Lục Gia Tiểu Tức Phụ


Ngưng Hương nhìn hai bên bờ ruộng vừa mới được cày, từ nửa đường bắt đầu trực tiếp vung giống.

Cách mỗi một thước lại ném hai ba hạt mầm giống, vừa rắc vừa giẫm lên để ép vào sâu trong đất,lúc Ngưng Hương bốn năm tuổi đã giúp đỡ mọi người làm việc, lúc mười mấy tuổi thì đã làm thành thạo, giống như là đang đi dạo.

Bây giờ đã lâu không làm công việc này, vừa mới bắt đầu nàng ném hạt giống xuống cũng không được chuẩn xác lắm, đi cũng chậm, nhưng rất nhanh đã tìm lại được cảm giác khi xưa, một tay cầm chén đỡ ở bên hông, một tay liên tục bóp hạt giống, đôi mắt hạnh chăm chú nhìn bờ ruộng.

Lục Thành đẩy cày ở bên đầu đối diện đi tới, liền thấy nàng chẳng biết đã vào đây từ lúc nào, thành thạo ở đàng kia gieo giống.

Hắn nhìn Lý thị cùng Từ Thu Nhi đứng cách đó không xa, thậm chí còn quét một vòng nhìn các cô nương hay tức phụ nhà khác đang ở xung quanh trong đất làm việc, chẳng biết tại sao, hắn cảm thấy tư thế Ngưng Hương rải hạt giống vẫn thanh tú nhất, dáng người cũng thon thả đẹp mắt nhất.


Từ chậm rãi tới gần rồi chậm rãi đi xa, Lục Thành làm bộ cúi đầu nhìn dưới đất nhưng ánh mắt từ đầu tới cuối vẫn chưa hề rời khỏi nàng.

"Lục Thành, tối nay tới nhà chúng ta ăn cơm đi.

" Lý thị đang gieo giống mới lần nữa thì vừa vặn nhìn thấy hắn, thân thiết nói với Lục Thành, "Vừa khéo hôm qua trong thôn chúng ta có người làm thịt heo, thịt vẫn còn chưa bán xong, đến lúc đó ta đi mua một ít, buổi tối làm đồ nhắm cho các cháu.

"Đây là quy củ của nhà nông, gieo trồng vào mùa xuân để thu hoạch vụ thu thì ai tới giúp đỡ làm việc cũng phải mời người ta tới nhà ăn cơm, chẳng qua bình thường đều là người nhà giúp đỡ nhau, dù sao nhà ở nông thôn cũng không nhiều lắm, kêu một hai hộ thân quen, gấp rút làm một hai ngày là xong, không cần phải gọi tới người ngoài giúp đỡ.

Có cơ hội quang minh chính đại ở cùng với nàng một lúc lâu, trong lòng Lục Thành hồi hộp, vừa lau mồ hôi trên trán vừa nói: "Không cần đâu, bá mẫu khách khí quá, cứ đẩy như vậy một chút nữa là xong rồi.

""Vậy không được, không có cháu tới giúp, nhà chúng tôi chắc còn phải bận rộn đến tối mai mới xong.

" Lý thị kiên nhẫn nói, sợ Lục Thành lại cự tuyệt, bà bèn nghiêng đầu hỏi A Nam, "A Nam, buổi tối tới nhà Hương cô cô ăn cơm nhé, cháu có muốn đi không?"A Nam mới từ cầm một viên đá tròn tròn từ trong tay của A Mộc, nghe thấy người khác kêu tên mình, bé quay cái đầu nhỏ qua nhìn Lý thị.

Lý thị chỉ về hướng nhà mình, cười hỏi: "A Nam có muốn tới nhà của Hương cô cô không?"A Nam lập tức gật đầu, thân thể lắc lư nhìn Ngưng Hương đang ở trong đất.


Lý thị nhìn về phía Lục Thành lần nữa, "Được rồi, A Nam đã đồng ý rồi, cứ quyết định như vậy đi.

"Lục Thành biết thời thế liền đáp ứng, nhưng vẫn khuyên nhủ: "Bá mẫu chỉ cần làm hai món ăn gia đình là được, đừng tốn tiền mua thịt, làm nhưvậy cháu sẽ ngại lắm.

"Lý thị cười cười, không tiếp tục nói những lời khách khí với hắn nữa, tiếp tục gieo giống, lúc chạm trán với Ngưng Hương, bà cười nói lại chuyện vừa nãy.

Đây là điều nên làm, Ngưng Hương cũng không suy nghĩ nhiều.

Sau một hơi trồng hết một mẫu đất, bây giờ đã quá buổi chiều, thắt lưng Lý thị có chút đau nhức, liền kêu Lục Thành để hắn nghỉ ngơi một chút.

Lục Thành ngó ngó Ngưng Hương ở đằng kia đang ôm A Nam đi xuỵt xuỵt, toàn thân đều tràn trề sức lực, một chút cũng không mệt mỏi, chỉcùng Từ Hòe đổi lại cho nhau, để Từ Hòe đẩy cày còn hắn kéo lừa.

Nhờ có mọi người đồng tâm hiệp lực, lúc mặt trời sắp lặn thì cuối cùng hai mẫu đất đều đã được cày xong, sáng mai Từ Thủ Lương và Từ Hòe lại đến kéo thêm lần trục lăn nữa là hoàn hảo.


Lục Thành cột lừa vào xe, trược tiên muốn về nhà tắm rửa thay y phục.

Đàn ông làm việc là tốn sức nhiều nhất, lúc này nhìn thấy ai cũng có chút luộm thuộm, Lý thị khuyên nhủ: "Thay y phục làm gì, đi, trực tiếp đến nhà bá mẫu rửa mặt, ngồi trên giường gạch chờ ăn cơm là được, cứ chạy đi chạy lại như vậy sẽ rất tốn sức.

"Lục Thành âm thầm lén liếc nhìn Ngưng Hương, vẫn muốn về nhà dọn dẹp sạch sẽ rồi mới đi, "Cháu cũng muốn về nhà thông báo cho các đệ một tiếng! ""Đại ca!"Sau lưng đột nhiên có người lớn tiếng gọi hắn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận