Lưu Manh Lão Sư

Trần Thiên Minh nghe chủ tịch Hoàng Thị Hoàng Na đi vào, hắn không khỏi

tò mò nhìn ra ngoài cửa. Bởi vì hắn có lòng hiếu kỳ, rốt cuộc nữ nhân này là nhân vật nào, mà có thể lập nên tài sản vài tỷ từ tập đoàn Hoàng thị.

Bởi vì Trần Thiên Minh nghe người khác nói đây là một thần nhân, nghe nói nàng từ nước ngoài mang theo một số lớn tài chính trở lại đây, sau đó sáng lập tập đoàn Hoàng thị, hơn nữa lợi nhuận càng làm càng lớn.

Khi hắn nhìn thấy Hoàng Na, không khỏi ngây người. Bởi vì Hoàng Na này chính là người thiếu phụ xinh đẹp mà hắn đã từng được gặp qua hai lần ở sòng bạc.

Trời ạ, bộ dáng Hoàng Na bây giờ giống như chỉ có hơn hai mươi tuổi, đây mà là một thiếu phụ 40 tuổi hả? Nếu như ở bên ngoài mà gặp được Hoàng Na, mình nhiều nhất cho rằng nàng là chị Hoàng Lăng, làm sao nghĩ đến nàng là mẹ Hoàng Lăng hả?

Hoàng Na ăn mặc bây giờ và hai lần trước gặp đều rất xinh đẹp nhưng hoàn toàn không giống nhau, nàng bây giờ ăn mặc một bộ váy tây trang màu đen, bộ dáng của một chức nghiệp nữ tính.

Đôi mắt to như nước trong veo, tóc đen quăn xoắn tự nhiên choàng trên vai, làn da nàng trắng noãn nhẵn nhụi. Môi khêu gợi, cặp mông đầy đặn mà cân xứng, bộ ngực hình cầu lồi lộ ra những đường cong hút hồn.

Đúng là một người đẹp, Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm khen.

Bây giờ toàn thân Hoàng Na lộ ra bộ dáng có chút lạnh lùng, bây giờ cùng trước kia ở sòng bạc mà hắn đã chứng kiến hoàn toàn không giống nhau, khi đó Hoàng Na thuỳ mị, xinh đẹp cỡ nào chứ.

Bây giờ, Hoàng Na tiến vào nhưng vẫn không liếc nhìn mình, chỉ là bắt chuyện với Chung Hướng Lượng, sau đó mọi người ngồi xuống, rồi người hầu dâng trà.

"Hoàng Na, đây là một người bạn của tôi, người phụ trách công ty bảo an, Trần tiên sinh."

Chung Hướng Lượng chỉ vào Trần Thiên Minh nhìn Hoàng Na nói.

Tiếp đó, Chung Hướng Lượng lại hướng Trần Thiên Minh giới thiệu cho Hoàng Na,

"Thiên Minh, đây là chủ tịch tập đoàn Hoàng thị Hoàng chủ tịch Hoàng Na."

"Xin chào!"

Hoàng Na và Trần Thiên Minh đưa tay ra, nhẹ nhàng mà bắt tay nhau.

Hoàng Na mới vừa cùng Trần Thiên Minh tiếp xúc, nàng liền buông tay của mình ra, lễ phép nói:

"Không thể tưởng được Trần tiên sinh còn trẻ như vậy, bộ dáng lại rất hào hoa phong nhã, ban đầu tôi còn tưởng rằng ông chủ phải là một đại hán lực lưỡng cơ đấy!"

"Cô đừng xem thường bản lãnh của hắn, công ty bọn họ chính là người đã dựa vào bản lãnh của mình để bảo vệ kính Tây Thi đó." Chung Hướng Lượng

cười nói.

"Tôi không phải xem thường bổn sự Trần tiên sinh, chỉ là tôi cùng Trần tiên sinh lần đầu tiên gặp mặt, tôi có chút kỳ lạ mà thôi."

Hoàng Na mỉm cười, nhìn mọi người nói.

"Chúng ta lần đầu tiên gặp mặt?" Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm nói.

Hắn bắt đầu hoài nghi là mình nhìn lầm người, nhưng, khi hắn nhìn thấy mấy người bảo tiêu đứng ở sau lưng Hoàng Na, hắn liền biết mình không có nhìn lầm.

Ba người bảo tiêu này chính là mình ở trong sòng bạc nhìn thấy cùng lúc với người thiếu phụ xinh đẹp này. Cho dù mình nhìn lầm Hoàng Na, cũng không thể nhìn lầm ba vị bảo tiêu này.

"Mẹ, thầy của con thật là biết võ công đấy, thầy trước kia đã cứu con."

Hoàng Lăng ở bên cạnh ôm Hoàng Na, nhỏ giọng nói.

Hoàng Lăng nghĩ đến trước kia mình gọi lưu manh đe dọa Trần Thiên Minh, nhưng bị Trần Thiên Minh đánh chạy. Còn có người muốn bắt mình, một mình Trần Thiên Minh lại cứu mình.

"Thầy con?" Hoàng Na không khỏi kỳ quái nhìn thoáng Hoàng Lăng nói.

Trần Thiên Minh không phải mở công ty bảo vệ sao? Tại sao là thầy giáo

chứ?

"Ồ, Hoàng Na, là như vậy, Thiên Minh vì giữ bí mật thân phận của mình, hắn đã giả làm thầy giáo, nghe Tiểu Lăng nói hắn là chủ nhiệm lớp con bé." Chung Hướng Lượng cười nói.

"Anh là chủ nhiệm lớp Tiểu Lăng hả?"

Hoàng Na nghe Chung Hướng Lượng nói như vậy, không khỏi lại nhìn Trần Thiên Minh liếc.

Trần Thiên Minh nhìn thoáng Hoàng Lăng và Hoàng Na hai người đẹp một lớn một nhỏ, cảm thấy hai nàng có vài phần tương tự, Có điều, không giống hai mẹ con, dù sao thì cũng như hai chị em.

"Đúng vậy, tôi vừa vặn học kỳ này đảm nhiệm chủ nhiệm lớp Hoàng Lăng, vốn muốn có thời gian đi thăm hỏi các gia đình, nhưng bởi vì tôi bận rộn cho nên trì hoãn." Trần Thiên Minh cười cười, nói.

"Không có việc gì, Trần tiên sinh, tôi chỉ là có chút kinh ngạc anh là thầy của Tiểu Lăng, tôi nghe hiệu trưởng nói học kỳ này Tiểu Lăng có thay đổi đã khá nhiều, đứa bé này, từ nhỏ đã không có người quản giáo, tôi bởi vì chuyện làm ăn cũng không để ý đến nó nhiều, Trần tiên sinh, từ nay về sau sẽ làm phiền anh nhiều." Hoàng Na áy náy nói.

"Ha ha, đây là bổn phận làm thầy của tôi, cô đừng khách khí." Trần Thiên Minh khoát khoát tay, cười nói.

"Tốt lắm, mọi người đã không đi thăm hỏi các gia đình nói chuyện. Hoàng Na, tôi hôm nay để mọi người gặp mặt, chính là muốn cho Thiên Minh và cô thương lượng một chút về vấn đề an toàn của cô và Tiểu Lăng."

Chung Hướng Lượng cắt đứt lời của Hoàng Na và Trần Thiên Minh.

"Chung tiên sinh, anh không cần phải gấp, tôi biết rõ anh vốn rất bận rộn, nhưng bất kể như thế nào tôi cũng phải cùng Trần tiên sinh nói chuyện minh bạch mới được." Hoàng Na nhìn Chung Hướng Lượng nói.

"Như vậy đi, Chung tiên sinh, anh không rảnh mà bận quá thì thôi, tôi và Trần tiên sinh sẽ thương lượng một chút để chuyện được cụ thể."

"Tốt, các người nói chuyện đi, dù sao về chuyện bảo vệ an toàn thì là do cô tự mình quyết định, tôi có việc đi trước."

Chung Hướng Lượng đứng người lên, hướng mọi người chào hỏi liền đi.

Hoàng Na nhìn thấy Chung Hướng Lượng đi, liền bảo mấy bảo tiêu và Hoàng

Lăng lui ra, chỉ để lại nàng và Trần Thiên Minh ở phòng khách, nàng muốn một mình cùng Trần Thiên Minh nói chuyện.

"Trần tiên sinh, tôi nói thiệt cho anh biết, tôi có mười bảo tiêu, nhưng thân thủ bình thường. Tôi cũng thỉnh qua các thám tử tư để lần này tranh cử với mấy công ty kia, gia tộc Sato thực lực rất hùng hậu, hơn nữa bọn họ đời trước là một trong những gia tộc lớn của đất nước trong tam đại gia tộc Ninja, cho nên, tôi mới nghĩ đến muốn thỉnh người đến bảo vệ tôi cùng Hoàng Lăng."

Hoàng Na dừng một chút, nhìn thoáng Trần Thiên Minh nói.

"Trong quá trình bảo vệ, anh có thể cho chúng ta được là người do anh chủ yếu bảo vệ không?"

''Nói cách khác, theo bây giờ, trong nhà này, hết thảy hộ vệ đều do người của chúng tôi an bài." Trần Thiên Minh nghĩ nghĩ, nói. Chỉ có mình chủ đạo bảo vệ. Mới có thể bảo vệ tốt cho Hoàng Na và Hoàng Lăng.

Hoàng Na nhẹ gật đầu, đồng ý Trần Thiên Minh:

"Có thể, bây giờ tôi sẽ ký kết hợp đồng, chúng tôi tất cả nghe theo anh chỉ huy, tôi cũng tra qua các công ty bảo vệ rồi, tin tưởng các anh có bổn sự này. Nếu như các anh bảo vệ tốt tôi cùng con gái tốt, chờ tôi ký kết đầu tư xong, tôi sẽ giao cho các anh hai trăm vạn."

Nói xong, Hoàng Na cầm lấy một ly trà bên cạnh mình, nhẹ nhàng mà thổi một ngụm, sau đó chậm rãi uống.

"Được, tôi bây giờ gọi điện thoại để cho người của tôi đi tới, để cho bọn họ lập tức quen thuộc với các hệ thống bảo an, bảo vệ ở nơi này, bắt đầu từ ngày mai hết thảy mọi người sẽ sắp xếp thời gian hoạt động, Hoàng Lăng thì không cần, dù sao thời gian của cô bé chính là đi học và tan học."

Trần Thiên Minh vừa nói vừa lấy điện thoại cầm tay ra gọi một cú điện thoại cho Lâm Quốc, kêu hắn lập tức mang Trương Ngạn Thanh, Ngô Tổ Kiệt bọn họ chạy tới nhà Hoàng Na trong lúc này.

"Thời gian của tôi an bài lát sau sẽ có thư ký nói cho anh biết một phần, bởi vì tôi thời gian không quá cố định, tôi chỉ có thể là một lúc nào đó nói cho anh, xế chiều hôm nay hoặc là buổi tối ngày mai sẽ cho anh thời gian sắp xếp." Hoàng Na đặt chén trà trên mặt bàn đá cẩm thạch, nói.

Bây giờ Hoàng Na lộ ra vẻ bình thản, mặc dù vừa mới đến thì lạnh như vậy, nhưng, nàng giống như cùng Trần Thiên Minh nói chuyện dường như rất hợp ý.

"Hoàng Đổng, mặt khác tôi có một cái yêu cầu, cô và Hoàng Lăng nếu như

không có tình huống đặc thù gì, buổi tối bình thường ở nhà không nên đi ra ngoài, như vậy hệ số an toàn chúng tôi bảo vệ sẽ gia tăng. Đương nhiên, Hoàng Lăng dưới tình huống bình thường tốt nhất tự học cũng không cần đến trường, đến lúc đó nhân viên buổi tối sẽ an bài." Trần Thiên Minh nói.

"Tôi sẽ chú ý, nếu như buổi tối không có chuyện gì, tôi sẽ không ra ngoài. Có điều, Tiểu Lăng tự học được không? Điều này có thể ảnh hưởng đến học tập của nó hay không?" Hoàng Na lo lắng nói.

Ảnh hưởng học tập? Nếu như điều cô bé không thiếu thì chỉ là A Di Đà Phật thôi, xem ra, Hoàng Na còn tưởng rằng con gái của mình là phi thường, ôi, cha mẹ trong thiên hạ! Trần Thiên Minh trong lòng âm thầm than.

"Hoàng Đổng, tự học sẽ ảnh hưởng học tập của Hoàng Lăng một chút nhưng không lớn, như vậy đi, nếu như buổi tối cô ở nhà tôi đây sẽ theo Hoàng Lăng cùng tự học, như vậy cũng không ảnh hưởng đến việc học tập của cô bé."

Trần Thiên Minh chủ yếu là lo lắng đến người giám hộ, mặc dù người của mình nhiều, nhưng cao thủ không nhiều lắm, đối với thân thủ những Ninja kia, lần trước Trần Thiên Minh đã được lĩnh giáo.

Cho nên, hắn hay là cảm thấy cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, nếu như Hoàng Na chỉ ở trong biệt thự, bảo vệ sẽ dễ dàng hơn nhiều, mà buổi tối ở bên ngoài, việc bảo vệ sẽ khó khăn hơn nhiều.

"Hoàng Na nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, đành phải gật gật đầu nói: "Được rồi, tôi sẽ nghe anh."

"Sắp xếp của tôi là giờ làm việc của cô sẽ có mấy huynh đệ của tôi đi theo, Hoàng Lăng sẽ do tôi cùng đi đến trường học. Đến lúc đó tôi sẽ gia tăng bảo an, bảo vệ trường học phòng ngừa người ngoài tiến đến là được, Chung tiên sinh bên kia cũng nói sẽ làm giám sát tăng mạnh tuần tra. Đến buổi tối, người của chúng ta tụ tập ở đây, phỏng chừng càng dễ dàng bảo vệ các người." Trần Thiên Minh nói.

"Rất cảm tạ anh, Trần tiên sinh. Có điều, Trần tiên sinh anh một mình bảo vệ Tiểu Lăng có phải là có điểm quá không, anh sao không gọi nhiều hơn?" Hoàng Na có chút lo lắng nói.

Mặc dù nàng biết rõ công ty bảo an này thực lực rất tốt, chuyện kính Tây Thi thanh danh đã vang dội. Nhưng nàng nghĩ chỉ là một mình Trần Thiên Minh, dù sao lực lượng có điểm đơn bạc.

Trần Thiên Minh lắc đầu, cười nói: "Hoàng Đổng, cô yên tâm đi, tin tưởng tôi đi, tôi sẽ an bài, tôi nhiều nhất là lái xe đến nơi. Vả lại, nếu như ngay cả tôi đều bảo vệ không được, những huynh đệ kia lại càng không được."

Trần Thiên Minh nói rất đúng, dùng võ công của hắn cũng không thể bảo vệ Hoàng Lăng, Lâm Quốc bọn họ càng không có khả năng.

"Có lời này của anh thì tôi an tâm rồi, công ty của các anh bây giờ thanh danh rất tốt, còn có Chung tiên sinh cam đoan nói nếu như công ty của các anh bảo vệ không được, thì sẽ không có người nào có thể bảo vệ được. Cho nên, tôi liền quyết định tìm các anh, tôi cùng với Chung tiên sinh trước kia quen biết, hắn nói hắn và anh quan hệ rất tốt, tôi nghĩ tôi càng tin anh hơn." Đã ở thương trường lâu nay, Hoàng Na dùng mũ cao cài lên cho Trần Thiên Minh, đón lấy giao tình Trần Thiên Minh, như vậy khiến Trần Thiên Minh không thể không cố gắng bán mạng.

"Điều này xin cô yên tâm, Hoàng Đổng, chúng tôi dùng danh tiếng của công ty xin thề, chỉ cần chúng tôi còn có một người, chúng ta đều bảo vệ các cô, không để cho các cô một điểm tổn thương nào."Trần Thiên Minh nghiêm mặt nhìn Hoàng Na nói.

Hắn hướng bề ngoài Hoàng Na quyết tâm. Nếu như bọn họ còn có một hơi thở. Bọn họ đều sẽ bảo vệ Hoàng Na không bị tổn thương, nếu như bọn họ tất cả đều chết, đây cũng là không có cách nào.

"Cám ơn anh, Trần tiên sinh, bây giờ chúng ta công sự đã xong, chúng ta nói chuyện một chút việc tư xem sao!"

Hoàng Na nói xong, đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhẹ nhàng nhìn Trần Thiên Minh cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui