Chap 41
Hàng chân mày thanh tú khẽ giãn ra khi Yuri nhìn thấy Taeyeon đã được băng bó vết thương tử tế. Lúc này ánh mắt cô mới hướng lên người đàn ông ngồi bên cạnh, vô cảm lên tiếng: "Thả họ ra đi, tôi sẽ không đi đâu nữa."
"Lời nói của em đã không còn đáng tin."
Mi mắt chớp nhẹ, Yuri không hề tỏ ra tức giận, cô cầm lấy ly sữa tươi trên bàn uống một ngụm: "Vậy thì làm cho anh tin tưởng là được phải không? Thú cưng còn được chủ nhân yêu thương, nhìn xem tôi bây giờ thế nào?"-Yuri đưa tay chạm vào dây xích lớn đang khóa lấy cổ chân mình cười mỉa mai.
"Em nghỉ ngơi đi!"
"Anh vốn dĩ đã biết đến sự tồn tại của Taeyeon phải không?"-Yuri từ lúc bị Yul dùng Taeyeon để uy hiếp mình đã suy ngẫm lại mọi chuyện, nếu muốn cô nghe lời có thể dùng rất nhiều cách, thậm chí là Tiffany để áp chế cô, nhưng anh ta đã nhắm đến Taeyeon, người chưa hề lộ diện ra ngoài hay được mọi người chú ý vì có mối liên hệ với Yuri.
"Phải, vì lúc trước từng nghĩ rằng em cùng cô ta chỉ là mối quan hệ không rõ ràng nên anh đã để cô ấy bên cạnh bầu bạn và vỗ về em, nhưng càng lúc mối quan hệ này đã vượt quá sự cho phép của anh rồi. Em còn muốn cùng cô ta bỏ đi, anh không thể chấp nhận được nữa."
"Cho nên tôi luôn nằm trong tầm ngắm của anh, những ai bên cạnh tôi đều có khả năng gặp nguy hiểm vì sự chiếm hữu bệnh hoạn của anh."
"Có thể nói như vậy."
Yuri suy tính một lúc, cô đều đều lên tiếng: "Vậy chúng ta làm một trao đổi đi!"
"..."
Yuri nhích cơ thể mình đến gần Yul hơn, bàn tay hơi run lên đã kịp trấn tỉnh áp lên ngực Yul từ từ cởi đi hàng cúc áo sơ mi trên ngực anh: "Nếu tôi làm anh hài lòng, anh sẽ để tôi gặp Taeyeon, xem cô ấy thế nào có được không?"
"Làm khó em rồi."-Yul nắm lấy bàn tay Yuri mỉm cười: "Nhưng lời đề nghị này rất kích thích, nếu em nguyện ý cùng anh ân ái anh sẽ đáp ứng yêu cầu của em."
Yuri đẩy Yul nằm luôn xuống giường đặt môi mình lên môi anh, cuồng nhiệt hôn. Bàn tay tiếp tục cởi đi chiếc áo Yul để lộ vòm ngực săn chắc. Những cử chỉ thân mật quen thuộc, những dục vọng hèn mọn. Điều duy nhất khác biệt chính là Yuri đang rất tỉnh táo, không dùng thuốc, không say rượu và không bị cưỡng ép, tất cả đều là sự chủ động tự nguyện của cô.
.
.
.
"Được rồi, dù anh vẫn muốn nhiều hơn nữa nhưng em đã mệt rồi, biểu hiện của em lần này rất tốt."-Yul hôn lên bờ vai trần của Yuri khi đang ôm cô vào lòng, mấy ngày qua cô và anh đã cùng nhau không ít lần, anh biết cô chỉ đang gồng mình thực hiện giao dịch, cơ thể yếu ớt vẫn chưa thực sự phục hồi vì bị Yul tàn phá.
"Em nghỉ ngơi đi, chiều nay anh sẽ đưa em gặp bạn em."
Yuri im lặng khép chặt mắt cố xua đi những chuyện vừa xảy ra giữa họ trong đầu mình. Sẽ nhanh thôi, cô sẽ kết thúc mọi thứ.
.
.
.
Đứng đối diện với Yoona trước cửa phòng, Yuri lãnh đạm nhìn cô gái ngốc si tình đến mù quáng: "Tiếp tay với anh ta làm chuyện phạm pháp này có đáng hay không? Lần này tôi không thể nhân nhượng được nữa khi cô dám đụng đến bạn của tôi."
"Đáng hay không là chuyện của tôi, bản thân của cô hiện tại còn chưa lo được cho mình."
"Tôi có một cách hay hơn để giúp cô nếu như cô không ngại nhúng vào hố nước đục này."-Yuri tiến thêm một bước nữa đến chỗ Yoona, ghé môi lên vành tai người trước mặt thì thầm rất khẽ: "Nếu cô giết chết tôi chúng ta đều được giải thoát, chỉ cần giúp tôi đưa những người bạn của mình an toàn rời khỏi đây."
"Giết người lại là một chuyện khác, tôi sẽ không ngu thêm lần thứ hai đâu. Nếu cô muốn chết sao không tự kết liễu đi!"-Yoona đẩy mạnh Yuri ra khiến cô ấy chới với ngã luôn xuống đất, sắc mặt nhợt nhạt càng hiện rõ sự đau đớn sau cú ngã.
"Nếu tôi tự làm tổn thương mình bạn tôi sẽ gặp nguy hiểm, thay vào đó tôi sẽ cùng cậu tạo dựng một vở kịch và cậu chỉ ngộ sát tôi thôi. Trước đó hãy đảm bảo Taeyeon và Seohyun được an toàn rời khỏi đây."
"Tại sao tôi phải tin và làm theo cô?"
"Vì chúng ta đều rất mệt mỏi để tiếp tục."
"Cho dù như thế tôi cũng sẽ không đâm sau lưng Yul, tôi sẽ không phản bội anh ấy."
Yuri gật gù bật cười, cô gượng đứng dậy: "Được rồi, không làm khó cô nữa, tôi muốn gặp bạn mình."
Yoona cảnh giác nhìn lại Yuri, sau đó mở cửa cho cô vào trong, bên ngoài liền khóa trái cửa lại: "Vào đi!"
Seohyun nhìn thấy Yuri mừng rỡ chạy tới, phía sau Taeyeon vẫn đang ngồi trên giường dõi mắt nhìn cô: "Cậu bây giờ mới tới."
Yuri vỗ nhẹ lên vai Seohyun cùng cô đi đến ngồi bên cạnh Taeyeon: "Liên lụy đến cậu rồi."
"Cậu chỉ nói được thế thôi sao?"
Yuri nhìn sang bên giường, con dao gọt trái cây vẫn đang nằm trên bàn, nó là con dao Yul đã dùng để đâm Taeyeon: "Anh ta thậm chí còn không thèm lấy nó đi."
"Tớ và Seohyun trói gà còn không chặt, hiện tại tớ còn chẳng thể làm gì nổi."
Seohyun định nói gì đó nhưng nhìn Yuri cầm con dao lên, cô thắc mắc hỏi: "Chị định làm gì với nó?"
PHẬP.
Yuri dứt khoát đâm mạnh mũi dao vào bụng Seohyun, đôi mắt lãnh khốc nhìn lên vẻ thản thốt của cô: "Xin lỗi em, nhưng tôi ghét nhất chính là bị kẻ khác uy hiếp."
Taeyeon từ ngỡ ngàng đến căm phẫn trừng mắt nhìn em gái mình nằm gục xuống đất, cô bật dật nén cơn đau lao tới: "Cậu điên rồi sao?"
PHẬP
Yuri áp tay lên má Taeyeon khi cô ấy đang nằm trong vòng tay mình: "Yên nghỉ đi Taeyeon, tôi sẽ đi theo hai người nhanh thôi."
"Cậu..."-Taeyeon nhìn sang em gái của mình lần cuối rồi cũng gục đi.
Nhìn thấy toàn bộ sự việc qua camera truyền tới, Yoona hớt hãi chạy vào phòng nhưng đã quá trễ, Taeyeon và Seohyun đều gục dưới đất với vết máu loang đầy trên áo họ.
"Cô... Giết bọn họ..."
Yuri nở nụ cười tàn độc: "Là các người đã ép tôi, bây giờ không còn ai có thể uy hiếp được tôi nữa. Một là cô giết chết tôi, hai là để tôi rời khỏi đây, cô chọn đi!"
.
.
.
TBC.