CHƯƠNG 78: ĐỘC SÓI
Sự việc đã được giải quyết, một hàng mấy người về phòng chữa bệnh của Hogwarts.
Khi Severus đi đến cửa phòng bệnh, liền thấy Sirius bị Poppy trói ở trên giường đang nôn nóng nhìn ra cửa, thấy Severus đi vào, đánh giá cẩn thận một hồi, xác định không bị thương quá nặng, gương mặt tiều tụy liền lộ ra thần thái vui vẻ.
“Severus, cậu không sao chứ?”
“Không sao, tôi rất tốt!”
Severus gật đầu, sau đó nhìn về phía một giường bệnh khác.
Lily nằm trên giường bệnh đang mê man bất tỉnh, miệng vết thương trên người cô đã được băng bó lại một lần nữa, hai má vốn hồng hào khỏe mạnh lúc này đã không còn màu máu, James vẻ mặt dại ra ngồi ở trước giường của Lily, vết thương trên người đã được xử lý, cũng may Severus sơ cứu đúng lúc, chỉ là bị móng vuốt sót cào bị thương tương đối nghiêm trọng, ma dược trị thương Severus tự tay ngao chế vô cùng hữu hiệu, thân thể đã khôi phục hơn phân nửa, chỉ là không nói một lời, giống như còn chưa lấy lại được tinh thần từ sự việc kia.
Voldemort nhìn động tác giữa Severus và Sirius, nhớ tới toàn bộ việc xảy ra giữa hai người từ sau khai giảng, trong lòng bất chợt cảm thấy may mắn.
Trong lòng hắn có loại cảm giác, nếu không phải lần đó ngoài ý muốn xảy ra việc của Tambor, có lẽ chờ đến khi hắn phát hiện ra tình cảm của mình, Severus đã bị nghịch tử nhà Black này bắt cóc.
Ý thức về nguy cơ của hắn đột nhiên tăng vọt, Black này thật đúng là kình địch, sau sự kiện lần này Severus cũng sẽ hoàn toàn thay đổi cách đối xử với nó, có lẽ hắn hẳn là nên tìm một cơ hội công bố quan hệ của hai người, nếu không với sự trì độn của Seveurs, chẳng phải là sẽ bị Black này chiếm mất rất nhiều tiện nghi sao?
Pomfrey hổn hển thở dốc đi về phía Severus, vừa rồi nhìn thấy ba phù thủy nhỏ của Gryffindor, đã khiến bà tức giận không thể kiềm chế, hiện tại Severus cũng toàn thân tràn đầy vết thương, bất mãn với Dumbledore quả thực đã lên đến cực điểm, sau khi trải qua sự kiện vào năm thứ tư, Dumbledore vẫn không áp dụng bất cứ biện pháp bảo vệ nào sao? Chỉ là lần này bà không nói gì nữa, mà lấy ra toàn bộ bản lĩnh, tận tâm tận lực trị liệu cho các phù thủy nhỏ bị thương, bao gồm cả Peter Pettigrew được Minerva đặt trên giường bệnh, nghe nói là đầu sỏ gây chuyện.
James nhìn thấy Hiệu trưởng mà cậu tin tưởng cũng đến, loạng choạng đứng dậy nói:
“Hiệu trưởng Dumbledore, em muốn mang Lily đến St.
Mungo!”
Poppy đã nói, Lily rất có khả năng đã lây nhiễm độc sói, cậu phải mang Lily đến St.
Mungo xác định một lần cuối, lại nghĩ phương pháp chữa trị.
Hiện tại cậu đều đã không còn bận tâm đến gì nữa, chỉ mong Lily không bị nhiễm độc, nếu không cậu vốn không thể tha thứ cho chính mình.
Hiện tại James hối hận cũng không kịp, trong lòng Đuôi Trùn mang theo ác ý, cậu lại không hề phát hiện ra, hơn nữa nếu không phải cậu thường xuyên đưa Lily đi dạo chơi vào ban đêm, còn đi qua Lều Hét, Lily căn bản không thể đi qua được cây Liễu Roi, tất cả chuyện này đều là trách nhiệm của cậu, là cậu khiến Lily rơi vào hoàn cảnh đáng sợ như thế.
Dumbledore nhìn về phía Poppy, ông còn chưa biết tình trạng của Lily.
“Vết thương bên ngoài của cô Evans không có việc gì, chỉ là vết cắn trên vai rất sâu, hẳn là đã bị nhiễm độc sói, đưa đến St.
Mungo xác nhận lại một lần nữa, cũng tốt.”
Poppy đau xót nhìn về phía thiếu nữ phù thủy tóc đỏ nằm trên giường bệnh, mặc kệ chuyện này xảy ra như thế nào, có âm mưu gì, nếu Hogwarts không tuyển nhận người sói con, vậy sẽ không xuất hiện tình trạng này, hơn nữa vừa rồi bà nghe Sirius nói có mấy trăm con nhện khổng lồ tám mắt bao vây bọn chúng, nơi này là kết giới riêng của Hogwarts mà, cho dù là Rừng Cấm, cũng không thể có những sinh vật phép thuật nguy hiểm như thế này, rất rõ ràng đây là công lao tuyển nhận Hagrid của Dumbledore, bà lớn hơn Hagrid, Voldemort một khóa, tự nhiên biết chuyện Hagrid từng bởi vì nuôi dưỡng Aragog mà bị đuổi học.
Sắc mặt Dumbledore đại biến, ông không nghĩ tới mọi chuyện sẽ nghiêm trọng như vậy, hơn nữa nếu nói là âm mưu của Voldemort cũng không thể nào, dù sao lần này còn liên lụy đến Severus Prince của Slytherin, bọn họ ở trong Rừng Cấm tận mắt trông thấy xác nhện khổng lồ chồng chất như núi, kia rõ ràng là muốn đưa mấy đứa trẻ vào chỗ chết.
Voldemort trả giá lớn như vậy chỉ là muốn đánh đổ ông, vào lúc Hội Phượng Hoàng đã hoàn toàn lụn bại sao?
“Hiệu trưởng Dumbledore!”
James thấy Hiệu trưởng trầm ngâm không nói gì, không khỏi khẩn trương, cậu cho dù không có đầu óc, cũng biết lần này trường học xảy ra chuyện lớn như vậy, Hiệu trưởng nhất định sẽ chịu trách nhiệm, nhưng là cậu không thể trơ mắt nhìn Lily không nhận được chữa trị kịp thời, trong lòng cậu còn ôm vọng tưởng, có lẽ Poppy đã chẩn đoán sai rồi, hoặc là St.
Mungo sẽ có biện pháp giải quyết.
Albus hoàn hồn, thấy vẻ mặt nôn nóng cùng chờ đợi của James, đây là phù thủy nhỏ ông vẫn tưởng rằng chưa lớn nổi, dường như lại lập tức trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng là ánh mặt trời sáng rực từng có lại bị tối tăm thay thế.
“Chúng ta lập tức đưa cô bé đi!”
Dumbledore trấn an, mặc kệ rốt cuộc là do người nào làm, phần lớn trách nhiệm vẫn là của ông, nếu không căn bản sẽ không tạo thành hậu quả nhiêm trọng như vậy, Dumbledore vào một khắc này thật sự hối hận, cho dù ông có tính toán không lộ chút sơ hở nào, vẫn sẽ có việc ngoài ý muốn xảy ra, có lẽ lúc đầu, ông không nên tự tin cho rằng, chỉ cần sắp xếp thỏa đáng, thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm nào.
Minerva ôm lấy Lily, đi theo Dumbledore và Poppy cùng rời khỏi phòng bệnh, James cũng cắn chặt răng đi theo phía sau, những giáo sư khác thấy cậu kiên trì, cũng không khuyên cậu nữa, lúc này nhìn biểu hiện của James Potter, bọn họ đã hiểu được đầy đủ người thừa kế của nhà Potter này để ý đến cô bé phù thủy tóc đỏ này biết bao nhiêu.
Tầng hai của St.
Mungo, khoa Thương Tổn Do Sinh Vật Phép Thuật.
James lung lay sắp ngã, gương mặt trẻ tuổi tràn ngập tinh thần phấn chấn lúc này thống khổ vặn vẹo, điên cuồng kêu to với bác sĩ chủ trì Hippocrates Smethwyck:
“Ngài nói bậy, Lily không phải bị lây nhiễm độc sói, nhất định là ngài nghĩ nhầm rồi!”
Vợ chồng Potter biết được tin tức nhanh chóng chạy đến bi thống trong lòng, Doria Potter ôm chặt lấy nhi tử đã gần như tan vỡ, trong mắt đong đầy nước, bà không ngờ rằng con trai luôn xuôi chèo mát mái lại phải nhận đả kích như vậy.
James để ý Lily biết bai nhiêu, người làm mẹ như bà đều xem hết ở trong mắt, từ Halloween Lily đồng ý hẹn hò với James, James rõ ràng là trưởng thành hơn rất nhiều, hơn nữa trong mỗi phong thư đều tràn ngập vui vẻ, ai ngờ được lại sẽ xảy ra thảm kịch như vậy.
“James, không sao đâu, lang dược không phải đã được làm ra rồi sao? Tương lai sẽ càng có thứ tốt hơn, Lily cho dù trở thành người sói, cũng có thể sống rất tốt.”
Charles Potter nói ra những lời chính bản thân mình cũng không tin, trong lòng lại tính toán làm thế nào để con trai ương ngạnh biết đường quay lại, nhà Potter không thể nào cưới về một người sói làm con dâu được.
James giãy dụa thoát hỏi vòng tay trấn an của cha mẹ, nghiêng ngả loạng choạng đi đến bên giường bệnh của Lily, nhìn vẻ mặt của Lily dù đang chìm vào hôn mê vẫn như cũ thống khổ nhíu mày, chậm rãi quỳ xuống trước giường, nắm chặt lấy hai tay lạnh lẽo của cô gái nghẹn ngào không nói nên lời, cậu căn bản không dám tưởng tượng sau khi Lily tỉnh lại sẽ như thế nào, bọn họ phải đối mặt ra sao với sự thực tàn khốc này.
Lily dưới tác dụng của thuốc rất nhanh đã tỉnh lại, sau khi biết được tin dữ này, cả người vô tri vô giác nằm ở trên giường không nói một lời, James hao tổn tâm trí cũng không thể khiến cô mở miệng nói ra một chữ.
“Lily, thật sự không sao đâu, cậu xem Prince không phải là rất giỏi về ma dược sao? Cậu ta có thể cung cấp cho chúng ta lang dược tốt nhất.
Cùng lắm… Cùng lắm thì chúng ta coi như ngoài ý muốn học xong phép hóa thú, chẳng qua là đến lúc trăng tròn, bắt buộc phải biến hình mà thôi.”
James vì an ủi Lily, ngay cả tình địch mình coi như cái đinh trong mắt đều đem ra nói.
Lily mờ mịt liếc mắt nhìn James một cái, tuy rằng cô hận tất cả mọi thứ, nhưng là buổi tối James liều mạng bảo vệ mình đều được cô thu vào trong mắt, nếu là bình thường, cô có lẽ sẽ thực sự nhận James, không có một nữ phù thủy nào có thể từ chối nam phù thủy đã dùng cả sinh mệnh đến để yêu mình.
Nhưng mà hiện tại, cô đáng cười thay lại bị nhiễm độc sói, tất cả mọi thứ đều tan tành, cho dù cô vẫn luôn đắm chìm trong thế giới của chính mình, cũng có thể cảm nhận được sự thông cảm từ người khác và khác thường ở trên người mình.
Người sói, luôn là tồn tại ở bên lề bị phù thủy phỉ nhổ, khác với thân phận xuất thân từ Muggle lúc trước một trời một vực, cô hiện tại không thể sống ở thế giới Muggle, ngay cả thế giới phép thuật cũng sẽ xa lánh cô, cô đã không còn tìm được đường để đi tiếp.
“Thật sự, Lily, Prince hiện tại đã thay đổi được lang dược, có thể giữ vững được lý trí vào đêm trăng tròn, chờ tương lai cậu ta công bố, các phù thủy cũng sẽ không xa lánh người sói nữa, người sói cũng sẽ giống như các phù thủy.
Lại nói, cho dù tương lai cậu không muốn sống ở thế giới phép thuật, tương lai chúng ta sẽ chuyển đến chỗ khác, giáo sư Voldemort không phải đã nói rất nhiều chuyện về cuộc sống ở thế giới Muggle sao? Chỗ đó cũng rất không tệ.”
James cầm lấy tay Lily, cố chống đỡ mỉm cười mở miệng, cho dù Lily thật sự trở thành người sói, cậu cũng sẽ không từ bỏ, cậu có thể nhận bạn mình là người sói, tự nhiên không bận tâm người yêu là người sói, cùng lắm thì đến đêm trăng tròn cậu cũng biến thành hươu là được.
Lily ngẩng đầu nhìn về phía James cô từng vô cùng chán ghét, đủ loại chuyện từ lúc mới quen biết đến nay thoáng hiện lên trước mắt, thậm chí trước đây, ít nhiều cũng là nhờ cậu ấy, bản thân mình ở Gryffindor mới không vì giao hảo với Severus mà bị xa lánh.
Những chuyện này thực ra cô đều biết, James tuy rằng kiêu ngạo, hung hăng vênh váo, nhưng chưa từng có lỗi với cô.
Lily liền nhào vào trong lòng James thất thanh khóc rống, nước mắt đã bị đè nén từ lâu rất nhanh đã thấm ướt vạt áo của James.
James thống khổ ôm lấy Lily, đây là lần đầu tiên Lily ôm cậu, nhưng là lại khiến cậu đau đến thấu tim.
Vì sao lại như vậy? Vì sao lại khiến Lily phải chịu chuyện này? Cậu thà rằng người bị lây nhiễm là mình!
Dumbledore và Poppy đứng ở cửa, nghe tiếng gào khóc đến tan nát cõi lòng truyền ra từ bên trong, vẻ mặt ảm đảm.
Ở Hogwarts, Severus khi James nhắc tới muốn đến St.
Mungo, đã muốn mở miệng, nhưng là lại bị Voldemort âm thầm ngăn cản.
Nhìn các giáo sư rời đi, y tạm biệt Sirius, im lặng quay về hầm, bởi vì lúc gặp chuyện không may chỉ khoảng sáu bảy giờ, Sirius bọn họ quay lại Hogwarts thì động tĩnh quá lớn, gần như toàn bộ học sinh đều bị kinh động, lúc này trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin, đám rắn nhỏ đã tụ tập lại.
Nhìn thấy Severus tiến vào, Regulus vội vàng đi lên trước, bởi vì có liên quan đến Sirius, bạn cùng học rất nhanh đã truyền tin tức lại cho cậu, cậu cũng đã đến xem qua tình trạng của anh trai, chỉ là bị bà Pomfrey đuổi về.
“Severus, anh không sao chứ?”
Regulus hỏi xong mới chú ý, Chúa tể Hắc ám tóc đen mắt đỏ cũng đứng ở bên cạnh Severus, cậu lập tức đỏ mặt, vội vàng xoay người hành lễ.
Khó trách không có những người khác tiến lên ân cần thăm hỏi, Regulus quả thực là muốn nôn ra máu.
Khi Voldemort lao ra khỏi Hogwarts thì, liền thấy Sirius và James một đường kêu to chạy về, lại thêm phía sau truyền đến từng hồi sói tru, liền biết đám động vật nhỏ trong Hogwarts nhất định sẽ bị kinh động.
Cho nên cố ý đi cùng Severus vào phòng sinh hoạt chung của Slytherin, hắn cũng không muốn đám rắn nhỏ tò mò hoặc là quá quan tâm này quấy rầy Severus nghỉ ngơi.
“Severus mệt rồi, có chuyện gì ngày mai lại nói sau!”
Chúa tể Hắc ám uy nghiêm tự nhiên không cho phép cãi lại, đám rắn nhỏ nhường ra một con đường, cung kính nhìn Chúa tể Hắc ám đưa Prince vào phòng ngủ.
Voldemort giả bộ đưa Severus về đến cửa rồi rời đi, sau đó vòng một vòng qua đường ngầm dưới đất quay lại ký túc xá của Severus, đối với loại tình yêu ngấm ngầm này càng thêm thấy không đủ.
“Vì sao lại để Lily đến St.
Mungo? Cho dù thật sự bị lây nhiễm độc sói, ma dược phòng độc sói đã nghiên cứu chế tạo thành công cũng có thể chữa trị, cần gì phải phiền toái như thế?”
Severus nằm ở trên giường, bất mãn hỏi người đàn ông đang ôm y.
Y vốn đang cảm thấy may mắn vì mấy tháng này bỏ ra để nghiên cứu ma dược phòng độc sói.
“Hiện tại Poppy cũng không thể xác định được Evans có bị lây nhiễm độc sói hay không, huống chi hiện tại cho dù em nói ra, bọn họ cũng chưa chắc đã tin là có hiệu quả.
Đúng lúc trải qua việc chẩn bệnh của St.
Mungo, còn có thể tạo thanh thế cho ma dược phòng chống độc sói.”
Voldemort không chút bận tâm mở miệng, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Severus, hắn không biết bởi vậy mà kéo dài việc chữa trị của Lily Evans, Severus có giận hắn hay không, hơn nữa lần này Evans bị thương vẫn là bởi vì Trường Sinh Linh Giá của hắn đặt bẫy.
Severus sửng sốt, y ngược lại là không để tâm đến việc kéo dài chữa trị cho Lily, dù sao ma dược phòng độc sói lần đầu tiên xuất hiện, đám người Poppy dưới tình huống vẫn chưa xác định được, cũng sẽ không đồng ý cho cô dùng, y chỉ là nghĩ mau chóng giải quyết cho xong việc này.
Nhưng Voldemort nói không sai, đây cũng là thời cơ để ma dược phòng độc sói chính thức xuất hiện, Severus nghĩ đến James, đây cũng là một cơ hội để y kiểm tra.
Về phần có hay không mở rộng ảnh hưởng của sự kiện ác liệt lần này, chỉ cần nhìn đêm nay trong hầm có bao nhiêu rắn nhỏ, cũng biết không có khả năng giấu diếm được.
Severus gật gật đầu, buông tâm sự, theo tư thế ôm của Voldemort, thả lỏng thân thể định ngủ, chèn ép cho đến bây giờ, hơn nữa nhìn thấy Trường Sinh Linh Giá có bộ dáng giống Voldemort như đúc biến mất, khiến tâm hồn y phải chịu tra tấn, tinh thần và thể xác đều sớm mệt mỏi.
Lại nói, may mắn là Voldemort đưa y vào, nếu không chỉ là ứng phó với đám rắn nhỏ còn phải tiêu phí thêm tinh lực.
Severus cuộn toàn bộ thân mình lại trong lòng Voldemort, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Voldemort nhìn phản ứng của thiếu niên trong lòng hoàn toàn không thể đoán trước được, không khỏi dở khóc dở cười, đương nhiên hơn thế là sự vui sướng không cách nào hình dung được, nhẹ nhàng ôm chặt lấy Severus, dúi đầu chôn vào vai y.
Hẳn hẳn là càng thêm tự tin một chút, ở trong lòng Severu, Lily Evans cũng chỉ là bạn bè, nhiều nhất cũng chỉ là bạn bè, căn bản không cần so đo quá nhiều.
Voldemort sau khi Severus đã ngủ say rồi, lặng yên đứng dậy rời khỏi phòng ngủ, một giờ sau, lại lặng yên không phát ra chút tiếng động quay về, ôm Severus chậm rãi chìm vào mộng đẹp.
Trong mơ, tất cả những chuyện mà mũ miện đã trải qua giống như một tấm kính phản chiếu, lần lượt hiện lên trong đầu, đồng thời, sự lo lắng của Severus với mũ miện, hắn cũng xem ở trong mắt, Voldemort trong lúc ngủ say khóe miệng cong lên, mặc kệ nói như thế nào, mũ miện cũng là một bộ phận của hắn, điều này khiến cho Voldemort vui sướng vì lại một lần nữa chạm được đến nơi mềm mại nhất trong lòng người yêu.
Đêm nay, có người lật qua lật lại không ngủ được, có người lại ngủ say như thường, chỉ có Remus bị Flitwick trông coi, vẫn như cũ dựa theo bản năng chạy khắp Rừng Cấm, hoàn toàn không biết đã gây ra bao nhiêu họa lớn, mang đến cho bạn tốt của cậu bao nhiêu thống khổ tột cùng, cũng không biết thân phận mà cậu hao hết bao tâm trí giấu diếm, vào ngày hôm sau, thậm chí đã bị người trong toàn bộ thế giới phép thuật biết đến.
Đăng bởi: admin