nhiều hưởng nhiều, những công nhân làm việc nhiều tiền đương nhiên nhận được càng nhiều, nhìn thấy tiêu thụ nóng nảy đến như thế, lòng hăng hái của họ lại sụt sôi ngất trời.
Đây cũng là chuyện đương nhiên, còn không tận lực làm việc kiếm tiền ở không làm gì? Hiện tại mỗi tháng có thể nhận được ba trăm nguyên tiền lương, so với mỗi năm trước kia còn nhiều hơn, ai không liều mạng mà làm? Thậm chí có một lần Trương Tông Quân thấy mọi người quá vất vả, khuyên họ nghỉ ngơi vài ngày, còn thiếu chút nữa đã khiêu khích khiến nhiều người tức giận. Từ đó về sau Trương Tông Quân cũng không bao giờ nói ra những lời khuyên nhủ nghỉ ngơi, hắn cũng hiểu được mọi người trong nông thôn muốn kiếm chút tiền cũng không phải là chuyện dễ dàng, thật vất vả có được cơ hội có thể kiếm nhiều tiền, lại không cần đi xa nhà, cơ hội tốt như vậy biết đi đâu mà tìm đây? Đương nhiên sẽ không có ai dễ dàng buông tha cơ hội này. Dân quê không hề sợ khổ, chỉ cần kiếm được tiền, chuyện khác họ cũng không còn sợ hãi, dù có khổ có mệt bao nhiêu cũng không có vấn đề gì.
Lao động xã hội chủ nghĩa luôn hài hòa nha! Trương Lam thường thường cảm thán, nghe nói xã hội tư bản đều là công nhân nghĩ cách làm sao làm việc ít một chút, còn ông chủ luôn liều mạng nghĩ cách cho công nhân làm việc nhiều hơn một chút; Nhìn thử xem đi, ở chủ nghĩa xã hội giai cấp công nhân chúng ta lại có giác ngộ rất cao!
Có thể đi vào làm việc trong nhà xưởng trái cây đóng hộp của gia đình Trương Lam cũng trở thành mục tiêu nỗ lực của thanh niên trong thôn lẫn những thôn bên cạnh. Chỉ cần vào được nhà xưởng của Trương gia, tiền để dành cưới vợ sửa nhà không cần âu sầu, những cô gái trong thôn mặc cho ngươi chọn lựa, không qua mấy năm là có đủ khả năng sửa sang lại những ngôi nhà rực rỡ sáng ngời.
Nhìn bộ dạng bận rộn hiện tại của nhà máy, Trương Lam có chút đau đầu, phỏng chừng trên thế giới này không có việc gì không thể kiếm tiền, nhưng không có khả năng tận tình đi kiếm tiền thật làm người ta cảm thấy thống khổ!
M Long