Một cảm giác cuồng bạo, mãnh liệt và cháy rực phun trào tự tận đáy linh hồn tôi. Mặc cho chưa quen thuộc với thứ cảm giác thần bí này, thế nhưng tôi vẫn thấu hiểu được điều gì đang diễn ra bên trong bản thân.
"Kelici, trông chừng Rua giúp ta."
"...vâng......."
Nghe thấy giọng của tôi, Kelici đủng đỉnh dựng người dậy. Sau khi chỉnh lại trang phục và cúi nhẹ đầu trước tôi, Kelici đi đến bên cạnh Rua. Để cảnh tượng ấy ở dưới tằm mắt, tôi mở <Cổng bóng đêm> dẫn đến <Dị không> và bước vào.
"..................................!"
Ngay khi cánh cổng hắc ám sau lưng khép lại hoàn toàn, tôi tập trung tinh thần cao độ và giải phóng toàn bộ ma lực đang bị phong ấn bên trong <Á nguyên>.
Ma lực bên trong <Á nguyên> sau khi được giải phóng không ngừng chảy vào cơ thể tôi tựa như sóng thần. Bất giác, tôi đưa hai tay lên ôm lấy chính mình.
Giác cảm toàn năng nảy sinh khi ma lực đột ngột tăng trưởng chẳng mấy chốc đã khiến cho sự hưng phấn của tôi đạt đến đỉnh điểm.
(K-Không được rồi...)
Hai chiếc răng nanh nóng rang và ngứa ngáy. Đôi cánh dơi tự ý vươn ra. Kỳ quái hơn là, không chỉ cánh tự ý mọc, mà tôi còn cảm nhận được có thứ gì đó vừa mọc ra từ lưng dưới và hai bên đầu gần thái dương.
(Nóng quá!)
Cảm giác này tuyệt nhiên không phải là đau đớn, tôi thậm chí còn cảm nhận được sự sung sướng từ cảm giác nóng rực này. Tuy vậy, nó vẫn đủ khiến tôi bỏ qua cảm giác kỵ lạ ở lưng dưới và hai bên đầu, đưa tay chạm vào mắt trái và giữa ngực.
[...................................... đây là!)
Vẫn dùng một tay ôm lấy mắt trái, tôi đưa con mắt còn lại nhìn xuống dị vật trong tay.
[Đây là gì nhỉ...)
Cố nén cảm giác hưng phấn, tôi nhìn vào mặt dây chuyền đỏ thẫm được khảm bên trong khung kim loại đen tuyền. Có vẻ như thứ này chính là nguồn gốc của nhiệt lượng mà tôi đã cảm nhận ở giữa ngực.
(Từ lúc nào mà nó ở đây... không, quan trọng hơn...)
Nghiễm nhiên là tôi chưa từng nhìn thấy mặt dây chuyền này trước đây. Dẫu vậy, không hiểu sao... tôi lại cảm nhận được một cảm giác rất hoài niệm từ sắc màu đỏ thẫm này.
(Cảm giác này... thật huyền bí...)
Sự hưng phấn do ma lực tăng trưởng đột ngột dần hạ nhiệt khi tôi ngắm nhìn mặt dây chuyền. Lúc này, khi thần trí bình tâm trở lại, tôi cuối cùng cũng nhận ra những biến đổi trên cơ thể mình.
Từ bàn tay đang cầm mặt dây chuyền, tôi có thể khẳng định bản thân không đeo găng tay, nhưng hiện tại hai cánh tay của tôi lại đang được bảo bọc trong cặp găng tay đen có kiểu dáng tinh tế và thắc nơ ở cổ tay.
Thêm nữa, di chuyển từ cánh tay lên cơ thể, tôi nhận ra trang phục trên người mình cũng đã thay đổi. Trước khi rời khỏi tề thự, tôi đã mặc trang phục phong cách học sinh nhận được từ công ty, nhưng hiện tại nó đã trở thành một chiếc váy phong cách gothic.
Chiếc váy này đi kéo với vòng cổ, tất đùi và giầy bốt da cùng tông màu đen. Vẫn chưa thể hình dung được tổng thể của bản thân, tôi sử dụng <Ma thuật sáng tạo> gọi ra một tấm gương toàn thân ở trước mặt mình, trong không gian <Dị không> tăm tối vì chỉ vừa được tạm thời tạo ra.
(.........Vâng?!)
Quả nhiên, ngay cả một ma cà rồng đã trải qua nhiều sóng gió như tôi cũng phải xây xẩm mặt mày.
"Mình nên phản ứng thế nào đây...?"
Tôi đưa tay lên xoa cặp sừng trông giống sừng cừu màu đen tuyền mọc ra từ hai bên đầu của mình, với một tâm trạng tương đối phức tạp...
"........................."
Trong lúc chăm chú nhìn vào cặp sừng được phản chiếu ở trong gương, tôi nhận ra đôi cánh... và chiếc đuôi ở phía sau...
Vâng... đôi cánh thì không nói làm gì, nhưng còn chiếc đuôi có hình dạng như mũi tên thì... tại sao?
Nhưng mà nhé, sừng và đuôi thật ra vẫn chưa là gì đâu... Không hẳn là điều này không làm tôi bất ngờ, tuy nhiên, vẫn có một hiện tượng nữa còn đáng kinh ngạc hơn. Kinh ngạc đến mức... tôi đã phải trốn tránh hiện thực bằng cách mâm mê cặp sừng của chính mình.
".......thử sử dụng nó nhỉ."
Sau một lúc suy ngẫm, tôi cuối cùng cũng đưa ra được kết luận.
Sẵn tiện <Dị không> này được tạo ra tạm thời, vẫn chưa tồn tại hiện hữu gì ngoài gương toàn thân, có rất nhiều diện tích, tôi sử dụng <Ma thuật sáng tạo> gọi ra những tiểu hành tinh.
Những tiểu hành tinh được gọi ra sở hữu nhiều sắc màu khác nhau và xoay vòng quanh tôi một cách tùy tiện.
"Hy vọng nó không như mình nghĩ.... Tà nhãn hủy diệt."
Tôi nhắm mắt phải và nhìn vào tiểu hành tinh bằng mắt trái. Trong nháy mắt tiếp theo... tiểu hành tinh bất chợt bị nuốt chửng bởi một vòng xoáy tựa như hố đen.
(...................................ra là vậy.)
Đại khái thì tôi đã hiểu rồi.
Vào thời khắc nhìn thấy vòng xoáy hắc ám nằm bên trong mắt trái của bản thân... tôi đã mơ hồ nhận ra ý nghĩa của hiện tượng này. Đồng tử tựa như hố đen nhưng đôi khi lại nảy ra tia lửa điện màu hắc tử... những đặc điểm mà tôi đã nhìn thấy từ Yuzuri, cho dù có muốn nhầm lẫn e rằng cũng rất khó.
(Đã đến lúc phải so sánh kết quả rồi.)
Higusa Remia (Immortal Vampire)
Ma lực: 99999999/99999999
Chiếc lực: 99999999
(←Chi tiết chỉ số )
Kỹ năng:
<Sáng lập> <Bất diệt> <Bất phục> <Ma thuật kiến tạo> <Ma thuật hủy diệt> <Tái thiết tồn tại> <Thống trị Ám Dạ> <Khuyến tộc hóa> <Tự hồi phục> <Mị hoặc> <Ma nhãn> <Tà nhãn hủy diệt> <Cường hóa thể chất> <Vô hiệu hóa vật lý> <Vô hiệu hóa ma pháp> <Vô hiệu hóa ánh sáng> <Chuyển hóa ma lực> <Lý giải ngôn ngữ> <Quy tắc một phần mười> <Thần lực>
Vâng, kết quả thậm chí còn nguy hiểm hơn những gì mà tôi suy đoán nữa.
Trên thực tế thì... kiến thức về kỹ năng và khái niệm về [Immortal Vampire] đã chảy vào linh hồn tôi kể từ ngay sau khi tôi [Tiến hóa tồn tại].
Thế nhưng vẫn cần thời gian để xử lý thông tin. Và việc tôi đang làm lúc này - kiểm tra bảng trạng thái - chính là phương thức hiệu quả nhất cho công việc xử lý thông tin này.
Ý tôi là... dù đã nhận ra mọi thứ ngay từ đầu, nhưng nếu không kiểm tra như thế này, tôi sẽ không thực cảm được tình hình hiện tại của bản thân.
(Tuy vậy...)
Immortal Vampire... nhỉ. Nếu chỉ cắt nghĩa theo mặt chữ, Immortal sẽ mang ý nghĩa là 'bất diệt'. Như vậy, Immortal Vampire sẽ là Ma cà rồng bất diệt. Nhưng đáng tiếc thay, ý nghĩa của tồn tại này - Immortal Vampire - không đơn giản như vậy.
Nhờ vào kiến thức chảy trực tiếp vào linh hồn, tôi hiểu rất rõ khái niệm của Ma cà rồng bất diệt.
Ma cà rồng là một tồn tại bất tử nhưng về cơ bản là không bất diệt. Ma cà rồng có thể tái sinh trong mọi trường hợp, nhưng lại không thể tồn tại nếu khái niệm bị xóa bỏ.
Tuy nhiên, Immortal Vampire thì khác. Immortal Vampire là một tồn tại bất diệt. Không chỉ về mặt thể xác mà còn về mặt khái niệm. Theo một ý nghĩa nào đó, tôi của hiện tại đã chính thức trở thành một tồn tại bất tử.
Chỉ là... quả nhiên, như thế vẫn chưa đủ để giải thích cho khái niệm chảy trong linh hồn của tôi. Nói trắng ra, ngay cả tôi cũng không có đủ tự tin để giải thích khái niệm này một cách rõ ràng.
(...tạm bảo lưu vấn đề này vậy.)
Tôi quyết định đổi sang kiểm tra kỹ năng. Khái niệm của bản thân đương nhiên là quan trọng, tuy vậy kỹ năng cũng quan trọng không kém.
☆
"Ra là vậy..."
Tôi không ngờ lần này bản thân lại nhận được nhiều kỹ năng thú vị đến vậy.
Chẳng hạn như <Thống trị Ám Dạ>. Kỹ năng này chính là cấp bậc chuyển đổi của những kỹ năng dạng <Bóng tối> mà tôi đã sở hữu trước kia. Tựa như kỹ năng <Thống trị> của Kelici, <Thống trị Ám Dạ> cũng là một trong những kỹ năng thuộc dòng <Thống trị>.
Tiếp đến là <Ma thuật hủy diệt> và <Tà nhãn hủy diệt>. Vì chúng nguy hiểm như nhau nên tôi gộp chung chúng lại thành một hạng mục. Tóm lại, đây là loại kỹ năng đáng sợ có thể xóa bỏ tồn tại và khái niệm... Cho nên là, nếu không thật sự gặp chuyện khẩn cấp, tôi sẽ không sử dụng hai kỹ năng này.
Tiếp theo...
<Thần lực> - loại kỹ năng cho phép tôi triệu hồi <Thần khí> và <Thần trang>, cũng chính là trang phục và dây chuyền tôi đang trang bị trên người. Mặc dù không hiểu tại sao bản thân lại sở hữu kỹ năng này, nhưng thôi sao cũng được.
Và cuối cùng.
Cũng chính là kỹ năng mà tôi cảm thấy có hứng thú nhất.
<Tái thiết tồn tại>
Kỹ năng <Tái thiết tồn tại> hiện giờ chỉ sở hữu một tính năng. Tính năng đó là <Nữ giới hóa>. Giả như, tính năng <Nữ giới hóa> này thật sự đúng với công dụng mà tôi đang nghĩ. Vậy thì, <Tái thiết tồn tại> chắc hẳn sẽ trở thành một kỹ năng tương đối hữu dụng.
Thế nhưng, nếu là như vậy... tôi sẽ cảm thấy rất hối hận.
Mặc dù đã cố gắng không nghĩ đến, nhưng quả nhiên đâu đó trong tôi vẫn cảm thấy rất có lỗi với mẹ Yoa.
Nói gì đi nữa, mẹ Yoa vẫn là một trong hai đấng sinh thành của tôi. Ấy vậy mà, tôi chỉ có thể lựa chọn biện pháp miễn cưỡng và thống khổ, dù cho đó có là thỉnh cầu và mong muốn của mẹ Yoa...
".......đúng rồi."
Một ý tưởng lóe qua trong đầu tôi. Tuy vậy, tôi không thể thực hiện nó nếu không có sự đồng ý của mẹ Yoa. Giả như mẹ Yoa cảm thấy hài lòng và chấp nhận với hiện tại, thế thì sẽ không có lý do gì để tôi miễn cưỡng ép buộc mẹ Yoa.
Tạm ngừng dòng suy nghĩ, tôi bước qua <Cổng bóng đêm>, trở về hầm ngục.
☆
"Mừng chủ nhân trở về ạ!"
"M-Mừng chủ nhân trở về..."
Kelici và Rua đã điều chỉnh lại trang phục hoàn tất, hạ thấp đầu chào đón tôi ở trước <Cổng bóng đêm>.
Trái ngược với Kelici đã hoàn toàn vứt bỏ hình tượng Ma vương, Rua dường như vẫn còn bối rối và hoảng loạn trước tôi.
"Ta về rồi."
Lúc này, tôi đã phong ấn toàn bộ ma lực và quay trở lại hình dáng cũng như trang phục ban đầu. Vừa nãy tôi có hơi lo lắng đôi chút, nhưng thật may là có thể quay trở về hình dạng này. Xem ra chỉ cần tôi giải trừ thần lực, phong ấn ma lực là sẽ không có vấn đề gì.
"Dự định tiếp theo của chủ nhân là gì ạ?"
Kelici bước đến.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi trả lời.
"Trước hết, ta muốn thu hồi hầm ngục này. Rua, em có thể giúp ta không?"
"T-Tất nhiên rồi ạ!"
Rua hoảng hốt đáp.
Giao nhiệm vụ thu hồi hầm ngục cho Rua, tôi và Kelici di chuyển ra bên ngoài.
Sau một lúc đứng đợi ở ngoài cổng, hầm ngục trở nên trong suốt và dần dần tan biến. Khoảng một vài giây trước khi hầm ngục biến mất hoàn toàn, Rua bất chợt xuất hiện trong tầm mắt của tôi với tư thế hạ thấp một chân, tay dâng lễ vật. Có vẻ như, em ấy vừa dùng <Ma thuật không gian>.
"Làm tốt lắm, Rua."
"Không ạ..."
Tôi nhận lấy <Chìa khóa hầm ngục> trên tay Rua và xoa nhẹ đầu của em ấy. Tuy còn e ngại trước tôi, nhưng Rua vẫn nở nụ cười dù chỉ là thoáng qua. Không bỏ sót cảnh tượng đó, tôi mỉm cười rồi rời tay khỏi mái tóc của Rua.
"Giờ thì..."
Thu thập ma lực từ môi trường, tôi truyền vào chiếc chìa khóa đang nằm trong tay. Không tiêu tốn quá nhiều thời gian, chiếc chìa khóa đã hóa thành <Mảnh ghép Noah>.
"Đ-Đơn giản như vậy ạ!"
Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, Rua bất giờ thốt lên. Kelici ở bên cạnh trưng ra bộ mặt tự mãn...
"Bao gồm cả giải thích về thứ này... Rua, ta muốn em đến tề thự của ta và giải thích toàn bộ sự việc."