Lục Đình Quân cứ như không tin vào tai mình đã nghe, anh nắm vai của cô muốn xác định lại một lần nữa.
Cô nhìn anh, ánh mắt tràn ngập ý cười khẽ gật đầu
Lập tức, anh kéo cô ôm chặt vào lòng, môi anh đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ nhàng, giọng nói trầm thấp vang vang lên bên tai cô :”Lan Nhi, là anh nên cảm ơn em mới đúng.
Cảm ơn vì ở bên anh, anh yêu em “
“ Em cũng yêu anh “
……….
3 năm sau
“Ưm, ông xã ?”
Triệu Lan Nhi đang nằm trên giường bỗng dưng có một bàn tay lòn vào bên trong áo xoa nắn ngực của cô.
Cô trở mình nhìn người đàn ông không biết liêm sỉ bên cạnh :”Ông xã, em mệt”
Nghe giọng nói lười biếng, Lục Đình Quân khẽ cười nhéo chiếc má phúng phính của cô :” Cái gì mà mệt vậy bà xã ? Anh đã làm gì đâu”
“Xùy, bỏ cái tay kia ra.
Con bên ngoài kìa “
Triệu Lan Nhi nhìn anh khẽ bĩu môi lên tiếng.
Người đàn ông kia chẳng những không chịu buông tha cho cô mà con đè cô xuống thân dưới.
Ánh mắt của anh di chuyển từ gương mặt xinh đẹp dưới thân sau đó chuyển dần xuống bên dưới
Đôi gò bồng đầy đặn hiện rõ trước mắt, yết hầu Lục Đình Quân khẽ lay động.
Ánh mắt dần tràn đầy dục vọng, đôi bàn tay không nhịn được lại chạm vào xoa nắn
“ Ưm… ông xã đừng… “
Trước sự kích thích từ bàn tay to lớn kia, cô không nhịn được rên rỉ.
Bên tai của cô lại vang vẳng tiếng cười trêu chọc của Lục Đình Quân :”Được, anh không làm nữa là được chứ gì, phải không bà xã ?”
Lúc này, thân thể của cô đã bắt đầu động tình.
Cô đánh vào vai anh một cái rồi xoay mặt nơi khác giận dỗi.
Biểu hiện đáng yêu của cô lọt vào tầm mắt của anh khiến tim không nhịn được mà rung lên
“Đừng dỗi mà, bà xã ~”
Lục Đình Quân liền nằm xuống bên cạnh cô tiếp tục trêu chọc đến mức Triệu Lan Nhi không chịu nỗi kích thích nữa liền lên tiếng nài nỉ :”Ông xã, em không chịu nỗi nữa”
“ Thì sao nào? Nói ông xã nghe em muốn gì ?”
Cái tên này, không biết liêm sỉ sao? Còn hỏi mấy câu như này? Đôi mắt của cô ngấn nước vô cùng đáng thương nhìn anh :”Ông xã”
Giọng cô cất lên như sắp khóc đến nơi, chẳng hiểu tại sao lại khiến anh rất buồn cười, miệng vừa mở ra chưa kịp lên tiếng đã bị đôi môi ngọt vào của Triệu Lan Nhi áp lên.
Lục Đình Quân nhanh chóng đáp lại một cách dịu dàng hết mực
Triệu Lan Nhi được anh hôn đến thoải mái, chủ động ôm lấy cắn lung tung lên môi rồi di chuyển xuống yết hầu.
Lục Đình Quân chịu đựng dục vọng như muốn nổ tung, vật nam tính bên dưới đã sớm ***** ***
Vô tình, Triệu Lan Nhi đụng phải người anh em bên dưới, miệng cô phát ra âm thanh nhỏ nhẹ :”Đình Quân”
“Ngồi lên nó “
Giọng nói khàn đặc vang lên bên tai cô.
Vợ chồng bao nhiêu năm nay, tất nhiên cô hiểu được anh muốn cô làm gì.
Là cô ở trên, anh bên dưới.
Triệu Lan Nhi liền kéo quần anh xuống, phóng thích ** *** bên trong ra ngoài
Vật này đã sớm dựng thẳng đứng, sớm đã biết nó to lớn thế nào nhưng Triệu Lan Nhi lại không nhịn được hoảng hốt.
Lục Đình Quân vuốt ve lưng cô khuyến khích
“Ưm… ha…”
“Đình Quân, lớn… lớn quá… ưm….”
Triệu Lan Nhi không nhịn được muốn rời khỏi, nhưng dục vọng của cô không cho phép cô làm như vậy.
Một cánh tay đột nhiên duỗi đến nắm chặt lấy eo cô, mạnh mẽ ấn xuống dưới, *** **** thô dài cắm thẳng vào trong, cảm giác sung sướng căng trướng khiến cả người cô cong ra sau, rên ra tiếng: “A ……” Sâu quá…
Lục Đình Quân mạnh mẽ đẩy hông lên, đầu óc của Triệu Lan Nhi bắt đầu quay cuồng, bên dưới không ngừng rung rẩy
" Cạch "
" Baba mama "
Cánh cửa đột ngột mở tung ra.
Đứa con trai bảo bối của họ chạy vào.
Thân thể Triệu Lan Nhi nhìn con trai rồi cứng đờ ra, mắt trợn tròn
Con trai nhìn mẹ đang ngồi trên người baba liên chạy đến, thằng bé cứ ngỡ mẹ đang chơi cưỡi ngựa như nó thường ngày
" Ay da, mama chơi cưỡi ngựa cũng chẳng thèm rủ con sao?"
Bảo bảo bĩu môi thất vọng về mẹ sau đó leo lên giường.
Triệu Lan Nhi nhìn thằng bé rồi nhìn lại Lục Đình Quân nằm dưới thân mình cười cười.
Cái gì đây trời
Bởi vì trên người của cô còn mặc váy ngủ, che đi phần giao nhau giữa cô và anh.
Dưới chân của anh đã có chăn che lại nên bé cưng cũng không để ý ba mẹ có gì khác thường
Nhìn thân trên của Lục Đình Quân không mặc áo, bé cưng liền bĩu môi giở giọng nói của mẹ :" Baba, không mặc áo sẽ bị cảm lạnh đó"
Trước lời nói vô tư của con trai, trong lòng Triệu Lan Nhi lại sợ bị phát hiện, bên dưới vô tình kẹp chặt khiến cho Lục Đình Quân suýt chút nữa thì bắn ra
Anh vỗ đùi cô nhắc nhỏ :" Bà xã ~ "
" Baba con cũng muốn cưỡi ngựa như mama "
Bé con nắm lấy bàn tay anh nài nỉ.
Lục Đình Quân nổi tiếng cưng con như trứng liền để con ngồi lên người mình.
Một lớn một nhỏ trên người, anh không khỏi cảm thấy hạnh phúc a
" Mama người cũng cưỡi ngựa với con đi"
Bé con nắm lấy tay mẹ mình giật giật ra hiệu.
Nhìn con trai, Lục Đình Quân không khỏi bật cười, con trai thực sự coi anh là ngựa sao?
" Vợ à, cưỡi ngựa với con đi em "
Nhìn gương mặt vô liêm sỉ của ông xã mình, Triệu Lan Nhi không khỏi cảm thán mà nhích người
Bên dưới một lần nữa lại bị kích thích không khỏi khiến cho cô di chuyển nhanh lên để đạt được khoái cảm.
Một tay Triệu Lan Nhi che miệng không dám phát ra tiếng sợ con trai nghe thấy
Nhưng khi đã đạt đến khoái cảm, bên dưới không ngừng co rút, âm thanh bên trong cổ họng vang lên mặc dù cô đã cố gắng kìm nén
" Ưm...!ưm...!"
Cùng lúc đó Lục Đình Quân lại bắn ra khiến cô lên đỉnh một lần nữa.
Đầu óc Triệu Lan Nhi trống rỗng, hai má đỏ bừng thở dốc
Con trai nghe tiếng động liền xoay lại nhìn cô :" Mama, người bị làm sao vậy?"
" Mama....!không sao "
" Mặt mama sao lại đỏ như vậy?"
" Chắc là mama hơi mệt thôi "
Triệu Lan Nhi xoa đầu thằng bé khẽ cười.
Sau đó, Lục Đình Quân liền lên tiếng giải vây cho cô :" Bé cưng, con về phòng mình đi, baba và mama phải nghỉ ngơi rồi"
Bé con nhìn lanh lợi như vậy nhưng lại rất nghe lời ba mình.
Bé liền leo xuống người ba, cúi đầu hôn lên mặt baba sau đó lại hôn lên mặt mama
" Tạm biệt mama baba.
Ngày mai con cũng muốn cưỡi ngựa "
" Được "
Bé cưng rời khỏi, Triệu Lan Nhi liền ngã xuống giường lên tiếng trách móc Lục Đình Quân :" Tại anh đấy, xém chút đã bị phát hiện.
Đến lúc đó con sẽ xem chúng ta ra gì chứ"
" Con trai lớn lên sẽ hiểu thôi, bà xã đừng giận mà "
Lục Đình Quân kéo cô ôm vào lòng dỗ dành.
Mặt cô úp vào lòng ngực anh một lúc lâu sau đó lại ngẩn đầu lên tiếng :"Chúng ta sinh thêm một đứa nữa có được không? Nhìn bé cưng suốt ngày chỉ có một mình trông buồn lắm"
" Không được"
Một lời nói từ anh vô cùng thẳng thừng:" Em quên trước kia khi sinh con trai như thế nào rồi sao? Làm anh sợ chết khiếp, cứ ngỡ đã mất hai mẹ con rồi đấy.
Anh sẽ không để em sinh con một lần nào nữa, quá nguy hiểm "
" Dù sao nhà chúng ta có một mình bé cưng là đủ rồi, vài năm nữa nó đi học sẽ không còn cảm thấy cô đơn nhà "
Nói rồi, anh ôm chặt lấy cô vào lòng dỗ dành rồi cả hai cùng nhau đi vào giấc ngủ
....
( Hoàn thành ).