Lục Gia Tiểu Tức Phụ


Trở lại trước cửa nhã gian, Tố Nguyệt cùng Ngưng Hương mỗi người vào phòng thuộc về mình.

Nương cuối cùng cũng đã trở lại, A Nam cao hứng hô một tiếng, chỉ cá trong chén bé gắp cho nương.

Vì vậy Bùi Cảnh Hàn cũng không cần phải rối rắm nữa, chỉ bằng giọng nói của nam oa hắn liền biết Ngưng Hương không có ý muốn tới bái kiến hắn.

Nói không tức giận là giả, nhưng Bùi Cảnh Hàn không muốn để Tố Nguyệt nhìn ra, hắn hỏi cũng không hỏi tình huống bên kia, ý bảo Tố Nguyệt châm trà cho mình.

Tố Nguyệt tự ý nhìn mặt nói chuyện, biết rõ trong lòng Bùi Cảnh Hàn hiếu kỳ, nàng cười nói vài chuyện tình hình gần đây của Ngưng Hương, lại khen A Mộc đáng yêu, chờ Bùi Cảnh Hàn nghe đủ lại nói sang chuyện khác, lúc đó nàng mới một lòng bồi hắn dùng cơm.

Lục Thành bên kia tới trước, bởi vậy bọn họ cũng về trước.

Lúc ra khỏi nhã gian, Ngô Minh Cử nhịn không được nhìn vào cánh cửa cách vách, trong đầu hiện lên bộ dáng Tố Nguyệt mắt ngọc mày ngài xinh đẹp.

Nhắc tới cũng kỳ, mỹ nhân hắn không phải chưa từng thấy, hôm nay lại mới vừa thấy tức phụ Lục Thành, tuy hắn có kinh diễm nhưng hắn chỉ nhìn thoáng qua liền không nghĩ ngợi nữa, mà Tố Nguyệt! Đáng tiếc lúc mình cảm thấy hứng thú với một vị cô nương mà người kia lại là nha hoàn phủ Trấn Viễn Hầu, lại có khả năng là người trong phòng của Bùi Cảnh Hàn.

Vừa nghĩ như thế, Ngô Minh Cử lập tức chặt đứt ý niệm trong đầu, hắn dẫn đầu đi xuống lầu ra khỏi Tiên Cư lâu.

Đỡ cháu gái lên xe trước, Ngô Minh Cử chợt nhớ tới một chuyện, hắn nhìn Lục Ngôn nói: "Ngươi theo ta hồi phủ trước, ta sai người đưa ngươi một ít vải may xiêm y để mặc đi xuống phía, đúng rồi, ngươi có biết chữ không?"Lục Ngôn gật đầu, "Nhị thẩm ta biết chữ, bà ấy có dạy chúng ta một chút, nếu chữ không quá lạ thì các chữ còn lại đều biết.

"Thời gian người nông gia nhàn rỗi có rất nhiều, đặc biệt là sau vụ thu hoạch, không có chuyện gì có thể làm, huynh đệ bọn họ thấy vậy liền sang nhà Nhị thẩm, thấy thím đang dạy đường đệ, đường muội đọc sách biết chữ, bọn họ cũng qua nghe.

Chữ bọn họ đều đã biết hết vậy nên liền mượn sách trong nhà Nhị thẩm xem, đại ca vội vàng kiếm tiền, tam đệ tuổi còn nhỏ nên hai người đó ít đọc, duy chỉ có hắn là được đọc sách nhiều nhất.

Ngô Minh Cử rất hài lòng, cười nói: "Chỗ đó của ta có sách trà, trước tiên ngươi hãy xem qua một chút, để tránh ù ù cạc cạc.

"Lục Ngôn vội vàng nói cảm tạ, chờ Ngô Minh Cử lên xe, hắn liền cáo từ cùng các huynh trưởng rồi rời đi.

Nghiêm Kính nhìn theo bóng lưng hắn, cảm khái nói: "Lão nhị không chừng sẽ có tiền đồ lớn.

"Lục Thành không nói gì, ngực hắn có chút buồn phiền, hôm nay nhị đệ dứt khoát như vậy giống như đã ngầm quyết định, trước đây Lục Ngôn cũng từng có ý nghĩ muốn ra ngoài trải nghiệm cuộc sống, lúc đó cho dù một câu đệ ấy cũng không tiết lộ với huynh trưởng là hắn, khiến hắn cảm thấy mình không được đệ đệ tín nhiệm.

Trở về vườn trái cây, Nghiêm Kính liền quay lại vườn hạt dẻ của mình.

Bên trong lều nghỉ ngơi rất lớn, A Đào và Chu Ngọc hai người ngủ hai bên, A Mộc và A Nam nằm ngủ ở giữa, sau khi mọi người nằm xong Ngưng Hương còn có thể chen vào một bên ngủ cùng Chu Ngọc.

Lúc A Nam ngủ phải có người dỗ, Ngưng Hương cởi giầy ngồi xếp bằng ở trong lều, chăm chú vỗ lưng cho bé ngủ.

Lục Thành ngồi dưới bóng cây nhìn chằm chằm tức phụ.

Hắn nên thỏa mãn vì được cưới một thê tử vừa dịu dàng lại xinh đẹp như vậy, nhưng Lục Thành cảm thấy chưa đủ, hắn muốn biết hết thảy mọi chuyện của nàng.

A Nam nhanh chóng ngủ thiếp đi, Lục Ngôn cũng đã trở lại, trong tay cầm một quyển sách.

Lục Thành đứng lên gọi đệ đệ đi ra xa xa.

"Có phải đệ đã tính trước rồi không?" Lục Thành tìm tòi quan sát đệ đệ.

Lục Ngôn không định giấu giếm , hắn nhìn quyển sách trong tay một chút, thản nhiên nói: "Đúng, đại ca vì chúng đệ liên tục vất vả kiếm tiền, nếu không phải do không có người chăm sóc A Nam, hai năm trước đệ đã muốn ra ngoài làm việc.

Đại ca, đệ muốn kiếm tiền, có tiền đệ mới có thể giống như huynh, cưới được cô nương tốt như tẩu tử vậy.

"Đại ca có thể kiếm tiền nhưng đều không phải là của hắn, hắn dựa vào đại ca nuôi lớn không sao, nhưng hắn không thể cưới tức phụ rồi cũng phải để đại ca nuôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui