Lưu Manh Lão Sư

"Kìa, các người?"

Hoàng Na nhìn Trần Thiên Minh cùng Hoàng Lăng như thế không khỏi kêu lớn lên.

Thấy mẹ đến, Hoàng Lăng vội vàng rời khỏi đùi Trần Thiên Minh, hoảng sợ hỏi:

"Mẹ, sao mẹ lại vào đây?".

Thật ra, Hoàng Lăng nghĩ mình cũng đã 17 tuổi rồi, mặc dù Trần Thiên Minh là thầy giáo của mình, nhưng mình cũng có quyền lựa chọn người mình thích, mặt khác mẹ cũng rất yêu thương mình.

Điều đó làm nàng không quá sợ hãi, dáng vẻ vừa rồi chỉ là do Hoàng Na đến quá bất ngờ thôi. Bây giờ mẹ đã biết cũng tốt, như vậy mình có thể đàng hoàng ở cùng Trần Thiên Minh một chỗ, không cần né tránh.

"Mẹ vừa mới đến, thấy không khóa cửa nên mới vào"

Hoàng Na cảm giác giống như mình vừa bị rơi xuống hố băng, người càng lúc càng lạnh.

Nàng thật không ngờ lại chứng kiến phải cảnh này, nàng vẫn tưởng Trần Thiên Minh chỉ phụ đạo cho con mình học bài thôi, ai biết được hắn lại làm như thế với Tiểu Lăng, chẳng lẽ hắn không biết mình có tình ý với hắn sao.

Nghĩ đến đây, nàng càng thêm tức giận, chắc chắn là Trần Thiên Minh đã ép buộc con bé phải làm như vậy, vì vậy nàng trừng mắt nhìn hắn.

Trần Thiên Minh thấy sắc mặt của Hoàng Na không tốt vội vàng đứng lên nói:

"Hai người nói chuyện nhé, ta đi ra ngoài" rồi thiểu não đi ra.

"Thầy"

Hoàng Lăng thấy bộ dáng đó của Trần Thiên Minh trong lòng cũng có chút kinh hãi, thật ra nàng cũng muốn đi ra ngoài theo hắn, nếu có ở lại cũng không biết phải nói gì với mẹ.

"Tiểu Lăng, con đứng lại, mẹ có chuyện cần nói với con" Hoàng Na tức tối nói,

Nàng nhất định phải làm rõ chuyện này, nếu quả thật Trần Thiên Minh ép buộc Hoàng Lăng, nàng sẽ không bỏ qua cho tên hỗn đản này.

"Mẹ, nói chuyện gì ạ" Hoàng Lăng có chút khẩn trương, vô thức mân mê góc áo hỏi,

Mẹ có chuyện muốn hỏi, chắc là hỏi sự việc vừa rồi với Trần Thiên Minh.

Hoàng Na nhìn Hoàng Lăng, tức tối hỏi: "Nói, vừa rồi có chuyện gì xảy ra, có phải Trần Thiên Minh mượn có dạy phụ đạo cho con rồi ép buộc con phải làm như thế không?"

Nàng chờ câu trả lời của Hoàng Lăng, nếu quả thật đúng là Trần Thiên Minh làm thế, nàng sẽ lập tức đối phó với Trần Thiên Minh, bất kể thủ đoạn.

"Không, không phải thế đâu mẹ" Hoàng Lăng biết mẹ hiểu lầm vội giải thích:

"Mẹ, con thích Thiên Minh, con muốn trở thành bạn gái của anh ấy"

"Hắn không hề ép buộc con" Hoàng Na lộ vẻ không tin,

Nàng còn nghĩ rằng chính Trần Thiên Minh đã buộc Hoàng Lăng không được nói sự thật:

"Tiểu Lăng, con không phải sợ, có mẹ ở đây, con cứ nói sự thật, mẹ sẽ đòi lại công đạo cho con, nói đi, Trần Thiên Minh ép buộc con như thế nào"

Hoàng Na đã suy tính rồi, nàng sẽ vận dụng các mối quan hệ của mình để đối phó với Trần Thiên Minh.

Mặc dù nàng thích hắn nhưng hắn lại làm như vậy với con gái mình, điều này làm nàng cảm thấy vô cùng tức giận, chỉ hận không thể giết chết hắn ngay lúc này.

"Không, không hề có, là con mượn cớ học tập để tìm cách để gần anh ấy"

Hoàng Lăng đỏ mặt cúi đầu thấp hơn nói, tay không ngừng mân mê vạt áo. Nếu không phải mẹ đã hiểu nhầm Trần Thiên Minh như vậy, nàng tuyệt đối không nói những lời này, thật là ngượng quá đi.

"Là con ép buộc hắn?" Hoàng Na không tin ở lỗ tai mình hỏi lại.

Hoàng Lăng sao lại có thể làm chuyện như thế, nó vẫn còn bé mà.

Hoàng Lăng thấy mẹ vẫn không chịu tin đành thú thật:

"Đúng vậy, con thích thầy giáo, nhưng anh ấy lại không thích con kiếm lý do để được gần gũi với anh ấy, hiện tại anh ấy đã có chút thích con, đã để cho con hôn" Hoàng Lăng nói, lộ vẻ hạnh phúc.

"Trời ạ, việc gì thế này, lão Thiên sao lại đối xử với mẹ con ta như thế" Hoàng Na âm thầm oán giận.

Bản thân nàng thực sự thích Trần Thiên Minh, bây giờ con gái của mình cũng thích hắn, mình phải làm như thế nào đây.

"Tiểu Lăng, đó chỉ là tình cảm nhất thời của con thôi, cái đó không phải là tình yêu, con phải biết nhiệm vụ hiện tại của con, con vẫn còn là học sinh mà"

Hoàng Na bám víu vào chút hy vọng này, có thể tiểu nữu này vẫn chưa biết gì về tình cảm nam nữ, chỉ thích Trần Thiên Minh theo tình cảm thầy trò mà thôi.

Hoàng Lăng lắc đầu: "Mẹ, không phải con không phân biệt được, con cũng đã 17 tuổi rồi, cũng biết việc mình làm. Trước đây, con không thích thú gì với việc học hành, chính thầy đã một lòng giúp con tìm được hứng thú. Khi con nói chuyện này với thầy, thầy đã cự tuyệt con, đến giờ vẫn vậy, anh ấy quả thật là một người tốt, nếu là người khác thì đã không như vậy, đúng không mẹ"

Hoàng Lăng trong mắt lộ ra vẻ kiên định, điều này làm cho Hoàng Na thực sự bối rối, nàng biết tính của con gái, khi đã quyết chuyện gì thì sẽ không thể cản nổi.

Hơn nữa, Hoàng Na cũng đã tiếp xúc với Trần Thiên Minh mấy ngày nay, đối với hắn cũng hiểu đôi chút. Đừng nói Hoàng Lăng, bản thân mình cũng xinh đẹp, có tiền chỉ cần hắn đồng ý mình, hắn cũng sẻ trở nên giàu có suốt đời.

Thế nhưng hắn cũng từ chối mình, điều đó có thể cho thấy hắn không thực sự hứng thú với tiền bạc, xã hội ngày nay quả thực hiếm người như vậy.

Vì thế, nghe Hoàng Lăng nói, nàng cũng cảm thấy đồng tình, Trần Thiên Minh quả thật là một nam nhân tốt, chẳng trách cả hai mẹ con cùng thích hắn.

"Thế nhưng, Tiểu Lăng, con vẫn là học sinh mà, không thể nói đến chuyện này quá sớm." Hoàng Na vẫn thuyết phục,

Dù sao nàng cũng không muốn Hoàng Lăng đến với Trần Thiên Minh, bản thân mình muốn tìm một nam nhân tốt cũng đã rất khó, huống chi Tiểu Lăng vẫn còn nhỏ, tâm tính vẫn chưa thành thục.

Hoàng Lăng lắc đầu, giọng yếu ớt nói:

"Mẹ, thực ra trước đây con cũng đã từng có bạn trai, mặc dù chỉ là tiếp xúc bình thường nhưng con cảm giác hoàn toàn không giống lúc này, khi ở cùng Thiên Minh một chỗ, con cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ muốn cả đời được ở cùng anh ấy." Hoàng Lăng lộ vẻ kiên quyết.

"Hạnh phúc, cả đời ở cùng với hắn" Hoàng Na càng thêm luống cuống,

Cảm giác này thật giống với của nàng, trời ạ, Hoàng Lăng thực sự yêu Trần Thiên Minh rồi, Hoàng Na trong lòng rầu rĩ than thở

"Mẹ, mẹ không phải là muốn ngăn cản con với Trần Thiên Minh đấy chứ, nếu thiếu anh ấy, cuộc đời con cũng chẳng thấy có niềm vui nữa. Trước đây con cũng chỉ là muốn trêu đùa hắn thôi, nhưng càng tiếp xúc với hắn, con càng thấy bị thu hút, vô phương kiềm chế" Hoàng Lăng ưu tư nhìn mẹ,

Nếu quả thật Hoàng Na không cho mình tới lui với Trần Thiên Minh, mình cũng không biết làm gì nữa.

"Con thực sự yêu hắn?" Hoàng Na thống khổ hỏi.

Nếu như là một người phụ nữ khác thích Trần Thiên Minh, nàng sẽ không ngần ngại tranh đoạt tới cùng, nhưng đây lại là con gái mình, mình sao có thể làm như vậy.

Nghĩ tới đây, Hoàng Na cảm thấy thật đau lòng, nàng không biết phải làm thế nào cho đúng nữa.

Hoàng Lăng kiên định nhìn nàng: "Đúng vậy, mẹ, con rất thích Thiên Minh, mẹ đồng ý cho con nhé, con sẽ nghe lời mẹ, cố gắng học tập để thi đỗ đại học, cái gì con cũng nghe lời mẹ"

Lời nói của Hoàng Lăng thật tha thiết, chỉ cần Hoàng Na đồng ý chấp nhận quan hệ của nàng với Trần Thiên Minh, nàng cái gì cũng chấp nhận hết.

Hoàng Na nghe nói vậy chợt động tâm, nếu như đồng ý với Hoàng Lăng, nàng sẽ chăm chỉ học tập, đây quả thật là một điều kiện phi thường tốt, Hoàng Lăng trước giờ thành tích học tập vẫn không tốt, chuyện này như là bắt đúng tâm bệnh.

Bây giờ nàng lại hứa chắc chắn như vậy, sao lại không thể động lòng được. Bản thân mình vất vả nhiều năm như vậy là vì cái gì, chẳng phải là cho con cái được thành đạt sao.

Nghĩ đến đây, Hoàng Na âm thầm quyết định chủ ý:

"Tiểu Lăng, thực sự cái gì con cũng chấp nhận" Hoàng Na hỏi lại.

"Đúng vậy, chỉ cần để con được tiếp tục với Thiên Minh." Hoàng Lăng khẳng khái gật đầu.

Chỉ cần được như vậy, mọi cái khác đều không quan trọng.

"Vậy, nếu con không đỗ đại học, con không được đến với hắn." Hoàng Na nói

"Mẹ, con sẽ đỗ" Hoàng Lăng trả lời.

"Trước khi con đỗ đại học, con không được phép thân mật với Trần Thiên Minh, nếu như mẹ phát hiện ra, mẹ không chỉ ngăn cản con, thậm chí có thể cho người giết hắn" Hoàng Na lớn tiếng nói.

Bây giờ, nàng biết toàn bộ sự việc này không phải do Trần Thiên Minh làm, vì thế nàng cũng không làm khó hắn, chỉ là lợi dụng điều này để ra vẻ, không thể để Trần Thiên Minh quá phận với Hoàng Lăng, dù sao nó vẫn còn nhỏ.

"Con biết rồi, tối đa cũng sẽ chỉ như ngày hôm nay, con cũng có lòng tự trọng mà" Hoàng Lăng đỏ mặt nói.

Trước đây Hoàng Na cũng đã từng căn dặn nàng khi tiếp xúc với nam giới phải có lòng tự trọng, tuy nhiên mình thực sự thích Trần Thiên Minh rồi, cũng không biết có giữ mình được không, hiện giờ cứ đáp ứng mẹ đã, sau này sẽ hay.

"Vậy là tốt, con học tiếp đi, mẹ đi tìm Trần Thiên Minh nói chuyện" Hoàng Na nói xong quay ra ngoài.

"Mẹ, mẹ đừng trách Thiên Minh nhé" Hoàng Lăng lo lắng nói.

Hoàng Na cười khổ: "Mẹ sẽ không mắng hắn, nhưng mẹ cần phải nói rõ với hắn để hắn đối xử tốt với con, mặt khác, trước khi con đỗ đại học, hắn không được làm bậy với con."

"Ồ" Hoàng Lăng nhỏ giọng, sau đó cầm quyển sách trên giường lên xem.

Hiện tại nàng mới là năm thứ nhất hệ cao trung, hai năm nữa sẽ thi đại học, sau khi thi đỗ đại học, mình có thể chân chính quan hệ với Trần Thiên Minh. Nghĩ tới đây, nàng tập trung vào quyển sách trên tay.

"Thùng thùng đông" cửa phòng của Trần Thiên Minh vang lên tiếng gõ.

"Mời vào"

Trần Thiên Minh nghiêm chỉnh ngồi trong phòng, đoán rằng Hoàng Na thế nào cũng đến tìm mình. Chà, muốn tới thì tới, chỉ là bản thân mình thật oan uổng, mình không có chủ động yêu cầu, chính là Hoàng Lăng ép buộc mình, bản thân mình không có biện pháp mà.

Thế nhưng nói ra thì ai tin, ài, mặc kệ cho số phận, chờ xem Hoàng Na nói thế nào, vì thế Trần Thiên Minh cứ ngồi trong phòng chờ nàng đến.

Hoàng Na đẩy cửa đi vào, cài then cẩn thận rồi lẳng lặng đi đến bên cạnh hắn, chăm chú nhìn mà không nói lời nào.

Bị Hoàng Na nhìn như vậy, Trần Thiên Minh trong lòng cảm thấy bực bội, "Hoàng Na này, muốn giết muốn thả tùy nàng, nhìn với ánh mắt như thế này, hắn thấy thật là khó chịu ".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui