Vào một ngày khác, tôi cùng Shimizu và Kujou đến thư viện học nhóm.
Bản thân tôi không học giỏi cho lắm. Được Shimizu rũ học nhóm như vậy, nhân cơ hội, tôi cũng định sẽ học thử một chút. Thế nhưng, ở đây tôi chợt nhận ra một điều kỳ lạ.
"Không lẽ, Higusa đã giải xong toàn bộ rồi sao?"
Hiện tại, chúng tôi đang cùng nhau giải tài liệu môn toán. Như tôi đã nói, tôi học không giỏi. Từ đầu, tôi đã không tìm được ý nghĩa của việc học. Học kỳ một, điểm số của tôi thấp tệ hại. Nói tóm lại, tôi hầu như không học hành gì kể từ khi lên cao trung.
Ấy vậy nhưng, không hiểu là bằng cách nào... tôi đã giải được toàn bộ tài liệu toán học chỉ trong chưa đầy 15 phút. Đừng nói đến Kujou ở bên cạnh, ngay cả tôi cũng cảm thấy bất ngờ với chính bản thân.
"Tuyệt ghê. Có thể chỉ tớ câu này được không!"
Nhìn vào câu hỏi Shimizu chỉ, tôi bắt đầu ghi ra đáp án và giải thích cho bạn ấy rằng vì sao có kết quả như vậy. Vâng, lẽ ra tôi không thể hiểu được cách giải cũng như đáp án...
"Nếu là câu đó. Shimizu có thể giải như thế này..."
"Ô, Higusa giảng dễ hiểu thật."
Được Shimizu cảm kích, tôi chỉ thấy bối rối hơn.
...tóm lại, chỉ một môn thì vẫn chưa thể rút được kết luận gì. Nghĩ vậy, tôi bèn mượn tài liệu môn lịch sử thế giới từ thủ thư. Bạn thủ thư rất tốt bụng, hình như bạn ấy cũng học cùng lớp tôi nhỉ. Bạn ấy đã chọn ra những tài liệu trong phạm vi bài kiểm tra tuần sau giúp tôi. Sau khi nói lời cảm ơn với bạn ấy, tôi trở về chỗ ngồi.
...Vâng, đi vào kết luận luôn nhé. Chỉ nhìn lướt qua thôi, tôi đã nhớ hết toàn bộ diễn biến lịch sử trong tài liệu rồi. Đến nước này, tôi không thể giả ngây được nữa. Chỉ là suy đoán thôi, nhưng tôi nghĩ, việc này có liên quan đến chỉ số trí lực của bản thân.
Điều trọng yếu nhất trong sử dụng ma thuật, chính là khả năng ghi nhớ thuật thức. Chỉ số trí lực cao sẽ giúp ta thấu hiểu và ghi nhớ thuật thức dễ dàng hơn.
Kỳ thực, tôi chưa từng thử giải bài tập toán kể từ sau khi trở thành True Vampire. Không nhận ra mặt này của chỉ số trí lực, cũng không thể trách được.
Chỉ là... nếu biết điều này sớm hơn, tôi đã có thể áp dụng trí lực của bản thân vào những việc cần vận dụng đầu óc rồi. Đọc ma đạo cổ thư chẳng hạn.
Trên đời này vẫn còn rất nhiều loại thuật thức mà ngay cả tôi cũng không thể triển khai được. Dựa vào truyền thuyết, có rất nhiều thuật thức như vậy được viết trong ma đạo cổ thư. Hầm ngục
mà tôi sở hữu, tồn tại vô vàn những cuốn ma đạo cổ thư kể trên.
Vì
là một trong những hầm ngục đầu tiên mà tôi chinh phục, vào thời điểm ấy, chỉ số trí lực của tôi còn rất thấp, không hiểu được ma đạo cổ thư viết gì nên tôi đã lờ đi và hoàn toàn quên lãng nó.
Vâng... lẽ ra, tôi nên giao
cho Saphir quản lý. Mà thôi, chuyện cũng đã rồi. Thay vì tiếc nuối quá khứ, tôi nên nghĩ cách tận dụng
từ bây giờ. Như vậy sẽ có ý nghĩa hơn.
"...Higusa, có thể chỉ tớ câu này được không?"
"Vâng, tất nhiên rồi."
Vừa cảm thấy bất ngờ vì Kujou cũng có chỗ không hiểu, tôi vừa diễn giải câu hỏi mà bạn ấy đưa qua.
"Bất ngờ ghê. Không hiểu vì sao Higusa lại đạt được thành tích kém trong học kỳ một."
Tôi nhận ra Shimizu đang nhìn mình bằng cặp mắt hiếu kỳ.
"...Vâng, mình đã cố gắng rất nhiều trong mùa hè."
Đây không phải nói dối nhé, tôi đã cố gắng rất nhiều ở dị giới.
"Ồ, ngưỡng mộ thật. Tình yêu có thể làm con người ta thay đổi thế này sao. Chả bằng tớ chỉ đi chơi suốt trong kỳ nghỉ hè."
"Nhắc đến mới thấy bực. Akari chỉ toàn đi chơi thôi. Tại sao lại có thành tích học tập khá hơn tớ chứ."
Sự thật này khiến tôi khá bất ngờ.
"Bởi vì tớ là thiên tài mà!"
Shimizu hào sảng tuyên bố.
Kujou chỉ biết thở dài đánh thược.
Với phong cách thời trang độc lưu, mặc quần thể thao bó gối dưới váy đồng phục và khoác áo khoác ngoài của đồ thể dục. Shimizu mang lại cho tôi ấn tượng là một cô gái thể thao năng động, tươi sáng. Vậy nhưng, bạn ấy không chỉ giỏi thế thao mà còn có thành tích học tập tốt... Vâng, bằng một cách nào đó, tôi có thể hiểu được cảm giác của Kujou.
"...mình đi mượn tài liệu của vật lý và khoa học nhé."
"Ủa, Higusa đã thuộc hết lịch sử thế giới rồi sao?"
"Lịch sử thế giới dễ mà. Tớ cũng nhớ luôn lúc nghe giảng. Hình như Michiru rất tệ trong khoản học thuộc nhỉ."
"Đúng vậy đó, tớ hay nhớ nhầm năm với sự kiện... hầy..."
Dựng hông khỏi vị trí, tôi bước đến quầy thủ thư.
"Xin lỗi nhé, bọn mình khá ồn ào nhỉ."
"...không không sao đâu. Giờ này cũng chỉ có nhóm Higusa."
Bạn thủ thư phẩy phẩy tay.
Vì bạn ấy đeo một cặp mắt kính tương đối to và dày, nên tôi hầu như không nhìn thấy biểu cảm của bạn ấy.
"Nhờ bạn lấy giúp mình tài liệu của môn vật lý và khoa học nhé."
"Vâng, để đó cho mình nhé."
Hồi đầu, nhận thấy tôi chật vật tìm tài liệu môn toán, bạn thủ thư đã tốt bụng chạy đến giúp đỡ tôi. Bạn ấy nói, toàn bộ sách và tài liệu ở đây đều là do bạn ấy sắp xếp. Vì vậy hãy cứ nhờ bạn ấy. Thiết nghĩ, khách sáo cũng không mang lại ý nghĩa gì, tôi đã nhờ bạn thủ thư. Kết quả, chỉ 5 phút là bạn ấy đã mang đến đầy đủ những gì tôi cần.
Lần này cũng vậy, tài liệu môn khoa học và vật lý tôi yêu cầu đã được đặt trước quầy chỉ trong thoáng chốc.
"Cảm ơn bạn Mikamoto nhé."
"Ể? Higusa nhớ được tên của mình sao..."
Dẫu đã bị mắt kính che khuất, song tôi cũng đoán được là bạn ấy đang rất bất ngờ.
Tên đầy đủ của bạn thủ thư là Mikamoto Tsukuyomi... Vâng, xin lỗi nhé, tôi đã sử dụng ma nhãn. Tuy vậy, tên của bạn ấy có nguồn gốc từ một vị thần trong thần đạo. Chỉ nhìn qua thôi, tôi đã bị ấn tưởng sâu sắc rồi. Chắc hẳn, bạn ấy phải thích đọc sách lắm.
"...vâng, đại loại là như vậy."
"M-Mình rất cảm kích!"
Bất chợt, bạn thủ thư Mikamoto nắm lấy tay tôi. Thông qua đôi bàn tay mềm mại, tôi có thể cảm nhận được nhịp đập rộn ràng của bạn ấy.
"X-Xin lỗi, mình không cố ý..."
"Vâng, không có gì đâu."
Tôi cũng phẩy phẩy tay.
Chóng vánh nhận lấy tài liệu, tôi quay về chỗ ngồi của mình.
(......không lẽ, mình lại vô thức sử dụng mi hoặc...?)