Ma Cà Rồng Trở Về Thế Giới Hiện Đại

Trong lúc có rất nhiều ánh mắt đang quan sát chúng tôi, robot phục vụ đã mang thức uống đến. Dường như chẳng màng đến điều đó, Liselotte và Hera chống tay lên bàn kim loại, nhìn chăm chăm vào tấm bản đồ hầm ngục chị nhân viên cung cấp.

Hiện tại chúng tôi đang dừng chân tại khu nhà ăn của Guild. Có vẻ như, Liselotte và Hera đã không thể dự liệu trước được rằng lại dễ dàng lấy được thông tin hầm ngục như này.

"Chúng ta nên làm thế nào đây chị Hera? Đi thử đến hầm ngục gần đây nhất chứ♪"

Bằng một cách nào đó, Liselotte trông rất hào hứng khi nhắc đến hầm ngục. Vừa quan sát hai người kia, tôi vừa nhấc cốc, nhấp một ngụm thức uống bản thân đã gọi. Tuyệt, thứ này khá ngon đấy! Nếu tôi nhớ không nhầm thì nó được gọi .

"Cũng được. Chị sẽ sử dụng quạ bóng đêm gửi bản đồ này đến ngài Ruby. Sau đó, chúng ta sẽ đến trực tiếp hầm ngục thu thập thông tin."

Hera vẫn giữ nguyên biểu cảm nghiêm túc. Vờ như đang uống nước, tôi lén lút quan sát đôi mắt hơi rũ xuống, hai hàng lông mi dài và nét mặt thanh tú của Hera.

"U ô!!!"

Đúng lúc này, bị ai đó vỗ lên vai, tôi giật bắn mình.

"Xin lỗi cậu... tôi đã không ngăn được Sword bày trò chọc phá."

Quay lưng lại, đập vào mắt tôi là tên Sword đang ôm bụng cười. Trễ vài giây, Divina chạy đến, cúi đầu tạ lỗi.

"Chậc... cậu hãy nhớ đấy."

Tôi lườm tên Sword. Hắn cười đầy ẩn ý, tiến đến choàng tay qua vai tôi. Thật đáng ghét, tôi không nhớ là mình thân thiết với tên này.

"Cậu siêu thật đấy. Chưa gì đã tìm được tổ đội rồi sao. Lại còn là hai người, một người xinh đẹp, một người dễ thương nữa chứ."

"...đi chỗ khác chơi đi! Giờ tôi đang rất bận."

"Lạnh nhạt thế~"

Tên này! Tôi cảm thấy ớn lạnh tột cùng khi bị hắn thổi hơi vào tai.

"Nà, có phải tổ đội của cậu sắp đi hầm ngục không?" Tên Sword nhìn qua Hera và Liselotte. Hai người này, hình như đang chép lại bản đồ thì phải. Bản đồ chỉ phát miễn phí một lần, đánh mất rồi sẽ phải trả tiền mua bản mới.

"Giả sử là như vậy thì sao?"

Lờ đi tên Sword, tôi nhìn ra Divina đang khó xử túc trực ở phía sau.

"...thực ra thì... bọn tôi cũng đang định vào hầm ngục..."

Divina trả lời ấp úng. Ngày hôm đó, khi biết chuyện thế giới này cũng tồn tại hầm ngục, tôi đã khá bực tức. Thái độ mà tôi thể hiện lúc ấy, có lẽ đã tạo ra một bức tường khiến Divina cảm thấy khó xử.

"Xin lỗi, nhưng tôi không có quyền quyết định đâu. Tôi chỉ đi theo hai người kia thôi."

Đánh mắt về phía Liselotte và Hera, tôi ra hiệu cho Divina hiểu rằng, hai người kia mới là chủ chốt trong nhóm này. Còn tôi chỉ là đính kèm. Kỳ thực, giả sử tôi không có ở đây, hai người kia cũng sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao thôi.

"Chị Hera ơi. Sao chúng ta không chụp bản đồ rồi gửi qua Line luôn?"

"......................"

Liselotte bất chợt lên tiếng. Bàn tay thanh mảnh đang lướt trên trang giấy của Hera dừng lại.

...trên thực tế, tôi cũng không hiểu tại sao Hera lại chọn chép tay bản đồ.


Tên Sword tự khi nào đã ngồi xuống cạnh tôi, quan sát dáng vẻ dần trở nên bối rối của Hera.

"Divina cũng ngồi đi. Không phiền chứ Liselotte, hai người này là người quen của tôi."

"Cậu thích làm gì thì làm."

Liselotte chẳng buồn nhìn tôi. Cô đưa tay vào túi và lôi ra chiếc iphone trông vô cùng áp bức. Tôi thầm nghĩ, không biết phải đi làm thêm bao nhiêu tháng mới có thể mua được chiếc iphone dòng mới như vậy.

"Xin thất lễ..." Divina đặt hông xuống ghế bên cạnh tôi.

"Hai người có uống gì không?"

Sword lắc đầu. Hắn vẫn quan sát dáng vẻ của Liselotte khi cô dùng iphone chụp bản đồ.

"...chúng tôi có thể đi cùng cậu được không?"

Divina nói bằng giọng thì thầm.

"...được rồi. Chút nữa, tôi sẽ thử hỏi Liselotte."

Thái độ của Divina rất nghiêm túc. Nếu tôi nhớ không sai, nghề nghiệp của Divina là Chiêm Sư.

"Cảm ơn cậu."

"Không... mà này, có phải là liên quan đến năng lực của Divina không?"

"...vâng. Tôi chưa thể nói được."

Nói đi! Mà thôi, tôi biết thừa mà. Những người có thể nhìn thấy được tương lai, thường rất hay câu nệ. Ở dị giới, trong số đồng đội của tôi cũng có một tên như vậy.

"Gửi hoàn tất. Ngài Ruby cũng đã trả lời tin nhắn rồi. Chị Hera, chị mau quay về đi. Không phải chúng ta sẽ đi thử hầm ngục gần đây sao?"

Hera vẫn chưa vượt qua cú sốc, ngây ngơ nhìn Liselotte. Dáng vẻ nghiêm túc đã tan biến đâu mất hút. Giờ đây, Hera đã hoàn toàn quay lại ấn tượng ban đầu.

"...ừm... Liselotte quyết định đi."

"Mồ... chị lại như vậy nữa rồi!"

Liselotte khoan tay thở dài chán nản.

Nhân lúc này, tôi gọi với đến.

"Liselotte, hai người này muốn đi cùng với chúng ta đến hầm ngục, cô thấy thế nào?"

"Hả? Sao chẳng được."

Liselotte dường như chẳng quan tâm đến Sword và Divina. Nói đúng hơn, trong mắt Liselotte... con người chỉ đơn thuần là phụ kiện kèm theo.

"Cô thật sự để chúng tôi đi cùng sao...?" Divina nói.

"Hừm... nếu là đàn ông thì tôi đã đuổi cổ rồi."


Không hiểu sao, Liselotte lại lườm tôi...

(Con nhỏ này!)

"Liselotte, đừng quên vẫn còn một gã đàn ông ở đây đấy nhé."

Khá cay cú nên tôi cố tìm cách phản bác.

"Hừ! Vậy ra đây là kẻ ngu ngốc đã gây sự với chủ nhân sao... quả đúng là ngu ngốc."

HẢ!

"Cô-"

Sword đột nhiên đứng bật dậy.

"Không lẽ cô bé nhìn ra sao!"

"Hứm! Đừng gọi tôi bằng cách đó... mà thôi, với thuật thức che mắt rẻ tiền như vậy, đừng nghĩ có thể qua mắt được Liselotte này."

Liselotte khoanh tay, ưỡn ngực đầy tự mãn. Cách nói của cô khiến tôi cảm thấy khá tò mò. Kể cả thái độ bất chợt của tên Sword nữa. Vậy nên, tôi sẽ tạm thời gác qua cảm giác cay cú. Im lặng quan sát tình hình.

"Hầy... cái này là hàng tốt nhất của Guild đấy."

Sword lôi từ trong cổ áo ra một sợi dây chuyền, bất thình lình cả người hắn ta tỏa ra hào quang. Tôi vội đưa tay che mắt. Khi cảm thấy không còn chói mắt nữa, tôi hạ bàn tay xuống. Ở đó đã không còn bóng dáng của tên Sword...

"...không ngờ lại có thể bại lộ được meo~"

"Hứm... như vậy không phải trông đáng yêu hơn sao."

(...ôi ôi... không đùa đó chứ!)

"Divina... tôi cần sự giải thích."

"......à ừm... nói một cách đơn giản, đây mới chính là hình dáng thật sự của Sword... À không, phải gọi là Snow nhỉ..."



[Không hiểu sao, nhưng ở thế giới đó, tôi cũng bị hóa thành con gái...]

Tôi nhớ lại hôm ấy Sword quả thật đã nói như vậy. Những kẻ hồi hương từ dị giới, tức Returner đều mang trong mình sức mạnh đặc biệt. Và nguồn gốc của sức mạnh đó, chính là đến từ dị giới – nơi đã triệu hồi kẻ đó. Lẽ ra, ở thời điểm nghe Sword... không, nghe Snow bộc bạch vậy, tôi đã phải nhận ra rồi.

"Buhahahaha!"

"Đừng có cười như vậy chứ meo! Con chừng tôi đấm vào đầu cậu bây giờ meo!!"

Tôi quan sát Snow từ đầu đến chân. Mái tóc trắng như tuyết, trên mái tóc mọc ra đôi tai nhọn giật giật theo biểu cảm. Trang phục cũng đã hóa thành đồng phục nữ sinh. Thêm nữa, còn có một chiếc đuôi trắng quấn quanh đùi.

Liên tưởng đến tên Sword trong đầu và nhìn vào dáng vẻ đáng yêu của Snow hiện tại...


"Hahahahahaha..."

"Coi chừng đấy meo. Tôi sẽ cắn đầu cậu meo!"

Cười đến mệt luôn.

"...haa... haa... mà cái hậu ngữ meo meo đó là sao chứ. Đừng chọc tôi cười nữa. Hahahaha!"

"Biết làm sao được meo. Mỗi lần ở trong hình dạng này, là tôi lại bị như vậy meo."

Bản năng à... thôi đi, tôi không thể cười được nữa đâu!

"...hầy... cười mệt quá. Thôi, mau đi lấy xe đi. Đợi lâu, con nhỏ Liselotte đó sẽ lại càu nhàu cho coi."

"Gừ! Tại cậu đấy meo."

Tôi đang cùng Snow đến bãi đổ xe. Còn Divina, Liselotte và Hera hiện đang đợi ở trước cổng tòa nhà Guild.

Để ý thấy ánh mắt của những người xung quanh, tôi hỏi như thì thầm.

"Nà, bộ dạng này không sao chứ?"

"... ừm, ở đây thì cũng có nhiều người biết đến tôi rồi meo. Còn bên ngoài, đa phần người ta đều nghĩ là hóa trang meo. Trên hết, tôi chỉ có thể chiến đấu toàn lực trong hình dạng này meo."

Snow nhìn vào bàn tay của mình. Thì ra là như vậy. Mặc dù chưa từng sử dụng thuật thức ngụy trang. Song, theo tôi đoán, sẽ rất khó kiểm soát di chuyển và ước lượng khoảng cách nếu ở trong hình dạng kia.

"...thêm nữa là đã bị Liselotte ghim rồi meo. Cậu có cảm nhận được ánh mắt cảnh báo của Liselotte lúc đầu không meo."

...Xin lỗi, tôi đã không chú ý. Nhưng như vậy nghĩa là, ngay từ đầu Liselotte đã nhận ra rồi sao. Mà rõ ràng, Liselotte kiểm soát ma lực rất tốt. Từ khi đặt chân vào Guild, ngay cả một chút ma lực rò rỉ tôi cũng không cảm nhận được từ cô.

"...coi bộ cậu đã không nhận ra rồi meo."

"...lúc đó tôi đang nói chuyện với Divina mà."

Nghe tôi biện hộ, Snow thở dài.

"À, hình như tôi vẫn chưa giới thiệu tên thật với cậu meo."

Nhắc mới nhớ, chỉ có Divina và Snow là biết tên thật của tôi.

"Tên thật của tôi là Kenichi Tsutomu meo. Được viết bằng hán tự Kiếm Nhất Kiếm ấy meo."

"Ồ, thế nên biệt danh của cậu mới là Sword à."

"Đúng vậy meo. Còn tên Snow này là tên dũng sĩ kia đã đặt cho tôi ở dị giới meo. Mà màn giới thiệu đến đây là kết thúc meo. Nếu cậu muốn biết tên thật của Divina thì hãy tự đi hỏi cô ấy đi meo."

"Ừ. Mà sao tự nhiên cậu lại nói cho tôi biết tên thật?"

Snow hướng đôi mắt xếch xanh ngọc về phía chiếc xe của bản thân đang đỗ ở trong góc.

"Là vì Divina muốn tham gia vào tổ đội của cậu đấy meo. Đối với tôi, biết tên thật của nhau là bước cơ bản nhất để xây dựng mối quan hệ đồng đội meo."

Hả?

"Khoan đã! Tức là sao?"

"Divina nói rằng, đã thấy được một tương lai rất kỳ lạ meo. Nếu theo cậu, chí ít chúng tôi sẽ xác nhận được điều đó meo."

Cho nên biểu cảm của Divina mới thần bí như thế sao...

Dẫu không hiểu lắm, nhưng có thêm đồng đội cũng tốt. Ít nhất, tôi sẽ không phải đi một mình với hai người kia. Hera thì không nói làm gì. Liselotte thì...


Snow mở cửa xe, ngồi vào ghế lái.

"Kurahashi, cậu ngồi ở đâu meo?"

"Tôi ngồi ở ghế lái phụ. Nếu tôi ngồi gần Liselotte, không biết cô ta sẽ lại nói gì."

"A ha ha... đúng vậy nhỉ meo."



Divina trưng ra bộ mặt như trách móc tôi. Nhưng làm ơn hãy thông cảm cho tôi đi. Đúng như tôi nghĩ, Liselotte đã ngồi vào vị trí chính giữa của hàng ghế sau. Nếu tôi ngồi ở đó, chắc chắn sẽ bị càu nhàu.

"Ở phía trước chính là hầm ngục Lair meo."
2

Sau khi xuống xe và đi bộ được khoảng 15 phút... con hẻm trước mắt chúng tôi lúc này rõ ràng đã được dựng lên một kết giới đánh lạc hướng. Người bình thường tuyệt đối sẽ không thể bước vào.

Nghe đâu, hầm ngục này chỉ xuất hiện toàn ma vật dạng thú. Tên gọi chính thức là Lair.

"Ra là vậy, những kẻ không sở hữu ma lực sẽ không thể vào trong à." Liselotte khoan tay, tỏ vẻ thích thú.

Dưới sự dẫn đường của Snow, mất khoảng thêm 5 phút, chúng tôi đã đến được cổng hầm ngục.

Ở khu vực xung quanh cổng, tôi nhận thấy có khá nhiều mạo hiểm giả tụ tập. Họ nhìn tôi bằng ánh mắt căm phẫn. Nói trước nhé, tôi chỉ là vật đính kèm trong tổ đội này thôi đấy.

"Chị Hera, vào luôn chứ♪"

Vẻ mặt tươi cười của Liselotte khiến tôi lạnh hết sóng lưng.

"Ừm, Liselotte quyết định đi."

Hera từ nãy đến giờ vẫn đang ghi chép gì đó.

"Vậy đi thôi♪"

Liselotte cao hứng dẫn đầu. Chúng tôi nối gót theo sau.

Bước vào hầm ngục, cảm nhận đầu tiên của tôi chính là... nơi đây chẳng khác gì một hang động. Giờ thì tôi đã hiểu tại sao tên chính thức của nó là Lair rồi.

"Hừm. Rất có không khí đấy."

Liselotte bình phẩm.

Nhóm chúng tôi tiếp tục di chuyển sâu vào bên trong. Con đường giống như hang động vẫn tiếp diễn. Hai bên tường và trần hang tỏa ra lân quang. Vậy nên, dù không mang theo thiết bị chiếu sáng hoặc phát động quang ma thuật, chúng tôi vẫn nhìn thấy đường đi.

Grừuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!

Bỗng chốc một con ma vật dạng sói lao đến. Snow và tôi ngay lập tức vào tư thế phòng bị. Thế nhưng, hai người chúng tôi còn chưa kịp làm gì thì con sói đã bị Liselotte xoay người đá bay vào tường.

Nhận lãnh một đòn đá quá sức chịu đựng, con sói sau khi bị va đập đã tan thành bụi sáng. Để lại một viên ma thạch bên trong cái hố sâu hoắm trên tường hang.

"Yếu ghê! Đã nhẹ tay rồi đó."

Nhẹ tay ở đâu chứ!

Tôi thì đã phần nào liệu trước được rồi. Nhưng còn Snow và Divina thì sao... đương nhiên là hai người ấy chỉ có thể lấy tay che miệng.

"Đã như thế. Tôi sẽ thử tung hết sức."

Ưỡn ngực tự mãn. Liselotte mở vươn tay vào và lôi ra...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận