Trần Phong ngồi trên một cái bệ đá lớn trong động, hắn ngồi xếp bằng tại đó vận công điều tức, đợi cho trạng thái trong cơ thể tới toàn thịnh.
Trần Phong lúc này đem Ngọc Linh Thảo ăn vào.
Linh dược vào trong cơ thể của Trần Phong, rất nhanh liền phát huy dược lực, từ trong dạ dày của Trần Phong như có một luồng chân khí tỏa ra khắp cơ thể hắn.
Đầu tiên đám dược lực đó, thấm qua lục phủ ngũ tạng, sau đó luồng chân khí đo dần thấm qua kì kinh bát mạch của Trần Phong.
Trần Phong không ngừng niệm tâm pháp, vận chuyển chân khí toàn thân, hắn đem dược lực của gốc linh thảo đó luân chuyển toàn thân làm lớn mạnh thể nội, củng cố kinh mạch bản thân.
Sau Trần Phong sau một hồi vận chuyển chân khí vài chục chu thiên thì khí tức của hắn đang dần mạnh nên trông thấy, sau khi luyện hóa dược lực của Ngọc Linh Thảo, tu vi của Trần Phong đang có dấu hiệp phá quan.
Hắn vốn có tu vi võ sĩ tam trọng đỉnh, việc đột phá tứ trọng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Nhưng vị tu luyện giả theo cảnh giới từ từ tăng nên, kèm theo đó cũng khiến cơ thể người tu luyện cũng trở nên cường đại hơn, núc này trong cơ thể Trần Phong dược lực đang không ngừng được hắn chuyển hóa thành chân khí, làm lớn mạnh cơ thể.
Cứ như vậy suốt mấy giờ đồng hồ liền, Trần Phong vẫn chăm chỉ vận công tu luyện, không biết hắn đã vận bao nhiêu chu thiên qua đi, chỉ thấy trên người Trần Phong đang có rất nhiều thay đổi rõ rệt.
làn da hắn dần trở nên có nhiều mồ hôi cùng chất bẩn tiết ra, nhưng có điều khí chất trên người hắn cũng dần thay đổi, càng ngày càng trầm.
Liên tục thổ lạp nguyên khí thiên địa từ ngoài vào cơ thể, cùng với việc Trần Phong dùng Ngọc Linh Thảo, khí tức của hắn đang không ngừng tăng nện.
Rốt cục sau một hồi, khí thể, cùng tu vi của Trần Phong tằn lên không ngừng, đã đạt tới đỉnh cao.
Hắn cắn răng thôi động toàn thân chấn khí, dẫn qua những đường kinh mạch trên cơ thể, mạnh mẽ dẫn tới hội tụ ở đan điền.
Những luồng chân khí trong cơ thể Trần Phong cừ như những cơn sóng biển ngoài khơi, cứ liên miên không dứt, tấn công chùng kích vào vị trí đan điền của hắn.
Mọi việc cứ như vậy, diễn ra suốt nửa giờ đồng hồ, Trần Phong hắn vẫn không ngừng kiên trì, thôi động chân khí chùng kích đan điền khiến nó mở rộng ra.
Tuy quá trình đó rất đau khổ cùng khó chịu, nhưng vì lực lượng, cùng sức mạnh, hắn vẫn có bám trụ không ngưng nghỉ.
Đối với những tu luyện giả mà nói thì đan điền là lơi mà được coi là vị trí tối quan trọng của thân thể.
bởi nó la lơi lưu trữ chân khí của một võ giả, một võ giả có mạnh mẽ hay không, không chỉ phụ thuộc vào công pháp hắn tu luyện hay huyền binh hắn sử dụng.
Mà là đan điền của hắn, nó là lơi coi như là trái tim thứ hai của mỗi võ giả vậy, láo chứa đựng tất cả chân khí hay những loại năng lượng tương tự trong cơ thể, để đến khi những vị võ giả trong giao đấu có thể đem ra dùng.
Những ai không may bị đối thủ hay kẻ thù thâm độc, phế bổ đan điền, tức là làm hỏng khả năng chứa đựng chân khí, linh khí của một tu luyện giả.
Lúc đó người bị hủy đan điền coi như đã chở thành phế nhân, không có khả năng điều động chân khí hay linh khí để chiến đấu, lúc đó những võ giả đó cùng chỉ như những người bình thường không khác là bao.
Trần Phong sau nhiều lần thất bại trùng kích võ sĩ cảnh tứ trọn, hắn bắt đầu sinh ra lo lắng, nếu như lần này thất bại.
Hắn sẽ bị lọt vào cắn chả của châm khí trong cơ thể, nhẹ thì bị thương, lặng thì tu vi thụt lùi, thậm chí nghiêm trọng, hắn rất có thể bị phế tu vi.
Cứ tiếp tục như vậy, lại nửa giờ nữa trôi qua, Trần Phong vân chưa thành công đột phá, lúc này trên người hắn mồ hôi không ngừng tuôn ra.
Thậm chí y phục trên người hắn cũng bị mồ hôi trên người, làm cho ầm ướt không ít.
Sau khi nhiều lần bị phải chịu sự đau đớn giày vò về cả tinh thần lẫn thể sác, Trần Phong cả người khí thế bắt đầu có xu thế đi xuống.
Hắn có vẻ không còn đủ lượng chân khí trong cơ thể để mà trùng kích cảnh giới, trong người Trần Phong, chân khí liên tục bị sử dụng như vậy cúng tiêu hao không ít.
Đúng lúc hắn đang trong tình trạng thiếu khuyết chân khí, cùng không còn sức lực để đột phá thì.
Trong cơ thể Trần Phong bất ngờ có một luồng dược lực không nhỏ đang chạy khắp cơ thể hắn, từ vị trí trung tâm cơ thể tới những kinh mạch đang bị khô héo chân khí.
Đây là hiệu quả của việc sử dụng linh dược vừa rồi, đến lúc nguy cấp nhất, nó đã phát huy ra được công dụng không tưởng.
Trần Phong được dược lực của Ngọc Linh Thào cung cấp, bồi bổ chân khí, khiến hắn cả người bắt đầu trở nên thứ thái khó tả, nó giống như cây khô lâu ngày gặp nước vậy.
Cả người hắn khí tức đang không ngừng thay đổi theo hướng tích cực, khí tức hắn toát ra vẻ mạnh mẽ, thanh nhã xuất trần.
Với sự ủng hộ hùng hậu từ dược lực, núc này trong cơ thể Trần Phong chân khí dồi dào chạy mạnh như dòng sông Cửu Long đang đổ ra biển lớn vậy.
Trong các đường kinh mạch của hắn cứ quồn cuộn như thủy triều nên, liên miên không dứt.
Trần Phong lần này cắn răng, hắn quyết định dùng toàn bộ ý chí, tình thần cùng sức lựu bản thân từ khí bú tý mẹ tới nay điều động chân khí đánh một kích nặng nề vào đan điền của mình để khai phá nó.
“Ầm, Ầm”
Trong người Trần Phong, nhất là chỗ vị trí đan điền của hắn như có tiếng sấm nổ trong đó vậy, khiến cả người hắn không ngừng run như sắp đổ vậy.
Đúng như vậy tiếng nổ đó là tiếng va chạm chân khí của Trần Phong vớ đan điền trong thể nội hắn.
Sau lần chúng kích đó, nó đem lại cho Trần Phong một chận đau đớn không nhẹ, khiến hai bên thái dương cùng trán của hắn, không ngừng có mồ hôi chảy xuống.
Nhưng ông trời vẫn là không có phụ người có lòng, sau nhiều lần thất bại, Trần Phong rốt cục cũng thành công phá quan bình cảnh võ sĩ tam trọng.
Khí tức cùng tu vi của Trần Phong không ngừng tăng nên, tới lúc tu vi của hắn đạt tới võ sĩ tứ trọng sơ kỳ mới dừng lại.
Lúc này, sau khi hắn thành công đột phá, Trần Phong cảm thấy cả người từ thể chất cho tới tinh thần đều vô cũng thư thái, thoải mái.
Chân khí của hắn sau khi thành công vào đan điền khai phá, diện tích trong đan điền của hắn không ngừng tăng nên, cho tới khi đan điền hắn lớn bàng một phẩy lăm lần ban đầu mới dựng lại.
Lúc đó tu vi của Trần Phong cũng triệt để đạt tới võ sĩ cảnh tứ trọng.
Cảm nhận thực lực bàn thân tằn lên không ít, Trần Phong tinh thần phán chấn mười phần, hắn bây giờ rất muốn có một ai đó cùng mình đánh một trận thật thoải mái để kiểm chứng thực lực bản thân.
Tuy rất vui mừng cùng phấn khích, nhưng Trần Phong cũng không có lóng vội đứng dậy mà vẫn ngồi đả tọa tại chỗ, hắn không ngừng vận chuyển chân khí tu luyện củng cố tu vi vừa mới đạt tới, không biết đã bao lâu trôi qua, Trần phong như rơi vào cảnh giới vong ngã, không còn ý thức tới ngoại vật.
Hắn vẫn cứ điều động tâm pháp tu luyện, một vòng chu thiên trôi qua, rồi lại mười chu thiên, tới trăm chu thiên trôi qua, Trần Phong vẫn lặp đi lặp lại công việc tuần hoàn đó mà không biết nhàm chán.
.