Ma Cà Rồng Trở Về Thế Giới Hiện Đại

Sáng chủ nhật, Reiko đến nhà. Tôi đứng từ xa quan sát Julia và Reiko vui đùa với nhau trong sân vườn. Khi đã khám phá toàn bộ sân vườn, cả hai kéo nhau vào tề thự. Lúc này đã là buổi trưa, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn từ một người.

(Nhắc mới nhớ...)

Tuần đầu tiên kể từ sau khi trở về từ dị giới của tôi đã xảy ra quá nhiều sự kiện. Vâng, có thể nói là tôi đã gần như quên mất bản thân có lịch hẹn trong ngày cuối tuần.

[DrySense Moritsu: Xin lỗi vì đã làm phiền cháu vào ngày nghỉ cuối tuần thế này. Trưa nay chúng ta sẽ có một buổi hẹn để trình bày về công việc sắp tới. Đây là địa chỉ...]

[DrySense Moritsu: Xin lỗi cháu vì phải đến tận ngày hôm nay mới có thể quyết định được địa điểm gặp mặt.]

[Remia: Vâng, tôi sẽ đến đúng giờ.]

Không thể tiếp tục ngắm nhìn Julia và Reiko trong ngày nghỉ là một điều tương đối đáng tiếc. Dẫu vậy, tôi cũng đã hứa với người ta rồi. Không thể thất hứa được.

Trở về phòng, tôi nhờ hầu gái tìm cho mình một bộ trang phục phù hợp để ra ngoài hẹn gặp người khác trong ngày nghỉ.

Hiện tại, tủ quần áo của tôi có rất nhiều trang phục. Không chỉ trang phục đến từ dị giới, còn có trang phục của thế giới hiện đại. Gần đây, những hầu gái của tôi đã bắt đầu bước ra bên ngoài và làm quen với thế giới này.

Tuy vậy, những gì họ thực hiện đều là vì tôi. Chẳng hạn như hiện trạng của tủ quần áo lúc này. Hồi còn ở dị giới, hầu gái của tôi cũng thường xuyên mua vải từ ma tộc, may quần áo cho tôi. Cảm tưởng chưa từng mặc một bộ trang phục quá hai lần của tôi có khi hoàn toàn không hẳn là do tưởng tượng.

"Chủ nhân, sau đây chủ nhân dự định đi đâu ạ?"

Ruby vẫn luôn túc trực bên cạnh, nghiêm nghị hỏi.

"Ta có hẹn gặp người của công ty người mẫu."

"Người mẫu ạ?" Ruby nghiêng đâu.

Vâng, đúng là như vậy nhỉ. Ruby vẫn chưa hiểu được người mẫu mang ý nghĩa gì. Vì bố mẹ và Julia đã chuyển đến tề thự. Vậy nên, hiện tại ngôn ngữ chung của chúng tôi là tiếng nhật. Mặc dù, hầu gái của tôi tiếp thu ngôn ngữ này rất nhanh. Tuy vậy, vẫn có rất nhiều từ ngữ mọi người không hiểu được ý nghĩa.

Sau khi tôi giải thích bằng những ngôn từ đơn giản và dễ hiểu nhất, Ruby gật gù.

"Xem ra con người này rất có mắt nhìn đấy ạ. Chủ nhân, em có thể đồng hành cùng chủ nhân không ạ."

"Tất nhiên rồi."


Ngay từ đầu tôi đã không định đi một mình. Dẫu sao, người mẫu cũng là một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ đối với tôi. Có Ruby đi cùng, tôi sẽ cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.

Trang phục đã hoàn hảo. Túi sách cũng đã hoàn hảo. Tôi nhận ra Ruby đi bên cạnh mình đang khoác trên cơ thể mảnh mai bộ trang phục hầu gái thường nhật.

"Ruby, em không định thay trang phục sao?"

"Vâng ạ. Em là hầu gái của chủ nhân. Dù cho là đi đến đâu đi nữa. Đây cũng chính là ma phục của em ạ."

Ma phục là cách nói nhằm tôn vinh bộ trang phục đã được chủ nhân ban tặng trong ngôn ngữ của ma tộc. Đối với nhân tộc, họ sẽ gọi là thánh phục nhỉ.

"Vậy à. Nếu Ruby đã quyết tâm..."

Có lẽ sẽ hơi gây chú ý một chút. Tuy vậy, tôi vẫn lựa chọn tôn trọng niềm tin của khuyến tộc. Đặc biệt là Ruby, em ấy là khuyến tộc đầu tiên của tôi. Niềm tin và lòng trung thành Ruby dành cho tôi là tuyệt đối. Đương nhiên, làm sao tôi có thể không cảm thấy hạnh phúc.

Tại gara, xe đã được chuẩn bị. Hôm nay, hầu gái lái xe vẫn là Quazrt. Saphir hiện tại đang rất bận rộn. Mặc dù Ruby là người nắm giữ vị trí chỉ huy. Vậy nhưng, Saphir lại là đầu não trong chiến dịch chinh phục hầm ngục lần này. Thêm nữa, Saphir trông cũng có vẻ rất vui khi được đứng ở cương vị bận rộn ấy. Cho nên, dự định của tôi sẽ là quan sát mọi người, không đưa ý kiến cá nhân vào.

Chiếc xe hôm nay sẽ đưa chúng tôi đi... Vâng, đêm qua tôi đã vô tình nhìn thấy dáng vẻ của nó qua quảng cáo. Hình như là trên 800 Vạn nhỉ? Mạo hiểm giả, có rất nhiều người nổi tiếng và kiếm được nhiều tiền. Có lẽ vì vậy mà những quảng cáo chạy trên Mydan đa phần đều là hướng đến giới thượng lưu.

Vâng, liệu kinh phí của chúng tôi vẫn ổn chứ? Xem chừng, tôi nên sớm đưa ra quyết định thôi. Mở một cửa tiệm chuyên bán đá quý và trang sức. Những loại đá quý và trang sức đến từ dị giới.

Vì biết được rằng, thế giới này tồn tại Returner. Chính vì thế, tôi đã dời dự định mở cửa tiệm lại. Chắc hẳn trong số Returner sẽ có những người sở hữu kỹ năng hoặc tương tự. Bị những người này tìm thấy, không chừng sẽ rất phiền phức.

Tuy nhiên, có lẽ tôi không thể nói như vậy được nữa rồi. Chúng tôi hoàn toàn có thể sống tự cung tự cấp. Tài nguyên đến từ hầm ngục là vô hạn mà. Chỉ là, nếu muốn mua sắm ở thế giới hiện đại này thì tuyệt nhiên phải có tiền.

Mặc dù sẽ rất phiền phức. Tuy vậy, nếu tôi nghiêm túc sử dụng thuật thức kết giới. Ngoại trừ những người sở hữu chiến lực cao hơn tôi, sẽ không một ai có khả năng thẩm định những trang sức và đá quý kia.

"Mời chủ nhân lên xe ạ."

Ruby mở cửa, tôi đặt tay mình lên bàn tay chìa ra của Ruby và để em ấy hộ tống bản thân lên xe.

Ghế ngồi vô cùng thoải mái. Quả đúng là tiền nào của nấy. Quazrt ngồi ở ghế lái. Ruby ngồi cạnh tôi. Cảnh vật bên ngoài bắt đầu chuyển động. Cổng chính đã được lấp hệ thống tự động đóng mở. Dĩ nhiên, ở cổng vẫn sẽ có những hầu gái giữ nhiệm vụ cảnh vệ. Sau khi được những hầu gái ở cổng cúi đầu kính cẩn tiễn đưa nồng nhiệt, xe của chúng tôi bắt đầu lăn bánh trên đường lớn.



Tòa nhà của công ty thời trang DrySense gần hơn tôi lầm tưởng. Đỗ xe ở bên cạnh tòa nhà, tôi cùng Ruby và Quazrt bước vào bên trong. Như một điều hiển nhiên, tất cả con người có mặt ở sảnh đều hướng mắt về phía chúng tôi.


Đã quá quen với việc bị chú ý, tôi bình thản tiến bước. Đúng lúc này, ông chú Moritsu xuất hiện, gấp rút chạy đến.

"Thật tốt vì Higusa đã đến. Tôi sẽ dẫn đường... hai người này là?"

Ông chú Moritsu mặt mày hốc hác đến đây mới nhận ra ở phía sau tôi còn có hai hầu gái.

"Họ là hầu gái của tôi. Liệu có ổn không khi tôi để họ đi cùng mình?"

Gãi gãi đầu, ông chú Moritsu ngẫm nghĩ. Từ phía sau, một giọng nói vang đến.

"Moritsu, cậu vẫn chưa đưa được người mẫu đến sao!"

"X-Xin lỗi, giám đốc Nishino. Tôi sẽ đưa họ đến ngay!" Cố gắng vặn giọng trả lời cấp trên, ông chú Moritsu quay lại quan sát chúng tôi "Không có vấn đề gì cả. Tạm thời hãy vào trong nói chuyện nhé."

Vậy là, ba người chúng tôi được ông chú Moritsu đưa đến trước một căn phòng. Cửa đã được mở sẵn, đợi ông chú Moritsu ra hiệu, chúng tôi bước vào.

Ngay khoảnh khắc ấy...

"Không thể tin được! Moritsu. Cậu thật sự đã tìm về được cho chúng ta những người mẫu cực kì tuyệt vời!"

...tạo ấn tượng rất lớn với tôi chính là người phụ nữ vừa hét lên vừa không ngừng rung lắc ông chú Moritsu ốm yếu.

Nhận thấy ánh mắt khó xử của tôi, người phụ nữ chóng vánh chỉnh lại tư thế.

"Xin lỗi nhé. Tôi là Nishino Haruka. Giám đốc của công ty người mẫu DrySense. Rất hân hạnh được gặp em, Higusa Remia."

Tôi bắt lấy bàn tay chìa ra từ giám đốc Nishino.

"Vâng, tôi là Higusa Remia. Rất hân hạnh được làm quen."

"Hai vị này là?"

"Họ là hầu gái của tôi. Xin thứ lỗi vì đã dẫn theo nhiều người như vậy."


Giám đốc Nishino lắc đầu.

"Không không... thật ra... nói sao nhỉ?" Giám đốc Nishino nhìn sang ông chú Moritsu rồi lại nhìn vào tôi "...hiện tại, công ty của chúng tôi đang thiếu người mẫu nghiêm trọng. Đã thế bên đối tác còn đưa ra dự án mới..."

Trước hết chúng tôi đã cùng nhau ngồi vào bàn. Thuận theo tự nhiên, vị trí của Ruby và Quazrt là ở phía sau tôi. Hai em ấy nhất mực đứng túc trục ở đó, dẫu cho giám đốc Nishino có mời ngồi. Không còn lựa chọn nào khác, tôi đành phải bảo hai em ấy hãy ngồi xuống cạnh mình.

Giám đốc Nishino bắt đầu giải thích.

"Dự án mới của bên đối tác là biến đồng phục học sinh thành trang phục thời trang. Ý tưởng này không tồi. Nhưng tôi không nghĩ nó sẽ trở thành xu hướng. Vấn đề là, họ muốn hợp tác với bên DrySense."

Thở dài ảo não, giám đốc Nishino nói tiếp.

"Nói một cách đơn giản, nếu trang phục mới không bán chạy. Công ty chúng tôi sẽ gặp rắc rối. Đâm ra, có rất nhiều người mẫu nhân dịp này đã nhảy sang công ty khác. Bộ phận tuyển mộ cũng thể hiện rõ sự chán nán. Cậu Moritsu này xuất hiện ở đây... mà thôi, tạm thời không nói đến cậu này."

Nhìn qua Ruby và Quazrt, giám đốc Nishino hướng ánh mắt nghiêm túc vào tôi.

"Biết rằng điều này đường đột và thất lễ... nhưng chỉ có Higusa Remia, chỉ có em mới giúp được công ty của chúng tôi trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này thôi. Nếu là em trong bộ trang phục mới này, tuyệt đối tuyệt đối sẽ trở thành xu hướng. Là người có kinh nghiệm trong nghề tương đối lão luyện, tôi có thể khẳng định như vậy!"

Giám đốc Nishino quả quyết tuyên bố.

"Còn nữa... liệu Higusa có thể để hai hầu gái của em tham gia vào buổi chụp ảnh sắp tới không? Một mình em đã là quá đủ rồi. Tuy nhiên..."

Ra là như vậy. Đại thể, tôi đã hiểu được tình hình họ đang phải đối mặt rồi. Tôi không nghĩ bản thân sẽ giúp được nhiều cho họ. Dẫu thế, sau nhìn qua hình ảnh trang phục mới được bày ở trên bàn, tôi đã bắt đầu nảy sinh hứng thú.

"Akane, Hakua, hai em cảm thấy thế nào?"

"Như vậy... tức là được chụp ảnh với chủ nhân. Em rất sẵn lòng ạ." Ruby hăng hái đáp.

"Mệnh lệnh của chủ nhân là tuyệt đối ạ." Dường như đã úp mặt lên bàn ngủ, Quazrt bật dậy đáp.

"Hai người họ đã đồng ý. Về công việc lần này..."

Giám đốc Nishino nở nụ cười rạng rỡ.

Ông chú Moritsu ngồi bên cạnh lấy khăn tay từ trong túi áo ra lau nước mắt.

"Đương nhiên chúng tôi sẽ trả một cái giá xứng đáng."

"Không ý tôi không phải như vậy."

"À, là về công việc người mẫu nhỉ. Nói thực tâm, bên tôi muốn hợp tác lâu dài với em, Higusa. Tuy vậy, nó còn phụ thuộc vào mong muốn của em nữa..."


Kỳ thực, tôi đang quan tâm đến vấn đề này. Lúc chiêu mộ, ông chú Moritsu liên tục nhắc đến dự án mới. Tôi muốn biết, công việc của tôi là có kỳ hạn trong một dự án hay ký kết hợp đồng lâu dài.

Giả sử, tiếp tục hay không phụ thuộc vào quyết định của tôi, vậy thì... tạm thời, tôi muốn trải nghiệm thử công việc. Cũng không có lý do gì phải hấp tấp đưa ra quyết định ngay bây giờ.

"Tạm thời, tôi muốn trải nghiệm thử công việc lần này. Sau đó mới đưa ra quyết định."

"Đúng vậy nhỉ. Trước hết, Higusa có thể thử qua công việc lần này."

Phân phát thời gian biểu, giám đốc Nishino bắt đầu giải thích về dự án.

"Dự án thời trang học sinh này sẽ kéo dài từ mùa thu năm nay cho đến mùa xuân năm sau. Tổng cộng sẽ có ba lần chụp ảnh chính thức. Tạp chí đầu tiên sẽ được lên kệ vào giữa tháng chín. Trong tuần sau, sẽ có một vài buổi chụp thử. Tuần tiếp nữa, sẽ là buổi chụp chính thức. Các em hãy yên tâm nhé, công việc không khó lắm đâu."

Vì lần này là nhắm đến đối tượng học sinh. Thế nên, sẽ không đòi hỏi quá nhiều về tính chuyên nghiệp. Mặt khác, bởi vì tôi hoàn toàn phù hợp với hình mẫu của họ. Không có kinh nghiệm cũng không thành vấn đề. Bên DrySense sẽ hỗ trợ hết mình.

Nghe được như vậy, tôi cảm thấy rất an tâm. Trước khi kết thúc, giám đốc Nishino đưa cho tôi lịch hẹn tiếp theo. Lần tới sẽ là buổi chụp thử. Giám đốc Nishino còn nói, tôi không cần phải căng thẳng. Có mặt ở đó đúng giờ là được.

Trên đường trở về tề thự, có một điều vẫn thắc mắc, nên tôi đã thử hỏi Ruby đang tựa đầu vào vai mình.

"Ruby, lúc chụp ảnh em sẽ phải thay đổi trang phục đấy."

"Không còn lựa chọn nào khác ạ. Em không thể bỏ qua vinh dự được chụp ảnh cùng chủ nhân ạ."

Trông thấy em ấy quả quyết như vậy, tôi chỉ có thể đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc đỏ bồng bềnh.

☆☆☆

"Moritsu! Chúng ta đã nhặt được báu vật rồi!"

"Vâng..."

"Tuyệt đối phải khiến cô bé ấy có hứng thú với công việc người mẫu này. Cậu đã hiểu chưa hả!"

"Tất nhiên rồi ạ. Tôi sẽ cố gắng hết mình. Đây là cơ hội cuối cùng của tôi mà..."

"Cậu biết thế thì tốt. Nói luôn, nếu cậu giữ chân được Higusa Remia. Chức trưởng phòng chỉ là chuyện nhỏ thôi. Cậu có hiểu được ý nghĩa và tầm quan trọng của cô bé ấy không?"

"Vâng! Tôi sẽ cố gắng hết toàn bộ công suất ạ!!"

"Trả lời tốt lắm! Nào hãy cùng sắp xếp và chuẩn bị cho buổi chụp thử sắp tới!!"

"Vâng!!!!!!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận