Lục Giới Phong Thần

Nhóm dịch: Tiên Môn

Dịch giả: Lắm Muỗi

Biên: LụcTầnDương

Đăng tại: "Xem ra hiện tại vận may của ta thật sự đã tới, một vật quý báu từ trên trời rơi xuống đan điền của ta, bây giờ chỉ mất nửa khối Xích Tinh lại mua được một chiếc túi Càn Khôn, còn ai may mắn hơn ta nữa?" Diệp Thần không kiềm chế được kích động một hồi.

Nhưng, hắn cũng không giống như bộ dạng đắc ý hí hửng của ba năm trước. Dù sao trải qua ba năm thời kì thung lũng, tâm trí hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, hiểu rõ hơn, muốn đi được càng xa bò được càng cao thì càng phải khiêm tốn.

Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là thừa. Đây là đạo lý từ ngàn đời nay.

Diệp Thần sau một trận vui mừng khôn xiết cũng trầm lắng xuống, hiện tại hắn may mắn thế nào, đạt được bao nhiêu bảo bối, nếu không nắm lấy cơ hội khiến cho mình càng trở nên mạnh mẽ, tất cả những thứ kia trong chớp mắt đều trở thành vô nghĩa.

Diệp Thần nằm trên giường, đang lơ mơ buồn ngủ, đột nhiên lại suy tư. "Mặc dù nằm mơ có thể gia tăng cảnh giới, nhưng cũng có phiền phức, không thể lần nào tu luyện cũng đều ngủ được?"

"Có thể dùng ý thức tiến vào bên trong không?". Ánh mắt Diệp Thần sáng lên, dựa vào gợi ý từ trong túi Càn Khôn lập tức bắt đầu thử.

Hắn nhắm mắt lại, dùng ý thức cảm ứng Thái Cực Bát Quái Đồ, vậy mà tiến vào bên trong Thái Cực Bát Quái Đồ thành công. Điều này khiến Diệp Thần mừng rỡ không thôi.

Diệp Thần lặp đi lặp lại thí nghiệm này mấy lần, có thể vào ra bất cứ lúc nào. Như vậy, sau này tu luyện không cần phải đi ngủ phiền toái như trước nữa.

"Cảnh giới của ta đã đạt đến giai đoạn giữa của Luyện Khí Cảnh tầng ba, cũng là thời điểm nên thăng lên một cấp bậc nữa." Diệp Thần suy tư, trước đó hắn lo sợ tự mình tu luyện quá nhanh, căn cơ bất ổn sẽ bất lợi về sau này, cho nên một mực áp chế không đột phá.

Chứ nếu không với tốc độ tu luyện bên trong Thái Cực Bát Quái Đồ và sự chống đỡ của thần dịch, hắn đã sớm có thể đột phá đến giai đoạn cuối của Luyện Khí Cảnh tầng ba.

Nhưng giữa Luyện Khí Cảnh tầng ba và tầng bốn là một nấc thang, tầng sáu đến tầng bảy là một nấc thang, tầng chín đại viên mãn đến Trúc Cơ Cảnh càng là một nấc thang lớn.

Cho nên, Diệp Thần cũng không nóng lòng đột phá, đây cũng là đặt nền móng cho sau này, là pháo đài để đột phá tầng bảy, thậm chí là để trở thành cường giả Trúc Cơ Cảnh.

Diệp Thần bắt đầu tu luyện, điên cuồng hấp thu linh khí tinh khiết, phóng thích toàn bộ khí tức ra, xung kích giai đoạn cuối của Luyện Khí Cảnh tầng ba.

Không đến nửa canh giờ, khí tức toàn thân của Diệp Thần tăng lên, lóe ra một tầng hào quang nhàn nhạt, thuận lợi thăng cấp đến giai đoạn cuối của Luyện Khí Cảnh tầng ba, linh lực lại hùng hậu lên không ít.

"Nhị thiếu gia, gia chủ mời ngài đến đại sảnh." Lúc này, có gia đinh gõ cửa nói.

"Ta biết rồi." Diệp Thần từ trong tu luyện tỉnh lại, ra khỏi căn phòng của mình, đi tới đại sảnh.

Trong đại sảnh, Diệp Phần, Lăng Vân, Diệp Lâm đều có mặt,. Sau khi Diệp Thần tiến vào đại sảnh, Diệp Hi, Diệp Thiên, Diệp Văn cũng đều lần lượt bước vào.

"Hôm nay gọi các ngươi tới là có chuyện quan trọng muốn nói với các ngươi." Diệp Phần thấy mọi người đã đến đông đủ, mở miệng nói: "Ta muốn đi Long thành một chuyến, ước chừng sáu bảy ngày mới có thể trở về. Hiện tại phụ thân đang bế quan, Lăng Vân, nhị đệ, chuyện trong nhà đều giao cho các ngươi toàn quyền phụ trách."

"Phần ca, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ quản lý tốt." Lăng Vân nghiêm túc nói.

[ ]

Diệp Phần khẽ gật đầu, nhìn về phía mấy huynh muội Diệp Thần, nói: "Các ngươi tuy bây giờ còn nhỏ, nhưng tương lai cũng đều phải quản lý sản nghiệp gia tộc, cho nên các ngươi có thể hỗ trợ được những gì cũng đều nên góp một phần sức lực. Hiện tại gia gia của các ngươi đang bế quan, ta lại không có ở đây, đừng có gây chuyện, tất cả mọi thứ đều nghe theo sự sắp xếp của trưởng bối, nếu người nào không nghe lời, gây ra chuyện, tổn hại tới lợi ích của gia tộc, ta tuyệt đối không nhân nhượng."

"Vâng thưa đại bá!" Mấy người Diệp Thần, Diệp Hi đều gật đầu cung kính trả lời.

Diệp Phần dặn dò vài câu liền phải lên đường luôn, Lăng Vân dặn dò: "Ở bên ngoài phải hết sức cẩn thận."

"Ừm, việc trong nhà giao lại cho ngươi và nhị đệ, nếu như lần này có thể thành công, tương lai Diệp gia ta muốn đánh vào Long thành cũng không phải không có khả năng." Diệp Phần trịnh trọng nói.

"Đại ca, thuận buồm xuôi gió." Diệp Lâm nói.

"Ta đi đây." Diệp Phần lên ngựa, mang theo mấy tên gia đinh nghênh ngang rời đi.

"Mẹ, cha đi Long thành làm gì vậy?" Diệp Thần tò mò hỏi.

"Đi Long thành bàn chuyện hợp tác, nếu như có thể thành công, trong tương lại Diệp gia sẽ có khả năng đem sản nghiệp tiến vào Long thành, chứ không phải chỉ giới hạn ở Long Dương trấn." Lăng Vân nói.

Diệp Thần khẽ gật đầu, Long Dương trấn thật sự quá nhỏ bé so với Long thành. Muốn đi xa hơn thì không thể hạn chế ở Long Dương trấn nhỏ bé này được.

Trong thời gian mấy ngày Diệp Phần đi vắng, Lăng Vân cùng Diệp Lâm lo liệu việc nhà, quản lý việc trong nhà ngay ngắn rõ ràng, ngay cả Diệp Văn nghịch ngợm phá phách dưới sự nghiêm khắc của Lăng Vân cũng ngoan ngoãn không gây chuyện.

Diệp Thần mấy ngày nay đều đang tu luyện, hắn có một loại dự cảm, tương lai Diệp gia sẽ đối mặt với thế cục cực kì phức tạp, Muốn tiếp tục sinh tồn trong thế cục đó, phải có được thực lực siêu cường mới là vương đạo.

Khoảng bảy ngày trôi qua, dựa theo những gì Diệp Phần trước khi đi đã nói, khoảng bảy ngày là có thể trở về, nhưng đã đến ngày thứ bảy khi trời đã tối đen, Diệp Phần vẫn chưa về.

Lăng Vân đứng ngoài cổng của Diệp gia ngóng trông ra đầu phố, trong lòng có chút bất an.

"Mẹ, có lẽ là cha có chút chuyện làm trễ nải, khả năng muộn một chút mới có thể trở về, mẹ không cần lo lắng đâu." Diệp Thần tiến đến an ủi.

"Ta ở bên cha ngươi lâu như vậy, có thần giao cách cảm, từ sáng tới giờ trong lòng ta luôn có cảm giác bất an, sợ xảy ra chuyện gì đó." Lăng Vân cầm tay Diệp Thần nói.

"Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu…" Diệp Thần còn chưa nói xong, trong đêm tối liền truyền đến tiếng vó ngựa cộc cộc, một con ngựa cao lớn nhanh chóng xông về phía Diệp gia, trên lưng ngựa có một người nằm sấp.

"Đây là ngựa của cha ngươi…" Lăng Vân nhìn thấy có người nằm sấp trên lưng ngựa, trong lòng bồn chồn một chút, nhanh chóng đi về hướng đó, cuống cuồng kêu to: "Phần ca!"

Ngựa ngừng lại, người trên lưng ngựa ngã xuống, không ngờ chính là Diệp Phần, nhưng lúc này Diệp Phần đã hôn mê, máu me khắp người.

Diệp Thần kinh hãi, vội vàng ôm lấy Diệp Phần đưa thẳng vào Diệp gia, "Mau gọi đại phu, đại phu đâu rồi!"

Tin tức Diệp Phần bị trọng thương truyền khắp Diệp gia, mọi người đều khiếp sợ không thôi. Đêm hôm đó, toàn bộ gia đinh của Diệp gia đều bận bịu không ngừng nghỉ.

Trong phòng Diệp Phần đầy ắp người. Một lão đại phu đang xem bệnh cho Diệp Phần. Lăng Vân và Diệp Thần đều lo lắng không thôi.

Lão đại phu sau một hồi xem xét, vuốt vuốt mấy sợi râu, lắc lắc đầu, sắc mặc nhìn không được tốt. Lăng Vân liền vội vàng tiến đến hỏi: "Đại phu, tình hình Phần ca thế nào rồi?"

Lão đại phu nói: "Gia chủ bị thương rất nghiêm trọng, không chỉ mất máu quá nhiều, mà lục phủ ngũ tạng cũng đều bị thương tích…"

"Đại phu, như thế nào mới có thể chữa khỏi cho cha ta?" Diệp Thần không muốn nghe những nói nhảm này, ánh mắt lạnh lùng hỏi.

"Muốn chữa khỏi những vết thương của gia chủ cần một chút linh dược, thuốc phổ thông căn bản không có bất kỳ tác dụng gì." Lão đại phu cũng là bị ánh mắt của Diệp Thần hù dọa, vội vàng nói.

[ ]

"Cần linh dược gì? Ta đi tìm!" Diệp Thần nói.

"Tử Kim Huyết Linh Chi, Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo, Kim Chi Ngọc Diệp... Đây đều là linh dược, đương nhiên dùng Tử Kim Huyết Linh Chi cấp hai làm thuốc dẫn là tốt nhất." Lão đại phu nói. Cầu Thích, Cầu Donate, Cầu Kim Phiếu....


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui