Việc thuyết phục bố đã nhờ vào mẹ, tôi quay trở về tệ thự.
"Em nghĩ như vậy là rất tốt ạ. Chủ nhân vẫn còn bố mẹ, chủ nhân tuyệt nhiên nên hiểu thảo với họ. Hơn nữa, em cũng rất muốn gặp mẹ và em gái của chủ nhân."
Mọi người đều gật đầu tán đồng. Riêng Ruby còn tỏ ra rất hào hứng. Thực tâm, tôi đã lo lắng không biết nếu nói ra dự định này mọi người sẽ phản ứng như thế nào... Tôi không khỏi hạnh phúc vì mọi người đều thể hiện tâm thế tiếp đón nồng nhiệt.
Tuy vậy, dường như chịu ảnh hưởng sâu sắc từ tôi... mọi người chỉ mong mỏi được gặp mẹ Saria và em gái Julia. Còn bố thì... vâng, cũng không thể trách được.
Vì tôi vẫn chưa có ý định công khai với Julia, vậy nên sắp tới bố sẽ tạm thời trở thành chủ nhân (đóng giả) của tề thự này. Dẫu đã đồng ý "diễn", nhưng đó cũng là bởi lòng trung thành mọi người dành cho tôi là tuyệt đối. Đây là mong muốn của tôi và mọi người đáp ứng nó. Suy cho cùng, vẫn là phục vụ tôi. Những cô hầu gái của tôi thể hiện thái độ rạch ròi như vậy đấy. Đương nhiên, tôi làm sao có thể không cảm thấy vui.
"Chủ nhân, em cũng có chuyện cần báo cáo." Saphir đứng lên. Biểu cảm vô cùng nghiêm túc.
"Saphir, em có thể nói."
"Chuyện là, ngày hôm qua có một người giới thiệu xe đã đến tề thự của chúng ta. Sau khi nghe giải thích từ con người đó, em nghĩ là nó rất hợp lý ạ."
Tề thự này tương đối hùng vĩ, cao sang. Hầu gái thay phiên nhau chăm sóc vườn và quét dọn sân ít nhất cũng trên 50 người. Ấy vậy mà không có lấy một chiếc xe. Cũng không có người ra vào. Dường như, đây là nhận định của người giới thiệu xe. Chỉ quan sát một chút mà người đó đã nhận ra điểm khác thường... Lẽ ra, tôi nên suy nghĩ nhiều hơn.
"Saphir, ta có thể giao việc này cho em không?"
Vâng, là việc liên quan đến thế giới hiện đại này, tuy nhiên tôi vẫn giao cho Saphir. Thông qua <Thẩm Định Ma Nhãn> và <Vô Hạn Ám Toán>, Saphir tuyệt nhiên sẽ đáp ứng được nguyện vọng của tôi theo cách hoàn hảo nhất. Trái lại, tôi nên nhờ cậy Saphir nhiều hơn. Như vậy, khả năng thu thập thông tin thần tốc của Saphir mới có thể phát huy hiệu quả.
"Em có thể tự do sử dụng kinh phí không ạ?"
"Vâng, tất nhiên rồi. Hãy sử dụng những gì mà em muốn."
"Em xin hứa sẽ không để chủ nhân phải thất vọng."
Về vấn để thẻ căn cước và mã số công dân của mọi người, tôi cũng đã suy ngẫm rất nhiều. Kết quả, vẫn là vận dụng ma nhãn ngoan cường đột phá. Dẫu sao thì đây cũng là cách thức hiệu quả nhất. Mọi người đến từ dị giới mà. Ban đầu đã không sở hữu giấy tờ hay thân phận ở thế giới hiện đại này rồi.
Tôi đã dành trọn một ngày để hoàn tất việc đăng ký mã số và thẻ công dân cho mọi người.
Sáng thứ sáu, xe đã được chuyển đến. Không... nói đúng hơn là rất nhiều xe đã được chuyển đến. Gara tương đối rộng lớn chẳng mấy chốc đã bị lấp đầy bởi xe.
"Saphir... như vậy không phải hơi quá sao?"
"Không ạ. Như thế này mới có thể phô diễn hết được sự uy nghiêm của chủ nhân."
Quả nhiên là như vậy nhỉ. Nhưng mà nhé... tôi hoàn toàn không biết gì về xe. Vâng, chiếc này là station wagon nhỉ. Vì bố tôi cũng có một chiếc... nhưng trông nó không sang trọng như thế này. Những chiếc còn lại trông cũng rất uy nghiêm, rất quyền quý, thiết kế tinh tế không chê vào đâu được... chỉ là tôi không biết tên của chúng. Nếu sử dụng <Thẩm Định> có lẽ tôi sẽ biết được tên... dĩ nhiên tôi sẽ không làm một việc phiền phức như vậy.
Hiện tại chỉ có Saphir và Quazrt là lái được xe. Saphir sở hữu kỹ năng <Lý Giải Cơ Cấu>, còn Quazrt có <Nhập Hồn Ma Nhãn>. Một người có thể nhập hồn vào đồ vật, tự do điều khiển nó. Một người chỉ chạm vào thôi, đã có thể sử dụng nhuần nhuyễn dẫu cho đó có là một thứ nằm ngoài tri thức.
Đại khái, tôi có thể yên tâm giao việc chăm sóc quán lý xe cho hai người Saphir và Quazrt. Thêm nữa, vâng... có vẻ như Quazrt cũng đã tìm được một chốn yên giấc mới. Hiện tại, cô bé đang nằm cuộn mình bên dưới ghế ngồi phía sau của một chiếc xe.
"Saphir, bây giờ em có thể lái xe không?"
"Vâng, thưa chủ nhân."
Thế là, tôi ngồi ở ghế sau, Saphir ngồi ở ghế lái và Quazrt ngồi ở ghế lái phụ. Kỳ thực, đây là lần đầu tiên Saphir lái xe. Tuy vậy, cách em ấy cầm vô lăng không khác gì tái xế chuyên nghiệp. Nhân tiện, điểm đến của chúng tôi là một cửa hiệu điện thoại nổi tiếng.
Sau khi đỗ xe, tôi cùng Saphir và Quazrt theo sau bước vào cửa hiệu. Trong một khoảnh khắc, tất cả ánh mắt đều đồ đồn về phía chúng tôi. Vâng, tôi dường như đã quên mất... hiện tại, Saphir và Quazrt đang diện trên mình trang phục hầu gái.
Không những thế, họ còn là những hầu gái sở hữu màu tóc đặc biệt và vẻ đẹp hơn người. Giả như là tôi, tôi cũng sẽ nhìn hai người không rời mắt.
"Hai người hầu gái đương nhiên là rất xinh đẹp rồi... nhưng thiếu nữ tóc đen đi ở giữa sở hữu một loại sắc đẹp có thể ví như thiên thần sa ngã!"
"Tuyệt vời! Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tiểu thư quyền quý đấy!"
"Còn đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy hầu gái!"
Lúc này, một chị nhân viên chóng vánh chạy đến.
"Cho hỏi quý khách cần gì ạ!"
"Nghe nói, iphone mười ba pro max đang là sản phẩm thịnh hành nhất nhỉ?"
2
Saphir?
"Vâng, đúng vậy ạ. Hiện tại, ở chỗ chúng tôi chỉ vừa nhập về thêm một trăm chiếc ạ."
"Hãy mang đến đây xem nào."
...vâng, tạm thời tôi sẽ thử quan sát Saphir. Hôm qua, Saphir đã rút kinh phí mua một chiếc laptop. Có lẽ, em ấy đã điều tra thông tin từ trước.
"Vâng, đây là hàng mẫu. Quý khách có thể dùng thử ạ."
Chị nhân viên mau mắn mang hàng mẫu đến.
Nhìn sơ qua, tôi đã cảm thấy ấn tượng.
Về cơ bản, nhà tôi không giàu có gì. Đừng nói đến việc chạy theo thịnh hành, ngay cả iphone ra sao tôi cũng không biết. Điện thoại tôi đang dùng là hàng nội quốc tương đối đại trà.
Dẫu sao thì trước đó tôi cũng là một đứa con không đáp ứng được nguyện vọng của bố mẹ, họ không đầu tư cho tôi cũng dễ hiểu thôi. Thêm nữa, tôi đã ở dị giới khoảng 3 năm. Đối với tôi, ma thuật vẫn tiện dụng hơn công nghệ vạn phần. Vậy nên, tôi không tìm thấy lợi ích từ việc sử dụng điện thoại.
Tuy nhiên, nếu có thể chụp ảnh và lưu trữ lại kỷ niệm của mọi người bằng công nghệ chụp ảnh chất lượng cao như thế này... tôi nghĩ nó cũng không tệ.
"Thứ này tuyệt vời nhỉ. Rất xứng đáng để chủ nhân sử dụng."
Ngón tay trắng nõn nà mảnh mai của Saphir không ngừng chuyển động trên màn hình. Tôi thì không nói, ngay cả chị nhân viên cũng tròn mắt không hiểu được Saphir đang thao tác gì. Rõ ràng, chỉ một chạm, Saphir đã nắm vững toàn bộ cơ cấu. Nhân tiện, Quazrt nãy giờ vẫn ở bên cạnh tôi... từ lúc nào đã ngủ trong tư thế đứng.
"Tiện thể, bên chúng tôi cũng có rất nhiều sản phẩm mới vừa được nhập về. Quý khách có muốn sử dụng thử qua không ạ."
Chứng kiến thao tác tuyệt diệu của Saphir, chị nhân viên dường như đã nảy sinh lòng hiếu kỳ.
"Hừm... quả nhiên phù hợp nhất vẫn là iphone dòng mới nhất."
Như một điều hiển nhiên, bất kế là dòng điện thoại nào, Saphir đều có thể sử dụng nhuần nhuyễn.
"Aoi, đừng quên mục đích hôm nay của chúng ta."
Ở trước mặt người khác, tôi sẽ gọi tên đã đăng ký trên thẻ căn cước của mọi người. Mục tiêu của tôi ngày hôm nay là mua điện thoại cho các khuyến tộc. Đối với những khuyến tộc đến từ dị giới của tôi, quả nhiên mọi người vô cùng có hứng thú với công nghệ. Tôi đoán sẽ rất thú vị nếu để Ruby thử chơi game.
"Vâng, thưa chủ nhân. Tuy nhiên, chúng em muốn chủ nhân sử dụng dòng chất lượng nhất ạ."
Trong những chuyện như vậy, khuyến tộc của tôi sẽ không nhượng bộ. Vâng, đã đến lúc nên nói lời từ biệt với chiếc điện thoại đã theo tôi từ thời sơ trung rồi nhỉ.
"Vậy hãy làm theo ý của em, Aoi."
"Cảm ơn chủ nhân ạ."
Saphir cúi đầu kính cẩn và quay sang chị nhân viên vẫn luôn ngây ngơ quan sát chúng tôi.
"Tôi muốn có một trăm mười bảy chiếc như thế này. Màu sắc không quan trọng."
Vì đã giao cho Saphir nên tôi sẽ không ý kiến gì nữa.
"M-Một trăm... Dạ thưa, không được đâu ạ quý khách. H-Hiện tại, mỗi người chỉ có thể mua một thôi ạ."
Đúng vậy nhỉ... dẫu sao đây cũng là dòng mới nhất mà. Tuy nhiên, sau khi Saphir nói nhỏ vào tai chị nhân viên...
"Thế thì... được ạ. Đương nhiên sẽ cần rất nhiều thời gian."
"Không thành vấn đề. Hiện tại, chúng tôi có thể lấy ba chiếc?"
"Vâng ạ, tôi sẽ ngay lập tức chuẩn bị."
Chuyến về, Quazrt ngồi ở vị trí lái. Thoạt nhìn, Quazrt đang ngủ ngon giấc trên ghế lái. Thế nhưng, vô lăng vẫn đang được điều khiển. Theo đúng nghĩa đen, hiện tại Quazrt đã nhập hồn vào xe. Dù cho không trực tiếp điều khiển thì xe vẫn chạy bình thường.
Bên ngoài cửa sổ xe, bầu trời đã bắt đầu ngả sang màu vàng cam. Trong lúc tôi ngắm nhìn cánh sắc trên đường như vậy, Saphir ngồi cạnh bên không ngừng triển khai thuật thức. Dường như, Saphir đang định cải tiến iphone bằng ma thuật.
"Chủ nhân, không có thứ gọi là sóng vẫn có thể liên lạc được, em đã thử cài đặt thuật thức như vậy vào ạ."
Vâng, hóa ra là vậy. Saphir đã tính đến khả năng liên lạc trong hầm ngục rồi nhỉ. Tôi đã thử mang điện thoại vào hầm ngục, và quả nhiên là bên trong không tồn tại sóng. Trên thực tế vẫn có rất nhiều biện pháp liên lạc. Chẳng hạn như triệu hồi quạ bóng đêm hoặc lập ra một đội chuyên liên lạc. Nhưng nếu có thể liên lạc với bên ngoài chỉ bằng một chiếc điện thoại... Vâng, quả nhiên vế sau sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
"...Còn nữa ạ... thật ra... em muốn tạo một kênh Mydan để live về chinh phục hầm ngục ạ."
Mydan?
"Mydan là một nền tảng chia sẽ video trực tuyến về công lực hầm ngục của thế giới này ạ. Chỉ những người giải được thuật thức ma pháp kết giới mới có thể truy cập."
...t-tôi hoàn toàn không biết. Chỉ một đêm sau khi mua laptop, Saphir đã trở thành người hiện đại rồi sao......
"Chủ nhân có rất nhiều việc, vậy nên mong chủ nhân đừng bận tâm ạ. Việc thu thập thông tin, xin chủ nhân hãy giao cho Saphir em đây ạ."
"Vâng... ta sẽ trông cậy vào em, Saphir."
Quyết định rồi... Vâng! Để không trở thành người tối cổ, trong đêm nay tôi sẽ điều tra về Mydan.