"Diệp Lãng? Chính là Diệp Lãng nhà ngươi à?" Đồng bạn của nàng cũng là một thiếu nữ xinh đẹp, hơn nữa còn là Thú Nhân, có điều rất ít đặc thù- cơ hồ giống Y như nhân loại.
Nhưng trên lưng thiếu nữ có hai đôi cánh dài, đôi cánh màu đen...
Trong Thú Nhân không chỉ có loài thú- còn có loài chim, thậm chí còn một số loài rất thưa thớt, mà Thú Nhân loài chim thì tuy họ có cánh nhưng chưa chắc có thể bay, phải xem chủng tộc và người cụ thể nữa.
"Ngoài cái tên nhà ta thì còn ai nữa, sao hắn lại chạy qua bên này? Chẳng lẽ đến tìm ta?" Thiếu nữ quý tộc kia vừa gật đầu vừa nói đồng thôi cũng đi về phía Diệp Lãng.
Thiếu nữ cánh đen nhìn nhìn, chần chờ một lúc cũng đi theo thiếu nữ quý tộc đến. - .
"Diệp Lãng! Sao ngươi lại ở đây?" Thiếu nữ quý tộc đi đến bên cạnh Diệp Lãng, nhẹ nhàng gọi một tiếng, thanh âm dường như không có gi khác biệt, bất quá ít nhiều cũng có một chút vui sướng lẫn vào trong.
"??" Diệp Lãng ngẩn người, trong nhất thôi không thể nhận ra tiểu thư trước mặt là ai, nhưng rất quen thuộc.
Thiếu nữ quý tộc nhìn thấy Diệp Lãng như vây liền hiểu ngay, tiểu hỗn đản này đã quên mất mình rồi.
Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, nàng cũng biết không thể trách Diệp Lãng được, nguyên bản thời gian ở chung của mình với hắn đã ít rồi hơn nữa lần nào cũng là vài năm mới gặp một lần.
Diệp Lãng ngây người ra một lúc liền nhận ra thiếu nữ quý tộc trước mắt, lập tức nói: "A, Nhị tỷ!" Thiếu nữ quý tộc này chính là Nhị tỷ của Diệp Lãng, mà đây đúng là địa bàn của Đệ Nhất Học Viện!
"Cũng may mà ngươi còn nhớ ra ta! Sao ngươi lại chạy đến đây, còn nhìn nhìn vách tường làm gì?" Nhị tỷ mĩm cười, nhẹ nhàng lôi kéo tay Diệp Lãng hỏi.
"Trên vách tường có một ít thứ thú vị, có điều các ngươi không nhìn ra được!" Diệp Lãng giải thích.
"Cái gì vậy?" Nhị tỷ có điểm tò mò hỏi.
"Luyện kim trận, ta còn không nghiên cứu thấu, luyện kim trận này rất có ý tứ..." Diệp Lãng hồi đáp, cũng báo rằng mình cũng không biết luyện kim trận này là gì, còn đang trong giai đoạn nghiên cứu!
"Chỉ biết luyện kim trận, Tam tỷ của ngươi đâu?" Nhị tỷ nhìn xung quanh Diệp Lãng, ngoài tiểu Nhị ra không còn thiếu nữ nào nữa, đừng nói Diệp Lam Vũ, ngay cả Thất công chúa cũng không có.
Về phần Chân Tiểu Yên thì Nhị tỷ không phải hiểu biết lắm, lần cuối cùng gặp mặt thì Chân Tiểu Yên còn chưa đến bên cạnh Diệp Lãng!
"Nàng ở chỗ nào đó trong đây, ta cũng không biết ở đâu, ngươi cũng hỗ trợ tìm xem, ta cứ một bên đi một bên tìm à..." Diệp Lãng muốn Tiếp tục đi theo vách tường, nhiều năm không gặp Nhị tỷ cũng không làm hắn cảm thấy cần tiếp tục ở lại ôn chuyện.
Nhị tỷ cũng không nói gì thêm, vốn muốn nói Diệp Lãng cẩn thận một chút, bất quá lại phát hiện lúc này Diệp Lãng cứ nhìn chằm chằm thiếu nữ cánh đen bên cạnh nàng.
"Cánh chim màu đen... Loại này..." Diệp Lãng bỏ qua tay Nhị tỷ, chậm rãi hướng về phía thiểu nữ cánh chim, hắn muốn vuốt cánh của nàng.
"À..." Thiếu nữ cả kinh, rụt về, sau đó căm tức nhìn Diệp Lãng.
"Đừng nhúc nhích, để ta xem xem!" Diệp Lãng tựa hồ không chú ý đến thái độ của thiếu nữ; hắn vẫn tiếp tục mục đích của mình, tay hướng về phía cánh nàng.
Có điều người ta sẽ đứng đó đợi Diệp Lãng sờ cánh của mình sao? Hiển nhiên là không rồi!
Thiếu nữ ngây người ra một lúc liền lập tức lui về sau, làm một cái động tác đề phòng vơi Diệp Lãng, cũng nhìn Nhị tỷ ở bên cạnh, nàng đang do dự không biết có nên ra tay với đệ đệ của bạn tốt nàng không.
Lúc này Nhị tỷ đang ngẩn người, tựa hồ nàng không kịp phản ứng, vẫn nhìn Diệp Lãng xâm phạm cánh của thiếu nữ...
Diệp Lãng lại không để ý, trên tay vẫn làm một cái động tác thực bình thường, ít nhất thoạt nhìn thực bình thường, giống như không có đặc thù gì cả.
Có điều động tác này lại làm thiếu nữ và Nhị tỷ đều ngây ngẩn cả người, các nàng nhìn tay Diệp Lãng từng chút một tiếp cận cánh của thiếu nữ, vô luận thiếu nữ cố gắng tránh né thế nào cũng vậy!
Tình huống này rất quái dị, thật giống như cánh của thiểu nữ vẫn ở im đó không nhúc nhích, mà Diệp Lãng cứ từng chút một đưa tay đến, cuối cùng chạm vào cánh nàng!
"Diệp Lãng, ngươi làm gì vậy, không được chạm vào cánh của nàng!" Lúc này Nhị tỷ mới kêu lên, có điều đã chậm!
Diệp Lãng không chỉ bắt được cánh của thiêu nữ, còn cứng rắn ngắt lầy một cái lông chim đen như mực!
"A..." Thiếu nữ và Nhị tỷ đều ngẩn ngơ, sau đó có biểu tình t như đúc, miệng rộng ra, vẻ mặt không thể tin được, có điều ý tưởng của hai người là khác nhau!
"Ngươi... ngươi, ngươi dám ngắt lông của ta..., ta muốn giết ngươi !" Thiếu nữ chỉ vào Diệp Lãng, đứt quãng nói nàng đã không thể nói lưu loát được nữa.
Nhị Tỷ trầm mặc, nàng không biết nên giải quyết chuyện này như thế nào, nàng biết lúc này sự tình đã trở nên thực phiền toái...
Nhưng hai người không ngờ là, Diệp Lãng lại không có giác ngộ này, còn rất không khách khí hét một tiếng: "Đừng làm ồn!"
Lúc này Diệp Lãng đang hết sức chăm chú nhìn lông chim màu đen kia, cẩn thận quan sát từng chỗ một, không buông tha chi tiết nào cả, Mà hắn muốn vậy tự nhiên không quan tám đến lửa giận của thiếu nữ bên cạnh rồi.
Thiếu nữ vốn định phát hỏa, muốn dùng một cái ma pháp đánh bay Diệp Lãng, nhưng nhìn Diệp Lãng chăm chú như vậy, nàng trở nên do dự, tựa hồ nàng cũng không biết lông chim mình có giá trị đặc biệt gì.
Nàng chỉ biết là lông chim của mình đặc thù nhất trong toàn tộc, màu đen! Mà những người khác đều là màu trắng, chỉ có mình nàng là màu đen!
Vì chuyện cánh đen này mà thiếu nữ có rất nhiều phiền não, thậm chí có lúc nàng muốn xẻ đi cánh của mình, như vậy ít nhất cũng không thấy mình rất lạc loài, không phải chịu sự xa lánh của tộc nhân!
Tay Diệp Lãng vẽ một cái luyện kim trận, lông chim màu đen trong tay hắn nhẹ nhàng bay lên, ánh sáng của luyện kim trận làm người ta hoa mắt, mà thần kỳ nhất là lông chim màu đen kia phát ra một loại ánh sáng màu đen, đây là một loại ánh sáng thật mâu thuẫn!
Sau đó, Diệp Lãng đánh tan luyện kim trận, cẩn thận thu hồi lại lông chim màu đen kia, gắn lại lên cánh thiếu nữ...
Cái này có thể gắn lại sao?
Thiếu nữ và Nhị tỷ đều có điểm vô lực, Diệp Lãng rút lông chim của thiếu nữ còn muốn gắn lại, tin rằng ai thấy cũng cảm thấy bó tay!
Chẳng qua kỳ lạ là lông chim màu đen này lại thật sự gắn về chỗ cũ, giống như chưa từng bị ngắt vậy!
Tình huống này làm thiếu nữ và Nhị tỷ đều mở rộng tầm mắt, nhất là thiếu nữ, nàng còn không biết lông chim của mình sao? Chính nàng cũng không biết hóa ra lông chim bị ngắt xuống lại còn có thể gắn lại.