Đỉnh Dạ Nguyệt Sơn thuộc Thần Giới Vị diện, hôm nay có khác thường.Một nam tử hắc bào cùng mái tóc trắng xõa đang ngồi ở trung tâm của núi, bên cạnh có nhị Long bao bọc.
Chỉ thấy quanh người hắn bốc lên hắc khí ma chướng, khuôn mặt thanh tú nhưng lạnh lùng, đôi mắt có phần ma mị khiến ai nhìn thấy cũng sợ hãi."Thiên Đế, ngươi đến để ủng hộ ta hay Thiên Đạo?" Nam tử từ từ mở mắt, nhẹ nhàng thanh âm lạnh lẽo truyền đi.Một thân ảnh khác mang thanh giáp chiến khải, vuốt rồng trụ tay, đầu mang Long Quan hiện ra.
Phía sau hắn có vạn vạn kỵ thần binh nghiêm chỉnh cung kính.
Người được gọi là Thiên Đế này mang theo đôi mắt sáng ngời, giọng điệu bình thản có chút tiếc nuối:- Ma Đế, hẳn suy nghĩ kĩ! Ngươi và ta đều biết Thiên Đạo là gì, cớ sao cố chấp thế?Nam tử hắc bào không nhanh không chậm trả lời:- Tu sĩ chúng ta định trước là ngược đường mà đi, ta và ngươi cũng biết Đế Cảnh chưa phải cực hạn.
Cớ gì không thử?Thiên Đế ngừng một chốc, có chút nuối tiếc.
Tại sao hắn lại không hiểu định luật này cơ chứ, nhưng hắn biết Thiên Đạo nơi này sẽ không để bọn hắn đột phá hay chính xác chưa đến thời điểm để phá vỡ bình chướng Đế Cảnh.
Mặc dù thế nhưng Ma Đế rất cố chấp, hắn đã nói ra chuyện gì thì đều đã định sẽ thực hiện cho bằng được.- Được rồi, ta biết ta không thể ngăn cản ngươi! Nếu ngươi thành công, ta sẽ là người tiếp bước theo còn nếu ngươi thất bại, ta sẽ...Từ "thất bại" còn chưa thốt ra, Ma Đế bên này đã cắt ngang hắn:- Cảm ơn, sư huynh!!!Thực ra vạn năm trước Thiên Đế và Ma Đế cùng xuất từ một sư, vốn dĩ cả hai đều là huynh đệ trong tông.
Sau đó biến cố xảy ra khiến cả hai đắc đạo thành đế, Thiên Đế theo Thần Đạo, Ma Đế theo Ma Đạo cùng chấp chưởng thiên địa sau này.Thiên Đế nghe xong cũng im lặng, hắn đứng ở đó như một bức tượng nhìn về phía Ma đế, bỗng bầu trời biến dị, hàng trăm tia sét từ đâu liên tục rền rĩ ở trên đầu mọi người.Một con mắt khổng lồ hiện ra mang theo tử lôi sắc xuất hiện, đây là hiện thân của Thiên Đạo vị diện.
Nó ngó nhìn về Thiên Đế, sau đó quay về phía Ma Đế.
Bỗng nhiên như tán thành điều gì đó, ánh mắt Thiên Đạo lóa quang mang bắn về Ma Đế.
Uy lực lớn tới mức rung chuyển trời đất, không gian như trang giấy uốn lượn.Ma Đế hồi tỉnh, chớp mắt hắn đạp không bay lên.
Tu la thân ảnh Ma Vương sáu cảnh quỷ đỏ rực hiển hiện bao bọc lấy Ma Đế, ba thanh trường kiếm tạo thành không gian nào đó tạo thành vòng tròn quay xung quanh hắn.
Cùng lúc này giữa trán hắn xuất hiện một con mắt thứ ba, len lỏi những hắc khí từ trong đó thả ra.- Ma Đế Cổ Thanh Phong ta hôm nay chứng tạo phá Đế, khiêu chiến Thiên Đạo!!!Thanh âm vang vọng thế giới, tất cả sinh linh trên đại lục đều nhìn về phía bầu trời.
Thiên Đế tạo ra một không gian lập phương che chở lấy hắn cùng kỵ thần binh vào trong.
Hắn lẩm bẩm điều gì đó, thiên nhãn chiếu thẳng về trung tâm độ kiếp của Ma Đế.Ma Đế lúc này đang phát huy mười thành thực lực đỉnh cao đối đầu lại tia sáng từ Thiên Đạo, mặc dù thế có thể thấy Tu La thân đang rạn nứt, hai đầu thần Long bay ra từng vảy đen cùng hắc huyết, hiển nhiên chúng không chịu nổi oai lực của Thiên Đạo.
Ma Đế cũng không tốt hơn, khóe miệng rỉ ra máu, ba thanh trường kiếm tạo thành không gian bắt đầu lung lay.
Hắn hét to:- Nhất Kích Xung Nhịp Khai!!!Phá Diệt Ma Phác Kiếm!!!Tất cả mọi thứ phân giải, tay Ma Đế tạo thành thế kiếm bộc phát ra một Kiếm Thiên Địa đánh về tia sáng.
Đây là một kích toàn lực hiện tại của hắn, cũng là kích mạnh nhất mà hắn chưa bao giờ thi triển.
Coi như thế kiếm mạnh mẽ nhưng sau khi va chạm với tia sáng Thiên Đạo lại giống bị nó nuốt chửng lấy, bốn phía tia sáng phát ra những lỗ nhỏ như bị kiếm thế dãy dụa tạo nên.
Cuối cùng tia sáng bình ổn lại mang theo uy thế không thể ngăn cản đánh về phía Ma Đế.Ánh mắt Ma Đế nhíu lại, hắn đã biết kết cục.
Thiên Đạo vẫn là Thiên Đạo, hắn vẫn còn thuộc Thiên Đạo quản chế.
Lần này hắn chết cũng coi như khích lệ tinh thần của nhân tộc, sẽ có ngày người khác cũng theo hắn đánh mở ra con đường Đế giả này.Thiên Đế nơi xa cũng nhận ra.
Hắn cứ thất thần nhìn thân ảnh Ma Đế bị tia sáng nuốt chửng rồi biến mất.
Trên thế gian này hiện tại chỉ có mình hắn, chỉ có hắn cô độc.
Sau đó nửa canh giờ hắn bình phục tâm tình, dùng thực lực Đế giả truyền âm tới mọi giới:- Từ nay ta Thiên Đế bế quan, mọi sự vụ do thập nhị Thiên Lão của Thiên Đình xử lí.
Ma Đế yên diệt, thế lực Ma Đế quy về Cực Nam vị diện, chịu quản thúc của Thiên Đình.
Kẻ trái lệnh, đồ cửu tộc!!!Sau đó Thiên Đế cùng Kỵ thần binh biến mất, nơi này thoáng cái im lặng lạ thường.
Âm thanh tang thương lạnh lẽo bao trùm cả Dạ Nguyệt Sơn....Tại tiểu lục địa Nam Lục, trong một khu rừng xuất hiện một hiện tượng.
Chỉ thấy trên bầu trời có một tia sáng như sao băng rơi xuống đó.
Nó bay xuống khu rừng với tốc độ cực nhanh, đích đến là một thân xác thiếu niên nằm cạnh tảng đá lớn..."Đây là đâu? Ta vẫn còn sống ư?""Nơi này linh khí loãng quá, sao đầu ta lại đau thế này""Cái này là..."Thân xác sau khi bị ánh sáng xuyên nhập cơ thể bỗng mở mắt ngồi dậy, đây là một thân xác thiếu niên 14, 15 tuổi mặc xám y rách rưới.
Mái tóc ngắn xơ xác bụi bẩn, khuôn mặt lại có đôi phần thanh tú.
Hắn dơ hai bàn tay nhìn, thì thào một câu:- Thật không ngờ Ma Đế ta không chết, hiện tại lại nhập vào thân xác này!!!"Đây liệu có phải Thiên Đạo làm ra???""Nhưng mục đích của Thiên Đạo là gì???".