Chương 03: Trầm luân
Đầu bên kia thành phố, trong căn biệt thự thần bí, người đàn ông thong thả tiến đến gần bồn tắm, ánh mắt sắc như dao, từ trên cao nhìn xuống cô gái đang dấu mình trong làn nước. Cái cảm giác khí thế bức nhân toát ra từ người đàn ông khiến Lâm Y không tự chủ được rùng mình một cái, hai tay cô vẫn như cũ vòng ở trước ngực, cố gắng áp chế ngọn lửa khô nóng trong cơ thể, thân thể lúc này đã khẽ run lên.
Ngẩng đầu nhìn lên người đàn ông đang đứng, Lâm Y nhẹ cắn môi, giọng run rẩy khàn khàn lên tiếng khẩn cầu: 'Thả tôi ra ...'
Khóe môi người đàn ông lại câu lên lần nữa, hắn đột nhiên bước đến ngồi xuống thành bồn tắm, nửa người trên hướng về phía cô gái đang chìm trong nước, một tay bấu cằm cô gái đang phát run lên, 'Không muốn sao?'
'Phải ...' Cằm bị bấu chặt đến phát đau, Lâm Y cố gắng lên tiếng, vẻ anh tuấn lãnh liệt của người đàn ông trước mặt dù dấu dưới chiếc mặt nạ nhưng vẫn khiến cô mãnh liệt cảm nhận được.
Ý cười trên môi người đàn ông càng sâu, hắn chợt buông cằm cô ra, vươn tay vào trong nước kéo cô đứng dậy. Lâm Y kêu lên một tiếng đầy sợ hãi, không ngừng dãy dụa, hai tay vung lên chụp vào người người đàn ông trước mặt.
Nhưng rất nhanh hai tay cô đã bị giữ lại, bắt chéo ra sau lưng, người đàn ông kia một tay cứng như sắt chế trụ hai tay cô, thân thể trần trụi ướt sũng của Lâm Y lúc này dán sát vào chiếc áo ngủ màu đen của người đàn ông, tay kia của hắn xuyên qua mái tóc dài của cô bắt lấy đầu cô khiến ặt cô kề sát mặt hắn.
'Tại sao?' Giọng nói của người đàn ông lạnh đến thấu xương, cho đến bây giờ vẫn chưa có cô gái nào dám nói "không" với hắn! Người nói không chỉ có thể là hắn!
'Tôi không biết các người... Nhất định là các người bắt nhầm người rồi ...' Lâm Y thở hổn hển, nhìn chiếc mặt nạ bạc đang phóng đại trước mắt, cô không phản kháng, cô không dám đắc tội người đàn ông trước mặt, cô muốn nói chuyện đàng hoàng với hắn.
'Cô có thể có được mọi thứ mình muốn ... vậy cũng không muốn sao?' Ánh mắt sắc như dao của người đàn ông bắn ra từ sau chiếc mặt nạ.
'Không muốn ...' Lâm Y gian nan lên tiếng, nhiệt hỏa trong người càng lúc càng thiêu đốt, người đàn ông trước mặt cho dù mang một chiếc mặt nạ cũng không che dấu được vẻ tuấn mỹ lãnh liệt, cộng với hương vị của nam nhân toát ra từ người hắn khiến ánh mắt cô dần trở nên mê ly. Cắn chặt cánh môi, Lâm Y nhắm mắt lại, không dám nhìn nữa.
Người đàn ông nhìn chằm chằm gương mặt trái xoan xinh xắn lúc này đã nhuộm một màu đỏ bừng, cặp mắt trong veo như hồ nước đang gắt gao nhắm lại, đôi hàng mi dài như hai cánh bướm đang khẽ rung, cánh môi hồng nhuận đang bị hàm răng trắng ngà cắn chặt, nhưng tiếng thở dốc trầm trọng khác thường vẫn không cách nào khống chế, không cách nào che dấu ...
Khóe môi của người đàn ông lại câu lên lần nữa, cánh tay thoáng dùng chút sức liền có thể nhấc bổng Lâm Y lên, đi về phía cửa phòng tắm. Lâm Y dãy dụa nhưng vô ích, ngực phập phồng hào hển thở, sau đó cả người đã bị ném lên chiếc giường trải tơ lụa mát rượi.
Bốn phía tối đen chỉ có một chút ánh sáng yếu ớt rọi vào từ nơi cửa sổ, Lâm Y kinh hoảng trừng to mắt, theo bản năng muốn ngồi dậy từ trên giường nhưng lập tức bờ vai mảnh mai đã bị bàn tay to của người đàn ông đè lại, hắn khẽ đẩy cho thân mình cô ngã trở lại nơi giường, sau đó thân hình cao lớn cũng hung hăng áp xuống.
'Thả tôi ra!' Cô gái dưới thân phát ra tiếng kêu yếu ớt nhưng hơi thở dồ dập ái muội không thể không làm cho người ta mơ màng, nương theo ánh sáng yếu ớt từ ngoài cửa sổ, Lâm Y loáng loáng nhìn thấy khóe môi của người đàn ông nhẹ câu lên.
'Tôi sẽ không cưỡng bức cô!' Giọng nói đầy từ tính mê người của người đàn ông cất lên, ngón tay thon dài lành lạnh của hắn nhẹ nhàng dừng ở trên môi Lâm Y, một đường trượt xuống, vẽ từng vòng tròn nơi ngực cô sau đó chậm rãi dừng nơi đỉnh núi, lưu lại một giây rồi rời đi, 'Tôi sẽ đợi cô đồng ý, đợi cô cầu xin tôi!'
'Không!' Thân mình cô gái không tự chủ được run lên, cô thống khổ rên một tiếng, đưa tay bắt lấy bàn tay to đang khiêu khích chính mình, ngọn lửa trong cơ thể phút chốc bừng bừng cháy lên, cô như phát điên nắm chặt áo ngủ của người đàn ông, nửa muốn đẩy ra nửa muốn xé rách nó.
Người đàn ông cười lạnh xoay người rời khỏi cô gái, cô gái lập tức nhảy bật lên, trong bóng đêm, cô gái hung hăng nhã nhào trên tấm thảm dày, rồi loạng choạng đứng lên, hoảng hốt không biết nên trốn đi nơi nào.
Uy lực của thuốc lúc này mới phát huy đến đỉnh điểm, ngũ tạng lục phủ của Lâm Y như đang bốc cháy, cô không thể hô hấp. Ánh mắt vô thố của Lâm Y nhìn về phía cửa sổ đang vọng đến ánh sáng mờ nhạt, hơi thở hổn hển vọt đến cửa sổ, đẩy nó ra sau đó chao đảo trèo lên thành cửa sổ, nhìn xuống, phía dưới một thảm cỏ xanh mướt đập vào đôi mắt mê ly, đầy dục vọng của cô, nhắm mắt lại, Lâm Y nhoài người ra thành cửa sổ ...
Trong một nháy mắt đó, bàn tay to của người đàn ông đã chuẩn xác nắm lấy cổ chân của Lâm Y giữ thân mình cô treo nơi cửa sổ. Người đàn ông chau chặt mày, trong miệng nhẹ bật ra một tiếng rủa thầm, cắn môi, hắn dùng sức kéo cả người cô trở vào phòng ...
Lần nữa nắm chặt thắt lưng cô khiến cô dán sát vào thân thể cường tráng của mình, một tay hắn xuyên qua mái tóc dài của cô, giữ lấy đầu cô thì thào bên tai Lâm Y: 'Nói muốn!'
'Không!' Ngực cô gái phập phồng kịch liệt.
Đôi tròng mắt đen thâm thúy của người đàn ông toát ra một tia nguy hiểm, hắn chợt cúi đầu, môi đã nghiền lấy cánh môi hồng nhuận của Lâm Y, cánh môi mang theo mùi bạc hà thoang thoảng khiến cô gái có chút mê man, cô nhắm mắt lại, than nhẹ một tiếng lại vô lực giãy dụa.
Đột nhiên cánh môi chợt lạnh, môi người đàn ông đã rời khỏi môi cô, hắn cúi đầu nhìn lại cánh môi anh đào vẫn mở ra, nhắm mắt lại, nghe hơi thở dồn dập bên tai, cánh môi lành lạnh của hắn chuyển qua vành tai của cô, nhẹ nhàng cắn cắn, thanh âm mang theo từ tính mê người kia nhu hòa vang lên bên tai cô: 'Nói muốn!'
'... Không ...' Giọng nói của cô gái thật suy yếu.
'Tốt lắm! Đủ thú vị! Ta thích!' Ánh mắt người đàn ông chợt lóe lên, tay nhấc bổng cô gái lên ném lên trên giường lần nữa. Trên giường, thân thể trắng nõn như ngọc của cô gái như lóe lên một vầng sáng. Người đàn ông lạnh lùng nhìn Lâm Y, hắn vươn tay rút lấy chiếc áo ngủ trên người, da thịt màu nâu rám nắng rắn rỏi hiện ra trong ánh sáng yếu ớt của căn phòng.
Thân thể màu đồng kia áp trên thân thể trắng nõn như như ngọc kia, hơi thở nam nhân ngập trong khoang mũi của cô gái đang bị dược lực phát tác khiến cô gái rốt cuộc không còn sức dãy dụa, thân thể mềm nhũn thừa nhận sức nặng đang áp trên người.
Cánh môi lành lạnh của người đàn ông nhẹ lướt trên mặt cô gái, bàn tay to trượt theo những đường cong trên người cô gái như lửa cháy đổ thêm dầu, âm thanh nhu hòa như thôi miên lại vang lên: 'Ngoan, nói muốn ta!'
Cô gái không hé môi, nhắm chặt mắt lại, mồ hôi trên trán toát ra càng dày đặc.
Khóe môi của người đàn ông nhẹ câu lên: 'Không lên tiếng tức là đồng ý?' Cô gái vẫn không hé môi như cũ.
Ý cười trên khóe môi người đàn ông càng sâu, thân thể theo đó trầm xuống ...
'Aaa!' Tiếng kêu đau đớn phát ra từ cổ họng cô gái nhưng sự đau đớn ngây ngô kia rất nhanh bị hòa tan trong sự sung sướng khi ngọn lửa thiêu đốt trong cơ thể được phóng thích... Thân thể chịu đựng sự kịch liệt quá mức khiến cô gái dần mất đi tri giác ...
Ngọn lửa hung mãnh kia chừng như thông qua sự kết hợp giữa hai thân thể được phóng thích từng chút một, nét ửng hồng trên mặt cô gái không thể khống chế lại từng đợt từng đợt dâng lên ...
'Ưmm...' Tiếng rên nhẹ không thể ức chế thoát ra từ đôi môi anh đào của cô gái khiến cô gái xấu hổ muốn chết nhưng không lại có cách nào, đôi mắt to của cô tuyệt vọng nhìn về luồng sáng trên cửa sổ, sóng mắt không ngừng xao động ...
Nguồn nhiệt trong cơ thể cô gái rốt cuộc cũng thối lui toàn bộ, thân thể cô cơ hồ hư thoát, mồ hôi đầm đìa, màu ửng hồng trên má cũng dần lui đi, ánh mắt tối tăm đã khôi phục sự thanh thuần vốn có nhưng trong đáy mắt vẫn thấy một mảnh mờ mịt, một mảnh tán loạn.
Thân thể xa lạ vẫn đang áp trên người cô, ánh mắt thâm trầm của người đàn ông lòe lòe sáng, hắn nhìn chằm chằm gương mặt hết sức mệt mỏi nhưng lại không thể che dấu sự thanh thuần sạch sẽ kia, nơi khóe mi còn một tia u sầu chưa xóa sạch, khóe môi hắn chậm rãi câu lên, giọng nói mang theo chút trêu tức: 'Cô phải cảm ơn tôi! Là tôi cứu cô ...'