Nửa ngày sau, Trần Phong vẫn ngồi lặng yên trên tảng đá đó, hắn sau khi dùng một gốc linh dược nhị cấp để trị thương thì thần sắc đã tốt hơn trước rất nhiều, tuy công dụng của linh dược không có mạnh bằng đan dược những vẫn có còn hơn không.
Hắn trong lúc chữa thương vẫn không ngừng lĩnh ngộ về nửa bước kiếm ý, vì hắn biết tuy hắn với 17 tuổi ngộ ra được nửa bước kiếm ý nghe có vẻ rất ghê gớm.
Nhưng hắn từ trong truyền thừa biết được bản thân hắn hiện tại mới nhỏ bé, yếu đuối ra sao, hắn tuy lĩnh ngộ được nửa bước kiếm ý, vậy mà còn chưa tính chính thức bước chân vào con đường của kiếm tu.
Theo trong truyền thừa có nói tới, con đường của kiếm tu lĩnh ngộ được kiếm ý mới thực sự bước vào con đường kiếm tu chân chính, trước đó luyện kiếm hoàn toàn chỉ là công đoạn làm quen với kiếm, cảm nhận kiếm mà thôi.
Trần Phong cũng từ đó mà biết được kiếm ý sau khi được lĩnh ngộ ra cũng cần võ giả không ngừng mài luyện để trở nên mạnh mẽ hơn, mà kiếm ý cũng có phân chia mạnh yếu, cùng đẳng cấp.
Cụ thể là những người mới cảm nhận được tâm ý của bản thân tương thông với kiếm mới được gọi là cảnh giới nửa bước kiếm ý, sau đó kiếm giả qua thời gian mài luyện của bản thân dần nắm giữ được sự liên kết thần kỳ giữa bản thân và kiếm, sau đó ngưng tụ ra một thanh kiếm khí vô hình tỏng đan điền thì mới được coi là chân chính nắm giữ kiếm ý.
Mà ở giai đoạn này kiếm ý sẽ được gọi là sơ thành, tiếp đó dưới sự gia tăng lĩnh ngộ của kiếm giả, kiếm ý sẽ dần trưởng thành rồi đạt tới tiểu thành, tiếp đó là đại thành, đỉnh phong kiếm ý.
Càng về sau kiếm ý càng khó phát triển, nhưng khi đột phá cảnh giới thành công thì thực lực của người nắm giữ kiếm ý sẽ có sự tăng trưởng rất lớn.
Những cảnh giới của kiếm ý tiếp là Kiếm Hư, Kiếm Tâm, Nhân Kiếm Hợp Nhất, cộng thêm bốn cảnh giới kiếm ý cơ sở là kiếm ý Sơ Thành, Tiểu Thành, Đại Thành, Đỉnh Phong.
Thì kiếm ý có tổng cộng 7 đại cảnh giới, mỗi cảnh giới so với nhau thì chênh lệch càng to lớn, vì vậy Trần Phong chăm chỉ tu luyện muốn đạt được kiếm đạo chí cao cảnh giới.
Trong núc Trần Phong ngồi đả tọa lĩnh ngộ cách không chế nửa bước kiếm ý của bản thân thì lúc đó phía xa xa cách đó chừng năm dặm đường, đang có một chận đại chiến xảy ra.
Trên không trung lúc này có một bóng người đang lơ lửng bay, bóng người này toàn thân tỏa ra khí tức cực kỳ khủng bố và đặc thù, có thể ngự không mà bay chứng tỏ người đó tu vi đã đạt tới võ vương cảnh trở nên.
Người đó là một nữ tử hết sức xinh đẹp, trên người nàng khoác nên một bộ y phục màu hồng nhạt toát nên vẻ đẹp thánh khiết, thùy mị.
Nhất là dáng người quyến rũ trước sau lồi lõm, nhưng không kém vẻ thanh thoát cao quý, nàn da trắng hồng như trứng gà bóc.
Nhìn từ vẻ ngoài thì nàng ta có vẻ còn rất trẻ trung vì khí tức sinh mệnh trên người nàng toát nên rất dồi dào, từ đó khẳng định tuổi của nàng nhất định không lớn.
Tuy khôn mặt nàng đã được một tấm lụa mỏng che lại, nhưng vẫn có thể khiến người nhìn cảm nhận được phía sau tấm lụa đó hẳn là một dung nhan xinh đẹp, sắc sảo khiến chúng sinh điên đảo.
Trước mặt nàng ta là một con mãng xà to lớn, thân hình nó to như cây cổ thụ, toàn thân bao phủ một lớp lân phiến đen bóng, cùng với việc nó cũng đang lơ lửng trên không trung.
Chứng tỏ con dã thú đó cũng là một con dã thú cấp năm trở nên, không phải gọi là yêu thú mới đúng, vì khi dã thú có tu vi đạo hạnh từ cấp bốn đột phá tới cấp năm, chúng đã có linh trí không kém gì con người.
Mà những con dã thú co thực lực như vậy thì được gọi là Yêu Vương hay gọi là yêu thú, chúng là vạn yêu chi Vương, làm bá chủ một phương cũng tương đương với nhân loại đạt tới Võ Vương Cảnh.
Vậy mà không hiểu tại sao ở lơi rừng núi hoang vu như vậy nại có thể xuất hiện hai vị một yêu, một nhân loại đều là tuyệt thế cao thủ như vậy.
“Hắc Thủy Kim Xà, ngươi mau đem Ngọc Lộ Linh Tuyền giao ra đây ta sẽ không làm phiến tới ngươi nữa.
Nếu không đừng trách ta ra tay không thương tình”
“Hừ, nhân loại ty tiện, ngươi đừng có mơ, Ngọc Lộ Linh Tuyền là thứ gì chứ? Cho dù là cao thủ vương cảnh đỉnh phong cũng đỏ mắt mà tranh đoạt.
Linh tuyền này là thiên địa linh vật, cả ngàn năm mới ngưng kết thành, cho dù ngươi, ta đều là cao thủ Vương cấp, sau khi dùng nó tu vi nhất định sẽ tăng tiến không ít.”
“Ta khuyên ngươi nên bỏ ý nghĩ vớ vẩn ấy đi”
“Ngươi đã cứng đầu như vậy thì đừng cách ta, mau nhận chết”
Hai bên một người một thú đo cãi cọ rất căng thẳng, không ai chịu ai, cuối cùng vị nữ tử xinh đẹp có thân hình quyến rũ bốc nửa kia không nhịn được mà ra tay tấn công tới con mãng xà to lớn đó.
“Hừ, nhân loại, ngươi cho là ta sợ ngươi sao? Ta và ngươi đều có tu vi Vương cảnh tứ trọng đỉnh phong.
Ta lại có ưu thế về nhục thể phòng ngự, ngươi muốn đánh bại ta đâu có dễ như vậy”
Nói rồi con Hắc Thủy Kim Xà kia cũng không có e ngại vị nữ tử nhân loại kia mà cũng chủ động tấn công đáp chả.
“Ầm, ầm, ầm, rạp, rạp”
Hai bên nhanh tróng va vào nhau, kiếm của vị nữ tử hồng y kia sau khi chém nên thân hình con mãng xà đó vậy mà không thể chém nó bị thương tổn gì nghiêm trọng mà chỉ khiến nó bay nùi ra xa.
Còn vị nữ tử đó sau một kích không thành công cũng bị con mãng xà đó đánh cho nùi lại mấy mét.
Hai bên thực lực không ai kém ai, tạm rơi vào thế hòa.
“Không hổ là Hắc Thủy Kim Xà, mang trong mình một tia huyết mạch của Hắc Thủy Yêu Xà thời thượng cổ.
Thực lực của ngươi tuy không tệ, nhưng ta muốn đối phó ngươi, không hẳn là không được”
Không để Hắc Thủy Kim Xà kia phản ứng nàng ta tiếp tục huy động huyền binh trên tay tấn công tới nó.
“Két, giát, đinh”
Kiếm vũ của vị nữ tử áo hồng đó không ngừng công kích tới thân thể của Hắc Thủy Kim Xà mà vẫn không thể tạo ra tổn thương nghiêm trọng nào cho nó, nhìn thanh huyền binh cấp năm trung phẩm trên tay chỉ có thể làm tróc mấy lớp vẩy trên người con yêu thú đó, trong lòng nàng ta hiện tại rất căng thẳng nhìn về con yêu thú trước mặt thầm nhủ.
“Không ngờ phòng ngự của con súc sinh này lại lợi hại tới vậy.
Ngay cả huyền binh cấp năm trung phẩm cũng không khiến nó bị thương quá nhiều.
Với thực lực như vậy cho đù có thêm một cao thủ Võ Vương Cảnh tứ trọng đỉnh phong cũng không thể đem nó cẩm xuống.
Xem ra ta đành liều một chận vậy.”
“Súc sinh, xem ra không đem chút bản linh khiến ngươi chịu đau khổ thì người vẫn cứng đầu như vậy.
Đã thế thì đường trách ta, chết đi.”
“Ngọc Vũ Chiến Quyết, Quần Tinh Loạn Vũ”
Thanh huyền binh cấp năm trên tay nàng như được thứ gì đó thức tỉnh thì kịch liệt rung động, sau đó toàn thân nó được bao phủ một luồng chân khí màu hồng nhạt chông rất mỹ lệ nhưng cũng tảo ra sức mạnh hủy thiên diệt địa.
“Mạc Khuynh Vũ ta hôm nay nhất định phải lấy được Ngọc Lộ Linh Tuyền, ngươi chết đi súc sinh”
Nàng ta một kiếm giơ nên với uy thế dời sông lấp biển, chân khí trung quanh nàng ta bắt đầu chảy loạn như một cơn lốc xoáy lấy nàng làm trung tâm không ngừng đem linh khí đất trời trung quanh đó hội tụ lại.
.