Lục Gia Tiểu Tức Phụ


Lục Thành đi rồi, Ngưng Hương nghe thấy tiếng hắn leo tường nhảy xuống đất.

Ngưng Hương đột nhiên hiểu ra, lúc Lục Thành đến gõ cửa gọi nàng đã là khách khí lắm rồi, nếu không hắn mà trực tiếp leo tường vào thì nàng cũng không có biện pháp.

Núp ở phòng bếp đợi một lát, sau khi xác định Lục Thành đã rời đi rồi, Ngưng Hương nhẹ nhàng mở cửa, ngó đầu nhìn qua tường phát ngốc một lát, sau đó lại bắt đầu tìm kiếm quả trám hắn ăn còn dư lại.

Nàng lo lắng bắt đầu đi tiêu hủy chứng cứ Lục Thành mang tới.

Nhưng mà đi từ cửa sau đến cửa trước, tới tới lui lui hai lần đều không tìm được, Ngưng Hương lo lắng Lục Thành đã tiện tay ném ở trong sân nhỏ bên cạnh, nhưng cả trái phải cũng đều không thấy, nàng kiên nhẫn tìm khắp hậu viện hai nhà, xác định Lục Thành ngay cả hạt cũng đã ăn hoặc là đã cẩn thận ném ra ngoài rồi thì lúc này nàng mới vào phòng.

Cầm xiêm y trong giỏ may vá lên, Ngưng Hương nhìn chằm chằm vài đường kim của Lục Thành, tiếp theo lại sờ sờ, nghĩ lại bộ dáng hắn lúc cúi đầu chuyên chú thêu thùa may vá, nàng nhịn cười không được.

Người này mặc dù bá đạo vô lại, nhưng xác thực là huynh trưởng tốt người cha tốt, trong có thể chăm lo việc nhà, ngoài có thể kiếm tiền nuôi gia đình.

Không hiểu vì sao trong lòng nàng lại có chút tự hào.

Ngọn gió mát lạnh từ trong viện thổi vào phòng, Ngưng Hương cầm xiêm y tiếp tục may vá.

Cũng không lâu lắm, phía thôn nam truyền đến tiếng bánh nổ đùng đoàng, tân nương mới vào thôn.

Ngưng Hương nghiêng đầu lắng nghe.

Ở trong Hầu phủ, tuyệt đối không bao giờ nghe được trận náo nhiệt như vậy, trên dưới Hầu phủ vĩnh viễn đều ngay ngắn trật tự, không giống như ở trong thôn, có thể buổi tối đang ngủ say, đột nhiên phu thê cách vách cãi nhau kịch liệt khiến mọi người tỉnh giấc, hoặc là buổi trưa đang muốn chợp mắt lại không biết con nhà ai cười nói vui vẻ chạy tới chạy lui không ngừng.

Có thể thỉnh thoảng sẽ cảm thấy bực bội, nhưng đây mới gọi là sống qua ngày.

Buổi trưa Ngưng Hương đem bánh canh buổi sáng cố ý làm nhiều hâm nóng lên, một người thì chỉ cần dùng cơm trưa đơn giản, sau khi ăn xong cho gà cho heo ăn, vừa bận rộn làm việc xong thì Từ Thu Nhi đã dẫn A Mộc trở về.

"Tỷ tỷ, nhìn nè!" A Mộc lấy ra ba chiếc pháo nhỏ màu đỏ từ trong túi tiền, hướng về tỷ tỷ khoe khoang.

Lúc này pháo chủ yếu chỉ có hai loại, từng mẫu pháo được gói trong giấy thô giống nhau được phóng lên không trung, loại này mạnh hơn rất nhiều so với loại pháo chuỗi, mỗi viên nhỏ như ngón cái, nối đuôi nhau như 1 sợi dây, lúc phóng lên, dây dẫn sẽ cháy bùng rồi nổ tung, đấy là thứ mà tụi nhỏ thích nhặt mỗi khi pháo cháy hết.

"Là pháo đều đã thả hết đệ mới chạy qua nhặt sao?" Ngưng Hương vẻ mặt nghiêm túc thẩm vấn đệ đệ.

A Mộc liền vội vàng gật đầu, nhìn vào mắt tỷ tỷ nói: "Chưa thả hết pháo mà Đại Tráng đã chạy tới, Nhị tỷ giải thích cho hắn, còn đệ thì chờ thả hết mới qua nhặt.

" Tỷ tỷ nói gì hắn vẫn còn nhớ kỹ.

Thấy đệ đệ hiểu chuyện, Ngưng Hương lập tức cười rộ lên, sờ sờ ba chiếc pháo nhỏ khen ngợi: "A Mộc nhặt được nhiều như vậy sao, muốn khi nào thì phóng đây?""Lễ mừng năm mới lại thả nhé!" A Mộc rất thích nói.

"Vậy tỷ tỷ cất giúp đệ nhé.

" Pháo nguy hiểm, Ngưng Hương sợ đệ đệ trốn nàng vụng trộm thả, không cẩn thận làm bị thương chính mình.

A Mộc có chút không muốn, bất quá vẫn ngoan ngoãn theo sau tỷ tỷ, nhìn nàng đem ba chiếc pháo nhỏ đặt ở trong một cái hộp sắt.

"Tỷ tỷ, chúng ta đã gặp Lục đại ca.

" Từ Thu Nhi ngồi ở trên giường, ý tứ sâu xa cười nói.

Ngưng Hương giả bộ ngoài ý muốn nhìn nàng một cái, đối diện với cặp mắt giảo hoạt của đường muội, nàng thản nhiên nói: "Nhìn thấy thì thấy thôi, nói với ta làm gì.

" Sợ đệ đệ nói loạn ra ngoài, nàng sờ đầu đệ đệ, kêu hắn ra ngoài đếm gà con, xem có thiếu hay không.

Thây tiểu tử đã đi, Từ Thu Nhi miễn cưỡng nằm trên giường, nhấc tay chống cằm nói: "Tỷ tỷ quả thực nên đi, tỷ không thấy được, lúc ăn cơm Lục đại ca được bố trí ở bên bàn khách nam, còn chúng ta ở bên bàn khách nữ sát bên.

Ngoài bàn chúng muội ra, còn có các cô nương hay tức phụ bàn khác đều lén lút nhìn huynh ấy, không ít người lặng lẽ hỏi thăm tình hình trong nhà Lục đại ca.

Tỷ tỷ, Lục đại ca lớn lên soái như vậy như vậy, trong nhà cũng có tiền, tỷ có được thì nên gấp rút đi, đỡ cho Lục đại ca bị người khác đoạt đi.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui