Lục Dao Có Cái Bí Mật Nhỏ


Lục Dao mặc dù không biết Lục Yên có tin nàng hay không, thế nhưng trong lòng nàng đúng là nghĩ như vậy, Lục Yên đã có tâm tư gả cao, Lục Dao cũng là thực tình chúc phúc của nàng, dù sao Lục Yên gả cao cũng có thể cho Lục gia mang đến không ít chỗ tốt, coi như về sau nhà bọn hắn phân ra, nhưng ở trong mắt người ngoài, bọn hắn vẫn như cũ là người một nhà.

Lục Yên tỉ mỉ quan sát Lục Dao, thấy Lục Dao thần sắc chân thành, cũng chỉ là hừ một tiếng.

Hôm nay Trần gia cô nương mời Lục Yên ngắm hoa chính là tôn nữ Công bộ thượng thư, nói là ngắm hoa kỳ thật mọi người trong lòng cũng biết rõ đây là Trần gia muốn cho vãn bối trong nhà xem mắt, mục đích của Lục Yên tự nhiên không phải là ở Trần gia, bất quá Lục Dao cũng không rõ mục đích của Lục Yên là tại các phu nhân được mời đến, hay là chỉ muốn lại củng cố thêm một chút thanh danh của mình, chỉ là những việc này không liên quan gì đến Lục Dao, lòng hiếu kỳ của Lục Dao cũng không có nặng như vậy.

Sau khi Lục Yên cùng Lục Dao đến, liền bị nha hoàn của Trần phủ dẫn tới trong hoa viên.

Trần gia cô nương nhìn thấy tỷ muội Lục Yên liền ra đón, thái độ nồng nhiệt cùng các nàng chào hỏi, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua Lục Dao, liền rơi vào Lục Yên trên người: "Xem như là chờ được ngươi đến, ta cố ý để cho người chuẩn bị hoa mai nhưỡng mà ngươi thích, mau tới nếm thử.

"Lục Yên cùng Trần gia cô nương rõ ràng là quen biết, nghe vậy liền nhẹ nhàng cười, ngữ khí ôn nhu nói: "Vậy ta phải uống nhiều chút, mới không cô phụ tấm lòng của ngươi.

"Hai người sóng vai đi vào bên trong đi, Lục Dao đi theo sau lưng các nàng, Lục Yên dặn dò: "Muội muội một hồi cũng có thể nếm thử, hoa mai nhưỡng nhà Trần tỷ tỷ rất tuyệt.

"Trần cô nương cười khẽ, hô: "Ta cùng tỷ tỷ ngươi giao hảo tốt, Lục gia muội muội tuyệt đối đừng khách khí.

"Lục Dao cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Được.

"Trần cô nương tính tình cởi mở, không thích nhất chính là kiểu sợ hãi rụt rè như vậy, cho nên cũng không có lại phản ứng Lục Dao, chỉ là cùng Lục Yên đến trong đình cùng người tới trước hàn huyên.

Lục Dao mang theo Lục Nhụy tìm nơi ít bị chú ý ngồi xuống, cũng không có ý tứ tham dự.

Trần gia thứ nữ đi tới, nhẹ giọng hỏi: "Trong vườn này nở không ít hoa, Lục cô nương muốn hay không cùng đi dạo chung quanh?"Trần cô nương là Trần gia đích tôn đích nữ, giao hảo cũng đều là con vợ cả các nhà, mà Lục Dao tuy là con vợ cả, nhưng tình huống của nàng xấu hổ, thậm chí còn không bằng con thứ được sủng ái.

Lục Dao ngược lại là tiếp nhận ý tốt, nàng nhìn ra Lục Yên có thể ở cùng những cô nương có địa vị như thế, cùng Lục gia quan hệ không lớn, dù sao tổ phụ các nàng bây giờ chỉ là ngũ phẩm Lễ bộ lang trung, phụ thân Lục Yên cũng là mới tòng lục phẩm Hàn Lâm viện biên soạn, ngoại tổ phụ mà Lục Yên là tam phẩm Lại bộ thị lang, quan trọng nhất chính là Lâm gia đời cháu chỉ có Lục Yên một cô nương, còn lại đều là nam đinh, đối Lục Yên tự nhiên càng thêm thương yêu hơn mấy phần.

Có nhà ngoại tổ quan hệ, Lục Yên lúc ở bên ngoài người khác cũng sẽ nhường nhịn mấy phần, không chỉ có như thế, Lục Yên ở bên ngoài biểu hiện đối Lục Dao đường muội này rất là thân cận, người khác mặc kệ thực tình hay là giả ý, đối xử với Lục Dao cũng nhiều thêm ba phần khách khí.

Lục Dao hưởng thụ chỗ tốt, đương nhiên sẽ không đối với đãi ngộ như vậy mang lòng bất mãn, đương nhiên nếu là không bắt nàng tới tham gia yến hội thế này, nàng sẽ càng cao hứng thêm một chút : "Không có việc gì, ta ở chỗ này ngồi một hồi.

"Trần gia thứ nữ để nha hoàn bưng trà hoa quả lên, lại cùng nói chuyện một lát rồi rời đi, dù sao lần này Trần gia mời nhiều khách, nàng không thể một mực lưu tại Lục Dao nơi này, mà lại nàng cũng có bằng hữu cần chiêu đãi.

Lục Dao trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nàng cùng Trần gia cô nương chỉ là gặp qua lại chưa quen thuộc, mà lại nàng cũng phải tìm cô nương rơi xuống nước trong mơ.

Lục Yên ngồi cùng một chỗ với cô nương quen biết, nghe các nàng thảo luận quần áo, đồ trang sức lưu hành đương thời, duy trì bộ dáng phong nhã ôn nhu của mình, cũng không nói nhiều mà là nghiêm túc lắng nghe, thẳng đến khi có người nói đến mình, nàng mới hơi nhíu mi.

"Lục Yên cái đường muội kia của ngươi ăn mặc thật đúng là tục khí, cùng nàng ngồi chung trong một cái đình, ta đều cảm thấy không thoải mái.

" Nói chuyện chính là Trương gia cô nương, nàng luôn không thích Lục Yên, cảm thấy nàng làm bộ, lúc này bưng chén trà trên bàn lên, lộ ra chiếc vòng tay dương chi bạch ngọc, giống như là đang nói đùa nói: "Rõ ràng là người một nhà, làm sao ngươi cũng không dạy dỗ đường muội ngươi hẳn hoi đâu?"Lục Yên tự nhiên trông thấy vòng ngọc kia, trong lòng hận không thể cào mặt Trương cô nương, nhưng trên mặt lại không lộ ra mảy may: "Có người thích xuân hoa thu nguyệt, có người thích Hạ Trúc đông tuyết, chẳng lẽ chỉ có xuân hoa thu nguyệt là đẹp? còn Hạ Trúc đông tuyết liền không đẹp sao?"Lời này Lục Yên nói không chút do dự, dù sao để Lục Dao ăn mặc quần áo như thế này ra ngoài, Lục Yên đã sớm nghĩ tốt các loại ứng đối, không có người nào sẽ thích con dâu gây sự, gia thế của nàng bình thường tự nhiên là muốn ở phương diện khác lấy được hảo cảm của nhóm các quý phu nhân kia, tổ mẫu sớm liền đã đem nàng mang theo bên người dạy bảo, biểu hiện như thế nào sẽ khiến cho người khác cảm thấy có thể gánh vác nổi vị trí đương gia chủ mẫu.

Lục Yên ngữ khí bình thản, không nhường chút nào: "Mỗi người yêu thích, thưởng thức không giống nhau, ta không cảm thấy muội muội ta thích ăn mặc như vậy có chỗ nào không tốt.

"Lời nói ôn nhu này, làm Trần gia cô nương trong lòng càng ưa thích Lục Yên thêm mấy phần, thế nhưng là nàng làm chủ nhân lại không thể biểu hiện ra ngoài: "Ta cố ý để cho người chuẩn bị hoa mai nhưỡng, các ngươi đều nếm thử.

"Trương gia cô nương cười, cũng không còn phản ứng Lục Yên, mà là quay đầu nói chuyện cùng cô nương giao hảo tốt bên cạnh.

Lục Yên siết chặt khăn, lại ra vẻ không để ý: "Được.

"Nói xong lại chào hỏi Lục Dao: "Muội muội đến cùng nhau nếm thử hoa mai nhưỡng nhà Trần tỷ tỷ ngươi.

"Lục Dao còn chưa tìm được cô nương rơi xuống nước trong mộng, lúc này nghe thấy Lục Yên nói, đứng dậy đi tới, Lục Yên là đang ngồi ở giữa các cô nương, cũng đứng lên đổi chỗ ra phía ngoài cho Lục Dao ngồi bên cạnh mình.

Các nha hoàn phục vụ trong đình đã đem chuyện của các cô nương nhớ kĩ, bao gồm quần áo, cách ăn mặc, hành vi, cử chỉ và cách ăn nói của mỗi vị cô nương.

Lục Yên rót cho Lục Dao một chén trước, mới cầm một chén.

Lục Dao phối hợp với Lục Yên, cũng biểu hiện sự ỷ lại với tỷ tỷ, hoa mai nhưỡng này hương vị đúng là thật tốt, ngay lúc Lục Dao chuẩn bị uống chén thứ hai, đã nhìn thấy một cô nương váy áo màu vàng nhạt đi tới, nàng nhìn kỹ xác định chính là cô nương rơi xuống nước trong mơ, mới ra vẻ tò mò hỏi: "Tỷ tỷ, vị tỷ tỷ mới tới kia là ai?"Lục Yên cũng không biết, bất quá Trần gia cô nương đã tiến lên chủ động chào hỏi cô nương kia, đưa đến trước mặt mọi người giới thiệu: "Đây là biểu tỷ ta, họ Chu.

"Sau khi Chu cô nương cùng mọi người bắt chuyện xong, liền bị Trần gia thứ nữ đưa đến một bên.

Lúc này có người thấp giọng hỏi: "Làm sao chưa thấy qua vị biểu tỷ này của ngươi?"Lục Dao một bên nghe các nàng trò chuyện một bên chú ý đến vị Chu cô nương kia, địa điểm nàng rơi xuống nước có chút lệch, mà trong hoa viên hình như cũng không có ao, đây lại là phủ nhà người khác, vạn nhất không chú ý, Chu cô nương rời đi, nàng cũng không thể đi tìm khắp nơi.

Trần cô nương đối Chu cô nương biểu hiện rất thân cận, bị người khác hỏi cũng không giấu diếm: "Trong nhà nàng mấy năm trước xảy ra chuyện, mẫu thân yêu thương nàng liền đem nàng đón về trong nhà, tháng trước mới ra hiếu.

"Lục Dao trong mơ không biết những này, chỉ là lúc này nghe lại cảm thấy kỳ quái, lúc này mới ra hiếu lại đã bắt đầu tìm người có phải hay không có chút quá gấp gáp? Hay là nói Trần phu nhân cảm thấy nàng bởi vì giữ đạo hiếu tuổi tác hơi lớn? Cô nương này họ Chu, việc hôn nhân lại giao cho người làm dì là Trần phu nhân này, chẳng lẽ lại trong nhà không có trưởng bối sao?"Ngươi biểu tỷ cũng đến tuổi làm mai đi.

"Cô nương ở độ tuổi này chính là thời điểm hiếu kì chuyện kết thân, trong nhà các nàng cũng đang bắt đầu xem xét, huống chi lần này Trần gia thưởng hoa yến là vì cái gì, các nàng trong lòng cũng đều là biết rõ, những người đã có hôn ước kia đều không tới.

Trần cô nương rót cho mình cốc hoa mai nhưỡng, nói: "Mẫu thân đang tìm cho nàng.

"Lục Yên nghe ra Trần cô nương cũng không muốn bàn luận nhiều chuyện của vị biểu tỷ Chu cô nương kia, cười đổi chủ đề: "Không phải đến ngắm hoa sao? Làm sao một mực thảo luận những này, ta nhìn bên kia có gốc mẫu đơn đang nở rộ, không bằng chúng ta đi xem một chút?"Trần cô nương cười nói: "Vậy không bằng chúng ta tới chơi một trò chơi, chọn ra một gốc hoa, mỗi người lấy gốc hoa đó làm đề viết một bài thơ, người nào thắng cái gốc hoa kia liền thuộc về người đó.

"Lời này ngược lại làm cho các cô nương trong đình nhà đều hào hứng, có lấy được hoa hay không ngược lại là không quan trọng, cái mà các nàng tranh là cái danh đệ nhất kia.

Trước khi Lục Yên nhận được thiệp mời ngắm hoa liền đã chuẩn bị mấy bài thơ có liên quan đến hoa, chính là vì ứng đối cảnh tượng như vậy.

Trương cô nương giống như cười mà không cười nhìn Lục Yên một cái: "Lục Yên của chúng ta thế nhưng có danh kinh thành đệ nhất tài nữ, chỉ là lấy hoa làm đề làm thơ cũng quá xem thường nàng, không bằng chúng ta lại làm chút hạn chế?"Lục Yên trong lòng căng thẳng, trên mặt lại mây trôi nước chảy: "Ta lại chưa từng nghe qua cái gì mà đệ nhất tài nữ, mà lại đây cũng chỉ là trò chơi giữa các tỷ muội mà thôi.

"Trương cô nương gia thế vô cùng tốt, căn bản không sợ đắc tội người: "Chẳng lẽ Lục đại tài nữ sợ?"Lục Yên không tốt tiếp lời.

Lục Dao nhẹ nhàng túm dưới ống tay áo Lục Yên, cúi đầu nhỏ giọng nói ra: "Tỷ tỷ ta không biết làm thơ.

"Lục Yên nghe vậy liền không lại phản ứng Trương cô nương, cười nhìn muội muội ngữ khí ôn nhu: "Không sao, tỷ tỷ cũng không am hiểu, nếu là muội muội thích hoa trong vườn hoa này, chờ trước khi đi ta mặt dầy đi tìm Trần tỷ tỷ ngươi lấy mấy bồn.

"Trần cô nương cũng sợ ầm ĩ thêm, nói: "Ngươi nghĩ hay lắm, trừ phi ngươi vẽ cho ta mấy cái mặt quạt, bằng không ta cũng không cho ngươi hoa, để ngươi dỗ muội muội.

"Chủ đề đã bị đứt mất, Trương cô nương không tốt nói tiếp, chỉ là nói ra: "Lần này làm thơ, chúng ta lấy hoa làm đề, chỉ là trong thơ không thể có bất luận một chữ hoa cỏ nào, lại muốn để cho người khác vừa nhìn liền biết viết là loại hoa nào.

"Không ít cô nương cũng hơi nhíu mày, như vậy cũng có chút khó.

Lục Yên lại cảm thấy không tốt, mấy bài thơ nàng chuẩn bị trước kia bên trong đều có chữ hoa, lúc đầu nàng chuẩn bị sửa đổi một chút liền có thể dùng, bây giờ lại muốn làm cho người khác có thể nhìn ra là loại hoa nào.

.

.

Trương cô nương tự thấy mình văn chương tốt, nhưng mỗi lần đều bị Lục Yên ép một đầu, trong lòng đã sớm không phục, tiếp tục nói: "Đến lúc đó chúng ta chọn ra ba bài xuất sắc nhất, mời người bên ngoài đến đoán, đến bình.

"Trần cô nương do dự một chút nói: "Tốt, mặc dù khó nhưng cũng thú vị.

"Trương cô nương cười nhẹ nhàng nói: "Ta đã mở miệng cho mọi người tăng độ khó, tự nhiên cũng phải cho mọi người thêm chút tặng thưởng.

" Nói liền lấy xuống vòng ngọc dương chi trên cổ tay đưa cho nha hoàn bên người, "Vòng ngọc dương chi này là ta vừa có được, coi như làm tặng thưởng.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui