Vân Thâm Bất Tri Xứ"Kim đại tiểu thư, ngươi có thể nói lý lẽ một chút không vậy hả" Lam Cảnh Nghi làu bàu không thôi, trên tay vẫn vô cùng vững vàng cầm bút chép gia quy.
Lam Nguyện chỉ nhẹ thở dài, hai người này, vừa gặp liền cãi nhau, ngày nào cũng như vậy, hắn tự cầu nguyện, không biết trên đời này bao giờ mới có ngày hai người này gặp nhau sẽ không còn cãi nhau nữa, bản thân cũng nhẹ nhàng lên tiếng:"Kim Lăng, Cảnh Nghi, nếu còn không chép nhanh chúng ta liền không còn cơm tối để ăn"Kim Lăng hừ nhẹ, vô cùng giận dỗi mà nói: " Vân Thâm Bất Tri Xứ, tại sao lại có một tên lắm miệng như ngươi chứ Lam Cảnh Nghi"Tiếng nói chuyện huyên náo từ trong Tàng Thư Các truyền ra bên ngoài, bên trong ánh đèn có ba cậu thiếu niên đang miệt mài vô cùng, chính là ba đứa Lam Nguyện, Lam Cảnh Nghi cùng Kim Lăng ra ngoài săn đêm về trễ hạn, liền bị Lam Khải Nhân phạt chép gia quy ở Tàng Thư Các, Nguỵ Vô Tiện bước đi bên ngoài hành lang mà có chút buồn cười.
Vân Thâm Bất Tri Xứ, từ khi nào lại có đệ tử náo nhiệt như vậy.
Nghĩ rồi liền nhanh chóng đến thư phòng Trạch Vu Quân ở gần Tàng Thư Các.
Lam Hi Thần đã nhận được tin báo của Nguỵ Vô Tiện nói rằng tối nay sẽ đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, bản thân cũng có chút hồi hộp.
Mười năm qua Nguỵ công tử chưa từng liên lạc với hắn, có khi nào đã tìm được cách cứu Vong Cơ, nên Nguỵ Công Tử mới quay về.
"Trạch Vu Quân" Nguỵ Vô Tiện khẽ mở cảnh cửa, nhìn người mặc y phục màu lam có thêu hoa văn vân mây bên trong nhẹ nhàng mỉm cười.
"Nguỵ Công Tử, ngươi trở về rồi"Lam Hi Thần nhìn thân ảnh mặc hắc y trước mặt, trên mặt còn mang mặt nạ bạc, tâm trạng cũng hồi hộp không thôi nhưng vẫn vô cùng lý trí mà vung tay tạo một tầng kết giới vững chắc bao bọc lại gian thư phòng này.
"Ta có cách để cứu hắn rồi"[Lời của tác giả: các bạn đọc giả thân mến, các bạn có thể đánh giá truyện của mình giúp mình được không ạ, nếu yêu thích truyện của mình các bạn hãy đánh giá năm sao giúp mình với nhé, cảm ơn tất cả các bạn.
Sự tin yêu của các bạn là động lực ra chương mỗi ngày của mình].