"Chủ nhân, đã đến giờ chuẩn bị rồi ạ."
Nhẹ nhàng, êm dịu nhưng lại nặng nề, thoát lực. Tôi ý thức được thần trí của mình vẫn còn đang trôi nổi trong giấc mơ. Thế nên, khi nghe thấy giọng nói dịu dàng vọng đến từ bên trên, ý thức của tôi dần được kéo về hiện được.
Được ai đó đánh thức. Nếu là tôi của ba năm trước, hẳn sẽ không dám tưởng tượng đến nữa là...
"Đợi ta một chút..."
Giọng tôi hơi khàn?
Có vẻ, Saphir là người đến đánh thức tôi hôm nay. Vậy thì không thể để Saphir đợi lâu được... Trong lúc nghĩ vậy và định dựng người lên, tôi nhận ra ở hai bên của mình là hai thiếu nữ xinh đẹp.
Cô bé sở hữu mái tóc đỏ bồng bềnh đang nằm bên tay phải và cho tôi thấy khuôn mặt ngáy ngủ đáng yêu là Ruby. Cô gái thả trôi suối tóc hồng suôn mượt phủ lên khắp cơ thể đang nằm bên tay trái và cho tôi ngắm nhìn nét mặt xinh đẹp lúc ngủ là Garnet.
Như một lẽ đương nhiên, trên người cả hai đều không quấn một mảnh vải. Đương nhiên là cả tôi cũng vậy.
...Đã có chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?
Trong một thoáng, ánh mắt tôi nhìn về hư vô. Nhưng rồi khả năng ký ức của True Vampire đã kéo tôi về hiện thực.
Vâng, đêm hôm qua Ruby đã đến phòng tôi. Sau đó, không hiểu tại sao cả Garnet cũng xuất hiện. Hai thiếu nữ đã tác chiến cùng nhau, kỹ thuật của họ thực sự quá khủng... Thành thật mà nói, tôi đã không thể phản kháng được gì. Và cứ thế, tôi mất dần đi ý thức...
Là chủ nhân của hai người họ, vậy mà... Vâng, lần tới nhất định tôi sẽ không thua đâu.
Sốc lại tinh thần, tôi đẩy cửa quan tài ra.
Đứng nghiêm nghị chờ đợi tôi ở đó quả nhiên chính là Saphir.
Tuy nhiên, khi chứng kiến chúng tôi trong bộ dạng này, khuôn mặt nghiêm nghị của Saphir chóng vánh đỏ lên và đánh sang một hướng khác.
Vâng... tôi nên nói gì vào lúc này đây?
Sau một vài giây, Saphir mở miệng. Chắc hẳn, Saphir đã do dự không biết có nên nói ra điều này không.
"...thưa chủ nhân, đêm hôm nay... em đến phòng của người được không ạ..."
Saphir lúc bình thường sẽ không tỏ ra thái độ e thẹn, thẹn thùng như thế này. Tôi cũng tương đối ngạc nhiên vì Saphir bất ngờ đưa ra yêu cầu trên. Nghĩ lại thì, tôi và Saphir vẫn chưa... Vâng, tôi cứ tưởng, Saphir không thích những chuyện này...
"Vâng, tất nhiên là được rồi. Nếu em muốn, có thể đến phòng ta bất cứ lúc nào. Giờ thì... em giúp ta chuẩn bị bốn tắm nhé."
"... em sẽ nhanh chóng chuẩn bị nước nóng..."
Giọng Saphir như bị bóp nghẹt bởi ngượng ngùng. Cúi đầu kính cẩn, Saphir mau lẹ chạy ra ngoài. Không quên đóng cửa.
Trong lúc chờ đợi Saphir quay trở lại, không có việc gì làm nên tôi tiện tay sắp xếp lại váy ngủ của Ruby và Garnet. Váy ngủ của tôi và cả hai người họ đều bị vứt tùy tiện ở trong cổ quan tài. Sau khi sắp xếp xong, tôi đặt váy ngủ của hai người họ ở đầu quan tài. Về phần mình, tôi bước ra khỏi cổ quan tài và mặc váy ngủ lại. Dù có là chủ nhân của ngôi tề thự này, tôi cũng không thể giữ nguyên bộ dạng vừa rồi mà đi đến phòng tắm được.
Đợi thêm ít lâu, cuối cùng Saphir cũng quay trở lại. Ở sau lưng Saphir còn có hai hầu gái khác. Tôi và Saphir cùng vào phòng tắm. Hai hầu gái khuyến tộc có nhiệm vụ giúp tôi chuẩn bị đồ thay.
Lúc còn ở dị giới, tôi đã quen với việc được người khác tắm cho. Năm thành viên trong đội hầu gái Pentagon luôn thay phiên cùng tôi vào phòng tắm. Sáng hôm nay cũng không ngoại lệ... ấy vậy mà, không hiểu sao bầu không khí giữa tôi và Saphir lại có hơi thiếu tự nhiên...
"...xin lỗi chủ nhân, em biết người đã có Ruby... nhưng khi nhìn thấy Garnet... em đã không kiềm chế được mà nói ra yêu cầu thiếu suy nghĩ như vậy..."
Phòng tắm của tề thự này tương đối rộng rãi. Vậy nên, ở khu tắm rửa có trang bị một tấm gương to. Hiện, tôi đang ngồi trước gương và để Saphir kì cọ cơ thể mình. Thông qua gương, tôi có thể nhìn thấy Saphir đang cúi gằm mặt.
"Ruby rất quan trọng đối với ta. Nhưng đồng thời, ta cũng yêu thương và quý trọng khuyến tộc các em tương đương như vậy. Thế nên, Saphir, em không cần phải kìm nén đâu. Nếu đó là yêu cầu của các em, trong khả năng có thể ta nhất định sẽ đáp ứng."
"Vâng... cảm ơn chủ nhận ạ."
Saphir cho tôi thấy nụ cười tươi tắn nhất từ trước đến nay. Tuy hơi có phần ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn có thể lý giải được. Saphir vốn là một cô gái nghiêm túc. Mọi công việc tôi giao, Saphir luôn hoàn thành vượt mức mong đợi.
Saphir là một cô gái có tinh thần mạnh mẽ, rất đáng tin cậy. Nhưng cũng chính vì vậy mà Saphir không giỏi bày tỏ mong muốn. Có thể tự mình hoàn thành tốt mọi công việc, vừa là điểm mạnh nhưng đồng thời cũng vừa là yếu điểm của Saphir.
Ở dị giới, mỗi ngày chúng tôi luôn phải đối mặt với chiến trường. Dẫu sở hữu sức mạnh vượt trội cũng tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác. Trong môi trường như vậy, không thể phơi bày cảm xúc của bản thân cũng không có gì lạ.
Tuy nhiên, ở đây không phải dị giới, cũng không có kẻ thù đe dọa những tháng ngày bình yên, ít nhất thì tôi muốn nghĩ vậy. Cho nên, tôi mong Saphir có thể sống thành thật hơn với cảm xúc của mình ở thế giới hiện đại này.
"Thưa chủ nhân, đã tìm thấy tín hiệu của nhân vật đó."
Giọng của một trong hai hầu gái ở ngoài đã kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.
"Vẫn còn sớm vậy mà... Saphir, giúp ta rửa sạch cơ thể."
Từ bỏ ngăm mình trong bồn tắm, tôi để hầu gái lau cơ thể và dùng ma thuật sấy tóc mình. Hoàn thành công đoạn này, tôi lại tiếp tục được hầu gái mặc đồ cho.
"Thật không ngờ, ở thế giới hiện đại mà ta vẫn phải mặc bộ trang phục này."
Trang phục này là trang phục chiến đấu của tôi. Màu đen là màu chủ đạo. Đi kèm trang sức, găng tay, dây buộc tóc, tất đùi và giày cao gót. Thoạt nhìn, trông nó chỉ giống một bộ váy kiểu cách. Tuy nhiên, đây lại là set trang bị duy nhất có thể chịu đựng được nguồn ma lực to lớn của tôi.
Tên gốc của bộ trang phục này là [Thiên Không Thiếu Nữ], tôi đã nhận được sau khi chinh phục