Thời khắc là vào khoảng đầu tháng 11. Hiện tại, bầu không khí ở bên ngoài đã dần bước sang mùa đông. Trong thư phòng, tôi ngồi ôm đầu, mắt dán chặt lên quyển ma đạo cổ thư đang được mở ra đặt giữa bàn. Sở dĩ, tôi ở trong trạng thái cấp bách như hiện tại, cũng là vì... là vì tôi chưa thể hoàn thành được mong ước của Ruby.
Bản thân tôi đã mạnh dạn tuyên bố rằng sẽ đáp ứng vọng ước của Ruby. Và cũng chính tôi là người đã ban cho em ấy kỳ vọng. Giờ đây, dẫu thử thách ở trước mắt có chông gai và khó nhọc đến đâu, tôi cũng không thể giơ cờ trắng lên đầu hàng được.
Vâng... dường như do đã đọc quá nhiều chữ nên cách dùng từ vừa rồi của tôi có hơi phô trương.
Nói một cách đơn điệu thì, tôi đã gặp phải một khó khăn không thể vượt qua trong quá trình hình thành sinh mệnh.
Ban đầu, tôi đã dự liệu được trước là việc này sẽ không hề đơn giản. Gặp rào cản tuyệt nhiên là một điều không thể tránh khỏi. Mặt khác, đâu đó trong tôi cũng tin rằng bản thân sẽ có thể làm được. Bởi vì, tôi có đủ kỹ năng để thực hiện điều đó. Nhưng tôi cũng không thể ngờ được bản thân lại vấp ngã ngay tại bước quan trọng nhất...
Về cơ bản, có thể hiểu như thế này, Ma cà rồng là một tồn tại tương tự như kết tinh của một khối ma lực dày đặc. Điều này cũng có nghĩa là, nếu quá trình kết tinh ma lực thành công, ma cà rồng có khả năng sẽ được sinh ra.
Trên lý thuyết là như vậy. Tuy nhiên, tôi đã bỏ sót một điểm tương đối quan trọng. Đó chính là, ma vật cũng là kết tinh của ma lực. Ma thạch tồn tại trong cơ thể ma vật là minh chứng rõ ràng nhất. Mặc dù cấu tạo chi tiết và gốc rễ hoàn toàn khác biệt, nhưng về cơ bản là gần giống nhau.
Kết tinh ma lực được linh hồn trú ngụ có khả năng trở thành ma cà rồng. Ngược lại, nếu không được linh hồn trú ngụ thì tuyệt đối sẽ hóa thành ma vật vô tri. Ma vật được sinh ra trong hầm ngục đại khái sẽ được xếp vào vế sau.
Cho đến thời điểm hiện tại, tôi đã thực hiện không dưới 10 lần dung hợp ma lực. Dương nhiên, vì vẫn chưa thể đảm bảo tính an toàn nên tôi không thực hiện trực tiếp lên Ruby. Toàn bộ thử nghiệm đều diễn ra trong buồng chứa của hầm ngục.
Kết quả... vâng, trên 5 trong số đó là loài rồng, 1 mộng ma, 2 người sói, 3 ác quỷ, vân vân... Mặc dù cũng có một lần ma cà rồng được sinh ra, nhưng đó chỉ là tên gọi thôi. Trên thực tế, dáng mạo của nó trông như một con dơi khổng lồ. Suy cho cùng vẫn là thật bại.
Nhân tiện, mộng ma tuy có ngoại hình tương tự con người, nhưng lại không sở hữu trí tuệ và linh hồn. Bất kể là gặp phải sinh vật gì cũng theo bản năng mà sử dụng <Mị hoặc>. Thành ra tôi đã phong ấn cá thể mộng ma đó lại. Dù sao nó cũng được sinh ra từ ma lực của tôi và Ruby, giết đi thì không nở.
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, nhờ thực hiện nhiều lần dung hợp, cho nên tôi mới hiểu là bản thân đã thất bại ở đâu. Bức tường mà tôi vẫn chưa thể vượt qua... quả nhiên là công đoạn khiến cho linh hồn trú ngụ. Có vẻ như tôi đã không thể ban cho kết tinh ma lực một linh hồn đúng nghĩa.
(Đây là...)
Không biết quyển này đã là quyển ma đạo cổ thư thứ bao nhiêu rồi. Saphir đã đưa ra đề nghị muốn giúp đỡ tôi, nhưng đây là lời hứa của tôi với Ruby, thế nên tôi đã bác bỏ đề nghị ấy. Và mãi cho đến tận thời điểm này, tức là đã hơn một tuần lễ, cuối cùng tôi cũng tìm thấy được ghi chép mà tôi mong mỏi.
"Chế tác linh hồn. Nói cách khác chính ngự trị sinh mệnh......." Tôi cố gắng tập trung để không bỏ sót chữ nào "....sinh mệnh về cơ bản là không thể chế tác. Tuy nhiên vẫn có ngoại lệ. Đó chính là ma thuật sinh mệnh...."
Vâng? Ma thuật sinh mệnh?? Tôi cầm quyển ma đạo cổ thư lên dí sát vào mặt để chắc rằng bản thân không đọc nhầm chữ nào.
"Không thể nào... sao lại có thể đơn giản như vậy!"
Tôi đã đọc đi đọc lại công thức của linh hồn khoảng hơn vài chục lần. Dẫu hiểu được sự vô nghĩa của hành động này, nhưng tôi vẫn không thể phủi bỏ được nghi hoặc.
".................haaa."
Dựa lưng lên ghế, tôi thở ra một hơi nhằm chấn chỉnh lại tâm trạng. Đồng thời, tôi đưa mắt nhìn qua Doll đang đứng ở góc phòng.
Doll (Vampire Puppet)
Ma lực: 700000/700000
Chiến lực: 700000
(←Chi tiết chỉ số )
Kỹ năng:
<Ma thuật bóng đêm> <Ma thuật sinh mệnh> <Ma thuật ánh sáng> <Điều khiển bóng> <Khuyến tộc> <Tự hồi phục> <Mị hoặc> <Cường hóa thể chất> <Vô hiệu hóa vật lý> <Vô hiệu hóa ma pháp> <Vô hiệu hóa ánh sáng> <Chuyển hóa ma lực>
Quả nhiên là... Doll sở hữu kỹ năng <Ma thuật sinh mệnh>.
(Một chuyện trùng hợp như vậy có thể xảy ra sao?)
Tôi nghe nói Doll đã từng là thiên thần. Dù là thiên thần nhưng Doll không giống thiên thần tập sự được tạo ra trong <Thành Thiên Không> mà có vẻ như là thiên thần thực thụ.
Mặt khác, thiên thần sở hữu tiềm năng trở thành thần linh. Nếu xét theo điểm này, việc một thiên thần sở hữu <Ma thuật sinh mệnh> cũng không hẳn là điều gì kỳ lạ. Nhưng liệu có thể trùng hợp ngẫu nhiên đến như thế này không?
.......mà, sao cũng được. Nếu Doll không ở đây, chắc hẳn tôi đã lên thần giới để tìm một khuyến tộc sở hữu kỹ năng tương tự rồi. Nếu là vì Ruby, vâng, dù có phải đối đầu với thần tộc, tôi cũng không ngại.
Còn về việc Doll xuất hiện đúng lúc ở đây, có lẽ tôi nên thu xếp mọi thứ bằng sự may mắn của bản thân.
"Doll, đến đây nào."
Doll đứng tại góc phòng như một bức tượng. Nhưng khi được tôi gọi tên, em ấy đưa ánh mắt vô hồn qua và máy móc bước đến bàn làm việc của tôi.
"Em có thể thực hiện được những gì viết ở trong này không?"
Tôi đưa ma đạo cổ thư cho Doll.
"........................"
Sau khi đọc lướt qua ma đạo cổ thư, Doll nhìn tôi và gật đầu.
"Em có chắc không."
"........................" Gật.
Dường như Doll có thể thực hiện được thuật thức viết ở trong ma đạo cổ thư. Em ấy đã gật đầu đến hai lần, có lẽ tôi cũng nên thử đặt niềm tin vào em ấy.
☆
"Ruby, em đã chuẩn bị tinh thần rồi chứ?"
"Vâng ạ!" Ruby quả quyết gật đầu. Ánh mắt của em ấy dường như đã không thể giấu được kỳ vọng.
Chứng kiến biểu hiện đó của Ruby, tôi quyết tâm một lần nữa ở trong lòng.
"Vậy, ta bắt đầu đây."
Nhẹ nhàng nhất có thể, tôi nắm lấy bàn tay của Ruby và cùng Ruby đặt lòng bàn tay lên vùng eo thon gọn của em ấy.
"............."
"............."
Chúng tôi trao đổi ánh mắt trong im lặng. Thế rồi, tôi bắt đầu truyền ma lực. Học theo tôi, Ruby cũng giải phóng ma lực. Ma lực của hai chúng tôi hòa quyện vào nhau, trở thành một, và tiến đến nơi của sự bắt đầu.
Một phút, hai phút, ba phút, nhận định về thời gian của tôi tương đối mờ ảo. Cảm tưởng như thời gian đã trở nên vô hạn cũng không chừng. Xuyên suốt khoảng thời gian đó, cùng với cảm giác nóng vội và sốt ruột, tôi hồi hộp quan sát biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp, đáng yêu của Ruby.
"....unnnnnn~"
Bỗng chốc, Ruby rên lên một thanh âm tương đối khơi gợi. Hai má và mang tai của em ấy cũng đỏ lên trông thấy. Chứng kiến phản ứng đó, tôi hoảng hốt cất tiếng.
"Ruby, em không sao chứ!"
Ruby không trả lời ngay. Tâm trạng của tôi lúc ấy cứ như chú mèo bị mắc kẹt trên cành cây. Tuy vậy, không lâu sau đó, em ấy từ từ khẽ môi.
"...k..không sao đâu ạ... chủ nhân cứ tiếp tục...."
Nói chưa hết câu Ruby đã cắn chặt môi. Dẫu vậy, âm thanh nấc nhẹ vẫn không ngừng thoát khỏi sau từng nhịp thở.
"...Được rồi. Ta sẽ cố gắn hoàn thành nhanh nhất có thể."
Gia tăng sức tập trung, tôi điều chỉnh tốc độ và khéo léo định hình dòng chảy, như vậy ma lực sẽ được hòa quyện và kết tinh hiệu quả hơn.
"Doll, chính lúc này!"
Cảm nhận được chuyển động từ kết tinh ma lực, tôi ra lệnh cho Doll. Nghe thấy giọng nói cấp bách của tôi, Doll chóng vánh đặt lòng bàn tay lá phong lên đôi bàn tay của tôi và Ruby.
Ngay vào khoảnh khắc tiếp theo, tôi cảm nhận được một dòng chảy dịu nhẹ, ấm áp đang thông qua lòng bàn tay của mình truyền vào kết tinh ma lực. Có vẻ như đây chính là <Ma thuật sinh mệnh> của Doll.
".....h............" Doll buông tay và thở nhẹ.
"Em cảm thấy thế nào rồi, Ruby!?"
"...haa....haa....haa...."
Ruby vẫn chưa thể trả lời. Tôi kiên nhẫn quan sát biểu hiện em ấy.
"...em không sao ạ."
"Tốt quá..."
Đến lúc này, tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù trước đó đã thực hiện nhiều thử nghiêm và cũng đã biết được tỉ lệ thành công là rất cao. Nhưng dẫu có là thế nào đi nữa, tôi vẫn không thể không cảm thấy lo lắng.
☆
Tình trạng của Ruby đã ổn định trở lại. Tôi ngồi bên cạnh quan tài của em ấy. Tay của hai chúng tôi vẫn nắm chặt nhau không rời kể từ sau khi trở về phòng ngủ của Ruby.
"Chủ nhân không phải lo lắng đến vậy đâu ạ. Em thật sự không bị làm sao cả. Nhìn này, em còn có thể sử dụng ma thuật bóng đêm đấy ạ."
Ruby dựng người dậy, đưa tay còn lại về phía trước. Từ lòng bàn tay của em ấy, một ngọn lửa hắc ám thổi bùng, từ hình dạng bất định trở thành hình dạng trái tim.
Trước màn biểu diễn ma thuật đột ngột của Ruby, tôi không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ biết cười khổ. Lo lắng quá mức sẽ khiến Ruby khó xử, hiểu được điều đó, tôi đặt tay lên mái tóc đỏ bồng bềnh, xoa nhẹ.
"Vậy, hãy để ta kiểm tra tình trạng của Ruby nhé."
"Vâng ạ."
Ruby mỉm cười đáp. Tôi không thể chịu nổi nữa, đành phải đoạt lấy đôi môi của Ruby, nhẫn nhịn bằng một nụ hôn nồng nhiệt kéo dài chưa đến 10 phút.
"Ta bắt đầu nhé."
"............." Hai má đỏ hồng, Ruby gật đầu.
Nhìn vào biểu hiện của Ruby, tôi nghĩ là em ấy thật sự không bị làm sao. Thêm nữa, tỉ lệ thành công đã được đảm bảo. Tôi cũng rất tin tưởng ma thuật của Doll. Tuy vậy, một khi vẫn chưa kiểm tra kỹ lưỡng và xác nhận thành công, thì khi đó tôi vẫn sẽ không thể xóa bỏ được cảm giác bất an, lo lắng.
.....Không, không chỉ có vậy. Quả đúng là tôi đang cảm thấy bất an, lo lắng. Nhưng đồng thời... tôi cũng cảm thấy sợ hãi nữa. Một cảm giác mà tôi đã đánh mất từ rất lâu. Cho đến lúc này, tôi dường như mới nhận ra một khía cạnh khác của bản thân. Có vẻ như... vâng, đúng vậy... là tôi đang kỳ vọng.
Chính cảm giác kỳ vọng ấy đã sinh ra cảm xúc tiêu cực trong tôi. Thì ra là như vậy... hóa ra là tôi đang sợ thất bại. Thực tâm, kể từ khi trở thành ma cà rồng, cảm giác sợ hãi trong tôi dường như đã biến mất. Tôi chưa từng thất bại. Cũng không có tồn tại nào có thể đe dọa được tôi...
Tự nhiên tôi cảm thấy khá buồn cười. Thì ra, nếu là chuyện liên quan đến khuyến tộc, tôi sẽ trở nên cảm xúc như thế này sao? Bộ dạng yếu đuối này, tốt hơn hết, tôi không muốn để khuyến tộc của mình nhìn thấy.
(.......phù.)
Chỉnh lại tinh thần, tôi phát động <Ma nhãn>. Ma nhãn tôi lựa chọn cho lần này là <Ma nhãn khán phá> - loại ma nhãn có thể nhìn thấu mọi sự vật và hiện tượng. Trước kia tôi không thể sử dụng loại ma nhãn đặc biệt này. Nhưng sau khi [Tiến hóa tồn tại] thành Immortal Vampire, tôi đã có thể sử dụng.
"........"
".......chủ nhân thế nào rồi ạ?"
Ruby nghiêng đầu. Ánh mắt hồng ngọc phản chiếu diện mạo bất động của tôi.
"......không có gì."
Vâng... vừa rồi thật sự nguy hiểm. Nếu không có giọng nói của Ruby, thần trí của tôi không biết đã bay về phương nào...
"T-Thất bại sao ạ..."
"Không..."
Tôi bất giác phủ định. Làm sao tôi có thể chịu được cặp đồng tử đã lưng tròng của Ruby cho được. Tuy nhiên, tôi lại không biết phải giải thích với Ruby thế nào. Ánh mắt của tôi vô thức nhìn chăm chú vào vòng eo thon gọn của Ruby.
"Đã có chuyện gì ạ?"
"Đợi ta một chút nhé..."
Tôi phát động <Ma nhãn khán phá> thêm một lần nữa.
(Cảm giác này... quá nhiên là như vậy.)
Đi vào kết luận luôn nhé. Quá trình kết tinh ma thạch và trú ngụ linh hồn đã thành công. Không chỉ vậy, con gái của tôi và Ruby hiện đang rất khỏe mạnh. Con bé khỏe mạnh đến mức, có thể dùng <Mị hoặc> lên tôi, từ trong bụng mẹ... đây mới là vấn đề.
Khoan hãy nói đến tốc độ tăng trưởng của đứa trẻ này đi. Về cơ bản, chủng tộc của con bé là Vampire. Vâng, chỉ là ma cà rồng bình thường thôi. Tuy nhiên, con bé thừa hưởng một nửa kỹ năng từ tôi và Ruby. Chiến lực cũng đạt đến 8 chữ số. Hay nói đúng hơn là <Ma nhãn> của tôi không thể nhìn thấy hết chiến lực của con bé...
Từ đây mới là vấn đề mà tôi muốn đề cập. Nhìn vào <Liên kết> tôi biết con bé là con gái của tôi. Tuy vậy, con bé lại không chịu <Lệ thuộc> bởi tôi. Mà, dù sao thì con bé cũng là con gái của tôi. Con bé không hẳn là khuyến tộc. Không bị <Lệ thuộc> vẫn có thể hiểu được. Nhưng mà nhé...
"...con bé dường như sở hữu trí tuệ. Không những thế, con bé còn dùng <Mị hoặc> lên ta....."
"N-Như vậy thì... quả nhiên là quá khủng ạ..."
Sau khi tôi giải thích toàn bộ với Ruby. Em ấy đáp lại tôi bằng một câu rất mang tính nữ sinh cao trung. Tôi tự hỏi không biết em ấy đã học nó từ đâu.
"Nhưng mà, em cảm thấy rất hạnh phúc ạ. Em đã luôn mong mỏi đứa trẻ này ạ. Mặc dù không biết giới hạn của bản thân ở đâu, nhưng em hứa sẽ chăm sóc tốt cho con gái của chúng ta ạ."
Ruby vừa dịu dàng xoa vòng eo thon gọn của bản thân vừa hiền từ mỉm cười. Em ấy cảm thấy hạnh phúc là ổn rồi. Dương nhiên, tôi cũng cảm thấy hạnh phúc...
Chỉ là... vâng, tôi có đôi chút lo lắng cho tương lai. Biết được con gái đang nhắm vào mình, thử hỏi làm sao tâm trạng của tôi không trở nên phức tạp?
1
Bản thân tôi cũng là một ma cà rồng sử dụng <Mị hoặc>. Sức mạnh của <Mị hoặc>, tôi là người hiểu rõ nhất. Cảm giác ban nãy... không thể nhầm lẫn được. Con bé chắc chắn là đang nhắm vào tôi.
.....Tại sao mọi chuyện lại thế này??
+----------+
Giải thích thêm.
Lý do Remia bất động khi sử dụng <Ma nhãn khán phá> là vì bị con gái gửi một lượng lớn ma lực <Mị hoặc> vào cơ thể. Khả năng kháng ma pháp của Remia rất cao, nhưng thần trí vẫn bay đi mất.
Vâng, chỉ có thể là.... Mẹ nào con nấy.
1