Đàm Đình Quân thậm chí còn chẳng buồn quay lại phòng chụp, mà bỏ mặc luôn trợ lý Cao trong đó, một mạch đi ra xe.
Mãi đến khi trợ lý Cao nhận được điện thoại của sếp mới rối rít chào mọi người rời đi.
Hắn cứ như kiểu thu xếp cục diện cho sếp vậy.
Ra về cũng không buồn ới hắn lấy một tiếng.
Tệ thật sự.
Dương Giai Oánh vậy mà phải chụp mất gần 1h đồng hồ nữa mới hoàn tất.
Đấy là cô cực kỳ phối hợp, đạo diễn rất ưng ý không phải chụp đi chụp lại nhiều lần.
Chứ nếu có xảy ra lỗi thì chưa biết bao giờ mới xong.
Mọi người ăn trưa ngay tại chỗ.
Cơm hộp được trợ lý của đoàn đặt trước giao đến tận nơi.
Dương Giai Oánh thay đồ và tẩy trang xong thì cùng mọi người ăn cơm.
Cái gì chứ cơm hộp thì khi cô quay phim ngày nào mà chẳng ăn, cô không hề kén chọn đâu.
Mọi người phải cực kỳ tranh thủ.
Vừa ăn cơm vừa nghỉ trưa chỉ có một tiếng đồng hồ.
Bởi ăn xong họ còn phải di chuyển đến khu ngoại cảnh được chọn trước để quay video.
Khi Dương Giai Oánh bước ra khỏi tòa nhà.
Một tài xế bước từ trên chiếc xe chuyên dụng xuống mở cửa cho cô.
- Dương tiểu thư, mời lên xe.
Hôm nay tôi sẽ là tài xế của cô ạ.
- Tôi ư?
- Phải ạ.
- Nhưng nhìn anh lạ lắm, không giống với tài xế của công ty tôi.
Cô vừa nói vừa nghía ra chiếc xe phía sau lưng hắn.
Là chiếc starex Limousine màu trắng.
Từ khi nào mà công ty cô lại đầu tư dòng xe chuyên dụng đắt đỏ này vậy?
- Tôi không quen anh.
Nhìn cả anh lẫn chiếc xe kia đều không giống của giải trí Thời Đại chúng tôi.
Tài xế biết cô đã hiểu lầm mình, vội vàng giải thích.
- Không phải, Dương tiểu thư hiểu lầm rồi.
Tôi không phải là người của Giải Trí Thời Đại.
Là Đàm tổng chỉ thị cho tôi đến đưa đón Dương Tiểu thư.
- Vậy à? Xin lỗi nhé vì ban nãy trông anh rất lạ, nên tôi có chút đề phòng, anh đừng để ý.
- Dạ, không sao.
Vậy Dương tiểu thư lên xe đi.
Tiếp theo đi đâu cô cứ nói, tôi đưa cô đi.
- Vậy cảm ơn anh, làm phiền anh rồi.
- Không phiền, đây là công việc của tôi mà..
Dương Giai Oánh lên xe rời đi.
Phải công nhận xe đắt tiền có khác.
Nội thất trên xe vừa sang trọng và tiện nghi hơn, chẳng khác gì một căn phòng khách sạn.
nằm trên này, cô có thể tranh thủ nghỉ ngơi được rồi.
Đúng là Đàm Đình Quân có khác, không ra tay thì thôi, đã ra tay phải chọn cái tốt nhất.
Xem ra, cô phải cảm ơn anh đàng hoàng mới được.
Mất hơn một giờ di chuyển, cả đoàn mới có thể tập kết ở con suối phía tây ngoại thành.
Đây là một vùng núi thoải, con suối cũng không quá lớn, nhưng vì độ cao chênh lệch giữa các mỏm đá tạo nên một con thác thu nhỏ rất đẹp
Không quá hùng vĩ, những để lên video cũng đủ đẹp rồi.
Thời gian ngắn và gấp rút, chọn được chỗ này cũng đã là không tệ.
Dương Giai Oánh được make up nhẹ nhàng nhất có thể.
Tóc cô được tạo kiểu bồng bềnh, cài thêm một số loại hoa tươi nhẹ nhàng điểm xuyết, buông thả hoàn toàn phía sau lưng.
Xong xuôi, cô chỉ việc thay vào một chiếc đầm dài thướt tha được may bằng nhiều lớp vải voan xếp chồng, đảm bảo đủ độ thanh thoát.
Bộ sưu tập nước hoa lần này của LS lấy cảm hứng từ thiên nhiên và sự tuần hoàn của thời gian.
Bốn sản phẩm tượng trưng cho bốn mùa, mà mỗi sản phẩm đều có mùi hương riêng của các loài hoa tự nhiên.
* Màu xanh non tượng trưng cho mùa xuân với hương thơm thanh mát và tràn đầy phóng khoáng.
* màu vàng tượng trưng cho mùa hạ mùi hương vừa nồng nàn lại như đầy sức cuốn hút mạnh mẽ.
* màu cam tượng trưng cho mùa thu.
Mùi hương vừa đằm thắm lại vừa thôi thúc người ta chút si mê, như bị hòa lẫn vào trong mùi hương đó.
* màu xanh da trời tượng trưng cho mùa đông.
Thoáng chút lạnh lùng, mùi hương như có như không, lúc như gần, lúc như lại xa.
Làm người ta vô định không rõ.
Khi nhận ra thì lại đã bị cuốn hút từ bao giờ.
Phải nói là khá khen cho các chuyên gia sáng chế mùi hương.
Nhưng lại phải khen nhiều hơn cho những nhân viên làm bên bộ phận sáng tạo và thị trường của LS.
Họ rất biết nắm bắt tâm lý khách hàng để nâng tầm cho sản phẩm của công ty mình.
Video lần này quay không có diễn quần chúng, chỉ một.mình Dương Giai Oánh.
Đạo diễn ý đồ muốn làm nổi bật cô giữa quang cảnh thiên nhiên hùng vĩ.
Như muốn tạo nét chấm phá sáng màu, giữa thiên nhiên đầy màu sắc nét.
Việc của Dương Giai Oánh là đi dạo giữa rừng núi, thậm chí là lội qua lội lại giữa dòng suối cạn
Nghe thì có vẻ đơn giản, cứ như chỉ dạo chơi lấy thù lao thôi vậy.
Nhưng nếu chỉ có thế thì đạo 6 sẽ không nói công việc hôm nay vất vả.
Ngoài việc Dương Giai Oánh phải sao diễn một cách tự nhiên nhất.
làm cho người xem cảm nhận được chỉ mình cô ở đây, và cô thực sự đã hòa làm một với thiên nhiên.
Còn chưa kể đến việc cả ekip tất bật chuẩn bị đồ, bố trí máy quay và các thiết bị kỹ thuật, sao cho bắt trọn từng khoảnh khắc đẹp nhất của diễn viên.
Để có được một video ngắn chỉ hơn bốn phút hoàn chỉnh, là cả sự cố gắng của ekip trong cà thời gian dài.
Bắt đầu từ khâu lên ý tưởng, chọn địa điểm cũng như diễn viên phù hợp.
Rồi sau đó là quay phim, làm hậu kỳ trước khi lên sóng.
Ôi thôi là đủ điều mà chỉ người trong cuộc mới biết, nó chẳng hề đơn giản chút nào.
Nhờ sự cố gắng của cả ekip mà họ cũng đã thực hiện xong trước sáu giờ chiều.
Cả ngày làm việc vất vả từ 7h sáng đến tận 6h tối.
Đạo diễn mời cả đoàn dùng bữa tối.
Lần đầu tiên nhưng không phải là lần cuối cùng hợp tác, Dương Giai Oánh thực sự không tiện từ chối.
Họ còn phải làm việc chung với nhau trong quá trình tuyên truyền cho sản phẩm.
Rồi trong thời gian làm gương mặt đại ngôn, mọi hình ảnh bổ xung, lẫn ảnh chụp quảng cáo sản phẩm cô đều sẽ làm việc chung với họ, thế nên cô đã đồng ý.
Đạo diễn đặt một nhà hàng không quá xa hoa, nhưng cũng không đến nỗi xoàng xĩnh.
Cả ekip có đến tận vài chục người, nên đạo diễn lấy luôn một phòng bao lớn.
Toàn những người xuất thân bình dị, lao động kiếm cơm nên không có so đo xét nét.
Làm việc chung với họ cô thực sự thấy vô cùng thoải mái và thích thú.
Không phải nhìn cảnh người nọ ganh ghét người kia nói xấu nhau.
Điều đó chỉ làm cho công việc trở nên tệ hại và lâu hơn, chứ chẳng giúp ích gì cho công việc gì của họ.
Dương Giai Oánh chủ động mời đạo diễn một ly.
Rồi mời tất cả mọi người trong ekip một ly sau.
Coi như thay lời cảm ơn mà cô giành đến họ, đã thành tâm mà chiếu cố cô trong quá trình làm việc.
Mọi người đương nhiên vui vẻ nhận lấy lời mời này.
Vốn mọi người đã có thiện cảm với cô.
Vì suốt cả ngày làm việc, cô không chỉ đến sớm, lại không một lời than vãn, cũng chẳng đưa ra yêu sách đòi hỏi hay tự ý nghỉ giải lao..
Điều này cũng giúp công việc của họ thuận lợi hơn..
Dù cô chẳng phải ngôi sao tuyến đầu đấy, nhưng thế thì có sao? Cách làm việc của cô tốt gấp vạn những người có chút tiếng tăm mà mắc bệnh ngôi sao kia.
Tin chắc với nhân cách và sự kính nghiệp này, trong tương lai không xa, cô sẽ thực sự trở thành ngôi sao lớn.
Chắc chắn là vậy.
Mọi người trong ekip đều nghĩ như thế.
Còn riêng đạo diễn, ông tin tưởng con mắt nhìn người của mình.
Chắc chắn không bao giờ sai.