Ma Cà Rồng Trở Về Thế Giới Hiện Đại

Một binh lính đứng trên tháp canh phát hiện ra một đoàn người giơ cao cờ kỵ sĩ đoàn đang tiến đến Pháo đài Gapra Peblas - pháo đài trấn thủ biên giới ma-nhân - đã lớn tiếng ra hiệu cho những binh sĩ bên dưới chuẩn bị mở cổng.

Binh sĩ nhận được hiệu lệnh liền cấp tốc xếp thành hàng và đồn sức kéo cổng. Cánh cổng được đúc bằng kim loại nguyên chất tuy kiên cố và nặng nề nhưng được dần dần khai mở bởi sức mạnh đã qua tôi luyện của binh sĩ tuyền tiến.

Từ cánh cổng kim loại đã rộng mở, một người đàn ông bước ra. Khác với những binh sĩ khác, người đàn ông này chỉ trang bị giáp nhẹ.




"Ngài là Đoàn trưởng Lukhart nhỉ. Tôi đã nhận được thông báo từ trinh sát. Tôi là đội trưởng Jose. Người đảm nhiệm dẫn đường. Chào mừng đã đến với Pháo đài Gapra Peblas."

"Ta là đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ thứ nhất Lukhart. Chắc hẳn cậu cũng đã biết thông tin cụ thể từ trinh sát. Vẫn còn rất nhiều thứ cần trao đổi. Nhưng trước hết hãy chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho các vị dũng sĩ. Dù sao thì các vị dũng sĩ cũng chưa quen với viễn chinh."

"Đã rõ ạ. Chào mừng chính thức sẽ được tổ chức vào hôm sau. Bây giờ mời mọi người theo tôi ạ."




Khác với những chặn hành quân trước, lần này khoảng cách từ thị trấn đến Pháo đài Gapra Peblas tương đối xa. Dựng trại nghỉ ngơi bên ngoài và cảnh giác với ma vật là điều không thể tránh khỏi.

Dũng sĩ vốn dĩ được triệu hồi từ một thế giới có phương tiện di chuyển tiện lợi không quen với viễn chinh. Sau chặn đường dài đã kiệt quệ nhuệ khí. Không thể không tịnh dưỡng.

Cũng chính vì lý do trên, hiểu được trạng thái của đoàn dũng sĩ nên đoàn trưởng Lukhart đã sắp xếp lịch trình ưu tiên nghỉ ngơi và truyền đạt thông qua trinh sát.




"Phía trước chính là gia thự của tử tước Clifford."

"Theo như ta biết thì con trai trưởng của tử tước Clifford đang ở đây.... hi vọng là không có chuyện gì xảy ra."

"A ha ha..."




Con trai trưởng nhà tử tước Clifford có rất nhiều tai tiếng. Đặc biệt là những lời đồn không tốt liên quan đến phụ nữ. Đoàn trưởng Lukhart không lo lắng cho những vị dũng sĩ nữ. Mà đang lo lắng cho con trai trưởng của tử tước Clifford.

Sau khi xuất hành được một khoảng thời gian, những vị dũng sĩ nữ bất ngờ trở nên đoàn kết. Không chỉ thế, chiến lực còn đột ngột tăng vọt.

Những tên kỵ sĩ tiếp cận với ý đồ xấu... giờ đây đều bị sang chấn tâm lý và sợ hãi nữ giới tột độ.

Hiểu sai những gì đoàn trưởng Lukhart nói, đội trưởng Jose cười khổ.




"Ồ! Các vị đã đến rồi sao. Tổ đội Dũng sĩ danh giá. Ta chính là Ghabiun Clifford, người kế vị chính thống của gia tộc Clifford. Biết hôm nay các vị sẽ đến nên ta đã chuẩn bữa tối tiếp đón các vị. Nào nào, mời các vị vào bên trong."

"Quả nhiên là như thế này à..."

"Ha ha ha...."




Ghabiun Clifford xuất hiện trong bộ lễ phục trắng và áo choàng đỏ. Đoàn trưởng Lukhart, đội trưởng Jose và Dũng sĩ Igarashi Sen đều đang đứng ở phía trước. Thế nhưng, Ghabiun dường như chẳng nhận ra. Gã bước đến trước những cô gái, tung áo choàng và buông lời giới thiệu.




"Ngài Ghabiun, ta là đoàn trưởng Lukhart, còn đây là dũng-"

"Hỡi thiếu nữ xinh đẹp tựa như trăng non trên mặt hồ đêm, nàng có phải là dũng sĩ không? Không, nàng chính là dũng sĩ nhỉ. Tuy nhỏ nhắn nhưng sắc đẹp vượt xa phàm nhân. Chỉ có thể là dũng sĩ. Xin hãy để ta tiếp đón-"




Không chỉ thất lễ, tên Ghabiun còn đang định nắm lấy tay của nhân vật nguy hiểm nhất đồng thời là khuôn mặt đại diện của những dũng sĩ nữ - Shizuko.

Tất cả ma vật đều có thể tiêu diệt trong một ma pháp, giám định và vòng tay lệ thuộc không hoạt động, ám bộ ám sát thất bại hết lần này đến lần khác... Ghabiun là đang đụng chạm đến một nhân vật nguy hiểm như vậy.




"Ngài Ghabiun, vị bên này là dũng sĩ Sen Igarashi." Đoàn trưởng Lukhart di chuyển thần tốc và kịp thời chụp lấy cánh tay của Ghabiun trước khi hắn chạm vào Shizuko. Đoàn trưởng Lukhart thì thầm vào tai Ghabiun "Đây là việc hệ trọng liên quan đến quốc gia. Mong ngài giữ ý tứ."

"Hư..." Ghabiun hất tay đoàn trưởng Lukhart "Nào, xin mời các vị vào bên trong." Ghabiun nở nụ cười giả tạo, xoay gót, tung áo choàng và cứ thế bước vào bên trong.


(Thật là... có biết là nhà ngươi vừa được cứu mạng không.]





Đoàn trưởng Lukhart thầm nghĩ trong khi liếc trộm biểu cảm lạnh như băng tuyết trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Shizuko.

Ánh mắt nhìn theo bóng dáng của Ghabiun lạnh lùng tuyệt đối linh độ như thể nhìn vào một con bọ đang nằm phơi bụng khua chân bên vệ đường... đoàn trưởng Lukhart không khỏi rùng mình trước ánh mắt đó.




(Hi vọng là không có gì xảy ra...)




Đoàn trưởng Lukhart trở về vị trí kế bên đội trưởng Jose và thì thầm vào tai cậu ta.




"Nhờ cậu cho người giám sát. Dù có chuyện gì đi nữa cũng đừng để hắn tiếp cận các nữ dũng sĩ."

"Tôi sẽ cố gắng."

"Không phải là cố gắng mà là tuyệt đối. Đó không phải là một tồn tại nên chọc giận."




Giọng của đoàn trưởng Lukhart nhỏ dần, đội trưởng Jose không nghe rõ nhưng vẫn trả lời chắc nịch.




"Vâng, tôi sẽ tuyệt đổi không để chuyện gì xảy ra ạ."




Sáng ngày hôm sau, Ghabiun Clifford như thể đã bóc hơi khỏi gia thự. Theo như lời kể của hầu gái, sáng sớm cô vào phòng thì đã không tìm thấy Ghabiun. Những người hầu trong gia thự và đội trưởng Jose đều nghĩ Ghabiun lại tiếp tục rong chơi ở đâu đó, nhưng chỉ riêng đoàn trưởng Lukhart là thể hiện khuôn mặt mệt mỏi.




(Cách biến mất hoàn toàn giống với điện hạ...)




☆☆☆




Phòng tại gia thự của tử tước tương đối rộng nhưng số lượng phòng ít, nên một phòng sẽ bao gồm bốn người.

Tôi, tiểu thư Julia, Reiko và Himeno được xếp vào cùng một phòng.

Vừa bước vào phòng, tiểu thư Julia đã cất giọng phàn nàn.




"Tức ghê. Tên đó là sao chứ! Hắn rõ ràng là đang cố gạ gẫm Shizuko của tớ!"

"Thái độ của gã khá kinh tỏm. Tớ có thể hiểu được tâm trạng của cậu. Nhưng đây gia thự của gã. Có nói xấu cũng đừng nói lớn tiếng như vậy."

"Nói nhỏ thì nói thoải mái nhỉ~"

"Đúng đúng, a ha ha."





Lần lượt là Reiko và Himeno hưởng ứng.




"Quan trọng hơn, ghép giường lại đi. Phòng rộng thế này mà mỗi đứa nằm một góc thì hơi khó ở."

"Reiko nói đúng. Tớ không thể ngủ nếu không có gối ôm Shizuko."

"Chà chà, gần đây Julia thay đổi nhiều nhỉ. Nếu là cậu của lúc trước hẳn sẽ không công khai như vậy."

"Là tại ai đó quá thu hút con gái thôi, không trông chừng nhỡ bị cướp mất thì sao. Với lại, Shizuko rất hay đi lạc. Không ôm chặt không được."

"Tình tứ ghê~"

"Tình tứ ghê."

"Đ-Đừng có chọc tớ!"




Tiểu thư Julia, Reiko và Himeno bắt tay vào việc di chuyển giường.

Khác với trái đất, thế giới này có chỉ số và ma thuật. Chỉ nhìn vào bề ngoài thì sẽ không đánh giá được năng lực thực sự của người đó.

Lúc này đây, tiểu thư Julia có thể dễ dàng nhấc chiếc giường gỗ trông có vẻ nặng nề lên và di chuyển nó là ví dụ dễ thấy nhất.

Nghề đầu bếp của tiểu thư Julia có thể tích luỹ kinh nghiệm thông qua nấu nướng. Nhờ vậy mà chỉ số của tiểu thư đã vượt qua người bình thường.

Reiko và Himeno cũng dễ dàng nhấc chiếc giường lên, nhưng vì cả hai là ma cà rồng nên chẳng có gì đáng kinh ngạc.




"Shizuko, em cũng đến giúp một tay đi."

"Ừm."




Được tiểu thư Julia gọi, tôi ngắt liên lạc với Fae. Lý do tôi im lặng từ đầu đến giờ là vì liên lạc với Fae thông qua ma đạo cụ được cung cấp bởi ma tộc. Nội dung là sơ lượt về kế hoạch sắp tới.




"Như thế này là ổn rồi. Phòng này hình như có luôn phòng tắm. Mọi người tính sao?"

"Ồ! Đúng thật. Phòng tắm cũng rộng không kém. Như này thì cả bốn vào vẫn rộng đấy!"

"Wa, đúng là rộng thật. Reiko và Himeno tính thế nào?"

"Bốn người cùng vào!"

"Không, ý tớ là thứ tự ấy. Ở đây chẳng phải nên vào theo cặp sao?"

"Ể, bốn người vào chẳng phải sẽ thú vị hơn sao!"




Reiko ngoe nguẩy những ngón tay. Đột ngột, tiểu thư Julia kéo tôi ra sau lưng còn bản thân thì đứng chặn ở phía trước Reiko như thể bảo vệ tôi khỏi nanh độc.




"Gừ!"

"Julia thật là. Có cần phải như sói mẹ bảo hộ sói con như vậy không."

"Là tại ánh mắt của Reiko nhìn Shizuko quá khả nghi thôi!"

"Giờ này mà Julia còn cảnh giác à? Chẳng phải đêm hôm đó cả bốn chúng ta đã-"


"Đ-Đó là do tớ hơi mất kiểm soát thôi!"

"Hê~ Julia là người hăng hái nhất mà nhỉ~ Đặc biệt là lúc trao đổi-"

"A A A A ~ Không nghe thấy gì hết!"




Đêm hôm đó... tôi cũng không nghĩ tiểu thư Julia lại táo bạo như vậy.




"Thôi nào Reiko. Đừng trêu Julia nữa~ Hai cậu vào trước đi, mình và Reiko sẽ vào sau."

"......................vào thôi Shizuko."

"Ừm."




Hai má của tiểu thư Julia đỏ như sắp phát hoả. Thật đáng yêu.




"Gì? Em cũng muốn trêu chị sao??"

"Không. Em chỉ nghĩ chị đáng yêu quá thôi."

"N-Nói gì vậy... chị sẽ phạt em hình phát gối đầu đến lúc ngủ!"

"...Đó không phải là hình phạt mà là phần thưởng."

"Không được đôi co!"

"........"




Môi tôi đã bị tiểu thư Julia dùng ngón tay chặn lại nên không nói thêm được gì nữa.




"Hai người đó đang đợi. Vào tắm nhanh thôi."

".........." Tôi gật nhẹ đầu.









Bầu trời bên ngoài cửa sổ đã hoàn toàn chuyển sang màu đen.




"Thật sáng khoái~"

"♪♬♪♫~"




Reiko trong bộ váy ngủ được Himeno dùng ma thuật sấy tóc vừa đung đưa cơ thể qua lại vừa thốt lên đầy thư thả. Mặt khác, Himeno vừa tận dụng ma thuật vừa vui vẻ hát thầm trong miệng.




".............."

"............."




Ánh mắt của tôi di chuyển về phía chính diện. Đáng tiếc thay, tôi chỉ nhìn thấy bìa sách. Biểu cảm của tiểu thư Julia đã bị bìa sách chắn mất. Ra vậy, thì ra hình phạt có ý nghĩa như thế này.

...không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng đến kỹ năng tất sát thôi.

Đầu tiên, tôi vòng hai ra sau hông tiểu thư Julia. Tiếp đến là áp sát má vào bụng tiểu thư Julia. Cuối cùng là ngước nhìn tiểu thư Julia. À, vẫn còn một bước nữa...





"Chị Julia. Đừng mãi đọc sách. Xoa đầu em này."

"........!"




E he he. Mặt dù không nói gì nhưng tiểu thư vẫn đặt tay lên đầu và vuốt ve mái tóc của tôi.

Bốn người chúng tôi cứ như thế thư thả cho đến giờ ngủ.




"Himeno, sex thôi!"

"Ái chà ái chà~"




Gần đến giờ tắt đèn, Reiko đột nhiên phát ngôn gây nổ.




"Bạn Reiko, bạn vừa nói gì thế?"

"Se-"

"Reiko ngốc!"

"Ngốc là sao chứ! Chặn đường lần này cắm trại bên ngoài suốt. Bỏ qua cơ hội này tiếp theo có thể sẽ không còn cơ hội đấy!"

"..............ưu!"




Lớp 1-A chỉ còn lại 3 ngày trước khi xuất trận. Mà, Reiko đã biết kế hoạch của tôi. Nhưng ở góc nhìn của tiểu thư Julia thì không như vậy. Không lâu nữa, lớp 1-A nói chung và những thành viên trong đội chiến đấu nói riêng sẽ phải tham gia chiến tranh. Có thể bình an trở về hay không, không ai nói trước được.

Ra vậy. Dường như, Reiko đang lợi dụng điểm này để nhắm đến 4...

Tôi cũng thích... nên không có ý định ngăn chặn Reiko.




"....Reiko nói rất đúng. Đây có thể là lần cuối cùng." Sau khi suy nghĩ một lúc, tiểu thư đưa ra kết luận.

"Vậy 4P luôn nhé~"

"Ý tứ một chút đi đồ ngốc!"




Reiko và Himeno. Tôi và tiểu thư Julia. Sau đó, tôi và Himeno. Tiểu thư và Reiko. Tiếp đến là Reiko và tôi. Tiểu thư Julia và Himeno. Về chuyện gì thì... tôi xin được phép miễn bình luận.

Tóm lại, đêm hôm đó rất tuyệt vời. Giữa chừng có xảy ra một chút ngoài dự đoán. Tên Ghabi gì đó đã thả dây từ ban công phòng trên và đáp xuống ban công phòng của chúng tôi. Tuy nhiên, trước khi tiểu thư Julia nhận ra, tôi đã phát động ma thuật xoá sổ hắn.













"......mình lại như vậy nữa rồi!"




Tiểu thư Julia ôm mặt đầy xẩu hổ.




"Cực kỳ mãn nguyện~ Lần sau lại 4 người nữa nhé!"

"Không có lần sau đâu! Reiko ngốc!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận