Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu

Dưới ánh mắt của mọi người, Trần Duệ nhìn vào dược thủy trong bình, đi tới trước mặt A Nhĩ Đạt Tư đại sư, nói mấy câu, lại nghe mấy câu, mới luống cuống chế giải dược, uống trước một cái, rồi cắn răng uống xuống bình dược thủy của Tang Đức Lỗ.
Một giây, hai giây, một phút, hai phút qua đi, nhân loại không ngã xuống, ngược lại một bộ kinh hỉ, tựa như thuốc giải của A Nhĩ Đạt Tư phát huy tác dụng. Khán giả lập tức hoan hô không ngừng, chí ít Ám Nguyệt thành vãn hồi được thể diện, chỉ có những kẻ mua cược nhân loại chết là khổ không nói nên lời.
Trần Duệ đương nhiên vui mừng, bởi vì siêu cấp hệ thống vốn khởi động chậm chạp gần như đình trệ, không ngờ dâng lên 91,5%. Hiệu quả không tồi, không ngờ mới mở đầu đã tăng 1,5%!
Hai vị trọng tài đại sư kinh ngạc nhìn vào Trần Duệ bình yên vô sự, ánh mắt nhìn về phía Tang Đức Lỗ. Tang Đức Lỗ cũng rất kinh ngạc, không ngờ A Nhĩ Đạt Tư lợi hại như vậy, chỉ quan sát đã phân tích ra thành phần độc dược.
“Hừ, may mắn mà thôi” Tang Đức Lỗ chỉ duy trì kinh ngạc trong vài giây, lại lập tức bắt đầu chế dược. Vừa rồi chỉ tính là dò xét, nhân loại học đồ vừa nhìn là biết tay mới, cho nên không cần lo lắng vấn đề tốc độ chế dược nữa, có thể yên tâm phối chế độc dược phức tạp.
Mười phút sau, Tang Đức Lỗ lại chế ra một loại dược thủy, mà Trần Duệ chỉ là miễn cưỡng phân chia xong tỷ lệ dược liệu, dù là khán giả không hiểu, cũng có thể từ bộ dáng lo âu của A Nhĩ Đạt Tư nhận ra tình thế rất không ổn.
Vẫn y như lần trước, Trần Duệ lại khẩn trương đón nhận dược thủy, tiếp thu A Nhĩ Đạt Tư đại sư phân tích cùng chỉ điểm, uống giải dược vào trước rồi mới uống độc dược của Tang Đức Lỗ.
Kết quả là lại một lần nữa làm dược tề sư thiên tài cùng hai vị giám khảo mở rộng tầm mắt, một khoảng thời gian trôi qua, nhân loại vẫn vui tươi như trước, hệ thống đã khởi động được 94%.
Trần Duệ nỗ lực che dấu kích động trong lòng: gió mưa càng mạnh đi, tốt nhất là nổi bão đi!
Vì để tăng thêm dục vọng cầu thắng của Tang Đức Lỗ, trong lần thứ ba thử dược, Trần Duệ lộ ra thần sắc thống khổ, ôm bụng chầm chậm ngã xuống, thân thể có chút run rẩy, dùng diễn kỹ phong phú làm tâm tình khán giả dồn dập lo lắng, đến cả A Tây Na cũng phải lo lắng đứng lên.
Dưới ánh mắt của mọi người, nhân loại lại lung la lung lay đứng lên, loạng choạng vài bước rồi mới đứng vững được, thở hổn hển đi tới bên cái bàn, hiện vẻ vui mừng còn sống sau đại nạn.
A Tây Na cùng mọi người lập tức hoan hô mãnh liệt, chỉ có tiểu la lỵ ở một bên nhè nhẹ lắc đầu: dùng danh từ của nhân loại kia mà nói, loại diễn kỹ này, quá thiếu hụt nội tâm, nhiều nhất chỉ xứng đáng vai phụ mà thôi, nếu là bản công chúa lên trường, chí ít cũng có thể được giải diễn viên chính xuất sắc nhất a…
“Điều này không thể nào!” Tang Đức Lỗ mặt đầy kinh nghi, hô to một tiếng.
Hào quang thiên tài bao phú hắn đã gần trăm năm, khi hắn danh chấn đế quốc, vị ám tinh linh kia còn không biết ở nơi nào làm học đồ. Nếu không phải vì lời thề, hắn đã sớm trở thành đại sư rồi, dù là những dược tề đại sư bình thường cũng phải tôn kính hắn. Một kẻ dựa vào trưởng công cháu giúp đỡ mới miễn cưỡng thông qua đại sư khảo hạch, sao có thể phá giải kịch độc hắn mất nhiều năm mới nghiên cứu thành chứ!
Mọi người đều biết, giải độc so với chế độc khó hơn nhiều, mà dưới tinh huống này, còn chịu thời gian cùng tài liệu hạn chế, chẳng lẽ có người đem thành quả nghiên cứu của hắn đưa cho A Nhĩ Đạt Tư, làm đối phương có thời gian nghiên cứu chế giải dược? Giả thiết này là không thể nào!
Cùng với đông đảo thành thị ma giới khác, cư dân Ám Nguyệt thành quan niệm chủng tộc tương đối mãnh liệt, nhưng dù cho Trần Duệ là nhân loại, nhưng đừng quên hiện tại hắn đại biểu Ám Nguyệt thành, còn những vị kia là kẻ ngoại lai, cho nên tất cả đều nhiệt liệt đả kích Tang Đức Lỗ.
“Tên yếu hèn này cũng muốn khiêu chiến với A Nhĩ Đạt Tư đại sư sao?”.
“Thiên tài cái gì cơ chứ, cả một học đồ Ám Nguyệt thành cũng không bằng, về đế đô bú tí mẹ đi!”.
“Ta nghĩ hắn độc không chết được một con côn trùng đâu, nếu đổi là ta, khẳng định nhẹ nhàng độc chết nhân loại kia rồi!”.
“…”
Tang Đức Lỗ thiên tài nào chịu loại khinh thị này, tức thì sắc mặt xanh đen. Đánh trả hữu hiệu nhất lúc này là đánh bại nhân loại kia, mới có thể vãn hồi lại thể diện cho hắn. Tang Đức Lỗ hít sâu một cái, thần sắc cao ngạo biến mất hoàn toàn, cuối cùng cũng tĩnh tâm được, A Nhĩ Đạt Tư quả là cao thủ ẩn mình, như vậy hắn cũng nên toàn lực ứng phó, phát huy ra thực lực mạnh nhất đánh bại đối thủ.
Lần này, Tang Đức Lỗ chế loại tối cao độc dược hắn nghiên cứu được trong mấy năm gần đây. Loại phệ hồn độc này hắn đã từng thử trên một đầu song túc phi long, dù song túc phi long tự thân cũng chưa độc tố, nên có khả năng kháng độc nhất định, nhưng kết quả là phi long cũng không chịu được, độc phát thân vong. Muốn chế phệ hồn độc rất khó, cho dù là trình độ Tang Đức Lỗ hiện tại cũng có nguy hiểm lớn, nhưng Tang Đức Lỗ cũng không thể để ý nhiều được nữa. Hắn muốn chứng minh cho mọi người thấy, hắn, Tang Đức Lỗ mới là thiên tài dược tề đại sư, những thiên tài khác đều là đá mài cho hắn mà thôi!
Vừa rồi bộ dáng Tang Đức Lỗ thở hổn hển thật làm Trần Duệ lo lắng, không hiểu tên này có bị cơ tim tắc nghẽn mà đột tử không, hiện nay siêu cấp hệ thống đã khởi động đến 98%... Đại ca, cách mạng còn chưa thành công, đồng chí nhất định phải nỗ lực, phải nỗ lực a!
Nếu như Tang Đức Lỗ biết Trần Duệ còn cổ vũ cho hắn, nhất định sẽ tức đến thất khiếu phun huyết, nhưng lúc này dịch ma đã hoàn toàn tiến vào trạng thái bình tĩnh. Không thể không thừa nhận, vị dịch ma tinh thông ma pháp này, thiên phú dược tề vô cùng siêu phàm, sau khi tiến vào trạng thái, nôn nóng cùng phẫn nộ biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại chuyên chú thật sâu.
Khảm Phổ đại sư chăm chú nhìn Trần Duệ, hắn cảm giác được có điểm gì đó khác lạ, nhưng cụ thể là gì lại không thể nắm rõ được.
Từ lần thứ hai Tang Đức Lỗ không thành công, hắn bắt đầu chú ý quan sát nhân loại học đồ, từ cử chỉ vụng về hắn có thể đoán được Trần Duệ nhất định là tân thủ, thậm chí chậm rì rì phối chế “độc dược” cũng chỉ là vài chủng cơ sở, không có khả năng sử dụng trong so đấu sinh tử như này được. Mà khi phối chế “giải dược” thì lại càng loạn, tựa hồ không hợp lý chút nào, thậm chí có chút còn là độc dược, thật không nghĩ ra A Nhĩ Đạt Tư chỉ điểm như nào, mà khăng khăng tên này lại có thể còn sống được!
Ngay khi Khảm Phổ đại sư không thể nào hiểu nổi, Tang Đức Lỗ cuối cùng cũng hoàn thành phệ hồn độc. Thiên tài dược tề sư bị kích phát ý chí lần này phối chế tương đương hoàn mỹ, nhanh chóng thành công.
Tang Đức Lỗ cẩn thận nâng lên dược thủy trong tay, cảm giác tự tin mãnh liệt lại quay trở về, hắn tin chắc, dù là một đầu cự long, uống vào bình dược thủy này cũng không khả năng không có việc gì!
Chỉ là Tang Đức Lỗ tựa hồ quên mất, có một loại cự long chính là “tổ tông” của kịch độc, phệ hồn độc tuy lợi hại, nhưng còn xa mới đạt đến trình độ này! Mà độc lực khủng bố của vị cự long này còn không làm gì được vị học đồ đang đứng trước mặt hắn!
Khi Trần Duệ đón lấy dược thủy, chiếu theo kịch bản lại đi đến bên A Nhĩ Đạt Tư đại sư, bỗng Tang Đức Lỗ nói: “Khoan đã!”.
“Trước khi hai ngươi chết, ta có một chuyện muốn nói” Tang Đức Lỗ âm ngoan nhìn A Nhĩ Đạt Tư cùng Trần Duệ: “A Nhĩ Đạt Tư, ta biết ngươi không thụ thương! Ngươi sở dĩ lệnh học đồ tiếp thụ khiêu chiến, hoàn toàn là vì đố kỵ ta, muốn nhục nhã ta đi!”.
Tang Đức Lỗ sử dụng ma pháp thanh âm, thanh âm vang vọng khắp cạnh kỹ trường, nhất thời bốn phía trở nên im lặng.
“A Nhĩ Đạt Tư, đầu tiên, ta phải thừa nhận, ngươi là một thiên tài bị xem thường, dùng tay học đồ phá giải kịch độc của ta, chỉ ngươi mới có thể, vốn ngươi không nên lưu lại tòa thành nhỏ bé xấu xí bần cùng này! Đáng tiếc ngươi rất ngu xuẩn, cự tuyệt lời mời của hai vị đại sư, cự tuyệt hảo ý của nhiếp chính vương, cho nên hôm nay ngươi chỉ có một con đường chết!”.
Những lời này vô cùng kiêu ngạo, hoàn toàn không nhìn sắc mặt trưởng công chúa Hi Á, mà khán giả nghe được những câu khinh thị Ám Nguyệt thành, dồn dập lộ ra vẻ phẫn nộ.
Tròng mắt Kiều Sắt Phu khẽ híp lại, Tang Đức Lỗ tới Ám Nguyệt thành khiêu chiến quả là nhận ý chí của nhiếp chính vương, không chỉ vì trừ diệt A Nhĩ Đạt Tư, mà còn muốn gõ cảnh cáo trưởng công chúa đi, xem ra động tình của Hi Á mấy năm qua đã dẫn đến nhiếp chính vương coi trọng. Hắc Diệu nhiếp chính vương cần một con gia súc tùy ý có thể mổ giết hơn là một con mãnh thú có khả năng quay đầu cắn lại chủ!
Ánh mắt Kiều Sắt Phu chuyển qua Hi Á, vị trưởng công chúa này không biểu lộ chút hoảng hốt hay tức giận nào, phảng phất bình tĩnh lạnh lùng như cũ nhìn vào trường đấu.
“Chỉ là ngươi chết cũng không đủ đền bù nhục nhã hôm nay ta phải chịu, ta muốn những người thân của ngươi phải chịu thống khổ!” Tang Đức Lỗ vẻ âm trầm nói: “A Nhĩ Đạt Tư, ngươi còn là chính mình uống bình phệ hồn độc này đi, về phần học đồ của ngươi, ta sẽ lưu lại mệnh cho hắn, nhưng là muốn thiến một cái, rồi sau đó tặng cho một ác ma yêu thích nam sắc đi, để hắn sống không bằng chết…”.
Chết tiệt! Trần Duệ lông măng đựng dứng, không ngờ Tang Đức Lỗ ác độc như vậy, từ khi linh hồn xuyên việt đến nay, đây là lần đầu tiên hắn nổi lên sát cơ mãnh liệt với một người, bất kể như nào cũng phải giết chết tên này!
Thần tình Tang Đức Lỗ càng lúc càng hung dữ, đột nhiên nhếch miệng cười khẽ: “Đúng rồi, ngươi không phải có một muội muội từ nhỏ thất lạc sao, ta sẽ dùng hết năng lực tìm ra nàng, sau đó huấn luyện nàng thành nữ nô hạ tiện nhất, sau này chơi ngán còn có thể làm thí nghiệm phẩm a, chỉ nghĩ thôi cũng đủ sảng khoái mà”.
Nhãn thần A Nhĩ Đạt Tư bỗng chốc hóa lăng lệ, điện hoa lam sắc không ngừng tóe lên, hiển nhiên là đã động nộ.
Trước không nói Tang Đức Lỗ là dịch ma, thiên phú với ma pháp nhất định cao, huống hồ A Nhĩ Đạt Tư nếu động thủ thương người, vậy sẽ bị phán thua trong sinh tử khiêu chiến, bằng với phán tử hình vị ám tinh linh đại sư.
Đại đa số khách nhân còn không biết quy tắc, tưởng từ văn đấu chuyển sang vũ đấu, hứng thú tăng nhiều, càng thêm gào thét.
“Đại sư!” Trần Duệ thấy tình thế không đúng, lập tức đi đến bên cạnh A Nhĩ Đạt Tư, thấp giọng nói: “Đại sư, nếu ngài muốn tên hỗn đản này chết, ta có biện pháp!”.
A Nhĩ Đạt Tư tạm thời đè lửa giận lại nói: “Ngươi có biện pháp nào?”.
Trần Duệ lại gần A Nhĩ Đạt Tư, nói ra chủ ý lâm thời của mình, A Nhĩ Đạt Tư vốn phẫn nộ dần biến thành kinh nghi, đầy quái dị nhìn vị học đồ không ngừng gật đầu kiên định, sau đó Trần Duệ đi tới trước mặt Tang Đức Lỗ, lớn tiếng nói: “Đại sư vừa nói, ngươi vốn là một phế vật, giả mạo thiên tài lừa gạt ca đế quốc, đại sư ngài tùy tiện đánh rắm cũng có thể độc chết ngươi! Còn về bình dược này, cũng không khác thuốc bổ là bao, không có độc tính gì!”.
Vừa nói, hắn vừa đi đến bên bàn, tùy tiện đảo mấy bình dược thủy làm giải dược rồi ngẩng đầu uống hết phệ hồn độc.
Ánh mắt toàn trường đồng thời tập trung trên người nhân loại học đồ, chỉ thấy thân thể Trần Duệ khẽ run, biểu tình trên mặt cực kỳ kỳ dị.
Đây là biểu tình gì, không ngờ còn hưng phấn? Cả Tang Đức Lỗ cũng ngây ngốc, chẳng lẽ mình thật sự chế ra thuốc bổ sao?
Trần Duệ hưng phấn đương nhiên không phải vì chuyện này, mà vị phệ hồn độc quả rất mạnh! Siêu cấp hệ thống cuối cùng cũng khởi động trăm phần trăm!
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui