Lục Tiên

Cặp lông mi trắng của Bồ lão nhướng lên, trên mặt xẹt qua một tia xem thường, xem bộ là đang suy nghĩ, tiểu tử này xui xẻo thì cũng đã xui xẻo rồi, lại còn tùy tiện mang ra thịt Yêu thú để ứng phó,thật là...Chẳng qua là sau một lát, lão bỗng nhiên biến sắc, như nhận ra cái gì đó, đi đến hai bước, tiến gần tới khối thịt, trong miệng “Ồ” một tiếng, thần thái hiện lên vẻ nghi hoặc.

“Thịt này...Hình như có chút kì quái!”

Lão lấy một ngón tay nhấn nhẹ lên khối thịt, sau đó lại lật lại xem kỹ hơn. Tuy rằng nhìn khối thịt này so với thịt Yêu thú bình thường cũng không khác biệt lắm, nhưng với cảnh giới đạo hạnh của lão, lão có thể cảm nhận được khối thịt này ẩn chứa Linh lực không bình thường.

Cũng không phải là linh lực dồi dào cực kỳ hiếm thấy, mà là linh lực vô cùng tinh khiết, không một chút hỗn tạp, hơn xa những Yêu thú mạnh mẽ bình thường, tiêu chuẩn này chỉ có thể tồn tại ở những yêu thú thời xa xưa đã bị tuyệt chủng ở Hồng Mông thế giới.

Trên mặt Bồ lão đầu bỗng nhiên hiện lên vẻ hưng phấn, ngẩng mạnh đầu nhìn về phía Thẩm Thạch, mang theo một tia vui mừng, nói: “ Cái này...cái này, chẳng lẽ là...”

Lời phía sau lão cũng không nói ra miệng, chỉ là dùng ánh mắt nhìn Thẩm Thạch. Thẩm Thạch nhún vai, thoáng nở nụ cười rồi gật gật đầu.

“Bùng!” một tiếng, Bồ lão mặt mày hớn hở, đưa tay vỗ một cái vào đầu Thẩm Thạch, sau đó cười ha ha nói: “ Tiểu tử thối, mất công ta thay ngươi phiền não mấy ngày, thì ra trong Vấn Thiên Bí Cảnh ngươi cũng không phải là không được gì nha.”

Thẩm Thạch mỉm cười, sau khi đợi cho tiếng cười của Bồ lão dừng lại mới thấp giọng nói: “ Vài ngày trước cũng có nhiều người lại thăm con, nhưng con nghĩ thứ này tốt nhất là không nên nói cho người khác, chỉ có thể nói cho sư phụ.”

Bồ lão đầu thần sắc đang cao hứng nhưng nghe vậy lại khẽ giật mình nói:” Tốt như vậy sao không nói? Tuy đây là thịt Rồng cực kì trân quý nhưng trong Vấn Thiên bí cảnh còn có nhiều cơ duyên còn trân quý hơn, những người khác có được những thứ cũng không chênh lệch ngươi, thì sợ cái gì? Ta còn muốn cầm miếng thịt này mà ném trước mặt Tôn lão đầu đây!”

Thẩm Thạch bĩu môi, cười khổ nói: “Sư phụ! Người nói như vậy, cuối cùng thật sự là vẫn muốn làm sao?”

Bồ lão hừ một tiếng, khoát tay nói: “Dù sao lão phu cũng thấy không vừa mắt với lão đó, lần này rõ ràng còn ở trước mặt ta khoe khoang...”

Thẩm Thạch ho khan một tiếng, thoáng dừng một lát rồi khuyên:” Sư phụ! Nói thế nào đi nữa thì lần này Tôn Hữu đệ tử của Tôn trưởng lão cũng là một trong ba vị đệ tử xuất sắc đột phá Thần Ý cảnh, dù là người cầm miếng thịt này tới vẫn không sánh bằng, có khi lại còn bị Tôn trưởng lão nói ngược lại. Cần gì phải làm như thế chứ?”

Bồ lão nhíu nhíu mày, trầm ngâm một lát gật đầu nói:” A..., ngươi nói cũng có mấy phần đạo lý.” Nói xong thở dài một hơi rồi nói: “ Đáng tiếc nha, thịt rồng đúng là rất trân quý, nhưng nếu thêm một ít chân huyết của Long tộc nữa thì ta có thể tìm Vân Nghê của Đan đường, nhờ nàng luyện một lò ngũ giai ‘Chân Long’ đan rồi. Loại đan dược này củng cố và bồi bổ nguyên khí, đặc biệt là đối với thương thế kinh mạch, đan điền hiệu quả vô cùng tốt, không chừng còn có thể khôi phục đạo hạnh của ngươi. Đáng tiếc là hiện nay Long tộc đã sớm tuyệt chủng, tông môn ta tuy có phương pháp nhưng lại không có linh tài, nếu không, nói không chừng...”

Còn chưa nói dứt Bồ lão bỗng nhiên thấy trước mắt tối sầm lại, một đồ vật bay tới, lão phản ứng rất nhanh, tiện tay trảo một cái đã đem vật kia thu về trong tay, định thần nhìn lại thì thấy đó là một cái bình ngọc màu trắng ôn nhu sạch sẽ.

Bồ lão hơi ngơ ngác, ngẩng đầu về phía Thẩm Thạch, người mới ném ra cái bình ngọc này, nghi hoặc hỏi:”Đây là cái gì?”

Thẩm Thạch nhếch môi cười cười, nói: “ Sư phụ! Lúc con nhặt được miếng thịt rồng kia thì nó đang còn chảy máu, nên con thu về một ít.”

Bồ lão đầu: “...”

***

“Tiểu tử thối, xem ra lão phu vẫn là xem thường ngươi rồi!

Bồ lão đầu đánh giá Thẩm Thạch từ trên xuống dưới, sau đó bật cười hắc hắc. Thẩm Thạch sắc mặt không thay đổi, nói: “ Tất cả là nhờ sư phụ dạy bảo, đệ tử mới có ngày hôm nay.”

Thân hình Bồ lão đầu lóe lên, lập tức đã xuất hiện ở bên cạnh Thẩm thạch, sau đó nắm nhẹ lên bờ vai của hắn, cười nói: “ Tiểu tử thối, ta biết ngay là tiểu tử ngươi rất là gian xảo, so với đám phế vật chỉ có vẻ bên ngoài kia thì mạnh mẽ hơn nhiều, uổng công ta trước đó còn lo lắng cho ngươi. Ngươi nói thật đi, cuối cùng thì lần này ngươi thu hoạch như thế nào, có phải so với mọi người còn nhiều hơn đúng không?”

Thẩm Thạch lập tức lắc đầu, mặt nghiêm túc, nói: “Sư phụ, những lời như thế, người cũng không thể nói lung tung được.”

“Thôi đi!” Bồ lão đầu cười nhạo một tiếng, bất quá tâm tình thật sự đang rất tốt, lão khẽ đảo tay đem cả khối thịt rồng và Long huyết thu vào, sau đó thong thả đi qua lại trong phòng rồi gật đầu nói: “ A..., Nếu như chỉ có từng này thịt và máu rồng thì không có vấn đề gì, nhưng số lượng thật sự không ít...”

Lão quay đầu nhìn Thẩm Thạch sâu sắc đầy thâm ý, chỉ thấy đồ đệ của lão vẫn như cũ, sắc mặt không thay đổi, mỉm cười đứng đó, thản nhiên đón ánh mắt của mình. Bồ lão nhìn lúc lâu, bỗng nhiên bật cười lắc đầu, nói: “ Tiểu tử thối, là do ngươi biết đối với cảnh giới Nguyên Đan Chân Nhân của ta, Long tộc huyết nhục này cũng không có quá nhiều tác dụng, mới nói cho ta biết sao?

Thẩm Thạch lắc đầu, nói: “ Cũng không phải như thế, nếu trực tiếp dùng Long tộc huyết nhục này đối với người quả thật không có nhiều công dụng, nhưng những Linh tài như thế này mà cầm đi luyện chế các loại đan dược trân quý, hoặc đem bán lấy linh thạch hay đổi những linh tài khác, đối với người vẫn là có giá trị rất lớn đấy.”

Bồ lão đầu càng thêm hứng thú nhìn hắn, gật đầu nói: “ Nói như vậy cũng đúng, vậy sao ngươi còn nói cho ta biết, không sợ...”

“Con tin người, sư phụ ạ.”

Bồ lão đầu thoáng đình trệ, im lặng nhìn Thẩm Thạch, Thẩm Thạch cũng yên lặng đứng ở đó, không nói gì nữa.

Qua một lúc sau, Bồ lão bỗng nhiên nở nụ cười, lông mi trắng nhướng lên, trong mắt hình như hiện lên vẻ vui mừng, nhưng miệng lại cười mắng một câu, tiện tay hung hăng vỗ lên đầu Thẩm Thạch một cái, nói: “ Tiểu tử thối, chỉ nói riêng về công phu miệng lưỡi, ngươi cũng đã hơn sư tỷ của ngươi một nghìn lần rồi.”

Thẩm Thạch thoáng nở nụ cười, hít sâu một hơi, khẽ nói: “Sư phụ, người tốt với con, con luôn biết rõ, con luôn khắc cốt ghi tâm, sẽ không bao giờ quên."

Bồ lão đầu mặt mày hớn hở, nhưng trong miệng lại xì một tiếng khinh miệt, cười nói: “Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, ta già bằng tuổi này mà vẫn còn nổi da gà đây này. Như vậy đi, ta sẽ mang thịt và máu rồng này đi nhờ Vân Nghê trưởng lão giúp ngươi luyện thành Chân Long đan. Nếu như đan phương mà những tổ sư lưu lại là đúng thì đối với tu luyện của ngươi giúp ích rất lớn. Về phần...vật gì đó khác, tự ngươi giữ lấy, không nên dễ dàng để lộ ra ngoài.”

Nói đến đây, lão thoáng dừng lại một lát, sau đó lại nói:” Nếu muốn tất cả đều luyện chế Linh đan cao cấp, hãy tìm ta, để ta ra mặt nhờ Vân Nghê trưởng lão, nhìn khắp Hồng Mông chư giới này, cũng chỉ có mình nàng là có thể luyện chế cao cấp Long đan thôi. Ngoài ra, nếu không muốn nói với bất kì ai, nên tìm Thần Tiên Hội. Thần Tiên Hội nội tình thâm hậu, danh tiếng không có nơi nào sánh được, việc giữ bí mật lại càng chu toàn, chỉ có bọn họ mới đối với bảo bối này không đi lừa ngươi, lại có thể tránh đi những sự tình rắc rối.”

Thẩm Thạch trịnh trọng gật đầu, nói: “ Dạ, đệ tử biết rồi.”

Bồ lão đầu thoáng nở nụ cười, quay người đi ra phía cửa, trước khi ra cửa, bỗng nhiên quay đầu nhìn Thẩm Thạch một cái, cười nói: Tiểu tử thối, phát tài lớn như vậy, không thể không làm gì chứ, Sau này tiền rượu của lão phu, tất cả là do ngươi trả."

Thẩm Thạch mỉm cười, nghiêng người bái, nghiêm mặt nói: “Dạ, người yên tâm, con nhất định sẽ trả hết!”

Bồ lão đầu cười ha ha, hai tay chắp sau lưng nhẹ nhàng bước ra ngoài.

***

Hai ngày sau, người của Lăng Tiêu Tông cuối cùng cũng tới Đại thành đệ nhất của Hồng Mông Thế Giới, vạn năm Đế Đô, Thiên Hồng Thánh thành.

Trước khi tiến hành tứ chính đại hội, từ trên xuống dưới đều rất nghiêm túc và cẩn thận, vì thế không có gì rắc rối xảy ra. Mà hiện nay đại hội đã chấm dứt, mọi người trong Lăng Tiêu Tông tinh thần tự nhiên cũng thoải mái hơn. Mặc dù tại Vấn Thiên bí cảnh, ngoài ý muốn, hao tổn không ít đệ tử, nhưng qua mấy ngày lắng xuống, tâm tình mọi người cũng bình tĩnh trở lại, hơn nữa, đến cùng mà nói, thật ra lần này thu hoạch của các đệ tử sống sót quay trở về so với những lần Tứ Chính đại hội trước nhiều hơn không ít.

