Hạ Giao ngây ngốc nhìn anh, giống như thần giao cách cảm, ánh mắt anh cũng nhìn sang cô, hai luồng ánh mắt giao nhau.
Tim Hạ Giao " bang " một tiếng.
Giây phút này đây mọi thứ xung quanh trở nên vô hình chỉ có người đàn ông trầm ổn trước mặt, mà anh cũng nhếch khóe môi nhàn nhạt, ánh mắt nghiêm túc xuất hiện ý cười, thản nhiên nhìn cô xuyên lớp thủy tinh trong suốt.
Dãy chậu cảnh và dây leo chằng chịt giăng ngang che gần kín vách thủy tinh, vì anh cao nhất nên cô thấy được sườn mặt của anh rất rõ.
Đoán ra có thể mọi người đang xã giao bàn việc làm ăn gì đó.
Mặc dù cách âm nhưng có thể đoán phòng Vip của anh mọi người rất náo nhịp, còn phòng Vip của cô lại yên tĩnh, chỉ có tiếng khua muỗng nĩa của Hạ Kỳ.
_ Giao Giao....!Giao Giao.
Cá này không ăn được...
Tiếng gọi Hạ Kỳ đưa đôi mắt cô chuyển về gương mặt đáng yêu kia:
_ Sao vậy em, cá rất mềm mà...
_ Có xương...không ăn...
_ Giao Giao gỡ giúp Kỳ Kỳ nhe...
Cô tỉ mỉ lừa xương cho em gái, sau đó đẩy sang cho Hạ Kỳ.
Đôi mắt cô cụp xuống, nhớ lúc trước anh cũng từng lừa xương cá cho cô như vậy.
Cô xiên một miếng cá vào miệng, chẳng nghe được mùi vị gì, có anh ở đây, cô bị mất vị giác à?
Tại sao cô lạy chạy vào cái nhà hàng này?
Tại sao lại gặp anh ở đây?
Khi suy nghĩ này xuất hiện cô mới bàng hoàng nhận ra, anh vẫn chưa từ bỏ ý định, dù có trốn chạy vẫn không thể thoát.
Tâm trạng kích động thậm chí có chút vui.
Cứ ngỡ sau này gặp lại anh có thể xem nhau như người xa lạ, nhưng không bóng hình anh đã bén rễ trong tim cô từ lúc nào?
Anh đã không còn đưa mắt nhìn cô nữa.
Len lén nhìn anh qua dàn dây leo xanh mướt, qua phong cách ăn mặt và khẩu hình miệng khi họ nói chuyện với nhau, cô có thể hiểu được họ là nhà làm phim, Cố Hàn Đình lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh à?
Không!!! Có lẽ là đầu tư điện ảnh, đầu tư cho người đẹp!!!
Giải đáp thắc mắc cho cô khi nhìn sang người đẹp bên cạnh.
Và ba người phụ nữ xinh đẹp ngồi trong bàn, người phụ nữ đẹp nhất đang chớp đôi mắt hoa đào lúng liếng, mời rượu Cố Hàn Đình, cổ áo xẻ sâu dến rốn, bên dưới xẻ tà từ dưới lên đến gần chiếc mông hấp dẫn.
Nóng bỏng đến thế cơ à? Cô gái này trông cũng quen mắt.
Hạ Giao khẽ nhíu mày lục lọi trí nhớ, hình như đã gặp cô ta ở đâu? Đúng rồi!!! Thính bay ngập trời của Cố Hàn Đình.
Em gái nuôi..." lấy thịt" hoàng gia của nước gì đó nhỉ? Cô không mấy quan tâm.
Maraget minh tinh gốc Á này là một ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, từng tham gia các bộ phim của nhiều đạo diễn gạo cội.
Margaret cũng có mặt trong nhiều lễ giải thưởng danh giá.
Nhờ cô bạn có làm trong nghành giải trí Phương Linh, nên cô cũng biết ít nhiều.
Nghệ sĩ nổi tiếng, nhà đầu tư phim....?
Bỗng nhiên Hạ Giao nhớ lại câu nói của Tần Thư Lan:" Cố Hàn Đình từng có bao dưỡng tình nhân bên ngoài " Ánh mắt cô ta đặc biệt thâm tình dán trên người Cố Hàn Đình.
Chẳng lẽ là Margaret này? Hoặc là cô gái nào đó?
Nghĩ đến đây trong dạ dày dâng lên một cỗ chua xót, buồn nôn.
Phốc.
Cô mắc xương cá rồi...
_ Ụa...ụa...ụa.
_ Giao Giao...sao thế?
_ Không có gì cục cưng, chỉ mắc xương cá thôi.
Cá quái quỷ gì mùi vị khó ngửi thế, cô rất thích ăn cá mà, sao giờ nhìn lại muốn buồn nôn, chắc do ảnh hưởng tâm trạng bên phòng kia.!!!
Bên kia người đẹp không ngừng liếc mắt đưa tình, đôi môi xí mụi dán sát lên sườn mặt Cố Hàn Đình, nũng nịu đưa ly rượu vang lên môi anh.
Hạ Giao khó chịu, lườm anh.
Quả nhiên cháy nhà mới lòi mặt ra mà.
Đại gia phải sánh đôi với kiều nữ.
Đừng nói là Cố Hàn Đình, Margaret kia phụ nữ nhìn còn mê mệt.
Nếu cô mà là đàn ông chắc là cũng khó chống đỡ nổi người phụ nữ này.
Những đường cong quyến rũ ấy dựa sát vào ngực anh không chút kiêng dè, hai cái bịch nước trước ngực cô ta như muốn thoát ra ngoài.
Nhìn thôi cũng đủ làm đàn ông thần hồn điên đảo.
Cố Hàn Đình đón ly rượu cô ta nhưng không uống, dùng ngón cái xoa xoa chiếc ly.
Nhưng hai cái bịch nước kia vẫn không chịu thua, thiếu điều muốn dán sát lên miệng anh, cho nên Cố Hàn Đình lựa chọn uống ly rượu kia hơn.
Nếu không có ai ở đây, có lẽ Margaret này sẽ xơi tái anh không nhỉ?
Cô lại muốn buồn nôn.
Người đàn ông đáng ghét kia xem ra cũng đang hưởng thụ quá nhỉ?
Càng quá đáng hơn người phụ nữ kia như muốn ngồi trên đùi anh, không ngừng chuốc rượu anh.
Không kịp suy nghĩ nhiều Hạ Giao liền đứng dậy, nói với Hạ Kỳ:
_ Kỳ Kỳ ngoan, ngồi yên đây, chị hai đi vệ sinh một lát.
_ Vâng...
Bước sang phòng vip bên cạnh, đẩy cửa, xông vào:
_ Cố Hàn Đình!!! Có phải anh muốn uống cho đến quên trời quên đất không?
Vốn là một câu nói khí thế vang lên hùng hồn nhưng mấy từ sau lại giảm volume xuống, Viên trợ lý cũng có mặt, còn có thêm nhiều người đàn ông đang cười nói vui vẻ.
Một bàn kia đang nhìn cô trân trối.
Còn có Ali đang nhếch môi nhìn về phía cô.
Dưới chân có cái lỗ nào không, cô muốn nhảy xuống.
_ Hạ tiểu thư, cô cũng ở đây à?
Viên trợ lý mừng rỡ nhìn cô.
Có Viên trợ lý ở đây nữa? Cá mè một lứa?
_ Cô gái này là ai? Đẹp quá nếu trở thành minh tinh nhất định sẽ rất nổi tiếng?
Một người phụ nữa khoảng bốn mươi tuổi nhìn cô nói.
" Giống tú bà?
Dẫn vài cô diễn viên theo giao tiếp nhà đầu tư? Bồi rượu nịnh hót đạo diễn, nhà đầu tư, bồi tận giường luôn nhỉ?"
Chẳng thèm đếm xỉa đến lời nói của người phụ nữ kia, cô cũng chẳng thèm nhìn người đàn ông nào đó.
_ Viên trợ lý, không cần...!tôi đi nhầm phòng...?
Nói xong nở một nụ cười nhẹ, gật đầu với mọi người, vội vàng bỏ đi,
Viên trợ lý:
" Ủa....alo....nhầm phòng, chắc cũng gọi nhầm tên Boss tổng.
Haha "
_______
Disneyland
Tòa thành khổng lồ sừng sững, màu sắc tươi sáng, vui nhộn.
Hạ Giao nắm tay Hạ Kỳ đang cầm một túi bánh rán hình chuột Mickey, chân gà tây, bánh churros, nhìn đoàn nhân vật được yêu thích của Pixar diễu hành.
Trong tay Hạ Giao là chai nước suối, và một lon Coca cho Hạ Kỳ.
Âm thanh một bà lão vang lên phía sau:
_ Cháu gái có phải cháu đi cùng cậu thanh niên bên kia không? Cậu ta nói bị lạc mất vợ, không có tiền mua vé vào cổng, ta thương tình mua giúp....
Bà lão vừa hướng ngón tay phía cổng vào.
Lại nhìn thấy Cố Hàn Đình, mặc áo sơ mi trắng, vô cùng đẹp trai phong độ đứng đó.
_ Cháu cũng thật là, giữ hết tiền của chồng mình, thì cũng không nên để lạc nó giữa cái đất nước dân nhập cư như này, không có tiền trong người làm sao xoay sở.
Sắc mặt Hạ Giao đỏ lên liền đưa 100$ cho bà lão, nghe bà lão " chậc " một tiếng.
_ Lần sau đừng để lạc chồng mình như thế nữa nha!!!
Bà lão lập tức ho khan một tiếng quay đầu đi.
Cố Hàn Đình đi tới, nheo mắt nhìn cặp đùi trắng phau phau của cô tỏ ý không vui:
_ Thế nào...?
_ Ai là vợ anh....? Không ngờ đường đường Cố tổng nhìn dáng người sang trọng, mà lại không tiền ha? Đi theo làm gì?
Cố Hàn Đình nhún vai.
_ Anh ra cửa không có tiền? Làm Tổng tài như thế sao? lại còn trái ôm phải ấp mỹ nữ? À, có lẽ mang tiền đầu tư cho minh tinh xinh đẹp kia hết rồi à?
Hạ Giao vừa đi vừa mắng.
_ Không định giới thiệu em gái cho anh làm quen à? Dù sao cũng em vợ?
_ Không quen.
Khu vui chơi bên trong rất đắt a...!nếu không có tiền, ngồi ghế đá ngắm cảnh đi, đừng nhận thân quen ở đây.
Hạ Giao ghét bỏ nhìn Cố Hàn Đình.
Nói xong nắm tay Hạ Kỳ đi qua khu diễu hành bắn nước tung tóe, đi qua vòng đu quay khổng lồ.
Một lúc sau.
Cố Hàn Đình vừa uống nước suối vừa nhìn hai chị em cô đang ngồi ghế đá nói:
_ Ngày mai tôi cho người lập kế hoạch, xây một khu vui chơi ở Cảnh Thành.
Hạ Giao vừa gặm chân gà tây vừa nhìn anh:
_ Không đói sao? Anh bây giờ tiền mua vé cũng không trả nổi kìa...
Cố Hàn Đình tao nhã nhấp một ngụm nước suối như đang thưởng thức rượu Tây nói:
_ Lúc nãy ở bữa tiệc xã giao, anh ăn rồi.
_ Hừ, tôi biết ngay mà.
Hạ Giao không khách khí nhìn anh.
Space Mountain
Tàu lượn siêu tốc này hiệu ứng âm thanh sống động, và hình ảnh tuyệt đẹp sẽ khiến con người ta như bước vào hành tinh khác
_ Giao Giao, Kỳ Kỳ muốn chơi....
Cố Hàn Đình nhìn cô bé khoảng mười sáu tuổi, liền nói:
_ Ngoan, anh rể chiều em, sẽ cho em chơi nha.
_ Thật sao...hoan hô...Anh...anh...
_ Gọi anh rể...
Anh xoa xoa đầu Hạ Kỳ.
_ Cùng nhau chơi đi!
Cố Hàn Đình nhìn Hạ Giao nói!
_ Chuyện cười! Anh rể...ai?
Hạ Giao vừa gặm bánh rán, vừa nói:
_ Anh mời em vợ anh mà...!có tiền không, mua vé cho nó vào chơi đi?
_ Nhanh lên!!! Còn 5 phút nữa thôi, em gái em chạy đi rồi!!! Đi nhanh một chút.
Cố Hàn Đình kéo cổ tay cô rời đi.
Nhân viên hỏi ba người có bệnh tim không? Cố Hàn Đình nhún vai, còn Hạ Giao thì mạnh mẽ nói:
_ Tôi có bệnh...
Chưa dứt lời đã bị anh kéo đi...!ba người ngồi cùng nhau.
Hạ Giao ngồi một chỗ sắc mặt trắng bệch, tay nắm chặt thanh vịn, nhìn Hạ Kỳ hai mắt sáng rỡ, lần đầu em gái được đi ra ngoài chơi nên phấn khích.
Đúng là điếc không sợ súng mà.
_ Cố Hàn Đình tôi có di ngôn nói với anh.
Hạ Giao mặt mày méo xệch muốn khóc dính sát mặt anh.
_ Nói huơu nói vượn gì vậy? Chẳng phải vua tốc độ sao?
Cố Hàn Đình ôm đầu Hạ Giao nói:
_ Yên tâm đi có anh!!! Nhìn em gái em xem.
_ Có cái khỉ...? Tôi sợ độ cao đi...Thả tôi xuống...!Anh trông Hạ Kỳ giúp tôi.
Hạ Giao nhìn nhân viên, thùng xe chậm rãi chạy lên cao, cô hoảng sợ đến nước mắt cũng chảy xuống, nắm chặt tay Cố Hàn Đình kêu to:
_Đừng buông tôi ra
_ Cứu mạng …….
cứu mạng ……..
Trước mặt có rất nhiều người cũng ngồi trên thùng xe, vừa nói vừa cười, vừa khóc kêu to.
Cố Hàn Đình mỉm cười vẫn bình tĩnh nắm chặt tay Hạ Giao, nhìn xe vừa mới chậm rãi trượt đi phía trước một chút, đột nhiên trong nháy mắt, cả chiếc xe ào ào hạ xuống, rồi nhanh như chớp, bay vọt lên, sau đó từ 90 độ rơi thẳng xuống đất ………
Rất nhiều tiếng la hét chói tai trên không trung, cứ lao nhanh, uốn lượn, rớt thẳng xuống, làm người ta trời đất quay cuồng, hoảng loạn hoa cả mắt...
Sau khi quăng mọi người lên không trung, bất ngờ vọt xuống khoảng 5 phút, cuối cùng cũng chậm rãi, dừng lại...
Tại lối đi ra có rất nhiều du khách.
Hạ Giao ôm chặt miệng như cố kìm nén lục phũ ngũ tạng muốn bay lộn ra ngoài, chạy vào toa lét.
Cố Hàn Đình dắt tay Hạ Kỳ đang vui vẻ nhảy nhót chạy theo phía sau, kêu to:
_ Nhanh lên...!muốn chơi nữa
_ Chị em đâu?
Vừa dứt lời liền nghe tiếng nôn mửa dữ dội, nhìn thấy Hạ Giao chạy thục mạng vào toa let, đột nhiên anh bật cười ánh mắt dịu dàng.
Hạ Giao đem tất cả những món vừa ăn được từ sáng đến giờ kể cả mật xanh nôn đến lợi hại, hai mắt đỏ lựng, tay chân bủn rủn.
Vừa khó chịu vừa bước ra ngoài, chưa được mấy bước lại khó chịu, bay lên chậu cây chuẩn bị nôn tiếp.
Nhưng chả nôn được gì!!!
Cố Hàn Đình đi tới vuốt nhẹ sau lưng, đỡ nhẹ Hạ Giao đứng lên:
_ Đỡ hơn chút nào chưa em?
Hạ Giao không nói chỉ liếc mắt nhìn anh.
Như không nhịn được liền lên tiếng:
_ Ai cần anh lo...
Cố Hàn Đình không nhịn được liền bật cười.
Sau đó Hạ Kỳ chạy đến bên cạnh.
_ Giao Giao, muốn chơi nữa....