Chap 12
Theo lời của bảo vệ trường học, đường lên sân thượng nơi xảy ra án mạng vốn dĩ được khóa cửa, nhưng những đứa học sinh nghịch ngợm hay lẻn lên theo hướng cầu thang.
Tiến đến lan can sân thượng, đội điều tra phát hiện ra những dấu chân đáng ngờ trên đó.
Sunny đặt tấm hình dấu giày của nạn nhân bên cạnh dấu chân trên lan can: "Nhìn thoáng qua rất giống, nhưng vẫn cần phân tích độ tương thích."
"Kỳ lạ thật." - Yuri và Jessica gần như đồng thanh thốt lên, cả hai nhìn nhau trước khi Jessica lên tiếng nói tiếp: "Chúng ta xuống dưới hiện trường kiểm tra thêm đi."
Mọi người đi xuống bãi cỏ nơi nạn nhân rơi xuống, Sunny lúc này lấy thước dây ra đo khoảng cách từ chân tường đến vị trí nạn nhân tiếp đất hô lên: "Đúng là kỳ lạ thật, trường hợp tự rơi xuống trung bình khoảng hai mét, khi có ngoại lực khoảng cách vào khoảng ba mét. Nhưng khoảng cách này rơi khoảng bốn mét rưỡi."
Yuri đưa tay lên xoa xoa thái dương của mình, đêm qua uống khá nhiều rượu làm cho đầu cô vẫn còn váng, cộng thêm tập trung cao độ vào việc điều tra khiến Yuri trở nên kiệt sức.
"Em không sao chứ?"
"Tôi vẫn ổn." - Yuri thở dài lên tiếng: "Chúng ta phải điều tra thêm về hoàn cảnh của nạn nhân."
.
.
.
Theo lời kể của mẹ Lee Eun Bi, đứa trẻ này là học sinh xuất sắc và ngoan hiền trong lớp, từ thành tích đến tính cách đều không có điểm gì đáng ngờ.
Nhóm của Yuri và Seulgi đã đi đến ký túc xá nơi Lee Eun Bi đang ở điều tra, nhìn thấy bạn cùng phòng của cô bé đang ngồi học bài chuyên tâm, Seulgi đi tới mở lời: "Em là Kim Hyo Young, bạn học của Lee Eun Bi phải không?"
Cô bé chỉnh lại cặp kính cận nheo mắt nhìn lên đáp, sau đó tiếp tục quay trở lại đóng bài vở của mình: "Vâng!"
"Bạn cùng phòng của em vừa mất mà trông em chẳng để tâm gì sao?"
"Bây giờ năm cuối cấp rồi, em không có thời gian để ý đến những chuyện khác đâu, các cô điều tra xong rồi thì về cho. Em và cậu ta cũng chẳng thân thiết gì hết."
Yuri vẫn im lặng quan sát xung quanh, phòng học của hai học sinh đứng nhất nhì khối toàn là đống sách vở dày đặc và thuốc bổ, có một điểm tương đồng khác chính là đứa trẻ Kim Hyo Young này mua rất nhiều thuốc uống, và nhãn hiệu đều tương đồng với thuốc của Lee Eun Bi.
.
.
.
Không thu hoạch được gì nhiều từ cuộc nói chuyện với bạn bè của Lee Eun Bi, trời cũng chập tối, Seulgi còn việc phải làm ở sở cảnh sát nên đã tạm biệt Yuri trở về đội.
"Chị về trước nhé, có thể đêm nay em không về đâu, có gì mai chị đem dùm em một bộ quần áo mới là được."
"Ok em! Tạm biệt!"
Hai người tách nhau ra đi hai hướng khác nhau, Yuri vẫn đang bận tâm đến một vài thứ nghi hoặc của vụ án nên đã sơ ý khi băng qua đường mà không để mắt đến đèn giao thông.
"Cẩn thận!"
Tiếng gọi hô lên, ngay khi Yuri kịp hiểu ra chuyện gì một bóng người đã lao tới đẩy cô sang bên đường tránh khỏi chiếc ô tô vừa đâm thẳng đến.
"May thật... chị không sao..."
"Fany..."
Yuri ngạc nhiên nhìn lên người vừa cứu mình, không nghĩ đến lại là người quen năm xưa.
Tiffany nở nụ cười tươi đáp lại vẻ mặt vẫn chưa hết ngỡ ngàng của người đối diện: "Lâu rồi không gặp lại chị."
"Tay của em bị thương rồi."
.
.
.
Vì không chịu đến bệnh viện kiểm tra nên Yuri đành đi theo Tiffany về nhà của cô ấy băng bó vết thương.
"Chuyện của chị em đã nghe qua." - Tiffany thốt lên khi Yuri đã băng bó xong vết thương cho mình, cô thành thật thừa nhận: "Vì không yên tâm nên em đã quan sát chị, em sợ chị sẽ khó xử nên mới giữ khoảng cách không để chị phát hiện, không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện."
Yuri lặng lẽ đóng hộp y tế lại, ánh mắt thâm trầm nhìn vào điểm vô định trước mặt, có phần né tránh không dám nhìn vào đôi mắt thương xót của người ngồi cạnh mình.
"Đối với em, chị vẫn luôn cảm thấy có lỗi, chị mong em sẽ thoát được người đen đủi như chị."
"Dù vậy chị vẫn chấp nhận Jessica đấy thôi, tối hôm qua hai người..." - Trong một phút kích động, Tiffany đã lỡ lời nói ra điều không nên nói.
Yuri thoáng dao động, song cô đã kịp điều chỉnh lại tâm thái trầm ổn đứng dậy: "Không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi đi! Chị đi đây!"
"Chị vẫn luôn hèn nhát và xấu xa như vậy. Nếu chị muốn em cũng có thể giống họ đáp ứng, bên cạnh chị mỗi khi chị yếu đuối nhất mà, em bằng lòng làm tất cả, chỉ cần được bên cạnh chị như trước đây."
Tiffany bất lực cầu xin tình cảm của Yuri, cô chưa bao giờ thôi hối tiếc đoạn tình cảm ngọt ngào trước đây của hai người, trong đầu luôn suy nghĩ việc nếu như không có Yul, có phải bọn họ bây giờ vẫn hạnh phúc và vui vẻ bên nhau hay không? Chưa bao giờ Tiffany cam tâm với kết cục này.
"Chị có thể ngủ với bất kỳ cô gái nào lúc chị đau khổ và suy sụp, tại sao không phải là em? Em cũng không thanh cao hay tốt đẹp gì đâu, làm ơn đi Yuri!"
Yuri nuốt khan không nghĩ đến Tiffany sẽ lại vì mình mà trở nên thế này, là cô đã khiến cho những người yêu thương mình dần đánh mất đi bản thân, chính mình lại luôn chỉ nghĩ đến nỗi thống khổ của mình tổn thương họ nhiều lần.
"Fany à...chị xin lỗi, chị không muốn tổn thương đến em... nhưng chị cũng không thể ích kỷ mãi được... chị phải làm sao mới tốt đây?"
Nhìn thấy sự mềm lòng của Yuri Tiffany mừng rỡ tiến tới ôm chằm lấy cô: "Những chuyện không vui trước đây của chúng ta em đều không quan tâm nữa, chỉ cần được bên cạnh chị em bằng lòng đánh đổi tất cả, danh dự và sự nghiệp của mình."
"Fany..."
"Em đã cố thử cuộc sống không có chị bên cạnh, nhưng nó đau đớn hơn cả việc chết đi, không ít lần em đã thu hết can đảm đến tìm chị, dù vậy nhìn thấy chị bình yên và thoải mái bên Taeyeon nên em đã cố đè nén xuống. Nhưng bây giờ chị lại đang rất khổ sở, xin hãy để em được bên cạnh chị..."
Yuri đã bị ánh mắt đáng thương đó làm lung lay. Được thôi, dù sao cuộc sống hiện tại cũng chỉ là tạm bợ, những ai trước đây mình đối xử không tốt Yuri sẽ làm tất cả để bù đắp cho họ.
Nếu hai người đã chấp nhận dấng thân vào lửa địa ngục này, tôi sẽ đi cùng với các người.
Tiffany
Jessica
.
.
.
Gối đầu trên ngực Yuri, Tiffany vừa mừng vừa sợ hãi đây chỉ là giấc mơ, bên cạnh Yuri đã chìm trong giấc ngủ, nhưng như mọi khi nét mặt ấy vẫn chưa thật sự bình an.
"Lần này em sẽ không yếu đuối để bản thân trở thành kẻ ngốc nghếch nữa đâu."
Tiffany áp môi mình lên đôi môi hơi hé mở của người nằm bên dưới, sự cuồng nhiệt của cô đã đánh thức giấc ngủ chập chờn của Yuri.
"Fany..."
"Em muốn nhiều hơn... hãy yêu em giống như trước đây!" - Tiffany đưa tay tìm đến nút áo Yuri mở ra nhưng đã bị cô ngăn lại.
"Không! Bây giờ không thích hợp..."
Tiffany tức giận nhìn vết ngân đỏ trên ngực Yuri, rõ ràng cô ấy đã ngủ cùng với Jessica đêm qua nhưng lại...
Yuri như đoán được tâm tư của Tiffany qua ánh mắt của cô ấy, cô nhẹ nhàng kéo lại vai áo kéo Tiffany nằm trở lại lên vai mình: "Đêm qua chị đã uống say và không giữ được tĩnh táo. Chị không muốn những mối quan hệ của mình đều dựa trên nền tảng tình dục nữa, nếu đã bắt đầu lại, chúng ta hãy quan tâm đến nhau và cảm nghĩ của nhau."
Lời nói của Yuri đã thành công làm vơi đi cơn giận của Tiffany, cô thả lỏng người đáp: "Vậy những lúc em thật sự muốn được chị yêu thương thì sao?"
"Hãy đợi đến lúc chúng ta có thể thoải mái hơn."
"Nghe chị đấy!"
.
.
.
TBC.