Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Trái với vẻ kích động lúc trước, hiện tại tâm tình Lưu Nguyệt coi như đã bình tĩnh lại. Lần đầu tới hoàng cung chỉ nghĩ tới việc xây thành giờ dư dả thời gian nàng mới có dịp đánh giá quan cảnh hoàng cung. Một màu hoàng kim trải dài trước mặt, Lưu Nguyệt không ngừng click chuột di chuyển tầm nhìn nhưng dù là xem trái xem phải xem trên xem dưới gì cũng đều là một màu vàng kim lóe mắt. Hoa lệ dị phần.

Cuối cùng nàng ngồi trước màn hình tán thưởng nói “Thật là quá xa xỉ!” Kèm theo một cái thở dài cùng đôi mắt babidog ướt át đầy mơ ước. Hiệp Hàm bị bộ dàng của nàng chọc cười nhịn không được trêu “Sao lúc trước anh không phát hiện ra em tham tiền tới vậy nhỉ?”

Lưu Nguyệt quay đầu, dùng lời lẽ đầy đạo nghĩa biện hộ.“Tham tiền có gì không tốt, trên đời này chỉ có tiền là tốt nhất.” Hiệp Hàm đột nhiên nheo nheo mắt không hảo ý hỏi “So với anh còn tốt hơn?”

Ách…… Vấn đề này thật sự có chút khó với Lưu Nguyệt, nàng cúi đầu thầm tự vấn tựa như đang so sánh xem ai lợi hại hơn. Tâm trạng Hiệp Hàm đang tốt bỗng trở nên trầm xuống, xem bộ dạng khó lòng chọn lựa của nàng khiến y nhịn không được nổi cáu, tiền có thể quan trọng hơn y sao? Trong đầu cô nàng này rốt cuộc nghĩ cái gì hả?

“Anh vẫn là tốt hơn.” Lưu Nguyệt đột nhiên đứng đắn nhìn về Hiệp Hàm đưa ra kết luận, khiến y vừa nghe xong liền ôm một bụng khoái trá, đắc ý vuốt mày nhìn về phía Lưu Nguyệt bày bộ mặt xem như ngươi còn biết điều “Anh chính là cái thẻ ATM a, có anh còn sợ không có tiền sao?” Lưu Nguyệt kiêu ngạo chốt thêm một câu cuối. Hiệp Hàm tức đến nghiến răng không thèm nói tiếp nữa, càng nói nhiều càng bị nàng làm cho tức chết.

Tựa hồ cũng nhận ra Hiệp Hàm tức giận, Lưu Nguyệt sợ hãi kéo kéo ống tay áo Hiệp Hàm nhỏ giọng nói,“Nếu anh không có tiền, em vẫn ở bên cạnh anh mà.” Vốn định mặc kệ nàng nhưng lời nói kia lại thành công làm đôi môi y nhếch cười.

Chẳng biết hệ thống quy định kiểu gì mà đi lĩnh thưởng nhất định phải tới gặp hoàng thượng, hai người đợi ở đại điện một hồi ông cụ kia mới cùng một đám kẻ hầu người hạ làn xàn từ sau đại điện bước ra. Một bộ dạng cao cao tại thượng duy ngã độc tôn khiến Lưu Nguyệt nhịn không được oán niệm “Cao ngạo thái quá! Xoắn cái gì mà xoắn, chỉ là game mà cũng đòi chảnh chẹ!” Hiệp Hàm không động thân chỉ liếc mắt một cái.

Lưu Nguyệt bởi vì vừa rồi khiến y mất hứng trong lòng có chút không yên, vừa thấy y liếc mắt nhìn liền im miệng ngoan ngoãn không dám nói gì nữa.

Tận lực bồi hoàng đế bệ hạ lải nhải lẩm bẩm tuyên bố một đống việc, cụ thể nói cái gì, Lưu Nguyệt căn bản không để ý, nàng chỉ lo nhìn trộm Hiệp Hàm. Cũng đừng nhỏ mọn vậy chứ, chỉ tùy tiện nói một chút, cũng là nói đùa thôi mà. Sao y có thể tin rằng nàng sẽ vì y không có tiền mà không cần y chứ.

Hiệp Hàm ngồi trước máy tính không chút biểu tình nhưng khóe mắt lại không ngừng lia về phía cô nàng đang lén lút nhóm ngó y. Cuối cùng nhịn không được bộ dạng kiên dè cẩn thận trộm nhìn của nàng, mới trực tiếp quay đầu lại hỏi “Em có gì muốn nói sao?”

“Anh còn giận sao?” Lưu Nguyệt sợ hãi hỏi, trong lòng bất an. Hiệp Hàm đột nhiên nổi hứng muốn chọc ghẹo nàng, mang theo nụ cười gian tà nói “Không muốn anh tức giận? Vậy tối nay ngoan ngoãn bồi thường cho anh.” Lời vừa nói ra, khuôn mặt Lưu Nguyệt liền đỏ bừng đủ sánh ngang với một trái cà chua.

Trong khi hai người đang ở ngoài đời liếc mắt đưa tình thì bên trong trò chơi ông cụ hoàng đế đã muốn tuyên bố xong bản tuyên ngôn rắm rối của mình. Thứ ban cho Hiệp Hàm cũng được đưa ra. Lưu Nguyệt lập tức bày vẻ hứng thú dời đi ánh mắt. Nàng không dám nhìn Hiệp Hàm, dấu hiệu ám muội trong ánh mắt kia nàng nhìn ra được, càng nghĩ nhiều càng khiến đầu óc muốn nổ đom đóm.

“Ơ!” Lúc quay đầu nhìn xem thứ ông cụ hoàng đế cho, Lưu Nguyệt nhịn không được ơ lên một tiếng khó hiểu. Hệ thống thông báo phần thưởng ban cho chủ thành Cô Dạ Hàn Tinh, nàng đã nghĩ chắc sẽ nhận được một bộ trang bị cực phẩm gì đó. Trước giờ trang bị trên người Hàn tinh đều là trang bị tối cực phẩm nhưng đều do mở tư liệu phiến mà có, rời rạc bất đồng. Tuy đều rơi ra từ trên người quái cao cấp, tuy rằng quăng y ra xem thế nào thì y cũng thuộc hàng tuyển đứng hàng nhất nhì, nhưng nếu toàn thân đều là cực phẩm hi hữu thì phong thái biết là bao nhiêu. Vì vậy trong đầu Lưu Nguyệt không khỏi hy vọng hoàng đế tặng cho y một bộ trang bị cực phẩm.

*Tư liệu phiến: chắc là dạng như mỗi dịp gì đó sẽ ra sự kiện, anh mần sự kiện thì được một loại trang bị cực phẩm.Đoạn này nói rối rắm quá. ko biết có hiểu lầm ko. Nhưng túm lại ý tỷ ấy là mún anh có toàn thân đều là siu cực phẩm như cây vũ khí của anh, chứ đồ cực phẩm thường ko đáng.

Nhưng là không có, giải thưởng gì cũng không có, không trang bị, không vũ khí, thậm chí tiền tài cũng không luôn. Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy thất vọng, nhưng Cô Dạ Hàn Tinh lại như bắt được vàng bày bộ dạng phi thường tốt, khóe miệng còn nhịn không được cười nhẹ khiến Lưu Nguyệt khó hiểu, cầm lòng không được hỏi y “Anh thấy tốt sao? Em cảm thấy thưởng trang bị mới tốt a!”

“Bé ngốc! Đừng xem thường ba tháng miễn thuế này. Nếu Hàn Nguyệt thành kinh doanh tốt, mỗi tháng có thể kiếm được trăm vạn, thậm chí là trăm ngàn vạn. Lợi nhuận trong đó tuyệt đối không thấp, ba tháng miễn thuế này chẳng phải là một khoảng tiền lớn so.” Khi nói tới vấn đề kinh doanh, Hiệp Hàm luôn có thể nói ra rất nhiều điều lợi hại. Lưu Nguyệt đối với điều này không hiểu bất quá nghe y giải thích, đại khái có thể biết được một điều. Nhận được chổ lợi này so với cho đồ cho tiền vẫn là tốt hơn.

Cô Dạ Hàn Tinh lập tức đem nội dung phần thưởng công bố trong bang phái. Bóng đêm là người kích động nhất, cô nàng một lòng hướng về con đường kinh thương, việc có thể đem lại nhiều lợi nhuận thế này ai mà không hứng thú. Mà vài nguyên lão mảng kinh doanh cũng nhịn không được động tâm, đến Yếu nhĩ mệnh tam thiên cũng chung tay tính toán, dự định xem dùng món tiền lời thu được vào việc gì. Hắn còn đùa sẽ dùng khoảng tiền này mua sữa cho bébi trong tương lai của mình, khiến mọi người trong bang bật cười vui vẻ.

Phía bên này Thị Huyết Đường bắt đầu oanh oanh liệt liệt chiêu mộ thương nhân, bắt tay xây dựng cải biến Hàn nguyệt thành. Thì bên kia Thiên hạ hội đánh lén bất thành, tổn thương thảm trọng, mặt mũi tạm thời bị mất sạch. Vì thế Thiên hạ vô địch đột nhiên tuyên bố trong vòng nửa tháng nhất định phải tạo được một thành trì của riêng bọn hắn.

Vì thế, thành viên Thiên hạ hội đều tích cực cố gắng, không ngừng liều mạng thăng cấp, đánh trang bị. Từ lần bị giết hồi thành, khiến toàn bộ bọn hắn đều bị tuột một cấp, giờ phải bổ sung lại thực lực. Dưới sự châm chọc khiêu kích của các bang phái khác Thiên hạ hội lại dị thường đoàn kết, hiện tại bọn hắn đúng nghĩa là vạn người như một, kiên quyết vượt qua Thị huyết minh. Có không ít mồm truyền thông trong game thầm tiết lộ thông tin các hoạt động của Thiên hạ hội, nào là đã kéo lại được cấp bậc cũ, rồi còn bổ xung thêm lực lượng, nâng cao trang bị của các thành viên trong bang. Nhìn chung Thiên hạ hội hiện tại, đã muốn cường đại tới hơn bao giờ hết.

Cô Dạ Hàn Tinh dẫn dắt Thị huyết minh tiếp tục xây dựng Hàn Nguyệt thành, đối với dã tâm cùng những biến đổi của bên kia hoàn toàn không để ý tới. Võ lâm tiếu tiếu sinh đại diện bang truyền thông dưa lê từng âm thầm đem vấn đề này phỏng vấn Cô Dạ Hàn Tinh, y chỉ nói một câu “Đối thủ quá yếu, chơi game sẽ hết vui.” Kết quả là, quần chúng từ đó liền phán đoán chẳng lẽ Cô Dạ Hàn Tinh để Thiên hạ hội tích trữ thực lực, chờ người ta đủ cường lại quyết chiến một hồi?

Không đợi mọi người đoán già đoán non. Thiên hạ vô địch cũng không bắt Cô Dạ Hàn Tinh chờ lâu lắm, Thiên hạ hội liều mạng đánh một vòng Quái tinh anh, rốt cuộc cũng rơi ra một Mê chi cốc trục quyển, từ đó nhắm hướng lệnh bài kiến thành mà tiến. Thiên hạ có quỷ cùng vài người từng ở kênh Thế Giới gào rú rằng cuối cùng cũng có ngày nở mày nở mặt!

*Mê chi cốc trục quyển: một loại lệnh bài có thể truyền tống tới Mê chi cốc.

Ở trên kênh Thế Giới nói loạn một hồi trời nghiêng đất ngã, chỉ tiếc không có một mống Thị huyết minh nào nhảy ra tiếp lời. Sau cùng mất hứng không gì để làm đành rời đi trả chổ.

Mấy ngày kế tiếp, đám người Thiên hạ hội bày thái độ khác thường, im lặng hẳn ra. Dân tình phỏng đoán, bọn hắn đang đi đánh lệnh bài kiến thành, quá trình không được thuận lợi nên ngậm miệng không dám khoe khoang. Nhưng là mọi người đều đoán sai, ngay tại thời điểm nhiệt tình của mọi người vừa hạ nhiệt thì Hệ thống đột nhiên thông báo. Thiên hạ hội đánh được lệnh bài kiến thành, khắp chốn vui mừng.

Mọi người hoảng hốt, Thiên hạ hội im hơi lặng tiếng làm việc kiểu này thiệt khiến người ta phải rửa mắt ra nhìn. Chẳng lẽ Thiên hạ hội đổi tính? Đánh ra lệnh bài kiến thành, cũng không nhảy ra khoe trên kênh Thế Giới. Nếu không phải hệ thống chủ động thông báo, mọi người chỉ sợ một chút cũng chẳng hay.

Võ lâm tiếu tiếu sinh luôn nắm được nhiều tin tức bác quái, Thiên hạ hội vừa kiếm được lệnh bài kiến thành chưa lâu hắn đã biết được chổ người ta sẽ chọn để xây thành. Thật không thể không bội phục đường dây truyền tin tức của hắn, còn có tinh thần cống hiến hết mình vì thị phi kia.

[ Bang phái ][ Võ lâm tiếu tiếu sinh ]: Hàn tinh, Thiên hạ vô địch định chọn địa phương nằm trên 3 chổ rẽ làm nơi kiến thành, ngươi thấy sao?

[ Bang phái ][ yếu mạng ngươi ba ngàn ]: Ba chỗ rẽ? Chính là chổ lần trước Tay phải với Không nên xem trọng?

[ Bang phái ][ Không nên ]: Ừm. Cách ba tòa chủ thành không xa, giao thông tiện lợi, thích hợp kinh thương, bất quá địa thế bất lợi.

[ Bang phái ][ Tay phải thần thánh ]: Chổ đó lúc trước ta thấy không tệ, bất quá xảy ra lần quái vật công thành. Nói thật ta không xem trọng nó lắm.

[ Bang phái ][ Võ lâm tiếu tiếu sinh ]: Tin mới nhận được, Thiên hạ vô địch đã chọn ba chổ rẻ đó rồi. Ngày mai bắt đầu xây thành.

[ Bang phái ][ Yếu nhĩ mệnh tam thiên ]: Hắn tự tin hơi bị quá rồi, nơi đó địa hình bằng phẳng, đến lúc đó ba đợt quái đến công kích, phòng thủ rất chật vật, mặt trận công kích cũng quá rộng.

[ Bang phái ][ Cô Dạ Hàn Tinh ]: Chúng ta cứ yên lặng chờ xem.

[ Bang phái ][ Yếu nhĩ mệnh tam thiên ]: Nói đúng, có lẽ Thiên hạ vô địch sẽ cho chúng ta một sự kinh hỉ bất ngờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui