Cùng không khí đêm qua hoàn toàn bất đồng, bên trong xe an tĩnh chỉ nghe thấy tiếng động cơ ô tô, hai bên cảnh sắc gào thét mà qua.
Nguyễn Lương vừa tiến vào cửa xe tựa như sương đánh cà tím, rau ngâm. Cố Chiêu làm chính mình có ý nghĩ hắn là nam nhân bậc nhất, không có cảm tình nói ra là giả. Hiện giờ loại này hư hư thực thực, trạng thái cãi nhau sao có thể tốt tốt đẹp đẹp tình chàng ý thiếp, nói ra vĩnh viễn không xa rời nhau, linh tinh thệ hải minh sơn.
Khả năng bởi vì là nhiệm vụ mới, nguyên chủ cũng không có thể hiện tình cảm, phần lớn vẫn là Nguyễn Lương tự do phát huy.
Không nghĩ Cố Chiêu là gia hỏa sốt ruột, Nguyễn Lương nghiêng đầu cẩn thận đánh giá Trần Khải, nàng không rõ nam nhân ưu tú như vậy ở trước mặt nguyên chủ lắc lư 10-20 năm, một người nội hàm cao phú soái như thế này liền không sớm áp dụng hành động. Quả nhiên nữ xứng chính là loại có mắt không tròng, luôn là mất đi thì mới quý trọng, sau đó không từ thủ đoạn cướp về.
Trần Khải cùng Cố Chiêu bất đồng, thể hiện ở hai cái khí chất hoàn toàn bất đồng, tuy rằng đều là mặt than nhưng Trần Khải tương đối giống một mỹ nam an tĩnh, ở sâu trong nội tâm vẫn là ấm áp. Mà Cố Chiêu thì thế nào? Mặt ngoài cấm dục lạnh lẽo, trên thực tế là một người không hơn kém bá vương long, vẫn là nam tử thích ăn thịt cực hạn, một con người giả tạo! Trong lòng Nguyễn Lương đủ các loại phỉ báng Cố Chiêu, từ trên xuống dưới đều thoá mạ một lần, đặc biệt là cái đại gia hỏa người người ghét. Tưởng tượng đến đại gia hỏa kia, cúc huyệt liền căng thẳng run run một chút.
"Xuống xe đi."
Trần Khải vì Nguyễn Lương mở cửa xe, một tay để ở chỗ khung cửa phòng ngừa Nguyễn Lương bị đụng đầu.
Nhà Trần Khải ở cách vách nhà Nguyễn Lương, bởi vì cha mẹ hai nhà quan hệ tốt, từ nhỏ đến lớn đều là hàng xóm.
"Em trước cứ ngồi đi, anh đi lên đổi cái quần áo rồi xuống dưới thoa dược cho em."
Trần Khải an trí Nguyễn Lương ngồi ở trên sô pha liền lên lầu.
Mới vừa ngồi xuống không quá hai phút, tiếng chuông cửa có quy luật vang tới.
"Chẳng lẽ là Cố Chiêu? Ai hắc, sao có thể? Suy nghĩ nhiều quá."
Nguyễn Lương đánh chết không thừa nhận đây là trong lòng chính mình hy vọng nên mới phát sinh suy nghĩ này.
Một chút bất mãn biến mất thay bằng chờ mong, Nguyễn Lương dùng tốc độ hưng phấn che dấu không được ra mở cửa. "Lạch cạch", một tiếng mở cửa.
"Trần tổng, đây là văn kiện công ty, ngài cần dùng gấp....."
Cạc cạc cạc cạc cạc ~ một trận yên tĩnh. Ngoài cửa hai người đều ngây dại, lẳng lặng không nói nên lời.
"Cô....."
Nguyễn Lương còn chưa nói xong lời liền nhìn đến đối phương, nước mắt tùy thời muốn chảy ra.
Nữ tử ngoài cửa đúng là người giữa trưa hôm nay vừa mới gặp qua - Cố Thần Hề, Nguyễn Lương không có hứng thú biết cô ta như thế nào nhanh như vậy liền vào công ty Trần Khải, càng không muốn biết vì sao cô ta lại trở thành người đưa tài liệu cho Trần Khải.
"Cô...... Vì sao lại ở chỗ này? Cô là bạn gái Trần tổng? Vậy hôm nay cô trả lại danh thiếp của hắn cho tôi làm gì? Cô là muốn nhìn tôi bị chê cười sao?...... Ô ô ô"
Cố Thần Hề nghẹn ngào nói, khóc như hoa lê đái vũ, thân mình run lên khiến cự nhũ đầy đặn được miêu tả sinh động. Nguyễn Lương nhất thời không thể đoán được nữ nhân này vì nam nhân khóc sướt mướt, một bộ dạng trời sập xuống.
"Câm miệng, không được khóc! Tôi đều còn chưa nói quan hệ của hai chúng tôi là cái gì, cô mau bổ não của chính mình một chút. Tôi đâu có nhiều nhàn rỗi mà chơi đùa với chả chế giễu cô. Đừng tưởng rằng cứ có bộ ngực lớn thì người khác đều đối với cô cảm thấy hứng thú."
Hôm nay Nguyễn Lương lòng dạ không tốt, rốt cuộc thời điểm nói đến bộ ngực thì không biết cọng dây thần kinh nào đáp sai chỗ, đưa tay chọc chọc bộ ngực của Cố Thần Hề, xúc cảm rất tốt. Ách......
"Cô cô cô......"
Bị Nguyễn Lương dùng ngón tay chọc bộ ngực, mặt cô đỏ lên, đôi mắt một bộ phòng bị nhìn chằm chằm Nguyễn Lương, đôi tay vòng lại bảo vệ bộ ngực.
"Khụ khụ...... Đây là cái ngoài ý muốn. Tiểu thư Cố Thần Hề, tôi cũng không phải là không giúp cô nhưng mà không có nam nhân nào sẽ thích nữ nhân mỗi ngày ở dưới mí mắt chính mình làm hoa si, nam nhân thích nữ nhân không thể chiếm được. Nếu cô muốn được Trần Khải để tâm đến, đầu tiên cô phải làm chính mình trở nên cường đại mới có thể cho Trần Khải chú ý tới cô, hơn nữa phải sử dụng chiêu lạt mềm buộc chặt để Trần Khải mắc câu, chắc chắn cái này hơn cái loại mềm yếu vô lực. Đã hiểu chưa? Thuận tiện nói cho cô biết, chúng tôi chỉ là quan hệ hàng xóm, không có bất cứ tình cảm nào khác!"
Một lúc đem lời muốn nói nói ra, liền cảm thấy tức khắc cả người nhẹ nhàng đi nhiều. Chính là vừa rồi nghĩ đến thái độ Cố Chiêu, Nguyễn Lương liền một mạch trút hết.
Cố Thần Hề nghe xong, lúc sau lau khô nước mắt rồi ngoài ý muốn không có đôi câu vài lời liền đi. Đi con đường nào là do chính cô ta quyết định, cô quản không được.
Sau đó Nguyễn Lương lại khó chịu, liền nghĩ trả thù đầu sỏ gây tội, đầu nhỏ lại nghĩ mưu mẹo và linh quang chợt lóe. Cô tiến vào trong phòng tắm, nằm trong bồn tắm cởi bỏ ba nút áo sơmi, bộ ngực sữa lộ nửa ra, thân trần miêu tả sinh động, một tay dính thủy dịch vươn tới chỗ khe rãnh.
" rắc, rắc, rắc " Nguyễn Lương đối với bộ ngực tiến hành miêu tả từ trên xuống dưới, chọn một tấm ảnh mê người nhất biên tập tin nhắn hướng Cố Chiêu gửi qua, còn cố ý viết vào tin nhắn nội dung: "Khải ca ca, em đã chuẩn bị tốt. Anh nhanh lên"
"Hừ (ノ=Д=), làm cho anh ta xem nhưng ăn không được!"
Nguyễn Lương nhìn di động nằm trong tay suy nghĩ sâu xa.
Cùng lúc đó, tại tập đoàn Cố thị, nhóm bí thư tổng tài đều nghe được từ trong văn phòng tổng tài truyền đến một tiếng vang lớn. Bọn họ kinh hồn táng đảm, hôm nay người có mắt đều biết Cố tổng tâm tình cực kém, ai cũng không dám đi gặp.
"Lâm Thanh, đem lịch làm việc hôm nay hủy bỏ. Cả ngày mai nữa!"
Cửa văn phòng đột nhiên bị mở ra, Cố Chiêu bước nhanh đi ra mang theo tức giận rõ ràng nói với bí thư trưởng.
Nữ nhân đáng chết! Cái loại ảnh chụp này đều tùy tiện phát ra sao? Chính mình đều không có một cái phúc lợi, kết quả cho một nam nhân khác hết tất cả. Cái gì? Khải ca ca! A, không hề có chút giáo huấn, thật là muốn trời cao trừng phạt đây mà!
Trong lòng Cố Chiêu quả thực đầy khí giận, bay nhanh xuống chỗ để xe của công ty, lái xe hướng Lục Bình sơn trang để chuẩn bị đi bắt cái nữ nhân kia.
Dường như theo tính khí của Cố Chiêu trời bỗng mưa dầm, nguyên bản thời tiết còn ấm áp đột nhiên trở nên mây đen dày đặc, không bao lâu hỗn loạn vài đạo tia chớp cùng tiếng sấm thanh. Mà bão táp này hết thảy đều là khúc nhạc dạo đều vì Nguyễn Lương mà chuẩn bị.
+.+.+.+.+.+.+.+.+.+.+.+.+
Tác giả nói: nhóm tiểu thiên sứ nói muốn ăn Nguyễn Lương như thế nào đâuy, hoành dựng nằm bò quỳ (?ω?) hắc hắc hắc hảo a~
Buổi tối kha thúc phải về nhà, nỗ lực đổi mới ~
Nàng rốt cuộc không nói qua luyến ái còn bị bạo cúc ~ ha ha ha ha?(ˉ?ˉ?)
Nàng đều còn không có trả thù nam chủ đâu......