Đặc biệt là trong đó có ba đệ tử thiên tài đã trực tiếp đột phá lên Thần Ý cảnh, cơ duyên cường đại như vậy quả là ngàn năm mới có một. Cho nên sau khi tâm tình bình tĩnh trở lại, đại đa số các vị Chân Nhân của Lăng Tiêu Tông trên mặt đã hiện nên vẻ tươi cười.

Vì thế đoạn đường trở về này, mọi người cũng trở lên nhẹ nhõm rất nhiều. Mà những Nguyên Đan cảnh Đại chân nhân lại càng không phải là chỉ biết tu luyện mà không thông hiểu đạo lí đối nhân xử thế, vì vậy sáng hôm qua, sau khi thương nghị, đã truyền lệnh cho mọi người nghỉ ngơi một ngày tại Thiên Hồng Thành này, làm cho đại đa số đám đệ tử vốn luôn phải khẩn trương trong một tháng qua cảm thấy thư giãn một chút.

Đương nhiên, thời gian cũng chỉ có một ngày mà thôi, dù sao thì rời khỏi Hải châu Kim Hồng Sơn cũng đã lâu, tốt hơn là mau chóng trở về. Nhưng dù sao cũng làm cho rất nhiều đám đệ tử trẻ tuổi trở lên hưng phấn.

Thiên Hồng thành chính là đệ nhất thành trong Hồng Mông thế giới. Truyền thuyết có nói, tại đại thành này không thứ gì không có, chỉ có ngươi nghĩ không tới chứ không có chuyện ngươi tìm không thấy. Chẳng thế mà ngay cả tổng đường của Thần Tiên Hội cũng được đặt ở nơi đây. Mà theo lịch sử dài đằng đẵng, vô tận vinh quang trước đây càng làm cho đại thành này hào quang càng thêm chói mắt, lại không cần phải nói tới những cảnh sắc kỳ tích của Thiên Hồng thập cảnh, vốn đã như sấm nổ bên tai.

Hầu như tất cả mọi người đi vào Thiên Hồng thành đều là thông qua Thượng cổ truyền tống pháp trận nằm ở bờ biển bên ngoài Thiên Hồng thành, chỗ này quanh năm đều vô cùng náo nhiệt, theo những ánh sáng màu vàng chớp hiện, mang theo từng nhóm người tới.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, giữa những tiếng huyên náo, khắp nơi trên đảo, mọi người đang không ngừng đi lại thoáng qua nhau.

Trong đám người, có một nữ tử dáng người đẫy đà, dung mạo xinh đẹp đang chậm rãi đi lại, tuy rằng nàng không hề trang điểm, nhưng dường như trời xinh đã có cỗ mị lực khiến người ta say mê, làm cho không ít những tu sĩ nhìn chăm chú. Chỉ có điều tại Thiên Hồng thành là nơi ngọa hổ tàng long, nên không ai dám làm gì xằng bậy.

Nữ tử dung mạo xinh đẹp kia, đúng là Lăng Xuân Nê.

Giờ phút này nàng đối với những ánh mắt nóng bỏng xung quynh xem như không, thần sắc vẫn bình tĩnh đi thẳng về phía trước, hướng mà nàng đi tới là một tòa truyền tống trận bình thường, không có gì khác biệt so với các tòa truyền tống trận xung quanh, mà nơi tòa truyền tống trận này thông tới cũng là một giới thổ rất bình thường , ‘Bạch Vân’ giới.

Bạch Vân giới là giới thổ ở tầng hai, điều kiện bình thường, là nơi thích hợp cho nhân tộc cư trú, cũng không có gì nổi bật. Nhưng mà tại rất nhiều năm trước đây ở Bạch Vân giới đã từng có một sự kiện nổi tiếng.

Thật ra nguyên nhân cũng không phải là ở Bạch Vân giới, mà là ở giới thổ tầng ba liên kết của nó.

Tầng ba giới thổ đó là “Phi Hồng Giới.”
===============
Thịt rồng biết phải làm sao?
Chân Long cần máu bỏ vào mới nên.
Một bên sư đồ bàn chuyện
Đôi ngã nữ tử tống truyền Bạch Vân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui