CHƯƠNG 12: HOÀI NGHI
Ngày thứ hai của kỳ nghỉ hè năm 1976, Nhật Báo Tiên Tri của giới phù thủy đưa tin tức trên trang nhất khiến nhóm phù thủy bàn luận không ngừng, Sirius Black vì chán ghét nghệ thuật hắc ám nên trốn khỏi nhà đã bị gia tộc xóa tên.
“Hắc, người anh em, cậu cũng thật dũng cảm.
Yên tâm đi, về sau liền ở nhà của tôi, cha mẹ tôi đều rất thích cậu.
Bọn họ quả thực là đối xử với cậu như với con trai ruột của mình vậy.”
James ra sức vỗ vai Sirius, vui vẻ nói.
Dưới con mắt của cậu bạn tốt chính là anh hùng trốn thoát khỏi hắc ám hướng về ánh sáng, hào phóng quyết định về sau hai người chính là anh em ruột.
Sirius nhếch miệng cười cười, trong lòng đã có một chút chua xót, lần này cậu ở nhà bất hòa với cha mẹ rồi đá cửa bỏ đi, kỳ nghỉ trước cũng từng có lúc khắc khẩu bỏ nhà đi, nhưng cha mẹ đều nhẫn nhịn, ai ngờ lần này lại quyết tuyệt như vậy trực tiếp đăng báo gạch tên cậu khỏi gia tộc.
Có lẽ giống như Snape nói, đều là chọn con đường khác nhau mà thôi, hừ, dù sao từ khi cậu tiến vào Gryffindor tới nay, liền bắt đầu bị người thân khinh thường cùng chán ghét, hiện tại bị xóa tên khỏi gia tộc cũng là điều tất nhiên, cậu cũng không yêu thích gia đình tràn ngập ma thuật hắc ám kia.
Nghĩ một hồi cậu cũng giải phóng tâm tư, khoác vai James cùng đi luyện tập Quidditch.
“Thật không hiểu Walburga nghĩ như thế nào, Regulus nhìn yếu đuối, căn bản không thể gánh vác trọng trách của gia tộc, bây giờ còn xóa tên con trưởng.”
Doria Potter nhìn hai thiếu niên, thở dài nói.
“Này có gì đâu, người bị gia tộc Black xóa tên còn ít sao?”
Charles Potter không đồng tình, gia tộc Black của thế giới phép thuật rất cố chấp.
Tuy rằng không thiếu con nỗi dõi, nhưng người bị xóa tên lại càng ngày càng nhiều, thế hệ này của gia tộc Black, Sirius không phải người đầu tiên bị xóa tên, trước đó còn có Andromeda Black cũng bị xóa tên mà.
Doria Potter cũng sinh ra trong gia tộc Brake, tự nhiên biết rất rõ ràng, nhà Black luôn kiên trì theo suy nghĩ của mình tuyệt đối không dao động, tựa như gia tộc cho tới nay vẫn chỉ nhận thuần huyết, bất cứ Black nào có ý đồ khiêu chiến với thuần huyết thống đều sẽ bị xóa tên, cố tình người có gan khiêu chiến cũng không thèm quan tâm đến hậu quả bị xóa tên.
Bà nói như vậy cũng chỉ là vì lo lắng mà thôi, Regulus Black tuy rằng là Slytherin, nhưng thực lực lại không mạnh bằng Sirius, tính tình lại yếu đuối, hiện tại Chúa tể Hắc ám tuy rằng không có biểu hiện gì, nhưng rõ ràng là vẫn giằng co với Dumbledore, tuy rằng tiếng nói của Chúa tể Hắc ám rất cao, nhưng Dumbledore là phù thủy chính nghĩa vĩ đại đã đánh bại được Đệ nhất Chúa tể Hắc ám của nước Đức, tuy là Gryffindor nhưng cũng là một lão hồ ly, thắng thua còn chưa biết được.
Loại thời điểm bấp bênh như thế này kế thừa một gia tộc khó khăn như thế nào, Regulus thật sự không phải là một lựa chọn tốt.
Doria nhìn chồng mình, lại thở dài, gia tộc Potter lựa chọn Gryffindor cũng không hẳn là một việc tốt, chỉ là gia tộc Potter đời đời đều là Gryffindor, James lại bị bọn họ làm hư, còn chọn bạn gái là một Muggle hồn nhiên, nếu không dựa vào Dumbledore ủng hộ, chỉ sợ đợi đến khi bọn họ lìa đời, sự truyền thừa của gia tộc Potter cũng bị cắt đứt.
Thực ra cân nhắc lại, có lẽ Orion còn có kế sách khác? Sirius gia nhập Hội Phượng Hoàng, Regulus gia nhập Tử Thần Thực Tử, mặc kệ bên nào thắng thì ít nhất gia tộc Black cũng sẽ được bảo vệ.
Nhưng thật sự có thể tính kế sâu như vậy sao, hy sinh con trưởng vĩ đại là người thừa kế danh chính ngôn thuận? Doria hoài nghi có phải là do bản thân mình suy nghĩ nhiều hay không.
Bên kia, Regulus Black bị hoài nghi không thể gánh vác trách nhiệm của gia tộc đang trốn đến trang viên Malfoy kể khổ với chị họ mình.
“Nếu đã như vậy, em liền phải cố gắng gánh vác trách nhiệm giúp gia tộc lập nghiệp, chú và thím sẽ chỉ bảo cho em.”
Narcissa nhìn vẻ mặt lo lắng của Regulus thở dài.
Thực ra chuyện này từ khi Sirius tiến vào Gryffindor đã có dự liệu trước, huống chi nếu chậm chạp không giải quyết chuyện người thừa kế của gia tộc Black, tất cả mọi người sẽ hoài nghi dụng ý của Black, Chúa tể Hắc ám cũng sẽ không tín nhiệm Black nữa.
Cũng may gần một năm nay nghe Lucius nói kế hoạch của Chúa tể Hắc ám vô cùng thành công, các bộ phận quan trọng trong Bộ Pháp Thuật cũng đều được Tử Thần Thực Tử nắm trong tay, bộ phận truyền thông chủ chốt của thế giới phép thuật cũng được khống chế, việc này so với suy nghĩ lúc đầu thì tốt hơn.
Phải biết rằng hơn một năm trước Chúa tể Hắc ám dường như đã muốn khai chiến, chiến tranh có nghĩa là tử vong, Regulus nếu vào thời điểm đó tiếp nhận chức vụ tộc trưởng thì càng thêm nguy hiểm.
Ít nhất hiện tại trong thời kỳ hòa bình này tộc trưởng đương nhiệm vẫn còn tại thế, có thể sẽ được chỉ bảo rất nhiều không phải sao?
“Nếu em có được thực lực cùng với sự quyết đoán của học trưởng Snape thì tốt rồi.”
Regulus lau khô nước mắt nói, cậu cũng chỉ có thể bộc lộ nỗi sợ hãi của mình trước mặt người chị họ này thôi.
“A, sao lại nói đến chuyện này, Snape làm sao?”
Lucius lên tìm cô vợ bị chiếm cứ thật lâu của mình vừa lúc nghe được một câu cuối cùng, tò mò hỏi.
Lucius vẫn luôn bận rộn xử lý công việc, liên hệ với Snape cũng chỉ khi nào gửi nguyên liệu ma dược đến nhờ cậu ta điều chế, thật đúng là không biết Snape có điểm nào đáng giá khiến cậu em họ vợ của hắn hâm mộ.
“Học trưởng Snape biết sử dụng thần chú không phát thành lời, hơn nữa từ trước đến nay anh ấy có quan hệ rất tốt với Lily Evans của Gryffindor, nhưng hiện tại đã dứt khoát cắt đứt phủi sạch quan hệ với cô ta rồi.
Nếu em cũng có thể làm được như thế thì thật tốt.”
Regulus không nói đến sự việc xảy ra vài ngày trước, cậu không dám từ chối yêu cầu của cha mẹ, lại lo lắng năng lực của mình không đủ, tuy rằng giận anh trai không lưu luyến gia tộc chút nào, nhưng lại luyến tiếc vứt bỏ tình nghĩa anh em, nếu cậu có được thực lực và tính quyết đoán của Snape, liệu có phải cậu sẽ không rơi vào thế khó xử, lo lắng hãi hùng như thế này.
“Em là nói Snape tuyệt giao với Lily Evans, còn là cậu ta đề nghị?”
Lucius kinh sợ, hắn hiểu rất rõ sự chung tình cứng đầu của vị đàn em này.
Regulus kể lại mọi chuyện một lần, Lucius lại cân nhắc việc này trước sau một hồi, trực giác của hắn cho rằng việc này không thích hợp.
Cho dù Snape giận đến đâu cũng sẽ không trực tiếp khiến Lily xấu hổ, phải biết rằng bọn họ là bạn bè từ bé, huống chi Snape còn thầm mến Lily Evans, đó quả thực là nữ thần trong lòng cậu ta, dù muốn tuyệt giao cũng sẽ không làm như vậy.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, khiến Snape quyết tuyệt như thế chứ? Một Slytherin, sẽ tuyệt đối không đối đãi như vậy với trân bảo của mình, cho dù là bạn bè bình thường cũng sẽ không để lại chút đường sống nào như thế, trừ phi cậu ấy hận cô ta.
Đêm nay Lucius nghĩ đến muốn vỡ đầu cũng không nghĩ ra, hắn tính toán tìm lúc nào đó đi xem Snape đã chịu kích thích gì mà làm ra việc ngoài dự đoán của mọi người như thế.
.
“Lucius, ngươi có tâm sự gì sao?”
Voldemort buồn người nhìn quý tộc bạch kim trẻ tuổi sau khi trình diện thì tinh thần không được tốt lắm, cậu ta ngay cả người khác đã cáo lui cũng không phát hiện ra.
May mắn thần trí cậu ta thanh tỉnh, nếu không như lúc trước chắc chắn sẽ phải chịu ‘Crucio’, nhưng cũng có thể là một năm nay hắn không còn thị huyết bạo ngược như trước, cho nên nhóm trợ thủ đắc lực của hắn cũng không còn sợ hãi như gần hổ nữa.
Abraxas chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Lucius một cái, khom người thỉnh tội, Voldemort phất phất tay.
Lucius thực ra là vì tối qua ngủ muộn nên mới giảm lực chú ý không được tập trung, hiện tại thấy Lord hỏi đến liền bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, liền muốn quỳ xuống, hắn cư nhiên lại phạm vào sai lầm lớn như vậy.
“Được rồi Lucius, ta cũng không có trách ngươi.
Gần đây biểu hiện của ngươi cũng rất không tệ.
Chỉ là thấy ngạc nhiên ngươi nghĩ đến cái gì mà hăng say như vậy? Chắc không phải vì ngươi sắp làm cha rồi chứ?”
Voldemort xử lý công việc cả một buổi sáng, vừa lúc cần thoải mái một chút.
Lucius thấy Lord không những không để ý còn vui đùa như vậy, nghĩ đến Lord cũng biết Snape, liền kể toàn bộ sự việc ra, cung kính đứng thẳng cúi đầu, sai lầm chính là sai lầm, hắn không thể biện giải gì cả.
Voldemort cũng không hề chuẩn bị tâm lý nghe được chuyện Snape chủ động tuyệt giao với Lily Evans, đương nhiên là chịu kích thích mạnh mẽ.
một kẻ có thể vì Lily Evans mà bỏ đi tôn nghiêm cầu cứu, thậm chí còn hy sinh cả tính mệnh của mình đi bảo hộ cô ta, thậm chí còn kéo dài sự bảo hộ này lên người đứa con còn lại của cô ta cùng với kẻ thù một mất một còn của y, lại có thể từ chối lời xin lỗi của người mình yêu, còn triệt để phủi sạch tương lai trước mặt mọi người.
Hắn không khỏi chịu chấn động mạnh, căn bản là không thể tin tưởng sẽ có chuyện như thế, vốn tính đa nghi hắn liền bắt đầu cân nhắc, một đời trước hắn cũng từng nghe Lucius nói qua chuyện Snape và Lily Evans tuyệt giao, là Evans đưa ra, Snape hẳn là đã cầu xin nhưng vẫn bị từ chối.
Đời này vì sao lại không giống thế? Còn làm quyết tuyệt như vậy?
Là phát hiện ra điều gì nguy hiểm nên mới làm ra hành động như vậy để bảo vệ Lily Evans? Voldemort chỉ có thể nghĩ ra điểm này, một người đàn ông chung tình cứng đầu như thế, mặc kệ Lily Evans làm ra chuyện gì khiến y đau lòng, trừ phi vì muốn bảo vệ Evans mới có thể chủ động tuyệt giao với Evans.
Nhưng làm sao mà y biết được, thậm chí còn thay đổi lịch sử? Phải biết rằng hắn cũng không có ý định ra tay với Hogwarts.
Chẳng lẽ Snape cũng sống lại? Khi bị yêu cầu điều chế dược cố định linh hồn liền ý thức được hắn cũng sống lại, cho nên trước tiên tuyệt giao để tránh lại gây thương tổn cho Lily Evans, y muốn giúp đỡ để chuộc tội? Đúng, Lucius còn nói y biết thần chú không phát thành lời, cái này là đời trước hắn dạy cho Snape, còn dược cố định linh hồn với xác suất thành công kinh người hoàn toàn không giống thứ mà một thiếu niên mười lăm tuổi có thể luyện chế ra được.
Voldemort gần như là đứng ngồi không yên, một Snape thiếu niên cùng một Bậc thầy Độc dược từng phản bội hắn, đây là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Thiếu niên Snape có tài, sùng bái hắn lại không hề phản bội hắn, cho nên dù hắn buông tha y, chỉ cần không thương tổn đến Lily Evans, Bậc thầy Độc dược tương lai này vẫn sẽ trung thành với hắn, sẽ không mang đến cho hắn phản bội cùng thương tổn.
Mà Snape trưởng thành kia, Voldemort không khỏi nhớ đến Bậc thầy Độc dược dù quỳ gối trước mặt mình nhưng sống lưng vẫn thẳng thắn như cũ cùng ánh mắt trống rỗng sâu hun hút giống như đường hầm của y.
Việc làm của y hiện tại có sự thay đổi rất lớn so với đời trước, Snape thật dễ dàng để có thể nhìn ra là hắn cũng sống lại, y đã phản bội hắn, lúc này đây dù chưa có việc gì xảy ra, cũng không có khả năng lại đi theo hắn.
Ha, ngươi cư nhiên còn muốn y đi theo ngươi, cho dù y đồng ý thì ngươi chịu nhận sao? Ngươi nguyện ý lại tin tưởng y sao?
Nhưng không phải là y có uy hiếp à, chỉ cần lấy Lily Evans ra làm uy hiếp, y nhất định sẽ thỏa hiệp.
Nhưng ngươi rõ ràng hận y muốn chết, nếu y tiếp nhận sự uy hiếp gia nhập Tử Thần Thực Tử, cũng sẽ không giống trước kia thật lòng nguyện trung thành với ngươi, còn không bằng trực tiếp giết y.
Nhưng sao có thể như vậy, y là Bậc thầy Độc dược hàng đầu, hẳn là nên để y phát huy tác dụng mới đúng.
Huống chi y vẫn rất sùng bái mình, lại là Slytherin.
Nếu không phải vì Lily Evans chết, y cũng sẽ không phản bội.
Nhưng là Lily Evans sẽ gia nhập Hội Phượng Hoàng, y lại có ký ức hai mươi năm sau, một khi y lựa chọn gia nhập Hội Phượng Hoàng, sẽ mang đến bao nhiêu đả kích cho Tử Thần Thực Tử chứ?
Nhưng ngươi đã khôi phục lý trí không phải sao, sự tình hoàn toàn không còn giống trước kia, lại nói nếu y thực sự gia nhập Tử Thần Thực Tử, y luyện chế ma dược ngươi cũng không dám dùng.
Ma dược? Không đúng, nếu Snape thật sự sống lại, cũng biết hắn sống lại, vì sao dược cố định linh hồn lại không hề khác lạ? Là một Slytherin lạnh lùng khôn khéo, vì nữ thần của y, không phải là nên tiêu diệt hết nguy hiểm từ lúc mới phát sinh sao, mặc kệ Chúa tể Hắc ám có sống lại hay không, đều là uy hiếp với Lily Evans.
Dù cho lúc đầu không dám xuống tay, sau thời gian gần một năm cũng có thể tìm được cơ hội.
Hơn nữa y cũng không cần thiết phải dùng cách này để tuyệt giao với Lily Evans.
Voldemort rốt cuộc ngồi không yên, đứng bật dây, không hề giữ gìn tác phong vương giả, hắn thậm chí còn không biết vì sao mình lại kích động như thế.
“Lucius, điều tra tất cả những việc mà Snape đã trải qua trong hai năm gần đây rồi báo cáo chi tiết cho ta.”
Thanh âm như băng lạnh lẽo thấu xương của quân vương mang theo sát ý vô hạn.
Chỉ thị của Lord dù có kỳ quái như thế nào, Lucius đều không chút do dự hoàn thành một cách hoàn mỹ.
Đêm khuya hôm đó, một phần báo cáo chi tiết được trình lên cho Chúa tể Hắc ám.
Voldemort lẳng lặng ngồi ngây người trong thư phòng một đêm, bên người chỉ có xà cưng Nagini làm bạn.
Đăng bởi: admin