Ma Cà Rồng Trở Về Thế Giới Hiện Đại

Nghe MV 【東方ボーカルMV】ハートインワンダーランド  (https://youtu.be/jWvuUeUyyKU?si=GF8i16NtT2zFlmSC) này, không hiểu sao mình chỉ liên tưởng được Yuri thôi. Tạm thời chia sẻ ở đây để tìm xem có đồng đội không.
1

〇〇〇

"Tôi là Remia. Cô có thể cho tôi biết tên được không?"

"....Ruby."

"Ruby nhỉ. Nếu được chúng ta có thể nói chuyện-"

"Xin lỗi. Tôi phải về rồi."

Tôi định tiến đến gần hơn một chút thì Ruby đột ngột đứng lên rồi chạy đi mất. Ngoài đưa mắt dõi theo bóng lưng ấy thì tôi không làm gì nữa. Tuy nhiên, bờ môi của tôi không biết tự lúc nào đã ánh lên vẻ đầy thích thú.

✖✖✖

Sáng hôm sau, tôi không rời khỏi làng theo dự định. Tôi đến nhà tưởng làng, truyền đạt rằng bản thân sẽ ở lại thêm ít lâu rồi lấy ra một chiếc túi nhỏ chứa đầy đồng vàng.

"Vâng~ Đương nhiên là chúng tôi rất nghênh đón khách quý rồi~ Cô có thể ở lại bao lâu tùy thích! Chúng tôi sẽ phục vụ tận tình!!"

"Về chuyện phục vụ. Tôi có thể đưa ra điều kiện không?"

"Tất nhiên rồi!"

"Tôi muốn Ruby đến phục vụ tôi."

Trưởng làng không giấu được vẻ kinh ngạc khi nghe thấy cái tên Ruby từ tôi. Vẻ mặt vui tươi thân thiện của ông có phần đanh lại.

"Ruby?! Không được đâu khách quý. Con quái vâ... khụ khụ... Ruby phụ trách công việc nước nôi trong làng. Không thể để một người như vậy phục vụ khách quý được."

"Thế thì đáng tiếc nhỉ."

"Chuyện này... rất xin lỗi khách quý. Cô còn gì khác nữa không?"

"Yêu cầu khác... nếu có thể, tôi không muốn nam giới phục vụ."

Vâng, có thể nói đây mới là mục đích chính của tôi.

Hoàn thành mục đích, tôi rời khỏi nhà trưởng làng và trở về ngôi nhà thuê nằm ở khu riêng biệt. Bữa sáng được mang đến không lâu sau đó. Người mang bữa sáng đến là cô gái dẫn đường hôm qua. Dù không nảy sinh hứng thú với cô gái, nhưng như vậy vẫn khiến tôi cảm thấy an tâm hơn là phải đối mặt với nam giới.

Thưởng thức xong bữa sáng, tôi triệu hồi một con quạ bóng đêm, chia sẻ giác quan rồi thả ra bên ngoài. Vì mục đích của tôi là thu thập thông tin nên tôi nghĩ như thế này sẽ tiện lợi hơn.

Quạ bóng đêm bay trên bầu trời của ngôi làng. Không mất quá nhiều thời gian, thông qua đôi mắt quạ bóng đêm, tôi đã tìm thấy người mình muốn tìm.

Cô gái với ba vết xẹo lớn đặt trưng kéo dài từ môi đi xuyên qua mái tóc dẫn đến gáy - Ruby.

Tôi để quạ bóng đêm đậu ở một cành cây gần đó. Từ đôi mắt đen tròn của quạ bóng đêm, tôi quan sát Ruby.

(Đây là công việc "nước nôi" à...)

Gánh chất thải từ làng đến hầm ủ ngoài cánh đồng hết lần này đến lần khác, mặc kệ quần áo tay chân dính chất thải bốc mùi... Đây là công việc "nước nôi" trưởng làng đã nói?

Ban đầu tôi còn tưởng là giặt giũ hay gì đó... nhưng không ngờ lại tồi tệ đến mức này. Tuy nhiên, tôi vẫn chưa vội đưa ra bất kỳ kết luận gì. Có thể đây thật sự là công việc Ruby muốn làm, hoặc cũng có thể Ruby đã gây ra tội đồ gì đó trong quá khứ và hiện tại đang phải chuộc lại lỗi lầm.

Thế nhưng... càng quan sát, tôi lại càng nhận ra suy đoán của mình hoàn toàn sai. Đám người trong làng này thật chất là đang kỳ thị ngoại hình của Ruby. Cũng vì vậy mà bắt Ruby phải làm những công việc liên quan đến chất bẩn.

Từ trẻ nhỏ cho đến người lớn, ai ai cũng nhìn Ruby bằng cặp mắt lạnh nhạt, khinh thường. Trong số đó còn có kẻ còn ném đá hoặc cố tình đặt bẫy khiến Ruby vấp ngã, bị thương.

Không chỉ ngồi nhìn được nữa, tôi hoán đổi vị trí của bản thân với quạ bóng đêm. Thoáng chốc, tôi đã ngồi trên cành cây. Nhưng chuyện đó không quan trọng. Tôi nhảy xuống khỏi cành cây và chạy đến bên cạnh Ruby.

"Ruby, đứng được không?"

"...đừng chạm vào tôi."

Tôi định đỡ Ruby nhưng Ruby rụt người từ chối. Dù khó khăn do chỉ có một cánh tay, Ruby vẫn cố gắng tự bản thân đứng dậy. Song, tựa như không có chuyện gì, Ruby bắt đầu hốt những thứ chất thải đã đổ ra đất cho vào xô gỗ. Từ hành động trên có thể thấy, Ruby dường như đã quá quen với việc này.

"......"

"...xin lỗi. Không phải tôi có ý đó. Do người tôi rất bẩn."

Tôi đang suy nghĩ xem bản thân có thể làm gì được cho Ruby không thì Ruby đột nhiên cất lời xin lỗi.

"Đừng bận tâm. Tôi biết Ruby là một cô gái hiền lành mà."

"........"

Ruby không nói gì nữa. Thu gom xong chất thải thì tiếp tục bước đi. Tuy nhiên, thi thoảng ánh mắt có hơi chếch về phía sau như thể muốn xác nhận tôi có ở đó hay không.

Hai chúng tôi không nói gì. Tôi cứ lẳng lặng theo sau Ruby cho đến hầm ủ bên cạnh cánh đồng và trở về làng.

"Nè, tôi có thể giúp Ruby được không?"

"...cô bị ngốc à? Tại sao lại muốn chạm vào một thứ bẩn thiểu như vậy??"

Vâng? Tôi không khỏi kinh ngạc khi đột nhiên bị Ruby mắng.

"......"

"Một cô gái xinh đẹp như cô tốt hơn hết là đừng đến gần tôi. Sẽ bị lây mùi hôi thối đấy."

Ruby nổi giận đùng đùng, hốt đầy xô chất thải rồi nhanh chóng rời đi. Tôi cũng vội vả dùng ma thuật, cho hết toàn bộ chất thải vào một không gian khác rồi đuổi theo Ruby.

"...tại sao vẫn đi theo tôi? Cô không hiểu tôi nói gì à?"

"Tôi có thể xử dụng ma thuật. Vận chuyển sẽ dễ dàng hơn. Mùi hôi cũng vậy, chỉ một thoáng là xóa bỏ được ngay."

"...mà, cô thích làm gì thì làm. Nhưng đừng quan tâm đến tôi."

Xử lý xong chất thải, đêm hôm đó tôi trở về ngôi nhà thuê và ngủ đến sáng. Hôm sau, sau khi ăn sáng, tôi đến nhà Ruby. Ngay khi tôi định gõ cửa thì đồng thời điểm đó cửa nhà mở ra. Ánh mắt tôi và Ruby chạm nhau.

"...tại sao lại biết nhà tôi?"

"Hôm qua, tôi đã theo sau Ruby."

"......"

"Ruby có dự định gì trong hôm nay không?"

"...ngoài đi săn ra thì không còn gì nữa. Ai đó đã làm hết công việc của tôi rồi."

"Thế thì tốt quá. Trở thành người hướng dẫn của tôi nhé. Tôi vẫn chưa biết nhiều về làng này."

Ruby tỏ vẻ khó chịu.

"Tôi đã nói là đừng quan tâm đến tôi rồi cơ mà... Mười đồng vàng. Phí hướng dẫn. Nếu không có thì mời cô đi chỗ khác."

"Vâng."

Tôi lấy 10 đồng vàng từ túi rồi đặt nó lên bàn tay xòe ra của Ruby.

"......"

"......e he he."

Ruby nhìn tôi như nhìn một sinh vật lạ. Còn tôi thì mỉm cười đáp lại. Đến cả tôi cũng không hiểu tại sao lúc đó mình lại cảm thấy vui như vậy.

✖✖✖

Tôi và Ruby cùng nhau bước vào rừng. Ruby bảo tôi đợi ở trước nhà, nhưng do không có gì làm nên tôi theo gót Ruby.

(...Ruby trông thật ngầu.)

Lúc này, trên tay Ruby trang bị một cây lao phóng. Túi đựng đá bên hông, dây thừng và dụng cụ đặt bẫy. Ánh mắt tập trung nghiêm nghị quan sát rừng cây. Thần thái đó của Ruby khiến tôi không thể rời mắt.

"Tuyệt thật."

"...cũng thường thôi."

Từ trong bụi cây, một chú thỏ sừng nhảy ra. Đôi chân vẫn chưa chạm đất thì đã bị cây lao phóng của Ruby đâm thủng ruột.

Vừa đáp lại lời cảm thán của tôi một cách hời hợt, Ruby vừa tiến đến gần thỏ sừng. Cứ như thế, Ruby rút lao ra khỏi thỏ sừng, nắm thỏ sừng lên, đưa đến trước miệng và bắt đầu ngấu nghiến.

"Vâng... chất chơi nhỉ."

"......"

Ruby nghiễm nhiên là nhân tộc. Chắc chắn không phải ghoul hay thứ gì đó tương tự. Quả nhiên... Ruby là một cô gái thú vị. Tôi mỗi lúc mỗi hứng thú hơn.

Tóm lại, đối với Ruby, săn thú rừng và ăn ngay tại chỗ là thói quen thường nhật.

"Hướng dẫn à... làng này cũng không đặc biệt có gì để xem."

"Đi đâu cũng được. Miễn cùng Ruby là tôi vui rồi."

Khi tôi đáp lại như vậy, không hiểu sao Ruby lại tức giận lườm tôi. Không khỏi cảm thấy kỳ lạ, tôi nghiêng đầu. Đồng từ trên con ngươi của Ruby lại trở nên nguy hiểm hơn.

"Hiểu rồi. Tôi sẽ đưa cô đi một vòng quanh làng."

"Vâng."

Sau đó, dưới sự hướng dẫn của Ruby, chúng tôi đã đi rất nhiều nơi trong làng. Ấn tượng của tôi về ngôi làng này vẫn không có gì thay đổi. Một ngôi làng bình dị ở vùng ngoại biên hẻo lánh. Tuy nhiên, được đi cùng với Ruby thế này, cảnh vật có ra sao cũng không quan trọng.

✖✖✖

Đã một tuần trôi qua, mỗi ngày tôi đều đến tìm Ruby. Ngày Ruby có việc thì tôi sẽ giúp việc Ruby. Ngày Ruby nghỉ thì tôi sẽ tìm lý do ở bên cạnh Ruby. Vâng, có thể nói tôi đã quên mất lịch trình ban đầu.

"Hả?! Tại sao một con quái vật như mày lại ở cùng với khách quý chứ!!"

Ngày hôm nay, vẫn như mọi khi, tôi và Ruby cùng tản bộ trên con đường nằm giữa cánh đồng. Không hẳn là cả hai có dự định gì đặc biệt. Tận hưởng gió đồng nội cho đến cuối cánh đồng sau đó quay trở về làng. Gần đây tôi và Ruby thường tản bộ theo lịch trình trên.

Lẽ ra cuộc tản bộ sẽ kết thúc như thế, nhưng một kẻ không biết đọc không khí đột ngột xuất hiện và phá hỏng mọi thứ.

"Một thứ kinh tỏm như mày nên chui rúc trong chuồng! Đừng có xuất hiện ở bên ngoài làm bẩn mắt người khác!!"

Gã đàn ông xuất hiện từ bên trong cánh đồng lùa mì cùng một cô gái khác. Quần áo của hai người tương đối xộc xệch. Không màng bản thân đã làm chuyện gì giữa ban ngày dưới bầu trời xanh, vừa nhìn thấy Ruby, gã đã như thể lên cơn điên, tiến đến mà không ngừng buông lời lăng mạ.

"Khách quý. Đừng đến gần con quái vật đó. Cô sẽ bị giảm đi giá trị đấy. Người đẹp như khách quý nên để con trai của trưởng làng là tôi tiếp đãi..."

Lần này gã chạy đến đẩy Ruby sang một bên rồi đứng chắn trước tôi. Vâng, tôi đã ngỡ ngàng đến mức không biết phải nói gì. Ngỡ ngàng trước sự ngu ngốc của nhân tộc này.

Không chỉ phá nát thời gian vui vẻ của tôi và Ruby. Gã còn lăng mạ Ruby và lần này là hướng ánh mắt bẩn thiểu vào tôi. Mặc dù mang dáng vẻ con người, nhưng trong mắt tôi lúc này gã không khác gì đống chất thải bẩn thỉu bốc mùi.

"Ruby, chỗ này bẩn quá. Chúng ta đi chỗ khác nhé."

"Ừm."

Tôi ôm tay và kéo Ruby rời khỏi đó. Từ phía đằng sau, tôi nghe thấy âm thanh ồn ào nhưng cũng mặc kệ.

Chúng tôi tiếp tục cùng nhau tản bộ. Dường như vẫn còn sốc chuyện ban nãy, Ruby hơi chùng mặt xuống. Bản thân không giỏi nói chuyện, nên tôi chỉ có thể an ủi Ruby bằng cách ôm chặt hơn.

✖✖✖

Lúc chúng tôi trở về làng thì trời đã nhá nhem tối. Như mọi thường chúng tôi sẽ chia tay tại đây, nhưng do nghĩ ra được một ý tưởng hay nên tôi giữ tay Ruby lại.

"Cùng mở tiệc pajama nhé."

"...tiệc pajama?"

Khi còn ở ma vương thành, tôi hay sử dụng lời thoại này để đưa các cô gái về phòng. Vâng, lần này mục đích của tôi là an ủi Ruby. Hoàn toàn không có ý đồ gì xấu đâu.
1

"Mặc đồ ngủ. Cùng trò chuyện và ngủ cùng nhau."

"..........hiểu rồi."

Tôi tưởng Ruby sẽ từ chối nhưng không ngờ Ruby lại gật đầu. Tâm trạng tăng cao, tôi nắm tay Ruby và dẫn đầu, kéo Ruby theo sau mình.

Về đến phòng, tôi đặt Ruby ngồi trước bàn ăn. Bữa tối cũng được mang đến ngay sau đó. Cô gái phục vụ tỏ vẻ khó chịu khi nhìn thấy Ruby, nhưng khi nhìn qua nụ cười tươi đến lạ thường của tôi thì liền bỏ chạy.

"Nhờ cô mang nước tắm giúp chúng tôi sau bữa ăn nhé."

"Vâng!"

Giọng đáp lại của cô gái từ xa vang đến. Tôi có làm gì đâu mà chạy nhanh vậy nhỉ.

"Ruby, chúng ta cùng dùng bữa nhé."

"Ừm."

Tôi là ma cà rồng nên có ăn hay không cũng không ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Vậy nên, tôi cố tình "aaa~" để bồi dưỡng cho Ruby. Quả nhiên, ăn động vật sống thì không thể sánh bằng những món ăn đầy đủ dinh dưỡng.

"...tôi mang nước tắm đến ạ."

"Vâng. Cảm ơn."

Đặt thau nước xuống bàn, cô gái chóng vánh chạy đi. Sau khi bóng lưng cô gái biến mất sau cánh cửa, tôi quay sang nhìn Ruby. Làm vẻ mặt nghiêm túc.

"Ruby."

"?"

"Thật ra, tôi có thể chữa được vết thương của Ruby."

"...hừ. Làm sao có thể."

Ruby cười bằng mũi. Dường như Ruby không tin những gì tôi vừa nói. Vâng, nếu tôi ở vị trí của Ruby, có khi tôi cũng sẽ không tin đâu. Tuy nhiên, ma thuật của chân tổ ma cà rồng... thật sự có thể làm được mọi thứ.

"Ruby có muốn trị liệu không?"

"Nếu có thể. Đâu phải tôi thích bị như thế này."

"Vậy, tạm thời hãy cởi hết ra đi. Như vậy sẽ dễ thực hiện hơn."

"Ừm."

Ruby đáp lại một cách nhàn nhạt rồi bắt đầu cởi trang phục.

"......"

"...sao tự nhiên im lặng thế?"

"...quả nhiên, Ruby có cơ thể thật xinh đẹp."

"Tự nhiên nói gì vậy!"

Ruby dùng trang phục che đi vùng bụng chắn tầm nhìn của tôi. Thật đáng tiếc.

"Vậy, tôi bắt đầu nhé."

"Ừm."

Nhận được sự đồng ý của Ruby, tôi chạm tay vào vùng khuỷu tay đã mất đi phần bên dưới. Biểu cảm Ruby không thay đổi, Không kỳ vọng cũng không tuyệt vọng.

Đưa mắt trở lại vùng khuỷu tay, tôi phát động ma thuật bóng đêm. Ma lực bóng đêm được sinh ra khi tôi sử dụng ma thuật quấn lấy khuỷu tay của Ruby và dần hình thành lên một cánh tay mới.

"Vâng, thành công rồi."

"...không thể tin được."

"Tiếp tục nhé."

"Ừm..."

Cũng tương tựa, tôi phát động ma thuật bóng đêm, trị liệu những vết xẹo trên khuôn mặt Ruby.

"Đúng như tôi nghĩ. Ruby quả nhiên là một cô gái xinh đẹp."

"..........."

Những vết xẹo không còn. Cánh tay bị mất cũng đã phục hồi. Xuất hiện ở trước tôi lúc này là một thiếu nữ sở hữu mái tóc đỏ bồng bềnh đáng yêu.

"Vâng, trị liệu hoàn tất. Nhân tiện, tôi sẽ giúp Ruby tắ-"

"Tại sao lại chữa lành được chứ! Phục hồi sư đã nói là không thể chữa lành rồi cơ mà!!"

Ruby đột ngột thét lên. Cặp đồng tử lưng tròng tựa như sắp khóc, bờ môi thì cắn chặt biểu hiện sự giận dữ. Không hiểu được bản thân đã làm sai điều gì, tôi ngôi yên bất động.

"...xin lỗi."

"Đúng vậy! Là lỗi của Remia đó!"

Khi nhận ra, tôi đã bị ném lên giường.

"...ể?"

"Remia đã phá nát đi kế hoạch trả thù của tôi. Remia đã cướp đi hận thù của tôi..."

Nước mắt rơi từ má Ruby lên má tôi.

"...Ruby."

"Tại sao Remia lại đối xử tốt với tôi chứ! Tôi chỉ là một con quái vật thôi. Dù có phủ nhận như thế nào đi nữa thì tôi cũng chính là một con quái vật!"

"Ruby không phải là quái vật. Ruby là một cô gái đáng yêu. Ngay từ đầu tôi đã nhận ra rồi nhé."

"........."

Vâng, tôi biết là ý của Ruby không phải thế. Và câu trả lời của bản thân cũng không đúng chủ đề. Nhưng ngay từ đầu, trong mắt tôi, Ruby đã là một cô gái đáng yêu.

"Ruby?"

Ruby không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào mắt tôi.

".....Lỗi là của Remia. Đây là hình phạt cho Remia vì đã đến gần và thiếu phòng bị trước một con quái vật như tôi. Tôi sẽ vấy bẩn Remia."

Nói hết những gì muốn nói, Ruby từ từ tiến đến và đặt môi lên môi tôi.

Vâng, đây chính là đêm đầu tiên của tôi và Ruby. Chắc sẽ không ai ngờ được... Ruby thực ra là một thiếu nữ bạo dạng như vậy.

✖✖✖

"Chủ nhân, có chuyện gì ạ? Sao lại nhìn em thẫn thờ thế..."

"Chỉ là ta nhớ lại lần đầu gặp Ruby thôi."

".......................Quên đi ạ."

"Ban đầu, ta đã nghĩ Ruby là một cô gái rụt rè. Có nằm mơ cũng không ngờ-"

".............chủ nhân mà còn nói tiếp thì em sẽ tái hiện lại đêm đầu tiên, ngày thứ hai, thứ ba-"
2

"Xin lỗi!"
1


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui