Lượm Trở Về Vua Ma Cà Rồng


Edit : Linhxu
“Triển lãm sẽ cử hành sau một tuần nữa, ít nhất tuần sau ta mới có thể rời khỏi đây. Còn nữa em gái… Sinh nhật vui vẻ!”
“Ân?” Nam Cung Phiêu bỗng dưng sửng sốt, “Sinh nhật ta?”
Đầu lưỡi ướt át xẹt qua răng nanh, KING hơi nghiêng đầu, sinh nhật nàng?
“Còn hai ngày thôi, muốn ca ca đến đưa ngươi đi ăn mừng không?”
“Không!” Nam Cung Phiêu trả lời ca ca, đồng thời cũng là trả lời KING đang chú ý tới cổ nàng, bàn tay mềm đẩy hắn ra, chỉa chỉa tủ lạnh, trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.
Mỗ nam chớp chớp mắt, dường như mất hồn đi đến bên cạnh tủ lạnh, lấy ra một bình huyết, ngồi xuống sô pha. Cầm bình huyết vừa uống máu, vừa nhìn cái cổ mảnh khảnh của Nam Cung Phiêu, ảo tưởng như mình đang thưởng thức dòng máu mới mẻ dưới động mạch.
Chiêu này tên là trông (để) mơ giải khát!
Gặp KING rời xa nàng, Nam Cung Phiêu tiếp tục giải thích: “Ca ca, sinh nhật năm nào cũng có, an toàn của ngươi mới là là quan trọng nhất, đừng khiến cho ta lo lắng.”
“Được rồi, tối hôm đó gọi điện cho ngươi được chứ?”
“Ân, lấy điện thoại Nghiệt Thần mà, trăm ngàn đừng dùng di động của mình.”
“OK, không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi nữa, ngủ ngon!”
“… Ca, bây giờ là 8 giờ sáng.”
“Nha, SORRY, ta vừa mới xong việc, hiện tại đi ngủ.”

“Được, ngươi nghỉ ngơi đi!”
Nam Cung Phiêu ngắt điện thoại, KING đã giải quyết xong bình huyết nhỏ kia, sức ăn của người này càng lúc càng lớn, thật khó nuôi!
Nàng thở dài thật sâu, đi về phòng mình, lấy trong tủ lạnh ra hai bình lớn đi tới, đưa cho hắn: “Đây là thù lao của ngươi, tỉnh thì uống.” Nói xong, xoay người đi vào phòng tắm, lại… Không có đóng cửa?
Nếu không phải hôm qua giúp nàng hóa giải luồng điện mà bị thương, hắn mới không cần nhiều huyết như vậy đâu.
Mỗ nam chu miệng, cầm lấy ống hút, vừa uống máu, vừa nhìn thân thể mê người kia dần dần lõa lồ, lam mâu hiện lên một tia thưởng thức.
Vì vận động nhiều năm, dáng người Nam Cung Phiêu phi thường tinh tế, không có chút sẹo lồi, hai chân thẳng tắp, đều đều. Eo nhỏ mềm mại, cặp mông căng tròn.
Chỉ nhìn phía sau lưng đã cảm thấy cực kỳ đẹp mắt!
Cảm giác được tầm mắt của KING, Nam Cung Phiêu hơi nghiêng đầu, đột nhiên giơ vòi hoa sen lên dùng làm vòi phun, phun về phía hắn!
“…” Mỗ nam không phòng bị bị phun ướt sũng, nhưng miệng vẫn như cũ không nhả ống hút ra.
“Ba!” cửa phòng tắm bị đóng lại, vang lên tiếng Nam Cung Phiêu kêu to: “Nhìn lén ta, trừ toàn bộ tiền lương của ngươi! !”
“…” Người này tuyệt đối là cố ý ! !

Khi Nam Cung Phiêu mở cửa phòng ra, Caligula đang dựa vào tường đối diện cửa phòng, hai tay khoanh ở trước ngực, cúi đầu, giống nhau đã chờ rất lâu.
Nam Cung Phiêu kéo kéo dây túi, lau chóp mũi, nhếch miệng: “HI, buổi sáng tốt lành.”
Caligula chậm rãi ngẩng mặt lên, tầm mắt nhìn vào trong phòng, vừa vặn KING chỉ mặc quần lót từ phòng tắm đi ra, đang rũ bọt nước trên tóc, nghiêng mặt, lam mâu khiêu khích nhìn hắn(Caligula), cuồng dã đến cực điểm.
Nam Cung Phiêu tiến lên mấy bước, mỉm cười hỏi: “Ngươi chờ lâu chưa?”
Caligula rút tầm mắt về, mệt mỏi gật gật đầu: “Tối hôm qua thấy hai người các ngươi ở cùng một phòng, ta sợ…”
“Ngươi biết ta không phải người tùy tiện.”
“Ta tin tưởng ngươi, nhưng mà… còn hắn?”
“Chúng ta là partner, ta tin tưởng hắn!”
“Được rồi!” Caligula đứng thẳng người lên, vươn tay ra, “Hôm nay Snow nghỉ ngơi, chúng ta cùng đi dạo phố đi.”
Nam Cung Phiêu liếc mắt ngắm tay hắn một cái, đôi mắt thoảng qua một tia cảm xúc, sau đó cười nhẹ, đặt bàn tay nhỏ bé vào bàn tay to lớn của hắn: “Bốn người cùng đi sao?”
“Ân, bất quá…” Ngón tay thon dài khẽ nhéo chop mũi của nàng, “Hôm nay ngươi là bạn gái của ta.”
“Được!”
“Đi dùng cơm trước.” Caligula nắm tay nàng đi, hai người đi song song đến phòng ăn nhỏ trong phòng tổng thống.

KING từ trong phòng đi ra, tay vẫn còn đang cài khuy áo, lam mâu nhìn chăm chú vào bóng dáng bọn họ, khó hiểu nhăn mi lại. Rõ ràng Caligula vừa mới đến không lâu, vì sao lại gạt Nam Cung Phiêu?
Dường như Hắn và Snow có một cái gì đó với Nam Cung Phiêu giống hư … Kế hoạch?
Tựa hồ có một số việc đã xảy ra!
Nghĩ đến đây, liền đóng cửa phòng lại, kéo kéo âu phục thoải mái trên người, dút tay vào túi, đi theo sau bọn họ.
Trong nhà ăn, Nam Cung Phiêu và Caligula ngồi cùng một chỗ thấp giọng nói chuyện phiếm, KING cầm ly thủy tinh, dựa vào lan can ban công, nhìn bọn họ.
Hôm nay nét mặt Nam Cung Phiêu rất tươi sáng, ánh sáng bắn ra bốn phía, phi thường chói mắt, hắn chưa bao giờ thấy Nam Cung Phiêu tươi cười hạnh phúc như thế.
Tựa hồ Nàng thực thích Caligula.
Thích?
KING mặt nhăn nhíu mày, nhấp một ngụm máu tươi trong cốc, rũ mắt xuống. Không biết vì sao, nhìn thấy nàng coi trọng nam nhân khác, trong lòng mình lại có chút khổ sở.
Thực chán ghét loại cảm giác bị xem nhẹ này!
Đứng bên cạnh, Snow vẫn nhìn biểu tình biến hóa của KING, mỉm cười xoay người sang chỗ khác, nhìn lên bầu trời trong xanh, nhẹ giọng nói: “Ca, ngươi thích nàng ?”
KING liếc mắt nhìn hắn: “Ngươi muốn nói cái gì?”
Snow nhún nhún vai, hai tay khửu tay chống lên lan can, nghiêng đầu nhìn thẳng hắn: “Nàng không thích hợp với ngươi.”
“Ngươi và Caligula đang làm cái gì?”
“Ha ha… Nàng thiếu hắn một mạng, ta cho rằng ngươi không nên nhúng tay.”
KING nghiêng người, tò mò hỏi: “Nàng và Caligula có quen biết?”
“Ân a, là quan hệ yêu dương.” Kim đồng xẹt qua một tia sát khí, “Tự tay giết chết người yêu cũng gọi là quen biết.”
“…”

Snow vỗ vỗ bả vai KING, tà ác nói: “Huyết tộc có thù tất báo, ca ca!”
KING quay lại đầu đi, tầm mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vui sướng kia, đáy lòng dâng lên một cảm giác khó hiểu, thật sự muốn nàng trả cho Caligula một mạng sao?
“Đừng quên, đều là huyết tộc, hắn là người ta tạo ra, chúng ta là huynh đệ.”
“Ta sẽ không can thiệp.”
Đây là quy định của ma cà rồng, nếu ra tay chẳng khác nào khiêu chiến với chính huynh đệ mình, huyết tộc cấm chém giết đồng tộc, tạm thời quan hệ của hắn và Nam Cung Phiêu còn chưa tốt đến mức này.
Chỉ là, hắn làm sao có thể…
“Tốt lắm!” Snow vừa lòng gật gật đầu, “Ta còn sợ ngươi sẽ ra tay ngăn cản đấy.”
“Nàng chỉ là một nhân loại bình thường, không đáng.”
“Ha ha…” Snow cười lạnh hai tiếng, uống một ngụm máu tươi, bạc môi hơi mím chặt, mắt vàng xẹt qua thần sắc bí hiểm.
Dùng bữa sáng xong, bốn người bắt đầu một ngày nghỉ ngơi, Snow đeo kính râm, ăn mặc bình thường. Tuy rằng đã che đậy không ít khí chất, nhưng lại làm tăng thêm vài phần thần bí, có khi sẽ gây phản ứng ngược.
Hơn nữa ba nam nhân cao lớn như nhau, đi bên cạnh Nam Cung Phiêu xinh xắn lanh lợi, đi trên đường thật sự là trêu chọc tầm mắt người muốn ngắm phong cảnh.
Nam Cung Phiêu thân mật nắm tay Caligula, KING và Snow đi theo sau bọn họ, hôm nay tựa hồ hai người bọn họ thành nhân vật chính, hai vị chủ nhân huyết tộc cao quý lại thành bảo tiêu.
KING vẫn yên lặng không nói già, tầm mắt cố định trên người Nam Cung Phiêu, vẻ mặt che giấu ý niệm trong đầu: hắn càng ngày càng không muốn nàng biến mất!
Thật sự không muốn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận