Luyện Kim Cuồng Triều


"Thật là đồ sộ a, luyện kim trận này đúng là có ý tứ!" Diệp Lãng nhìn cung điện nguy nga phía trước sập đổ, cảm khái nói.

Nhìn biểu tình này của Diệp Lãng thì biết rõ ràng hắn không cảm giác áy náy gì vói việc này, đương nhiên cái này cũng không phải lỗi của hắn, sao phải áy náy.

Có điều đại bộ phận người ở đây lại không cho như vậy, bọn họ nhất trí nhận định chuyện này là vì Diệp Lãng, do hắn tạo nên!

"Ngươi còn rảnh đứng nói mát nữa, để rồi coi ngươi thu thập tàn cục này ra sao!" Thất công chúa bên cạnh tức giận nói.

"Tàn cục này sao ta phải thu thập?" Diệp Lãng có điểm kỳ quái hỏi hắn không hiểu vì sao mình phải thu thập.

Hẳn là do Thánh Thành đến thu thập chứ, đổi chỗ ở cho những người này là được, về phần đống phòng ở này thì trùng kiến thôi!

"Vì sao? Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi vì sao à, ngươi chơi trò gì mà lại làm hỏng mất cái cung điện này vậy!" Cuối cùng Diệp Lam Vũ cũng tìm thấy Diệp Lãng, đón đầu một câu, thuận tiện dùng một tay nhéo má Diệp Lãng.

"Á á..." Diệp Lãng nghiên người về phía Diệp Lam Vũ, nói hớ: "Ta đâu có chơi gì đâu, ta xem luyện kim trận này một chút, kết quả nó tự khởi động mà..."

"Quả nhiên là vì ngươi!" Diệp Lam Vũ buông tay, có điểm tức giận gõ đầu Diệp Lãng một cái, tuy rằng nói vậy nhưng nàng cũng không để ý mấy.

Nếu đã hủy thì hủy a!

"Cái này cũng không thể tính lên ta được..." Diệp Lãng có điểm mơ hồ nói.

"Ngoài ngươi ra thì ai có thể làm hỏng một cái cung điện lớn như vậy đây!" Chân Tiểu Yên đi đến bên cạnh, sáp vào một câu, lại khẳng định Diệp Lãng là thủ phạm phá hư nơi này.

Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là thật sự Diệp Lãng là thủ phạm đã.

"Diệp Lãng, trước kia ngươi xằng bậy thì thôi bây giờ là lúc nào, nơi nào rồi, ngươi bao nhiều người như vậy đi đâu bây giờ!" Người của Hoàng Gia Học Viện xuất hiện, rất phẫn nộ nhìn Diệp Lãng.

Đương nhiên, đây chỉ là một bộ phận nhỏ, đại bộ phận khác chỉ cười cười, có điềm vô lực lắc đầu, rất bất đắc dĩ với việc quen thuộc như vậy!

"Để Quang Minh Kỵ Sĩ an bài lại thôi có gì mà hỏi." Diệp Lãng không thèm để ý nói nếu Quang Minh Kỵ Sĩ nghe được lời này của Diệp Lãng thì nhất định sẽ rất bất đắc dĩ trộn lẫn vinh dự.

Vinh dự là vì Diệp Lãng dùng đến họ, mà bất đắc dĩ là Diệp Lãng xem họ như người chạy chân, việc gì họ cũng phải làm.

"Quang Minh Kỵ Sĩ? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Quang Minh Kỵ Sĩ đại nhân nào có rảnh đi quản việc của chúng ta." Một người hừ lạnh, rất khinh thường với sự "tự đại" của Diệp Lãng.

"Không phải Quang Minh Kỵ Sĩ chuyên môn quản nhưng việc vặt này sao?" Diệp Lãng có điểm kỳ quái hỏi trong ấn tượng của hắn, Quang Minh Kỵ Sĩ chính là làm việc vặt.

Toàn trường trầm mặc, kể cả Diệp Lam Vũ, Thất công chúa hiểu việc này.

Tuy rằng mấy người Diệp Lam Vũ hiểu được Quang Minh Kỵ Sĩ Trong Mơ Hồ Đường của Diệp Lãng rất đông, dường như rất không đáng giá vậy, nhưng các nàng vẫn cảm thấy Quang Minh Kỵ Sĩ không thể rẻ đến tình trạng như vậy.

"Quang Minh Kỵ Sĩ đâu, đến đây vài người coi!" Diệp Lãng hô ra ngoài một câu. "..."

Mọi người càng thêm hết chỗ nói rồi, bọn họ không thể tưởng được Diệp Lãng còn làm chuyện như vậy, thật đúng là nghĩ rằng Quang Minh Kỵ Sĩ người ta là chạy chân sao?

"Tiểu ngu ngốc, ngươi tưởng đây là Mơ Hồ Đường của ngươi à, tùy tiện gọi một chút là Quang Minh Kỵ Sĩ sẽ đến sao?" Thất công chúa tức giận nhéo Diệp Lãng một cái.

"Đây không phải là trong nội thành Thánh Thành sao, đáng lẽ Quang Minh Kỵ Sĩ phải càng nhiều hơn chứ, gọi gọi sẽ có thôi!" Diệp Lãng không thèm để ý trả lời, sau đó tiếp tục gọi Quang Minh Kỵ Sĩ.

"Đồ lưu manh, ngươi gọi Quang Minh Kỵ Sĩ đến làm gì? Chẳng lẽ muốn bọn họ trừng phạt ngươi sao?" Lúc này thiếu nữ Phi Phi nhìn chằm chằm Diệp Lãng, có điểm khó hiểu hỏi.

Rất nhiều người ở đây cũng không thể hiểu được, Diệp Lãng là thủ phạm phá hủy nơi này mà, hắn làm vậy chẳng khác nào chui đầu vào lưới?

"Gọi họ đến thu thập tàn cục a! Còn có, vì sao họ phải trừng phạt ta? Ta cũng đâu làm gì sai đâu? Hơn nữa, dù có làm sai thì họ cũng không dám nói gì." Diệp Lãng vẫn bộ dáng không thèm để ý, làm người ta có điểm hiểu lầm hắn cao ngạo, tự cho là đúng. Nguồn: https://truyenfull.vn

Đám đệ tử này đều là kiêu ngạo của học viện, thân mình đã là một loại cao ngạo, cũng vì vậy họ sẽ càng thêm khinh bỉ người dám cao ngạo trước mặt họ.

Bởi vậy người không biết Diệp Lãng đều bắt đầu khinh bỉ Diệp Lãng trong lòng!

Hừ, có gì đặc biệt hơn người, nhất định lại là cái loại ỷ mình là thiếu gia công tử của đại gia tộc, cái thứ ăn chơi trác táng mà thôi!

Đó cũng là đánh giá của đa số mọi người ở đây, mà lúc này không ai cho rằng Diệp Lãng sẽ có kết quả tốt đẹp gì, bọn họ cảm thấy đây là Thánh Thành, là một nơi không cần để mặt mũi cho ai cả, người của Thánh Giáo vẫn luôn rất công bình, sẽ giáo huấn kẻ ăn chơi trác táng như vậy!

Lại còn dám nói Quang Minh Kỵ Sĩ không dám quản hắn, cái này cũng quá kiêu ngạo a!

"Diệp Lãng, không nghĩ rằng ngươi lại kém cỏi như vậy, ta vốn tường rằng ngươi còn có thể cứu... ai..." Lúc này, người làm Diệp Lãng trước có điểm chán ghét - Ái Đức Hoa xuất hiện.

Thực hiển nhiên, hắn cũng không giúp Diệp Lãng, ngược lại có điểm bỏ đá xuống giếng!

Mà lúc này hắn nói như vậy tựa hồ cũng nhận được sự duy trì của rất nhiều người, nói đơn giản hơn, hắn lấy lòng rất nhiều người trên trụ cột làm thấp đi Diệp Lãng, hắn chiếm được không ít chỗ tốt.

"Hắn vốn kém cỏi như vậy, toàn đùa giỡn lưu manh chơi xấu..." Thiếu nữ bên cạnh nói, mặc dù nàng cũng làm thấp đi Diệp Lãng nhưng tựa hồ có chút bất đồng với Ái Đức Hoa.

Lời như vậy, xuất phát ở thời điểm khác nhau sẽ làm người ta có cảm giác khác nhau! "Ta lưu manh? Không có a, Chơi xấu thì thật ra có!" Diệp Lãng nghĩ nghĩ, tiến hành một ít phản bác với lời của thiếu nữ.

Đối với chơi xấu thì Diệp Lãng lại không phủ nhận, có đôi khi hắn vẫn chơi xấu, đó cũng là chuyện thực!

"Ngươi không lưu manh? Đồ lưu manh nhà ngươi, ngươi còn dám nói nữa, trước kia ngươi làm gì với ta chẳng lẽ ngươi quên rồi sao?" Thiếu nữ Phi Phi tức giận nói mà rất nhanh nàng liền hối hận, hối hận vì sao mình lại nhắc tới chuyện này.

Vốn chuyện này không có mấy người biết, hơn nữa đã qua nhiều năm như vậy cũng chẳng là gì, vì sao phải nhắc lại chứ?

Nếu cứ nói tiếp về chuyện này sẽ chỉ làm nàng chịu thiệt, sẽ không để nàng nhận được ưu đãi gì, nhiều nhất là tính sổ riêng thôi tuvệt đối không thể nói trước công chúng được!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui