CHƯƠNG 54: THƯƠNG TÂM
Sau khi lớp học buổi sáng kết thúc là đến thời gian dùng cơm trưa, Severus phát hiện, Voldemort lại không dùng cơm ở Đại sảnh đường, bàn tay cầm dao nĩa không khỏi siết chặt lại.
“Severus, ngày mai chính là thứ bảy đấy, cậu có Hogsmeade không?”
Mulciber quay đầu hỏi.
“Hử?”
Severus quay đầu, thấy ánh mắt Mulciber lóe lên, ngẫm nghĩ rồi gật gật đầu.
“Đi, mình cần mua chút nguyên liệu ma dược nữa.”
Mulciber cười cười.
“Ừ, cậu là đi một mình sao, không bằng chúng ta cùng đi đi?”
“Được!”
Severus nhíu mi, hai nam phù thủy cùng đi Hogsmeade cũng không có gì kỳ lạ, chỉ là y biết rõ Mulciber có bạn gái, lần này sao không đi cùng với bạn gái chứ?
“Sắp đến sinh nhật của Bertha rồi, mình muốn đi mua quà sinh nhật cho cô ấy.”
Mulciber có hơi ngượng ngùng.
Severus miễn cưỡng nhếch khóe miệng, gật gật đầu.
Ánh mắt lại nhìn về phía bàn của giáo sư, nhóm rắn nhỏ trên bàn dài của Slytherin đã sớm chú ý thấy Chúa tể Hắc ám không ở đây, cho nên hành động của Severus cũng không kỳ lạ.
“Chúa tể Hắc ám hẳn là ở trong văn phòng hoặc là ra ngoài.
Chỉ là hôm nay có tin tức tốt, Rabastan nói, buổi tranh đoạt chức thủ lĩnh vào Chủ nhật, ngài ấy cũng sẽ đến xem đó.”
Regulus nghiêng sát lại đây.
Con ngươi đen u tĩnh của Severus lóe lên một tia khác thường, chẳng lẽ hôm nay Rabastan mới đi mời sao? Như vậy, ngày hôm qua Voldemort có khả năng thực sự không hề biết việc y làm hòa với Lily.
Y lại quên mất, hiện tại không phải đời trước, Rabastan còn chưa phải Tử Thần Thực Tử, sẽ không báo cáo toàn bộ những việc không liên quan, Voldemort rất có thể ngày hôm qua vẫn luôn ở trên lớp dạy hoặc ở trong văn phòng phê duyệt văn kiện, những ngày ở trang viên Voldemort, y đã đủ hiểu rõ người đàn ông kia một ngày cần xử lý bao nhiêu công vụ.
Buổi chiều có lớp Chăm sóc sinh vật huyền bí, Severus hoàn toàn rơi vào trạng thái mất hồn, ngay cả ánh mắt lo lắng của Lily cùng với sự quấn quít quái dị của Sirius cũng không thèm bận tâm, đồng thời y cũng bỏ qua ánh mắt âm ngoan của Evan Rosier cùng sự bất mãn của nhóm rắn nhỏ.
Lớp học vừa kết thúc, Severus liền về thẳng phòng ngủ, ngây người một hồi lâu, cười cười tự giễu.
Voldemort luôn luôn đều là sau chín giờ tối mới đến đây, hiện tại mới qua bốn giờ chiều, sao y có thể đợi được người chứ.
Huống chi, sau khi đến rồi, y phải giải thích cái gì bây giờ?
Dưới cái nhìn của y thì việc làm hòa với Lily rất bình thường, y cũng không muốn theo đuổi Lily, chỉ là tha thứ cho sự hiểu lầm của cô, coi cô như bạn bè bình thường mà thôi, mặc kệ nói như thế nào, đời trước Lily cũng là bị y gián tiếp hại chết, y không thể nhìn Lily rơi vào nỗi hối hận giống như y đời trước.
Nhưng là không thể nghi ngờ đã đâm một dao thật sâu vào trong lòng người đàn ông kia, với tính đa nghi của Slytherin, hắn nhất định sẽ cho rằng y đã cứu vãn tiếc nuối cầu mà không được.
Chỉ là Voldemort không biết, y tiếc nuối cũng không phải là không thể có được Lily, y chỉ tiếc nuối là bởi vì y mà khiến cho bạn tốt sớm chết thê thảm thôi.
Severus đứng dậy đi vào phòng thí nghiệm ma dược, con ngươi đen láy thâm thúy trống rỗng nhìn về phía nguyên liệu ma dược được sắp xếp gọn gàng, đây thói quen y tạo được từ đời trước, khi bị các loại cảm xúc trái ngược chi phối, chỉ có ma dược có thể khiến cho y bình tĩnh lại, huống chi hiện tại y còn có phương pháp tăng cường ma lực đặc biệt.
Y cầm lấy găng tay da rồng ở một bên đeo vào, chậm rãi xử lý những nguyên liệu ma dược này, sau đó đốt vạc lên, đặt nguyên liệu đâu vào đấy, nhìn chất lỏng dần dần sôi trào, hai mắt trống rỗng trở nên sâu thẳm trầm tĩnh, từ sương trắng nhàn nhạt bốc lên phía trên vạc, gương mặt âm trầm của Severus cũng dần trở nên nhu hòa.
Y thậm chí còn không để ý thời gian trôi qua, ngay cả giờ cơm chiều cũng bỏ lỡ.
Mà lúc này, Voldemort bỏ qua cơm trưa mới xuất hiện ở Đại sảnh đường của Hogwarts.
Sau khi nhìn về phía bàn dài của Slytherin lại không thấy bóng dáng mà mình nhớ thương, theo phản xạ liền nhìn về phía bàn dài của Gryffindor, chỗ đó, cũng không thấy cô gái có mái tóc đỏ và đôi mắt xanh lá xinh đẹp đâu, Chúa tể Hắc ám gần như không thể khống chế giận tái mặt, nếm qua loa bữa tối, dưới vẻ mặt đầy kinh ngạc của các giáo sư, vội vàng rời khỏi bàn của các giáo sư.
“Cậu nói Prince thật sự muốn đi Hogsmeade?”
Một giọng nói trong trẻo vang lên từ một góc của căn hầm, khiến bước chân của Voldemort không khỏi dừng lại, hắn thậm chí còn theo bản năng vẫy đũa phép dùng một thần chú huyễn thân để che giấu thân thể mình đi.
“Cậu ta nói muốn đi mua nguyên liệu ma dược, cậu nói có phải là rất kỳ lạ hay không, lúc này vừa mới khai giảng, có nguyên liệu gì cần không phải đã mua ở Hẻm Xéo hết rồi sao? Cậu ta và Lily Evans của Gryffindor đã làm hòa ngày hôm qua, nói không chừng là muốn đi Hogsmeade để hò hẹn đi? Thật sự là không thể hiểu nổi, một khi đã như vậy, lúc trước cần gì phải nói tuyệt tình như thế chứ?”
“Ha ha, còn không phải rất rõ ràng sao, có lẽ là cảm thấy Máu bùn kia xinh đẹp hơn đi?”
“Có lẽ vậy, bằng không hôm nay lên lớp sao lại gắn bó như hình với bóng thế chứ! Chỉ là bông hoa bách hợp kia dù có xinh đẹp đến đâu, cũng chỉ là một sư tử cái ngây thơ đạo đức giả, thật không biết cậu ta rốt cuộc là coi trọng ở điểm nào nữa, buổi chiều ngay cả Sirius Black đi ngay bên cạnh cậu ta cũng không để ý!”
“Cậu có biết là vì sao buổi tối cậu ta không đến Đại sảnh đường dùng cơm không?”
“Không biết, ngay cả Regulus cũng không biết vì sao, hình như phòng ngủ cũng không có người!”
“Hừ, cậu không phát hiện là bông hoa bách hợp của Gryffindor cũng không có ở đây sao?”
………….
Ngón tay không cầm đũa phép của Voldemort dùng sức bấm chặt vào lòng bàn tay, lửa giận giằng xé trong ***g ngực, hai mắt đỏ tươi gần như thành màu đỏ máu, hắn nhanh chóng đi qua mật đạo, về tới văn phòng.
Xoay người trong văn phòng một hồi lâu, lại không thể ngăn chặn phẫn nộ ngập trời trong lòng, hắn xoay mạnh người, tiến vào cánh cửa phép thuật ngầm, bước như bay vào phòng ngủ của Severus.
‘Rầm!’
Sắc mặt Severus tái nhợt, nuốt xuống vị tanh ngọt trong miệng xoay đầu mạnh lại, Ma vương mắt đỏ mang theo ma áp cuồn cuộn đẩy mạnh cửa phòng thí nghiệm.
Bất ngờ không kịp đề phòng, y bị hai tay của người đàn ông nắm chặt, ngón tay gần như bấm sâu vào trong thịt.
“Lily Evans kia, em làm hòa với cô ta rồi sao?”
Voldemort nghiến răng nghiến lợi trầm giọng hỏi.
Severus tái nhợt mặt gật đầu, đôi môi mỏng nhìn không thấy một chút màu máu.
“Vì sao không nói cho ta biết?”
Voldemort nhìn sắc mặt Severus nhanh chóng chuyển sang tái nhợt, trong lòng càng hận, là đang lo lắng hắn đi giết Máu bùn kia sao? Một khi đã như vậy, vì cái gì còn phải tỏ ra thân thiết như thế trước mặt hắn? Có phải hay không, có phải hay không y là biết, bản thân mình vốn sẽ không xuống tay, đúng, Severus thông minh như vậy, tự nhiên đã sớm biết, hắn thương y, cho nên sẽ không mạo hiểm nguy cơ bị y ghét bỏ, đi giết cô gái mà y coi trọng nhất.
Tim Voldemort như bị đao cắt, ngay cả hận ý lúc đầu cũng bị bi ai cực độ che lấp.
Hắn cười khẽ vài tiếng, mắt đỏ đầy vẻ bi thương muốn chết nhìn về cặp hắc diệu thạch khiến hắn say đắm:
“Sev, ngày mai đi Hogsmeade, đúng không?”
Severus nhìn vẻ mặt của Voldemort mà sợ ngây người, y chưa từng nhìn thấy người đàn ông mạnh mẽ này bi thương như thế, sau khi nghe câu hỏi của hắn liền theo bản năng gật gật đầu.
“Phải không? Vậy rất tốt!”
Voldemort mạnh buông tay ra, giống như cơn gió xoay người rời đi.
Severus khựng lại một chút, lảo đảo lao ra cửa, đã không còn thấy bóng dáng của người đan ông cao lớn đâu, không khỏi mềm nhũn tựa vào cửa, con ngươi đen vốn bình tình chỉ còn kinh hoảng cùng bi thương, máu tươi từ khóe miệng uốn lượn chảy xuống.
Y chưa từng nghĩ đến, bản thân mình trong lúc lơ đãng sẽ mang đến cho người kia thống khổ to lớn như thế.
Có lẽ y còn chưa phải rất thích hắn, nhưng y tuyệt không muốn dùng tình cảm để tổn thương hắn.
Y đã trải qua một đời thầm mến, tự nhiên biết cảm giác đau khổ cùng tuyệt vọng của việc cầu mà không được cùng với một tấm tình ý bị quăng đi như chiếc giày cũ.
Nhưng là, y vốn không biết giải thích như thế nào, hơn nữa y cũng không mở miệng được.
Severus đưa tay che miệng lại, chỉ thấy máu tươi không ngừng chảy xuống, trước mắt chao đảo một hồi, cuối cùng không chống đỡ nổi ma lực phản phệ mà thân thể bị thương nặng, ‘rầm’ một tiếng té ngã xuống đất ngất đi.
Voldemort không chút để tâm đến Severus bởi vì y xông vào bất chợt cùng với ma áp mạnh mẽ khiến ma lực bị phản phệ, hắn bước đi không xong đi trong thông đạo dưới mặt đất, trong lòng tràn ngập bi thương vô tận.
Phản ứng của Severus, đã chứng thực phán đoán bi quan nhất trong lòng hắn.
Y thậm chí ngay cả một câu giải thích cũng không có, cho dù chỉ là một lời nói dối cũng tốt, này ít nhất còn nói rằng người kia còn để ý đến hắn.
Cho dù tuyệt vọng như thế nào, hắn cũng không thể buông Severus ra, nhưng là đối mặt với Severus kiêu ngạo cố chấp, bắt buộc chỉ mang đến hậu quả ngược lại.
Severus quả thực sẽ không đối nghịch với hắn, nhưng là y sẽ bảo vệ tâm mình thật chặt chẽ, mà phần mềm mại kia, phần cố chấp kia mới là điều hắn muốn a.
Yêu một người đã hoàn toàn giao tâm mình cho người khác như vậy, Voldemort không biết tiếp theo nên làm cái gì.
Hắn vốn tưởng rằng mình đã có kiên nhẫn có thể chậm rãi lay chuyển Severus, nhưng khi phát hiện ra mình có lẽ vĩnh viễn không thể so với Máu bùn kia, hắn liền mất đi phương hướng.
Hắn muốn kiên trì, nhưng là tiếp tục đối mặt với sự thân mật của Severus và Lily, hắn sợ sớm muộn gì cũng có một ngày hắn giết mất bông hoa bách hợp kia, hắn sẽ hoàn toàn mất đi y.
{Tê, sao ngươi lại đến đây vậy? Nagini vừa mới đi, Sev bé bỏng đâu?}
Herpo mở đôi mắt cực lớn màu vàng ra, tò mò nhìn hậu duệ của Salazar suy sụp ngồi dưới đất.
{Herpo, không có việc gì!}
Voldemort ngẩng đầu nhìn rắn lớn trước mặt.
{Tê, giận dỗi với Sev bé bỏng? Trước kia Salazar cũng giống như ngươi vậy, ừm, khi y không vui cũng đều trốn xuống mật thất dưới đất.}
Herpo không ngừng phát ra tiếng tê tê, đuôi rắn cực lớn mềm nhẹ quấn quanh người đàn ông đang chìm đắm trong bi thương.
{Tê, các ngươi thực ra rất tốt mà, Sev cũng còn nhỏ, ngươi muốn có y, chờ ngươi bình tĩnh lại, liền từ từ nói chuyện với Sev bé bỏng, sẽ không còn chuyện gì nữa?}
Herpo thấy Voldemort không nói lời nào, an ủi lung tung.
{Rất tốt?}
Cổ họng Voldemort nghẹn lại.
{Đúng vậy, lần đó đến đây, khi y sợ hãi chỉ biết dựa vào ngươi mà, rõ ràng là một phù thủy nhỏ cực kỳ độc lập kiên định, lại tin tưởng ngươi sẽ không tổn thương y!}
Herpo vẫy đuôi.
{Tin tưởng?}
Voldemort khó khăn nhếch khóe miệng lên.
Đúng vậy, cùng không phải tin tưởng hắn sao, tin tưởng hắn sẽ không tổn thương người y để ý, cho nên mới không kiêng dè gì như thế, không quan tâm đến nỗi thống khổ của hắn.
Ngẫm lại cũng coi như tiến bộ, ít nhất Severus cũng không phòng bị hắn giống như lúc trước nữa.
Voldemort tự giễu, bi thương lại một lần nữa không thể kiềm chế dâng lên trong lòng.
{Voldy, đừng nghĩ nữa, hiện tại ngươi cứ nhớ lại sẽ không tốt, càng nghĩ càng đau lòng.
Salazar trước kia cùng từng nói, lúc không bui, liền nghĩ lại những chuyện vui vẻ.
Chờ ngươi bình tĩnh lại rồi, liền nói chuyện cùng với Sev bé bỏng đi, y là một đứa trẻ rất mềm lòng, ngày đó lấy máu, còn nhớ rõ dùng thần chú bảo vệ ta, y sẽ không tổn thương đến người đối tốt với y.}
Herpo cuộn thân rắn cực lớn của mình lại.
Một ngày này Voldemort lo được lo mất lại bị bi thương cùng tuyệt vọng đâm đến, sớm mỏi mệt không thể chịu nổi, thân thể uể oải rúc vào bên cạnh thân thể của rắn lớn chìm vào giấc ngủ say.
.
Tháp Gryffindor.
“Dây Nhợ Lòng Thòng, cậu không cần kêu nữa, cho dù Lily bị cậu quấn lấy phải đồng ý đi cùng cậu đến Hogsmeade, cậu cũng không cần một đêm không ngủ đi?”
Remus đau đầu nhìn người anh em quá hưng phấn ở một bên.
“Sao cậu lại chỉ nói một mình mình chứ, Chân Nhồi Bông không phải là cũng đang cười ngu ngốc sao!”
James lớn tiếng phản bác.
“Đó là bởi vì cậu ta cũng không phải là đã hẹn được Prince, cậu ấy vẫn luôn suy nghĩ làm cách nào để đến gần mà không bị mắng mà?”
Peter Pettigrew nhỏ giọng nói.
Đáng tiếc là vẫn bị Sirius nghe được.
“A, mặc kệ nói như thế nào, ngày mai Severus cũng sẽ đi Hogsmeade, cậu ta không có mời người khác, nói rõ là chỉ muốn đi mua chút nguyên liệu ma dược gì đó, mình nhất định có thể thành công, đáng tiếc là Rael không muốn đi cùng, nếu không mình cũng không cần phải phiền toái như vậy.”
Sirius tràn đây từ tin trả lời, chỉ là cuối cùng lại thở dài tiếc nuối.”
“Cậu đã biết đầy đủ rồi còn gì, ít nhất còn biết được hành tung của Prince từ chỗ của Regulus mà.”
James hừ nhẹ một tiếng, nghĩ đến hôm nay quấn quít không rời, ngay cả cơm chiều cũng không ăn, mới khiến Lily đồng ý cùng đến Hogsmeade, tuy rằng cùng đi còn có những nữ phù thủy khác của Gryffindor, cậu cũng chấp nhận.
Sirius mỉm cười, nghĩ đến em trai đáng yêu, vừa lòng gật gật đầu, lại rơi vào mơ màng.
Sau đó chợt nhảy dựng lên, đi đến bên giường James.
Nhìn vẻ mặt đầy nịnh nọt của Sirius, James kinh sợ hoàn hồn lại từ trạng thái hưng phấn, sau khi nghe được yêu cầu của Sirius liền hung hăng tỏ vẻ khinh thường.
Phòng sinh hoạt chung của Slytherin.
Regulus khóc không ra nước mắt cầm thư mà Narcissa gửi đến, không phải đâu, còn muốn cậu phải chú ý xem anh trai có để ý đến Severus không, nếu Lucius biết cậu đã tiết lộ hành tung của Severus cho Sirius, không biết có vung đũa phép lên dạy dỗ cậu không đây, Merlin, thư này phải trả lời như thế nào giờ! Đăng bởi: admin