Lười Phi Có Độc

Ánh nắng chiều dần tắt, trăng sáng mới lên, hầu bàn tiểu Thất nằm ngủ mê man trong thiện phòng của phương trượng đại sư chùa Hộ Quốc, Không Trí đại sư bắt mạch cho hắn rồi mới đứng dậy nói với Quân Hạo Thiên, “Hoàng thượng xin yên tâm, vị thí chú này cũng không đáng lo ngại, mạch tượng của hắn có dấu hiệu trúng độc chẳng qua vì dùng thuốc có cỏ Diệp Lăng, nước ép bản thân cỏ này có độc, nhưng công hiệu chủ yếu lại khiến người ta an thần, không cần lo lắng cho tính mạng của vị thí chủ này.”
“Vậy khi nào hắn có thể tỉnh lại?” Chân mày ngọn núi của Quân Hạo Thiên hơi nhíu, hắn lại bị hắn ta lừa!
“Tuy cỏ Diệp Lăng này có thể khiến người ta an thần nhưng không thể dùng nhiều, nếu dùng quá lâu thì dễ dàng khiến người ta ngủ mê không tỉnh, lão nạp vừa bắt mạch đã phát hiện vị thí chủ này bị dùng lượng quá lớn, cần phải ngủ năm ba ngày mới có thể tỉnh lại.”

Có thể khiến cho hắn tỉnh lại trước không, trẫm có chuyện hỏi hắn.”
“Hoàng thượng chờ trong chốc lát.” Không Trí gọi tiểu hòa thượng hầu hạ bên người dặn dò mấy câu, tiểu hòa thượng gật đầu rồi nhẹ bước chân ngắn rời đi.
“Hả, Kính Tu, đệ lại hái trộm quả phạm đề của phương trượng, cẩn thận tối nay bị phạt quỳ Phật đường.” Đại hòa thượng đang tưới nước cho cây làm hàng rào quanh vườn thấy vậy vội vàng lên tiếng ngăn cản.

“Kính Sắc sư huynh đừng hiểu lầm, quả này do phương trượng kêu Kính Tu tới hái.” Kính Tu vừa đáp vừa khó nhọc bò lên cây phạm đế, kết quả tay ngắn chân ngắn của hắn không còn khí lực, bò hai bước bịch một cái lại trượt xuống, đặt mông ngồi xổm trên mặt đất, dùng cả tay chân đứng lên sau đó lại bò lên cây rồi trượt xuống ngồi chồm hổm trên mặt đất, lại đứng đậy bò lên cây.
Đại hòa thượng Kính Sắc nhìn lên lắc lắc đầu khuyên nhủ: “Kính Tu, nói dối sẽ bị phương trượng phạt chép kinh Phật, quả phạm đế này bình thường phương trượng bảo vệ rất chặt chẽ, ngay cả bắt côn trùng tưới nước đều do phương trượng tự mình làm, sao lại tùy tiện cho đệ đến hái, nếu đệ thật sự thèm ăn muốn tìm đồ ăn, đợi tí nước sư huynh xuống núi múc nước hái trái cây cho đệ ăn.”
“Sư huynh, Kính Tu không nói dối, phương trượng thật sự đẻ Kính Tu hái, trong mấy thí chủ ở trong phòng phương trượng, có vị thí chủ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận