Sau khi Lục Tề trở lại cũng gần ba giờ chiều . Cuộc họp kéo dài hơn anh tưởng , các công ty con xảy ra vấn đề không thể giải quyết , bây giờ anh phải đích thân ra tay.
Mở của phòng , có con người nào đó đang ngủ trên chiếc ghế làm việc của anh . Lấy một đống sách của anh ra đọc rồi lại ngủ quên , thậm chí còn ham ngủ đến nỗi quyển sách đang đọc cũng ụp vào mặt rồi.
Lục Tề nhếch mép , đi đến bế cô lên mà quên bỏ quyển sách trên mặt cô ra . Vô tình quyển sách ấy rơi thẳng xuống chân anh . Đấy là quyển sách dài một ngàn chương , lại to bằng cả bàn tay . Đập thẳng xuống chân thì còn gì là chân nữa!!--thật muốn hét lên để thoả cơn đau mà!TT
Cố nén cơn đau bế cô lên đi về phía thang máy dẫn lên tầng trên . Lúc trước anh có nhiều việc nên hầu như luôn ngủ lại công ty , rất ít khi về biệt thự . Thế nên Lục Tề đã cho người xây thêm một tầng để làm phòng ngủ . Nói phòng ngủ như thế nhưng khi vào thì như ở trong chung cư vậy . Có phòng ngủ , phòng tắm , nhà bếp cả quầy bar.
Anh đặt cô xuống giường , hôn nhẹ một cái lên trán cô , đắp chăn đâu đó rồi mới nhè nhẹ bước ra khỏi phòng , về phòng làm việc.
Lục Tề mới bước ra khỏi thang máy thì một giọng nói làm cho anh giật cả mình "Lục tổng"
Chính là cô thư kí khi nãy!
Anh nhìn rõ người trước mắt rồi thở ra nhẹ một hơi - Jennie , tên thật là Bạch Hồng Sâm , cô thư kí đa năng nhất trong các thư kí , tất nhiên cũng đa năng trong cả việc nhiều chuyện . Không hiểu sao cứ lo về chuyện nam nữ của anh , như kiểu sợ anh ế vậy!
"Có chuyện gì?" Anh ngồi xuống ghế , sau đó mới chầm chậm hỏi Hồng Sâm.
"Bản báo cáo công việc của các công ty con mà anh cần" Hồng Sâm để tập tài liều xuống bàn rồi lại nhìn chăm chăm anh.
"Còn gì nữa không?"
"Hết rồi tổng giám đốc"
"Vậy ra ngoài đi"
Hồng Sâm gật đầu , tiến ra ngoài , nhưng khi tới cửa lại nhớ ra điều gì đó quay đầu hỏi anh "Lục tổng!"
"Gì nữa?"
"Cô gái khi nãy đâu rồi?"
"Ngủ rồi!"
"Ồ" cô thầm cười hai cái sau đó ra ngoài , đóng cửa.
Nhưng chưa đầy hai phút sau đó , cô thư ký lại mở cửa quăng cho anh một câu "Lục tổng!"
"Còn gì hãy nói một lần luôn đi"Anh cau mày , chỉ mong cô gái nhiều chuyện này có thể đi nhanh một chút.
"Cô gái ấy đẹp lắm , anh cần phải tận dụng thời cơ mà hốt người ta đi" Nhanh chóng cô liền bỏ chạy thật nhanh . Ở lại thế nào cũng bị sơi tái không còn tí máu.
Biết ngay là cô ta mở miệng là không nói được câu nào mát lòng mà!--
(Lộ : tớ hết ý rồiTT)