Vệ Tiểu Thảo bị cảm gần nửa tháng mới dần khỏe lại.
Mỗi ngày Chẩm Lập Phong đều tự tay chăm sóc cậu khiến cậu rất ngại.
Làm gì có ông chủ nào hầu hạ nhân viên chứ, thật chẳng ra sao cả.
Cũng may Vệ Tiểu Thảo mau chóng trở lại cương vị và tiếp nhận nhiệm vụ đầu tiên sau khi bình phục.
Theo ông chủ đi dự hôn lễ của Lục Chỉ Nhi.
——————
Lục Chỉ Nhi là nhân viên cũ của Chẩm Lập Phong, tính ra quen nhau cũng đã chục năm.
Lúc đó quầy ăn vặt của họ mới thăng cấp từ quán lưu động thành cửa hàng, chưa được mấy ngày đã bị trộm viếng.
Tên trộm này chính là Lục Chỉ Nhi.
Khi ấy Lục Chỉ Nhi mới mười tuổi, vì không có gì ăn nên đành phải làm liều đi vào con đường trộm cắp móc túi.
Ban đêm thằng bé run rẩy dùng kỹ thuật mở khóa gà mờ của mình lẻn vào tiệm họ.
Kết quả bị Chẩm Lập Phong bắt quả tang.
Lúc ấy Lục Chỉ Nhi đang ăn say sưa đến nỗi mặt mũi dính đầy tương ớt, ngây ngốc đứng tại chỗ.
Chẩm Lập Phong định túm nó lên đồn công an nhưng bảo bối lại động lòng trắc ẩn.
Cậu giữ Lục Chỉ Nhi lại rồi cho nó một cơ hội làm việc.
Thế là Lục Chỉ Nhi có nơi ăn chốn ở tử tế, nó làm việc rất chăm, sau đó còn được cho đi học như những đứa trẻ bình thường khác.
Lúc trước là ăn trộm nhưng giờ đã có công việc đàng hoàng và tìm được một nửa còn lại của mình.
Có thể nói không có hai vợ chồng Chẩm Lập Phong thì sẽ không có Lục Chỉ Nhi ngày hôm nay.
Lục Chỉ Nhi kết hôn hai người nhất định phải đến dự rồi.
.