Editor: Nguyetmai
Khác với tình hình bị đuổi giết sau lần thành danh đầu tiên, giờ phút này, Khai Tâm rất thoải mái và nhàn nhã.
Suốt ba ngày liên tục, Khai Tâm ở trong khu luyện công cao cấp Hồng Phấn Vụ Lâm ít người qua lại, không bị bất cứ ai quấy rầy, thanh thản đột phá một môn kiếm pháp thông thường.
Bây giờ, nội lực của hắn đã lên đến 159.4 điểm, chỉ cần võ công tiến bộ thêm một tầng nữa là sẽ được viên mãn, thành công bước vào cảnh giới thứ ba là cảnh giới Huyền Diệu…
Mặc dù hiện tại trên Long - Phượng bảng càng ngày càng nhiều những cao thủ biến thái có nhiều võ công thượng thừa cảnh giới Tông Sư, những người đạt tới cảnh giới Huyền Diệu cũng càng lúc càng tăng, nhưng Khai Tâm không quá quan tâm. Long - Phượng bảng chỉ dựa vào cảnh giới nội công và cảnh giới thượng thừa làm căn cứ thực lực, vẫn chỉ là một hình thức ban đầu, chưa có tính hoàn thiện, có lên bảng hay không cũng chẳng quan trọng.
Trước mắt, rất nhiều người chưa nhận ra đạo lý tương sinh tương khắc giữa các loại võ công với nhau, một số người luôn muốn luyện được võ công thượng thừa có tính công kích cao, cho rằng thượng thừa có sát thương mạnh chính là tốt nhất, đương nhiên, cũng không phải tốc độ nhanh thì đã là hay, tu luyện sai lệch thì sẽ không thể gặt hái được thành tựu…
Khai Tâm chỉ muốn lẳng lặng tu luyện theo phương pháp của kiếp trước để nhanh chóng mạnh lên, tiến bộ thêm một bước nữa.
Bây giờ có Hoa Lang Ngâm và Vô Ảnh Tật Phong Cước cảnh giới Tông Sư, đối phó với cao thủ bình thường sẽ dễ như trở bàn tay, đương đầu với một số cao thủ cũng không có vấn đề gì. Trong số những người chơi, ít có người là đối thủ của hắn, ngoại trừ mấy người mà ngay cả đời trước hắn cũng chưa từng đối mặt…
Nhất Đế!
Nhị Hậu!
Cùng mấy người trong Tam Vương, Thất Hầu chẳng biết vì lý do gì mà lại không tham gia cuộc luận kiếm toàn cầu ở Hoa Sơn.
Nhưng Khai Tâm tin tưởng rằng, với kinh nghiệm và thực lực hiện tại của hắn, cho dù những người này đều đạt được truyền thừa võ công tuyệt thế từ sớm thì chắc chắn cũng không phải đối thủ của hắn, họ sẽ chậm rãi triển lộ ra ở giai đoạn sau.
"Kiếp này, ta chờ các ngươi xuất hiện."
Đôi mắt của Khai Tâm rất kiên nghị, trong cánh rừng đào thoáng mát màu hồng, Ngân Lang Phá Hoàng Kiếm nhẹ nhàng hất hai nữ tặc che mặt với dáng người thướt tha ra.
Vút! Vút!
Tia sáng màu đỏ lóe lên, hai chiếc phi tiêu phi bắn về phía Khai Tâm, bị lớp khí hộ thể màu vàng óng hất bay đi.
Kim Chung Tráo lóe lên không ngừng, màu sắc nhạt đi đôi chút… Đủ để thấy được sức lực ẩn chưa trên thân phi tiêu không hề thua kém một đòn đánh đã được dồn hết sức của võ học thượng thừa.
Là một thế lực ngoại môn của Di Hoa Cung ở Vu Hồ, thực lực của những tên nữ tặc mặc quần áo màu hồng che mặt này đều đã đạt tới cảnh giới Huyền Diệu hậu kỳ, rất khó để chọc vào, gần như đã trở thành khu vực mà người chơi ở Vu Hồ không dám tùy ý tới gần, cho dù có là Khai Tâm cũng phải hành động cẩn thận dốc hết sức để ứng phó.
Thế nhưng, đây vẫn là một sự lựa chọn không tồi để rèn luyện kiếm pháp, đồng thời đề cao cảnh giới của Kim Chung Tráo.
…
"Mau lên! Mau ngăn nó lại!"
"Được! Dụ nó vào rừng cây…"
"Cứng quá, đánh không xi nhê gì cả, kéo vào rừng rồi xử từ từ!"
"Lần này phát tài rồi, là Niên Thú! Ha ha! Mau lên! Để người khác nhìn thấy thì không hay đâu."
Trên một con đường cách huyện Vu Hồ khá xa, mười người chơi đang kích động vây quanh một con dã thú màu vàng trông rất kỳ lạ. Họ vừa không ngừng công kích vừa hò hét xua dã thú vào rừng cây cách đó khoảng một trăm mét: "Nó định chạy!"
"Ngu thế! Để hở ra một hướng, người ở phía rừng cây mau tránh ra! Lùa nó vào rừng đi, đừng để những người khác phát hiện ra…"
Cả nhóm người nhao nhao hành động.
Thì ra nhóm người này là đệ tử trong cùng một môn phái, lần này họ tới một nơi ở huyện Vu Hồ để chấp hành nhiệm vụ, không ngờ cái con thú kỳ lạ này lại xông tới từ bên ngoài, gặm cỏ xanh ở ven đường như những con dê con bò thông thường, không hề để ý tới họ.
Lúc đầu…
Cả nhóm đều không quan tâm tới.
Có trách thì phải trách con dã thú màu vàng này rất dễ làm người ta chú ý tới, trên trán còn có một chữ Niên rất bắt mắt!
"Niên Thú!"
Sau khi cả đám tới gần, không biết là ai hô lên một tiếng, cả đội ngũ lập tức sôi trào lên.
Mấy ngày nay, trên "Giang hồ" và diễn đàn của trang chủ game cũng bắt đầu lan tin về Niên Thú…
Nghe nói nó được tạo mới không cố định giờ ở mọi nơi trên cả nước, cực kỳ hiếm thấy, nhưng có vẻ như mỗi một con Niên Thú đều chứa rất nhiều thứ hay ho.
Thậm chí có người nói rằng có thể lấy được kim nguyên thuần chế trên người Niên Thú, giá trị là một vạn lượng bạc nếu bán vào cửa hàng. Hơn nữa, thực lực của những con Niên Thú này cũng không mạnh, chỉ có khả năng phòng ngự là biến thái, phải đánh thời gian dài mới có thể giết chết được. Thế nhưng, ít nhất một con Niên Thú có thể rơi ra ba kim nguyên, thỉnh thoảng còn rơi ra những thứ như bí tịch, đan dược, vũ khí.
Nghe đồn có mấy người chơi khá may, thực lực của họ không ra sao, nhưng lại đạt được những mười kim nguyên và bí tịch võ học thượng thừa cảnh giới Tạo Hóa, sau đó nhận được lời mời của mấy bang phái trong vùng.
Cũng chính vì đối phó với Niên Thú rất dễ, lại còn giúp người ta phát tài mà mạnh lên chỉ sau một đêm, vì thế trong "Giang hồ", người ta đổ xô nhau đi tìm kiếm Niên Thú…
Nhận ra đó là Niên Thú, cả đám người rất kích động, nhưng lại nhanh chóng tỉnh táo lại.
Dưới sự cố ý của họ, Niên Thú thở phì phò chạy như bay vào rừng, định chạy thoát khỏi đám "quái vật" hung tàn vung đao vung kiếm ở đằng sau.
Tất cả đuổi sát theo sau với tâm trạng kích động. Lúc đuổi vào sâu trong cánh rừng không tên này, họ lại bắt đầu vây lấy Niên Thú một lần nữa:
"Phát tài rồi! Phát tài rồi!"
"Chậc chậc, Niên Thú, không biết sẽ rơi ra cái gì đây…"
"Tiếc là chỉ có một con."
Con Niên Thú đáng thương đó bị đám người ấy vừa lẩm bẩm vừa bao vây lấy, nó xoay chuyển bốn chân, đảo quanh tại chỗ một cách lo lắng, sợ đến mức cả người run lẩy bẩy.
"Nói ít thôi, xử lý đi rồi nói!"
"Lên!"
Đủ mọi loại cảnh giới Tạo Hóa được khởi động, trong đó còn có một người bộc phát ra khí thế đáng kinh ngạc của cảnh giới Huyền Diệu, thanh đao hình đầu quỷ dữ tợn cực kỳ khí phách. Trong lúc vung đao, lưỡi đao ấy còn làm Niên Thú bị thương nặng hơn cả một nhóm người đó cộng lại.
"Không hổ là danh khí nhất phẩm…"
Hiển nhiên những người xung quanh cũng chú ý tới, cứ bị trúng một đao của người có cảnh giới Huyền Diệu này là tiếng kêu đau của Niên Thú lại hết sức chật vật, như thể bị thương rất nặng. Trong đội ngũ, mấy người khác đều tỏ vẻ cảnh giá. Bởi vì dù là cùng một nhóm, nhưng trong thế giới trò chơi, chỉ có người gây ra mức độ tổn thương cao nhất mới có thể lấy được chiến lợi phẩm trong thi thể, nếu những người khác muốn lấy thì phải chờ qua ba phút bảo vệ.
Vì thế… Với cái đà này, sau khi Niên Thú chết, chắc chắn thứ rơi ra sẽ thuộc về người chơi cảnh giới Huyền Diệu.
Trên người Niên Thú có rất nhiều tiền tài trị giá lớn cùng với bí tịch võ học thượng thừa cơ mà!
Sức hấp dẫn của tiền tài phải nói là chí mạng đối với những người chơi bình thường.
Lúc Niên Thú đã bị thương khá nặng, nét vui mừng trên mặt người chơi cảnh giới Huyền Diệu càng lúc càng rõ ràng, động tác vung đao của hắn ta cũng rất ra sức. Như thể đang nghe thấy lời nhắc của hệ thống, nói rằng hắn ta đã đạt được những thứ trên người Niên Thú, động tác của hắn ta lại tăng nhanh hơn.
Những người khác đang vây giết Niên Thú lại tỏ ra chần chừ, động tác trên tay có dấu hiệu chậm lại…