Lười Phi Có Độc

Khi thấy ánh mặt trời tinh tế chiếu lên người, không khí trong lành tẩy rửa gan phổi thì Ôn Noãn có cảm giác giống như mấy đời. Nhìn cổ thụ chọc trời bốn phía và lối vào cực kỳ bí mật dưới chân, nàng không thể không thở dài, trong một tòa núi thẳm rừng sâu như vậy, chế tạo một xưởng binh khí kích thước như thế, nếu không phải họ đánh bậy đánh bạ tiến vào thì thật sự cả thần tiên cũng khó phát hiện, người sau màn này chắc hẳn cực kỳ không đơn giản.
Lần suy nghĩ đến đỉnh điểm này, nàng đột nhiên ý thức được một vấn đề, rốt cuộc làm sao hắn biết được ở đó có cơ quan?
Nàng nhìn Đồ Long cõng chủ tử nhà mình đi trước mở đường, lại thoáng nhìn Quân Dập Hàn đi phía sau lưng nàng mấy bước, bước chậm lại sóng vai với hắn, nhỏ giọng hỏi: “Ngươi làm như thế nào mà biết được vách đá cạnh suối nước nóng có cơ quan?”
“Đi dò đường nửa giờ trong đường hầm phát hiện ra dấu chân.” Quân Dập Hàn gạt cành lá cản đường sang, lại nói, “Lối đi kia nối thẳng đến đáy nước chảy chỗ dòng nước xoáy tụ lại, người ở phía ngoài muốn đi vào theo đường đó gần như không có khả năng, mà những dấu chân kia lại mất trật tự không chịu nổi, mới cũ không đồng nhất, có thể thấy được lối đi kia thường xuyên có người đi lại, vả lại số người không ít.”
Cho nên, lối đi này nối thẳng đến suối nước nóng, vậy gần như là 100% trong chỗ kia tồn tại cơ quan thông qua hướng khác, nếu không, những người này đến đây, không cách nào giải thích, khó trách khi nàng hỏi hắn nơi đó có phải là mộ không thì hắn rất khẳng định nói cho nàng biết ngôi mộ này đã bị người khác dùng.
Ôn Noãn nhìn Quân Dập Hàn, trong lòng khó tránh khỏi hơi thổn thức, uổng công nàng vẫn tự cho rằng bản thân miễn cưỡng được coi là thông minh, nhưng so sánh với người đàn ông này, trong nháy mắt nàng hiểu ba chữ “Quá yếu kém” này là có ý gì.
Vừa đi vừa nghỉ, lúc sắc trời tối xuống mấy người mới đi ra tới giữa sườn núi, dã thú trong núi sâu đông đảo, lúc này thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng hổ gầm sói tru, xuống chút nữa gấp rút lên đường thì mối nguy bốn phía, huống chi Quân Dập Hàn suy tính đến thể lực của Ôn Noãn, sợ nàng tiếp tục đi nữa sẽ không chịu nổi, cho nên tìm một nơi cản gió nghỉ lại, tính toán nghỉ ngơi một đêm đợi đến khi trời sáng lại lên đường.
“Đúng rồi, ngươi có lưu lại ký hiệu gì dọc đường hoặc thừa dịp chúng ta không chú ý phát ra tín hiệu cầu cứu không?” Ôn Noãn cầm cây gậy trong tay ranh rang đùa bỡn gẩy gẩy đống lửa, giống như tán gẫu hỏi Đồ Long đang chăm sóc chủ tử ngủ mê man nhà hắn.
Đồ Long nhìn Ôn Noãn xuyên qua đống lửa, chỉ cảm thấy mặt mũi nữ nhân này thật méo mó, khuôn mặt cương nghị hiện lên vẻ lạnh lẽo không che giấu chút nào, lạnh lùng nói, “Không có.”
Hai người Ôn Noãn và Quân Dập Hàn vừa mới trở lên mặt đất thì việc đầu tiên chính là không hẹn mà cùng cởi quần áo mang theo mùi mồ hôi hủy thi diệt tích *, quần áo như thế mặt lên người, tiếp tục thêm một khắc cũng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui