Editor: Nguyetmai
Vầng sáng lóa mắt tỏa ra ngay trên đỉnh đầu của nhóm người Thải Y Môn! Trong ánh hào quang mãnh liệt màu vàng óng, mọi người nhìn thấy Nhẫn Vương mặc áo giáp vàng kim là kẻ đầu tiên bị văng ra khỏi phạm vi vầng sáng! Thân thể y hơi lảo đảo, lùi lại về sau mấy bước rồi mới đứng vững lại được.Nhẫn Vương ngẩng đầu lên, vẻ mặt y hết sức nặng nề.Vù!Khai Tâm đã mặc Hoàng Long Cung Phục, tà áo phấp phới, đứng trước nhóm người của Thải Y Môn, Ngân Lang Phá Hoàng Kiếm chỉ xéo xuống mặt đất, vẻ mặt thản nhiên và bình tĩnh.Nhìn từ đằng sau, tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.Nọa Mễ và Phượng Vũ Thải Y chớp mắt, vẫn chưa lấy lại tinh thần sau cú va chạm liều mạng của người đó với Nhẫn Vương. Sau một hồi quan sát, hai người nhìn nhau với ánh mắt không dám khẳng định.Trang bị này, bóng lưng này… Quen quá…Phản ứng của ba con sói cô đơn cũng không chậm. Trước khi những người này bật ra tên của Khai Tâm, họ chen lên phía trước, nói vào tai của mấy người Phượng Vũ Thải Y, sau đó lại lẳng lặng lui về đằng sau trong ánh mắt tròn xoe và mừng rỡ của mọi người – vào lúc thế này vẫn không nên để lộ ra thì tốt hơn."… Quả nhiên là cậu."Bàn tay nắm chặt Ngân Giác Côn của Phượng Vũ Thải Y hơi run lên, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Khai Tâm, chút bất mãn dưới đáy lòng cũng không cánh mà bay.Ban đầu cứ tưởng Khai Tâm đã bỏ qua hoạt động lớn đầu tiên của bang phái, không ngờ tên nhóc này vẫn luôn ở bên cạnh. Nhớ tới mấy lần hắn lên tiếng nhắc nhở, hình như cũng đều nhắc nhở Thải Y Môn cả, trong lòng cô không khỏi nóng lên, đột nhiên cảm thấy những cố gắng trong khoảng thời gian này không hề uổng phí chút nào.Nọa Mễ cực kì phấn khích, sau một hồi kinh ngạc, khuôn mặt của cô mừng rỡ hơn hẳn, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào sườn mặt Khai Tâm. Nếu không có Nhẫn Vương ở đối diện thì có lẽ cô đã xông lên, quan sát thật kĩ dáng vẻ của Khai Tâm rồi.So ra thì phản ứng của đám con trai như Tiểu Thí Cổ Loạn Quyết và Ngữ Trà Huynh rõ ràng là bình tĩnh hơn nhiều."Tên nhóc này tới thật đúng lúc…""Cuối cùng cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.""Ha ha, ta biết ngay là cậu ta mà, nếu không thì làm gì có ai lợi hại như thế, một mình giải quyết bao nhiêu Ninja…"Nội bộ Thải Y Môn trở nên sôi trào.Thế nhưng, mấy đệ tử của phái Võ Đang không chú ý tới sự khác lạ cùng những lời bàn tán khe khẽ của nhóm người Thải Y Môn. Sau khi lấy lại tinh thần, họ nhìn sang người đàn ông bí ẩn đang giằng co với Nhẫn Vương bằng những đôi mắt vui mừng và bất ngờ, nụ cười xuất hiện trên mặt.Phía đối diện, đám người Thập Tam Côn Tăng và Âu Dương Khánh cũng chú ý tới người đàn ông bí ẩn đột nhiên xuất hiện trong vòng chiến, ai nấy đều thở phào một hơi…"Đa tạ vị huynh đài này đã ra tay trượng nghĩa!""Đừng khách sáo."Khai Tâm đáp lại rất thản nhiên, đôi mắt hắn lướt nhìn lối đi một vòng, dừng lại trên thi thể của các đệ tử phái Võ Đang, trong lòng than thầm: "Vẫn đến muộn một bước."Mặc dù trước đó hắn vẫn nghĩ rằng càng ít đối thủ cạnh tranh thì càng tốt. Nhưng nghĩ tới độ khó của tầng thứ hai Vương Lăng, người của phái Võ Đang, phái Trường Lạc và phái Nga Mi vẫn nên bảo toàn thì tốt hơn.Nghĩ tới đây, hắn ngước mắt, nhìn về phía Nhẫn Vương ở đối diện…Rõ ràng Cầm Long Thủ vừa rồi của hắn đã khiến Nhẫn Vương cảm thấy bất an, không tùy tiện ra tay nữa.Đây chính là trí tuệ của NPC cao cấp."Nơi này cứ giao cho ta." Bước lên trước hai bước, giọng nói của Khai Tâm vang lên trong lối đi.Người của phái Thiếu Lâm, phái Võ Đang đều ngỡ ngàng, sau đó nhanh chóng hiểu ra và gật đầu. Họ dẫn những người đã bị thương của môn phái mình lùi ra sau, để khu vực chiến đấu trở nên rộng rãi hơn.Với thực lực mà người đàn ông bí ẩn đã thể hiện ra lúc trước, cùng với mũi kiếm đánh lui Nhẫn Vương vừa rồi, họ không hề nghi ngờ gì khi đối phương có thực lực để chiến đấu tay đôi với Nhẫn Vương!"Nhất Đồng, cậu rút đi."Bên phía Thải Y Môn, Phượng Vũ Thải Y cố gắng lấy lại bình tĩnh, nghiêm túc hạ lệnh cho Nhất Đồng rời khỏi vòng chiến.Mặc dù Nhất Đồng còn hơi mơ màng, nhưng cục diện vừa nãy đã rõ lắm rồi. Mặc dù phòng ngự của cậu ta đã đạt tới cảnh giới đáng kiêu ngạo, nhưng đối mặt với kẻ địch cao hơn mình hai cảnh giới, đối mặt với Nhẫn Vương có tốc độ đánh đáng sợ như thế, cậu ta hoàn toàn không có sức đánh trả, không thể cầm cự được bao lâu.Với người đàn ông bí ẩn đã ra tay để cứu giúp Thải Y Môn, cậu ta vẫn có thiện cảm, cho dù người đó nói rằng sẽ một mình đánh Nhẫn Vương thì cậu ta cũng chẳng có nhiều dị nghị.Nhất Đồng gật đầu, dịch chuyển thân thể của mình lùi ra cách đó khoảng hai mươi mét. Cây rìu lớn màu đỏ tím chĩa xuống bên người, bảo vệ nhóm người của Thiếu Lâm, Võ Đang.…Sau khi vòng chiến không còn một ai nữa, đôi mắt của Khai Tâm mới trở lại người Nhẫn Vương.Bộ Hoàng Kim Khải Giáp vừa vặn phủ kín cơ thể chẳng những giúp Nhẫn Vương rắn rỏi hơn, đồng thời còn khiến nó trở nên bí ẩn hơn. Trên người y tản ra hơi thở của những kẻ có địa vị cao, ánh mắt lạnh lẽo như băng, mỗi một động tác đều làm người ta không dám khinh thường.Đây chính là Nhẫn Vương!Thế nhưng, Khai Tâm biết rằng, cái tên trước mặt chỉ là thế thân cao cấp của Nhẫn Vương mà thôi. Mặc dù sức chiến đấu gần bằng Nhẫn Vương, nhưng vẫn chỉ dừng lại ở mức cao nhất của cảnh giới Sinh Tử, còn cách cánh cửa của cảnh giới Giải Thoát một bước.Cái gọi là sai một li đi một dặm, câu này cũng có thể dùng với Nhẫn Vương…Cảnh giới Sinh Tử và cảnh giới Giải Thoát là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.Chưa bàn đến thực lực, nếu là Nhẫn Vương thật sự thì chắc chắn Cầm Long Thủ của Khai Tâm đã không thể thành công.Cũng vì sự tồn tại của Cầm Long Thủ nên chắc chắn "phân thân của Nhẫn Vương" cảnh giới Sinh Tử sẽ phải chấm dứt sinh mệnh một cách thảm thiết.…Một bầu không khí nặng nề nhanh chóng bao trùm khắp lối đi!Người của ba môn phái chia nhau đứng ở hai đầu lối đi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Nhẫn Vương và người đàn ông bí ẩn, cảm xúc dâng trào.Họ đã bắt đầu tưởng tượng ra cảnh tượng chiến đấu kịch liệt của hai người rồi!Thế nhưng, cuộc chiến còn chưa bắt đầu thì Khai Tâm đã làm một động tác khiến tất cả mọi người phải ngạc nhiên…Lấy ra hai viên đan dược trong túi Càn Khôn, hắn ném vào miệng một cách thong dong, nhai nuốt, sau đó thình lình lao ra trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người!Vút!Hẳn đây chính là tĩnh như núi, động như thỏ mà mọi người thường nói!Động tác của Nhẫn Vương không hề chậm hơn. Ngay khi Khai Tâm vừa biến mất, y chẳng hề hoảng hốt, lùi về sau nửa bước, hai tay đan chéo vào nhau, bày ra tư thế phòng ngự và phản kích.Keng!Thân thể của Nhẫn Vương run lên, nắm ngay lấy khoảng dừng sau khi Khai Tâm công kích thành công. Đôi mắt y tỏa ra sự lạnh lẽo, áp sát như chẳng bị ảnh hưởng bởi đòn tấn công vừa rồi, đánh một chưởng vào trán Khai Tâm.Tiếng gió rít gào!Hừ!Khai Tâm đã chuẩn bị từ lâu rồi, tay trái chuyển thành dạng móng vuốt. Đòn đánh của Nhẫn Vương chỉ như một bữa ăn sáng, sức lực hoàn toàn tan rã, Ngân Lang Phá Hoàng Kiếm chém ngang không chút do dự.Keng!!Mặc dù cổ họng cũng được Hoàng Kim Khải Giáp bảo vệ, nhưng dù sao cũng là nơi tiếp nối, khả năng phòng ngự kém nhất. Sau một tiếng vang lớn, Nhẫn Vương che cổ lùi lại mấy bước, ánh mắt như đang nóng lên.Tiếp tục!Khai Tâm không chần chừ dù chỉ một giây, sau một đòn công kích thành công, hắn lại khởi động Huyễn Ma Thân Pháp một lần nữa.Dòng khí nóng mà Ngọc Lộ Hoàn tỏa ra nhanh chóng bổ sung vào phần nội lực bị hao tổn khi thi triển Cầm Long Thủ.Keng!!Cầm Long Thủ…Nhẫn Vương lại không thể phản kháng được, bị va mạnh vào vách tường, gần như gặp phải bi kịch là lẽ dĩ nhiên.Nhưng đến khi y bị Cầm Long Thủ khống chế lần thứ ba, một đầu của lối đi bỗng vọng lại âm thanh huyên náo:"Nhìn kìa!""Đuổi kịp rồi! Họ ở đằng kia!"Tiếng người ồn ào vang lên từ đằng xa, người của Cái Bang, Linh Ẩn Hội và Phi Hổ Môn tới rồi!