Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu

Ngày thứ hai, mỗi năm một lần không trung so đấu bắt đầu. Từ khi trưởng công chúa Hi Á tiếp nhận Ám Nguyệt thành, so đấu này đã sớm đi vào lãng quên, dần dần biến thành đánh cược giữa Ái Lệ Ti cùng tài chính quan Kiều Sắt Phu. Nhưng mà hôm nay, cạnh kỹ trường đầy ắp người, chính là Kiều Sắt Phu sử dụng thủ đoạn nho nhỏ làm ra, có lòng đả kích sĩ khí của Ám Nguyệt thành dưới ánh mắt mọi người.
A Nhĩ Đạt Tư đại sư hồi lâu không xuất hiện không ngờ lần này cũng xuất hiện, ngồi trên khách quý đài phía tiểu công chúa, làm mọi người bình luận nhiều nhất vẫn là lần trước so đấu, đại sư dùng khí độc độc chết thiên tài đến từ đế đô. Tuy đã qua một thời gian dài, nhưng vị ám tinh linh đại sư này vẫn xấu hổ không thôi.
Một lần này, Xích U lãnh địa đặc biệt phái chuyên gia đến, thể hiện coi trọng, trưởng công chúa cũng phái lão Gauss đến làm đại biểu. Làm lĩnh chủ, Hi Á có tôn nghiêm của mình, nếu như Trác Thiết không tự thân đến, nàng cũng không cần phải xuất hiện. Thái độ bình đạm này ít nhiều có thể cho thấy nàng không coi trọng kết quả cuộc so đấu này.
Trên thực sự, cơ hồ không một ai coi trọng nhân loại học đồ cả. Tuy nói không trung so đấu không phải so đấu lực lượng mà là năng lực khống chế ma thú, nhưng thực lực nhân loại này quá yếu, có thể bay lên trời hay không còn là một vấn đề lớn, chứ đừng nói gì đến so đấu. Lần trước, nhân loại học đồ sở dĩ có thể thắng, là dựa vào A Nhĩ Đạt Tư đại sư, hiện tại độc lập so đấu, căn bản không thể thắng.
Mọi người trong lòng thầm nhận định nhân loại học đồ sẽ bại, đồng thời nảy sinh hoài nghi tại sao Hi Á điện hạ hoặc Ái Lệ Ti điện hạ lại cho phép một nhân loại yếu đuối tham gia so đấu? Hay là hai vị công chúa có việc bận?
“Mỗi người đến xem không những không phải trả tiền, còn được một tử tinh tệ. Kiều Sắt Phu thật sự là bỏ tiền vốn mà” Trần Duệ hâm mộ nói: “Nếu như có thể lấy hết tiền của hắn thì tốt rồi”.
Đối với hắn mà nói, tiền chính là linh khí, tiền chính là kinh nghiệm, tiền chính là lực lượng.
Một câu sau cùng hiển nhiển rất đúng ý Ái Lệ Ti, nàng liều mạng gật gật đầu, sau khi thương nghị chia tiền sau khi thành công, tròng mắt hai kẻ tham tiền này không hẹn mà cùng hiện ra đấu chí cường đại.
Kiều Sắt Phu nhìn đến một biển người quan khán, lộ ra vẻ mãn ý, ma tộc vốn tôn sùng vũ lực, hiện tại có so đấu, đi xem còn được tiền, tự nhiên là hoan nghênh không dứt. Kết quả hôm nay khẳng định sẽ làm cho vị nhiếp chính vương ở đế đô xa xôi hài lòng.
Mở đầu là đọc diễn văn khai mạc như thường lệ, chỉ thấy Ái Lệ Ti đứng ở trung ương cạnh kỹ trường, dưới ma pháp khuếch âm nói.
“Hôm nay, là so đấu hữu nghị giữa Xích U lãnh địa cùng Ám Nguyệt thành”.
Ái Lệ Ti nói một câu khách sáo, lập tức một tay chống eo, một tay chỉ về phía Kiều Sắt Phu ở khu khách quý, lớn tiếng nói: “Hôm nay, Kiều Sắt Phu đại nhân đại biểu cha hắn là lãnh chủ Xích U lãnh địa, mà học đồ của A Nhĩ Đạt Tư đại sư, Trần Duệ đại biểu cho Ám Nguyệt thành! Chúng ta sẽ triệt để chiến thắng! So đấu vẫn như trước kia đấu ba trận, hai trận thắng là thắng, chẳng qua tuyển chọn tuyển thủ phải cải biến, trận thứ nhất bên ta chọn ra một người trước, bên ngươi chọn sau, trận thứ hai bên ngươi chọn ra một người trước, trận thứ ba hai bên cùng phái một người ra, không cho phép sửa đổi. Xích U lãnh địa dám ứng chiến không?”.
Khán giả không khỏi hò reo, đồng thanh nói: “Dám hay không?”.
Chọn người? Kiều Sắt Phu không khỏi nhíu mày suy nghĩ, lúc này Alan đi đến hỏi: “Hiện tại làm thế nào? Ta cũng không muốn đánh với A Tây Na a, có thể xác định để ta so đấu với Trần Duệ không? Ta muốn tự tay giết hắn!”.
“Yên tâm, hết thảy đều nắm trong tay ta, nhân loại kia chết chắc rồi” Nhãn thần Kiều Sắt Phu lộ ra tia khinh thường, đáp: “Nếu như ta đoán không sai, bọn họ định ở phương diện chọn người làm chút tiểu xảo, trước thắng hai trận, trận sau cùng nhân loại kia không cần lên đài so đấu nữa. Cho nên chúng ta phải bảo đảm hai trận đầu chí ít thắng một trận, ngươi sẽ lưu lại sau cùng đối phó với nhân loại kia!”.
“Vẫn là ngươi gian xảo a!” Alan cao hứng gật gật đầu, đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm Trần Duệ.
Kiều Sắt Phu dưới tiếng hò reo của khán giả, đứng thẳng người lên, nói: “Được, tuân theo đề nghị của Ái Lệ Ti điện hạ đi. Ta chỉ có một điều kiện, mỗi tuyển thủ chỉ có thể xuất chiến một trận, không cho phép trùng lặp”.
Đề nghị của Kiều Sắt Phu chính là để phòng ngừa A Tây Na lên đài cả ba trận. Ái Lệ Ti cũng biểu thị đồng ý, hưng phấn nói: “Như vậy ta tuyên bố, không trung so đấu chính thức bắt đầu! Đầu tiên mời vị tuyển thủ thứ nhất của Ám Nguyệt thành lên đầy, chính là con gái của đệ nhất tướng quân Kiều Trị, A Tây Na”.
A Tây Na là danh nhân của Ám Nguyệt thành, cũng là người chiến thắng trong hai lần so đấu trước, khán giả không khỏi gào lên tên nàng.
“Cẩn thận” Tuy trải qua lúng túng ngày hôm qua, A Tây Na từ đấy cũng không nói chuyện với hắn, nhưng là Trần Duệ vẫn nhịn không được nói một câu.
Thân hình nàng có chút khẽ dừng lại, nhưng không đáp lại, trực tiếp đi xuống đài. Ngự thú thuật cùng thực lực của nàng khiến nàng thành vương bài trong tay Ái Lệ Ti, việc nàng lên đài đầu tiên cũng nằm trong dự liệu của Kiều Sắt Phu.
Kiều Sắt Phu nhìn dịch ma khô gầy bên cạnh, phân phó hai câu, dịch ma kia gật gật đầu, đi xuống đài.
“Tuyển thủ xuất chiến bên Xích U lãnh địa là Liệt Áo”.
Trung ương cạnh kỹ trường rất lớn, lần trước đại sư khiêu chiến chỉ dùng một phần nhỏ mà thôi, hiện tại phải dùng cả cạnh kỹ trường, đầy đủ khoảng không gian cho ma thú chạy lấy đà.
Song phương đều sử dụng giác dực thú, đằng không lên, sau khi ma pháp tiêu xích hiển thị độ cao, so đấu bắt đầu. Tuy là trăm trượng độ cao, nhưng lấy thị lực của Trần Duệ, còn nhìn được rất rõ, rất nhiều ma tộc thị lực tốt cũng như thế.
A Tây Na hôm qua trình diễn cho Trần Duệ xem chỉ là cơ sở kỹ năng, phương diện so đầu do thời gian hạn chế chỉ có thể dạy cho hắn lý luận, hiện nay Trần Duệ nhìn thấy chân chính chiến đấu, mới hiểu được hung hiểm trong đó, không khỏi kinh tâm động phách.
Hai bên dưới tình huống không có phụ trợ khí cụ nào, khống chế giác dực thú, kịch liệt xoay người, va chạm, cắn xé đối phương, nếu không cẩn thận, sẽ nhanh chóng rơi xuống thành bánh thịt.
Phổ thông dịch ma tinh thông đơn hệ ma pháp, số ít thiên phú có thể có dị năng không chế ma thú, Dịch Áo hiển nhiên là nằm trong số này. Nhưng mà A Tây Na càng thêm ưu tú, giác dực thú như biến thành một phần thân thể nàng, tùy tâm sở dục biến đổi góc độ, hung hăng húc, cắn, cho dù xoay thân tránh né cũng có thể bất ngờ quay lại tập kích.
Nhìn thấy ngự thú thuật cao siêu như vậy, khán giả không khỏi nhiệt huyết sôi trào, thanh âm trợ uy vang lên không dừng.
Trần Duệ thế mới biết, A Tây Na có thể thắng liền hai năm, tuyệt không chỉ vì thanh danh của phụ thân, chủ yếu nhất còn là thực lực của nàng, nếu như chỉ luận kỹ xảo ngự thú, không nhìn đến thực lực bản thân, dù là Kiều Sắt Phu cũng không hơn được nàng.
Ngay khi A Tây Na chiếm hết thượng phong, giác dực thú của nàng đột nhiên phát sinh biến hóa, từ anh dũng phi thường biến thành sợ hãi rụt rè. Bất kẻ A Tây Na quát mắng như nào, cũng không tiến công nữa, kiên trì được một lát, không ngờ quay đầu chạy, mà giác dực thú của Liệt Áo như ăn thuốc kích thích, biến thành vô cùng hung dữ, đuổi sát không tha.
Tọa kỵ của Liệt Áo vừa đuổi theo vừa cắn xé giác dực thú của A Tây Na, giác dực thú của A Tây Na chỉ biết điên cuồng chạy, cả dũng khí phản kháng cũng không có, toàn trường không khỏi im lặng, ai có thể ngờ A Tây Na vốn ổn thắng lại đột nhiên bại như này!
Trên khách quý đài, lão Gauss không chút để ý đến sứ giả Xích U lãnh địa đang hưng phấn, mí mắt càng thêm rủ xuống, chỉ là một tia hàn quang khẽ lóe lên.
Mắt thấy tọa kỵ của A Tây Na lung lay muốn ngã, không thể nào tiếp tục chống đỡ, A Tây Na đột nhiên hét lớn một tiếng, biến thân thành hình thái ác ma, hồng sắc đồng khổng lóe sáng, khắp người là hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm này bắt đầu bao lấy giác dực thú, cũng không chút thiêu đốt giác dực thú. Giác dực thú của Liệt Áo như kiêng sợ hỏa diễm, nhất thời không dám tiến lên.
Kiều Sắt Phu nhìn vào Liệt Áo cùng giác dực thú sợ hãi, đồng khổng nháy mắt nheo lại: đây là vị giai áp chế! Chẳng lẽ A Tây Na…
Khi hỏa diễm của A Tây Na rút đi, giác dực thú dưới chân nàng nháy mắt khôi phục đảm lượng, xoay người nhào về phía Liệt Áo. Mà giác dực thú của Liệt Áo hoàn toàn mất hết đấu khí, xoay đầu chạy, tình thế nghịch chuyển. Khán giả lại tiếp tục hò reo cổ vũ nàng.
A Tây Na dưới nộ hỏa thiêu đốt, chỉ huy giác dực thú kịch liệt phản kích, giác dực thú của Liệt Áo kêu thảm lia lịa, duy trì không được rơi xuống. Liệt Áo trong quá trình rơi xuống không thể bảo trì bình hình, từ bốn năm thước trên không trung té xuống, thân thể chịu đựng không được, hai chân lập tức nứt gãy, cũng may còn giữ được mạng.
Giác dực thú đắc thắng xoay tròn trên không trung, chỉ thấy A Tây Na giận dữ gầm lên: “Tên ti bỉ này, dám dùng ma pháp ăn gian! Nếu như không phải ta dùng ác ma chi hỏa trừ khử sợ hãi thuật ngươi thi triển, chỉ sợ âm mưu vô sỉ đã thành công đi!”.
“Không chỉ có sợ hãi thuật, hắn còn thi triển thị huyết thuật với giác dực thú của mình nữa!” Thanh âm khàn khàn của lão Gauss thông qua ma pháp khuếch âm lan khắp toàn trường, “Hiện tại trên người giác dực thú còn có ma pháp ba động”.
Sợ hãi thuật có thể là đối tượng trúng thuật nảy sinh sợ hãi chạy chốn, mà thị huyết thuật là để tăng cường đấu chí của phe mình.
Khán giả lúc này mới hiểu được vì sao giác dực thú của A Tây Na lại đột nhiên sợ chạy, nhất thời thần tình tức giận, Ái Lệ Ti là người đầu tiên đứng dậy: “Vô sỉ! Ti bỉ! Hạ lưu!”.
Còn không đợi nàng kêu tiếp thì đã bị Trần Duệ cùng Cơ Á kéo trở lại, mới không để vị công chúa đại biểu vương thất tiếp tục thất lễ trước mặt mọi người, khán giả lúc này đã đứng lên quát to.
“Liệt Áo, ngươi dám vì thắng lợi mà bất chấp thủ đoạn, thật mất mặt A Nhĩ Văn gia tộc quá!” Thân ảnh Kiều Sắt Phu nháy mắt xuất hiện trước mặt dịch ma đang run rẩy, thanh âm âm trầm kia nháy mắt áp chế tiếng la ó của khán giả.
Còn không đợi Liệt Áo mở miệng, hồng quang trên người Kiều Sắt Phu đại thịnh, năm ngón tay bóp chặt lại, đầu dịch ma lập tức nổ tung.
Khán giả nhìn thấy Kiều Sắt Phu tự thân giải quyết kẻ ăn gian, Ám Nguyệt thành thuận lợi giành được trận thắng đầu tiên, bắt đầu hoan hô. Chỉ có Trần Duệ cùng một số người lộ vẻ khinh miệt: đây là lõa lỗ giết người diệt khẩu, Liệt Áo đáng thương a, chết đủ oan uổng.
Kiều Sắt Phu nhìn A Tây Na chậm rãi hạ xuống, nói: “Chúc mừng ngươi A Tây Na, hóa ra ngươi đã thành công tấn cấp cao giai ác ma, xem ra tộc đại ác ma chúng ta lại xuất hiện một vị thiên tài”.
Cao giai ác ma! Mười chín tuổi đã đạt đến trình độ này, như vậy tương lai nàng có khả năng đánh vỡ cực hạn đại ác ma, trở thành ma vương, hay đại ma vương đây?
Alan không khỏi chấn kinh, khoảng cách giữa mình cùng A Tây Na càng lúc càng xa a!
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui