Lý Mỹ Hà, Cô Gái Tài Ba

Chương này và chương sau buồn, đừng ném đá mình nha!

--------------------------------------------------------

* Tại trường sky:

Nó đã thay xong áo thể dục để bù vào cái áo đồng phục bị bẩn. May là hôm nay cũng có tiết thể dục chứ không nó phải về nhà mất. Nó và cô về lớp lấy giày chuẩn bị cho tiết học thứ hai là tiết thể dục. Xuống sân thể dục, nó chọn chiếc ghế đá gần cây đa cổ thụ to của trường và ngồi xuống. Chợt thấy tiếng vỗ tay:

- Hoan hô chơi nữa đi!

Nó và cô bước lại gần xem, thì ra là mấy anh ''ghen trai'' lớp nó do quá tức giận, không chịu được nữa nên thách đấu bóng rổ với anh chàng đẹp trai kia (ghen tị sắc đẹp người ta ấy mà!). Khổ nỗi anh chàng đẹp trai kia lại là cao thủ bóng rổ nên càng đấu lại càng làm cho anh ta trở nên đẹp trai hơn, tài giỏi và men lì hơn trong mắt mấy cô nữ sinh lớp nó ( trừ nó và cô nha!). Anh chàng đẹp trai kia di chuyển điêu luyện trên sân, anh ta di chuyển đến chỗ nào là nữ sinh lại nháo nhào tranh nhau di chuyển đến chỗ đó. Mấy anh ''ghen trai'' lớp nó mệt rã rời nhưng vẫn bị anh ta bỏ lại phía sau. Càng nghĩ mấy anh này càng tức vì mấy cô nữ sinh kia chẳng cổ vũ cho họ một câu nào, toàn đi cổ vũ trai đẹp. Kết thúc trận đấu, bàn thắng ngoạn mục của anh chàng đẹp trai kia khiến mấy cô nữ sinh chết lên xuống 25-18. Nó và cô cũng vỗ tay ( vỗ tay khen thật không phải mê trai đâu nha), anh chàng này chơi siêu quá! Mấy anh ''ghen trai'' lớp nó bây giờ đã đưa ra ''quyết định'' là bắt tay làm hòa với anh chàng kia, vậy là họ trở nên thân nhau.

'' tuýt'' tiếng còi của thầy thể dục vang lên, thầy gọi lớp nó và anh chàng đẹp trai kia lại chỗ thầy. Thầy xem từ đầu đến cuối trận đấu nhưng không một ai biết thầy xem cả ( toàn cổ vũ trai đẹp thì biết cái gì!). Thầy vỗ vai mấy anh '' ghen trai'' lớp nó:

- Bóng rổ lớp ta năm nay có triển vọng rồi! Cháu cô Liên đây là một cao thủ bóng rổ, vậy mà các em chơi được đến 18 là tốt rồi!

'' Ồ ồ'' mọi người nhìn nhau vui mừng, nó cũng rất vui, vậy là năm nay lớp nó có cơ hội đi tranh giải rồi! Và anh chàng kia còn là cao thủ bóng rổ nữa, giỏi quá!

Hôm nay để mấy anh chàng kia lấy lại sức, thầy cho cả lớp ngồi chơi trong sân trường. Nó đang định quay trở lại ghế đá thì va vào cái gì đó. Ngẩng đầu lên '' ủa là bạn!''. Thì ra là anh chàng đẹp trai kia. Họ về ghế đá nói chuyện với nhau

- Ừm, chuyện lúc sáng cho mình xin lỗi, mình bất cẩn quá!- anh chàng kia nói.

- Ừ không sao! Ủa mà bạn bao nhiêu tuổi vậy? Để còn biết cách xưng hô nữa!- nó hỏi.

- À mình 17

- VẬY MÌNH BẰNG TUỔI RỒI!- chợt cô hét toáng lên ( chị vẫn cứ to mồm không à!)

- Vậy hả? Hai cậu tên gì vậy?- anh chàng hỏi.

- Mình là Mỹ Hà- Lý Mỹ Hà, còn đây là Hoàng Ngọc Mai! Còn cậu tên gì?

- Mình là Kim Nhất Hải!

Cả ba trò chuyện với nhau một lát, họ lại nhanh chóng thân nhau. Nó đưa ra gợi ý:

- Cậu chơi siêu vậy, năm nay lớp mình lại đi thi đấu tranh giải, cậu làm huấn luyện viên cho lớp mình nha!

- Để xem, nếu rảnh thì mình sẽ giúp.

Nó cười:

- Cậu bận vậy sao?

- À mình cũng đi thi bóng rổ quốc gia nên rất bận!

Nó nghe xong chợt nghĩ ''Kim Nhất Hải, hình như đây là...''

- Cậu là đội trưởng đội bóng Winner của nước ta ấy hả?

Nhất Hải gật đầu. Vậy ra là người nổi tiếng. Nó và cô ngạc nhiên lắm a!

----------------một ngày học kết thúc---------------

Nó và cô cùng nhau trở về nhà ăn tối. Anh chàng Nhất Hải kia cũng đi từ buổi trưa rồi, người nổi tiếng đúng là bận rộn a! Nó vào nhà, bà quản gia đã đứng ở cổng chào nó. Nó đi tắm rửa và xuống ăn tối. Cả gia đình nó vô cùng đầm ấm, hạnh phúc. Nó ăn tối xong lên học bài, đến 11 giờ mới đi ngủ ( chăm học quá!)

-----------------------------------------------

*sáng hôm sau tại buổi triển lãm sản phẩm mới của công ti gemstone:

Chủ tịch công ti đang ngồi cười gian xảo, chỉ ít phút nữa thôi, ông ta sẽ có thể cùng anh trai mình thực hiện nốt kế hoạch này. Phóng viên ồ ạt kéo vào, các vị khách mời cũng đến đông đủ. Ông ta giới thiệu mẫu sản phẩm:

- Đây là sản phẩm mới của công ti chúng tôi, là mẫu vòng cổ đá quý hình tròn kim cương tím.

''Xì xào''... Mẫu đá này chưa thấy trên thị trường, là mẫu vòng cổ mới, nhất định sẽ vô cùng đắt giá. Ông ta nhếch môi cười, vậy là kế hoạch đã thành công, phóng viên đã biết và sẽ nhanh chóng lan truyền thông tin.

-----------------------------------------

* tại nhà hắn:

Ông Mạnh Dũng đang xem thời sự. Xem xong tin tức công ti gemstone có mẫu đá quý mới, mặt ông chuyển sắc, ông nắm chặt bàn tay: ''Lý Hải Hoàng!''

Ba hắn lái xe tới công ti white&black thì bị phóng viên chặn cửa:

- Trương chủ tịch, ông thấy sao về mẫu trang sức đá quý mới mà công ti gemstone vừa mới phát hành?

- Trương chủ tịch, ông có dự định tung ra bản thiết kế mới của mình để cạnh tranh với công ti bên không?

- Xin lỗi mọi người, cho chúng tôi qua!- trợ lý của ông Dũng lên tiếng ngăn cản. Giờ phải làm sao đây?

Ông kêu trợ lý của mình đến mời Lý Hải Hoàng tới. Khoảng chừng 30 phút sau ba nó tới. Họ cùng nhau lên phòng họp.

- Lý chủ tịch, tại sao ông lại làm vậy?

- Tôi không hề bán bản thiết kế đó cho công ti gemstone, giờ tôi cần phải minh oan cho bản thân mình!- ba nó trả lời.

-----------------------------------------------

* Trưa hôm đó: ( đoạn này lại hơi vô lí rồi! Mình tua nhanh cho hết trinh thám để sang chương mới không còn yếu tố vô lí nữa nha!)

Ba nó về nhà với gương mặt mệt mỏi làm nó vô cùng lo lắng. Nó cố gắng gặng hỏi ông nhưng không được. Nó ăn trưa mà cảm thấy lòng mình vô cùng lo lắng. Chuyện gì xảy ra vậy?

Buổi chiều, ba nó cùng trợ lý tới công ti Style để xem lại tình hình. Camera vẫn hoạt động bình thường nhưng không có bất cứ điều gì khả nghi. Trương chủ tịch cũng sốt sắng giúp ba nó vì lúc này ông vẫn còn tin tưởng ba nó nhưng cả một ngày tìm kiếm kết quả vẫn là ba nó có tội. Đến bây giờ Mạnh Dũng đã chịu hết nổi rồi, ông tức giận:

- Tôi không thể tin ông thêm được nữa, tôi sẽ chấm dứt hợp đồng làm ăn với công ti Style!

Ông bỏ đi, ba nó ngồi đó bất lực, nếu hợp đồng bị hủy, ba nó sẽ phải bồi thường một số tiền lớn. Bao công sức của ông giờ đã tiêu tàn hết rồi sao?

------------------------------------------

*Buổi tối tại nhà nó:

Ba nó nói chuyện với mẹ nó, bà nghe xong vô cùng lo lắng và thương chồng mình. Nhưng bà vẫn cố gắng an ủi ba nó để ba nó bớt buồn. Tình cờ nó nghe được chuyện, làm rơi tách cà phê. Ba mẹ, bà quản gia ôm lấy nó. Nó khóc, không phải vì sợ phải sống nghèo khổ mà là vì ba nó bị oan không thể minh oan, nó thương ba nó vô cùng.

-------------------------------------------

Sáng hôm sau nó tới công ti white&black, nó gặp Trương chủ tịch để minh oan cho ba nó nhưng Trương chủ tịch nói:

- Tôi đã rất tin tưởng ba cô nhưng giờ là không thể nữa rồi Lý tiểu thư!

Nó trở về nhà trong nỗi buồn rầu. Ngay chiều hôm ấy nhận được thông báo hủy hợp đồng. Một tuần sống trong đau khổ, nó không đi học. Ngọc Mai biết chuyện đến an ủi nó và cô tin Lý chủ tịch không phải người như vậy. Ba nó bị sốc nặng phải vào viện, công ti nhà nó bị phá sản. Chỉ trong nháy mắt, mọi chuyện đã trở nên thật tồi tệ.

-----------------------------------------------

Trong một nhà hàng sang trọng, hai kẻ chủ mưu đang ngồi uống rượu chúc tụng nhau. Hai người đàn ông xảo trá đang sung sướng vì kế hoạch đã thành công. ( mình tua nhanh nha!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui