Bên trong gian phòng đá rộng lớn kia, sau khi Hoàng Tú Anh được truyền tống vào bên trong, nàng ta nhanh tróng lấy lại được bình tĩnh quan sát một trăm người gỗ trước mặt âm thầm đánh giá.
Hoàng Tú Anh quan sát vết tích chiến đấu trên mặt đất và trung qunh vách tường một hồi rồi thân hình nàng liền thoắt cái lao lên phía trước đánh tới con người gỗ gần nhất.
Còn người gỗ kia như có linh tính, nó dường như đã cảm nhận được sự hiện diện của Tú Anh, ngay lập tức con người gỗ số một này liên động thủ, cả người nó nao nhanh như một mũi tên vọt tới trước mặt Hoàng Tú Anh, cánh tay gỗ vung lên, một bàn tay to lớn làm từ gỗ cứng rắn đánh về phía trước.
Hoàng Tu Anh đối diện với thế công của đối thủ không chút khinh thường mà vung lên trường thương đâm thẳng tới.
“Đinh”
Một tiếng va chạm như kim loại ma sát với nhau đinh tai nhức óc vang lên, mũi thương của Hoàng Tú Anh mạnh mẽ va chạm với mộc chảo của người gỗ.
Tú Anh thân là thiên kiêu có thiên phú Huyền Cấp Trung Phẩm, bản thân nàng lại có gia thế hiển hách, từ bé đã được đào tạo hơn người.
Chỉ với một thương vừa rồi Hoàng Tú Anh liền đơn giản ngăn cản lại công kích của địch nhân, đồng thời chế trụ đối thủ.
Bất ngờ Hoàng Tú Anh bật ngươi lên nghiêng người tung một cước thẳng tới đầu con người gỗ còn đang bị công kích của nàng làm cho mất thăng bằng còn chưa kịp phản ứng.
Chỉ nghe “rầm” một tiếng, tên mộc nhân số một kia bị một cước của Hoàng Tú Anh đá bay đi tới một góc rồi nằm im, không còn khả năng cử động.
“Hừ, mộc nhân cấp bậc võ sư nhị trọng của học viện cũng chỉ như vậy thôi, chỉ có bản năng chiến đấu một cách cứng ngắc.
Không có tính khiêu chiến.”
Có điều nàng ta còn chưa kịp kiêu ngạo được bao lâu thì ngay bên cạnh hai con người gỗ số hai và số ba liền động thủ tấn công tới.
Hoàng Tú Anh cũng lẫn nhanh nhạy, nàng cảm nhận dường như có nguy hiểm tới gần, vội vàng thi triển thân pháp chánh ra vị chí đang đứng, chánh thoát một kích hợp lực của hai con người gỗ kia.
“Mộc nhân chết tiệt”
Hoàng Tú Anh bị tập kích bất ngờ, tuy nàng đã nhanh chân chánh được nhưng lại cảm thấy tức giận trong lòng không kiềm chế được mắng một tiếng, rồi ánh mắt của nàng chở lên sắc bén dị thường.
Tay nàng khẽ lắm chặt thân thương, chân phải dậm một cái, cả người như đạn pháo bắn về hướng hai con người gỗ phía trước, còn hai con người gõ kia tập kích thất bại, chúng cũng nhanh chóng phản ứng lần thứ hai tân công Hoàng Tú Anh.
Thươnng của Hoàng Tú Anh có sức mạnh như thiên quân vạn mã vung tới, một chiêu hoành tảo thiên quân mạnh mẽ như vũ bão liền đánh văng hai con mộc nhân thứ hai và thứ ba bay về phía sau tới mấy mét không thể cử động.
“Có lợi hại hơn trước một chút, nhưng như cũ vân không đáng để nhìn”
Nàng ta tự tin mỉm cười nhìn về hướng đám người gỗ đông đúc đang đứng bất động xếp hàng ở đó.
Mà mấu con người gỗ kia như nhận ra sự kiêu khích từ ánh mắt Hoàng Tú Anh, khiến cho ba con mộc nhân đứng ở hàng phía trước của đám người gỗ gầm rú lên một tràng âm thanh máy móc quái dị rồi điên cuồng tiến lên tấn công tới tấp Tú Anh.
Hoàng Tú Anh biết không thể đối cứng trực tiếp với đám người gỗ không biết đau đớn là gì này, nàng ta nhanh trong vừa lé vừa lùi lại đằng sau, lấy lui làm thủ, rồi vừa đánh vừa tìm điểm yếu của ba con người gỗ trước mặt.
Một con người gỗ đầu Trâu với hình thể to lớn đen như than đá vung lên móc vuốt sắc nhọn của nó đâm về hướng cổ họng Hoàng Tú Anh, đồng thời hai con mộc nhân bên cạnh cũng đồng thời tấn công tới phần bụng và eo của nàng.
Bị ba con mộc nhân giáp công, khóa lại vị chí không thể tránh lé, trong khoảng khắc nghuy hiểm đó nàng ta mặt không biến sắc mà lắm chặt cây thương đâm ra một thương thẳng tắp chúng ngay điểm yếu dữa chán của con mộc nhân đầu Trâu khiến nó lập tức đưng hình.
Cùng thời gian dó công kích của hai con người gỗ bên cạnh cũng ập tới tấn công tới Hoàng Tú Anh, hai cái cánh to lớn sắc bén như lưỡi kiếm chỉ còn cách người Hoàng Tú Anh khoàng vài centimet thì thân hình của nàng chợt nhảy lên xoay một vòng ba trăm sáu mơi độ, kèm theo đó là một combo thương pháp được đánh ra phân biệt tấn công vào đỉnh đầu hai con mộc nhân kia, khiến cho trúng ngay lập tức ngừng hoạt động.
Ngay khi Hoàng Tú Anh tiếp đất, nàng liền thờ ra một hơi dài nhẹ nhõm, có thể thấy được trên khuôn mặt thanh tú của nàng lúc này cũng vã ra một tầng mồ hôi bán trên đó.
Rõ ràng núc này nàng cũng không còn ung dung như vừa rồi mà có vẻ đã dùng sức hơn so với đánh bại ba con mộc nhân trước đó, nhìn ba con mộc nhân đen thu nàng khẽ nói.
“Đúng là càng ngày càng lợi hại, đám mộc nhận này của học viện thật là khó chơi”
Mà phía bên ngoài gian phòng đá, mọi người đề nghiêm túc chờ đợi Hoàng Tú Anh khảo hạch ở bên trong, núc này có một nữ môn sinh đứng cạnh người bạn của mình khẽ nói.
“Này Hoài Trúc ngươi nói xem, Hoàng Tu Anh này có thể đánh thắng được bao nhiêu người gỗ, ta nghĩ Hoàng Tu Anh lợi hại như vậy ít nhất cũng có thể đánh bại tới năm mươi con mộc nhân đó”
Bên canh như môn sinh kia là cô gái có mãi tóc đen nhánh dài ngang lưng, trên người mặc bộ đồ xanh như lá trúc tỏ vẻ suy nghĩ một chút rồi mới đáp lại.
“Khó nói, tuy nàng là thiên kiêu tốp đầu của học viện năm nay, lại có xuất thân thế gia như vậy nhưng ngươi nhìn xem mấy người trước nàng ta vào đó đi, có không ít người là cao thủ võ sư nhất trọng, thiên phú và xuất thân cũng không tầm thường, vậy mà chỉ có thể đánh bại được hai mươi tới ba mươi mộc nhân.”
“Vậy lên khó mà đoán trước được Hoàng Tú Anh có thể đánh bại được bao nhiêu mộc nhân”
Những người bên cạnh cũng không chịu để miệng ngồi im mà cũng bắt đầu buôn dưa lê với nhau, bọn họ đa số sẽ nghị luận về thực lực của Hoàn Tú Anh và so sánh với bản thân mà tỏ vẻ cảm thán, than thở các kiểu.
Còn Trần Phong đứn bên cạnh cũng không kém hắn đứng cùng Phương Minh Minh Nguyệt nhưng cả hai không nói với nhau mà chỉ âm thầm quan sát.
Trần Phong thầm đánh giá được tu vi của hắn và Hoàng Tú Anh cũng ngang như nhau đều là võ sư nhị trọng, nhưng sét về các yếu tố như công pháp tu luyện, hay kinh nghiệp chiến đấu, thì khó mà phân biệt được ai mạnh, ai yếu, nhưng cũng không quá chênh lệnh nhau, hắn cũng chờ mong kết quả khảo hạch của thứ ba này của nàng.