Ái Như cùng bạn của mình đã thuê một chiếc xe taxi đi vào bệnh viện, chiếc xe taxi đó đã dừng lại ở bệnh viện đâu một chiến đi thật đại.
Giờ đây khí tới trước cổng bệnh viện hai người bắt đầu bước xuống xe.
Bạn của Ái Như lúc này loay hoay mà lấy tiền trong túi ra, cô trả tiền cho bác tài xế.
Rồi cùng Ái Như bước vào bên trong bệnh viện.Ái Như và bạn của cô bước vào bên trong, bọn họ đi trên hành lang đầy sự ồn ào, mang theo một cảm giác lạnh lẽo, chốc lát bọn họ đã đến được nơi mà mình cần đến, đó là phòng khám phụ khoa.
Giờ đây Ái Như và bạn của mình, hai người bước vào bên trong.Bên trong là một người phụ nữ đang mặc một bộ đồ của bác sĩ, cô ta giờ đây đang khám cho bệnh nhân của mình.
Truớc mặt cô cũng là một cô gái khác, cô ta chính là bệnh nhân của bác sĩ này, cô ta đang nằm trên một chiếc giường.
Cô ấy được bác sĩ đặc một thiết bị gì đó vào trong bụng, bác sĩ không ngừng đưa đi khắp cơ thể cô, mà dần phát hiện được một thứ gì đó nhỏ bằng hạt đậu trong bụng cô ta.Giờ đây bác sĩ mỉm cười và nói :"Cô nhìn đi đây chính là đứa con của cô.
Nó đang dần phát ra đấy, vì vậy cô nhớ là hãy chăm sóc bản thân mình và chú trọng đến cái thai nhé."Cô gái đó gật đầu trước những lời đề nghị và lời khuyên mà bác sĩ đưa ra, giờ đây cô ấy cũng đứng dậy rồi rời đi với một tờ giấy siêu âm trên tay.
Còn giờ thì thì đã để lại Ái Như, cô phải bắt đầu khám xem thử mình có mang thai hay không ?Lúc đầu cô có chút do dự và không muốn khám nhưng rồi lại bị bạn mình ép buộc cô đành phải khám thử, cô như người phụ đang kia mà nằm lên chiếc giường đó.
Giờ đây mọi thứ bắt đầu cũng chả khác gì người phụ nữ kia.Chiếc máy móc đó lướt qua người của cô, giờ đây bỗng chốc dừng lại bà bác sĩ đó nói :"Chúc mừng cô nha cô gái cô đã có bầu được 5 ngày rồi..."Nghe đến đây mà Ái Như hốt hoảng sắc mặt xanh xao, cô hỏi : "Gì chứ tôi có bài sao ? Không phải tôi vô sinh sao ? Nhưng tại sao bây giờ lại ?"Trước câu thắc mắc của cô bác sĩ chốc lát đã trả lời :"Thật ra vô sinh thì cũng có thể có con được.
Nhưng đây là một trường hợp rất hiếm gặp và cô đã may mắn khi rơi vào trường hợp đó..."Ái Như giờ đây im lặng cô suy nghĩ :"Gì chứ sao mình lại có con với tên chồng xấu xa đó chứ ? Không mình không muốn điều này xảy ra.
Mình ghét hắn mình câm hận hắn, vì vậy mình sẽ không muốn dữ lại một mối liên kết nào giữa mình và hắn.
Mình sẽ phá bỏ cái thai này...."Giờ đây cô đưa mắt nhìn vị bác sĩ tính đưa ra những lời khuyên cho mình, cô không nói gì mà bước xuống giường, bà sĩ thấy vậy liền hốt hoảng bảo :"Chúng tạo vẫn chưa khám xông mà, sao cô lại làm vậy chứ ?"Ái Như giờ đây với sắc mặt u buồn cô trả lời :"Không cần khám làm gì nữa đâu.
Bởi vì tôi sẽ bỏ đứa bé..."Nghe đến đây bác sĩ và bạn của Ái Như với sắc mặt hoang mang nói : "Ái Như mày bị khùng hay gì mà muốn bỏ cái thai hả ? Mày có bị điên không ? Khó khăn lắm một người vô sinh như mày mới được ông trời thương mà ban cho một đứa con.
Vậy mà giờ đây mày lại vì tên đàn ông khốn kiếp kia mà lại muốn bỏ đi đứa con của mình.
Mày còn não không dậy ?"Ái Như giờ đây nhìn cô mà trả lời :"Nhưng mà tao không muốn.
Không muốn mình phải có một mối liên hệ nào với thằng đó.
Và tao cũng không muốn có thai với hắn.
Mày hiểu chưa ? Vậy nên tao sẽ bỏ cái thai."Với quyết định phá bỏ cái thai đó của cô bác sĩ giờ đây thở dài, cô ta lấy trong cặp ra một tờ giấy và nói :"Nếu cô muốn phá thai thì hãy ký vào tờ giấy này.
Rồi chúng ta sẽ bắt đầu việc phá thai trong một lát nữa.Nhưng cô hãy nhớ cho tôi việc này.
Đứa bé này chính là một món quà mà ông trời ban tặng cho cô.
Vậy nên nếu như mà cô đã vuột mất nó một sinh mệnh vô tội thì, sau này cô sẽ hối hận và lúc đó thì cô sẽ không bao giờ có thể quay lại như bây giờ vậy nên cô hãy suy nghĩ kỹ lại đi..."Ái Như giờ đây im lặng cô rơi vào trầm tư với ý muốn nên phá thai hay không phá thai của mình.
Giờ đây cô đã lấy tờ giấy và quyết định sẽ phá thai, chốc lát cô đã được vị bác sĩ đưa đến một căn phòng khác.
Đây là phòng phá thai, khung cảnh ở nơi đây cực kỳ dơ bẩn và đầy kinh dị...Cô bước vào trong với ánh mắt nhìn xung quanh, giờ đây cô thấy bức ảnh một người phụ nữ đang bị buộc trên ghế, với sắc mặt vô cùng hoảng loạn và lo lắng.
Cô ta dường như đã la hét rất dữ dội.
Và xung quanh là một người phụ nữ đang dùng một thứ gì đó đâm sâu vào phần nhạy cảm của cô.
Để gấp từ cơ quan của đứa bé ra.
Nhìn bức tranh trên tường mà cô cảm thấy rùng mình đầu lo lắng..