Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Thải Hồng sơn cốc.
“Khi tiến vào phải chậm chút, đừng nhanh quá.”
“Đúng, cứ như vậy, dùng sức quá ngươi sẽ không chịu được.”
“Tốt rồi, thích ứng một chút, sau đó có thể tăng nhanh hơn.”
“Ngươi sẽ có cảm giác rất đặc biệt a.”
“…”
Những lời này nếu đặt trong một trường hợp khác rất dễ làm người ta suy nghĩ lệch lạc, nhưng hiện tại Trần Duệ không dám có một điểm lệch lạc nào, bởi vì đây là những lời tiên nữ long tiểu thư nói.
Lola đang dùng một loại ma pháp trận đặc biệt trợ giúp hắn gia tăng lực lượng lĩnh vực. Loại ma pháp trận này không đơn giản chút nào, lại cần Lola tự thân duy trì, đây coi như là tiền công tạp công trù sư và thực nghiệm phẩm.
“Lĩnh vực của ngươi vô cùng đặc thù, đã ẩn ẩn tiếp cận lĩnh vực chân chính, tuy nhiên thực lực của ngươi chỉ có thể miễn cưỡng tính là ma hoàng sơ giai” Tiên nữ long tỉ mỉ nói: “Ngươi phải nhớ kỹ, lĩnh vực chân chính không phải dùng lực lượng chính mình tạo ra huyễn cảnh hoặc lực trường, mà là lấy mình làm trung tâm, lợi dụng lực lượng tự nhiên, kết hợp ý chí, lực lượng, tinh thần và các yếu tố khác tạo thành ‘thế giới’. Bất kể mạnh yếu lớn nhỏ, mỗi một lĩnh vực là một tác phẩm nghệ thuật độc nhất vô nhị…”
“Tốt rồi, giờ ngươi chầm chậm mở lĩnh vực ra, sau đó dựa vào áp lực nguyên tố của ta, cảm thụ không gian tồn tại.”
Là đỉnh phong ma đế chân chính, đồng thời là đệ nhất ma pháp sư ma giới, giải thích của Lola đối với lĩnh vực vô cùng độc đáo, có chút đại đồng tiểu dị đối với Pagliuca. Từ góc độ nghiên cứu mà nói, thì nàng miêu tả càng ảo diệu. Thêm vào ma pháp trận hiệu dụng, giúp Trần Duệ có lý giải và nhận thức mới đối với lĩnh vực, phương diện khống chế cũng theo đó tăng mạnh.
Lola vô cùng hài lòng đối với tiến bộ của Trần Duệ, nói tiếp: “Thông qua một vài tư liệu viễn cổ trân quý và lý giải về thượng cổ phù ngữ của ta, lĩnh vực của thần cấp cường giả và ma đế khác nhau, đó không chỉ là lực lượng thiên địa tự nhiên, mà đã có sinh mạng tồn tại, có được lực lượng tín ngưỡng, gọi là thần chi quốc độ…”
Sinh mạng? Thần quốc?
Lĩnh vực? Thế giới?
Trần Duệ ẩn ẩn có chút hiểu ra, nhưng lại không thể xác định được cụ thể là gì nên nhất thời sa vào trầm tư. Cả nửa buổi, cuối cùng hắn lắc lắc đầu, chẳng qua tin tưởng những linh cảm này chầm chậm hội tụ tích lũy, cuối cùng sẽ tạo thành đốn ngộ nào đó, từ đó nắm giữ đẳng cấp và lực lượng càng cao.
Trần Duệ tán đi lĩnh vực rồi đầy mệt mỏi đi ra ma pháp trận. Khi hắn nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của tiên nữ long, không nhịn được liền nói: “Lola tiểu thư, cảm ơn ngươi.”
Đây là câu nói chân thành nhất từ khi hắn tới Thải Hồng sơn cốc. Bất kể là tri thức thượng cổ phù ngữ, hay là không gian ma pháp tâm đắc, Lola đều không chút bảo lưu truyền thụ cho hắn, chí ít vào giây phút này, nàng đã thật sự coi hắn là trợ thủ.
“Chỉ là muốn có một thực nghiệm phẩm lĩnh vực mà thôi…” Tiên nữ long khẽ thì thầm một câu.
“Cái gì?” Trần Duệ không nghe rõ hỏi lại.
“Cái gì?” Một câu y hệt đáp trả - lại bắt đầu rồi, chiêu bài giả ngốc!
“…” Trần Duệ tuy không nghe rõ, nhưng từ biểu tình của Lola, khẳng định không phải lời gì hay.
“Lola tiểu thư.”
“Gì?”
“Lát nữa có thể bỏ qua thí nghiệm phá ma được không? Ta thực sự không chịu được…”
“Gì?” (tiếp tục giả ngốc, giả bộ không nghe thấy)
“Vì sao nàng nóng lòng với thí nghiệm phá ma như vậy? Vì sao phải tiến hành mỗi ngày?”
Tiên nữ long lần này không tiếp tục giả ngốc, chăm chú nói: “Bởi vì ta có một tử địch miễn dịch ma pháp. Ta nhất định phải phá giải thể chất miễn dịch của hắn.”
Trần Duệ biết nàng nói đến thủy tinh long Jacob, thoáng suy nghĩ rồi nói: “Ma pháp miễn dịch? Đúng là địch nhân vô cùng phiền toái, đặc biệt là đối với tiểu thư. Nhưng là, cho dù miễn dịch đối với ma pháp, cũng có thể dùng ma pháp tạo ra thương hại vật lý đối phó hắn, ví như nổ tung, xung kích, nứt vỡ. Càng học tập thượng cổ phù ngữ, ta càng cảm thấy ảo diệu trong đó vô cùng, một khí có thể nắm giữ những ảo diệu này, bằng với phá giải lực lượng thần cấp, muốn đối phó với tử địch kia hẳn cũng dễ hơn. Cho nên, hiện tại trọng điểm của chúng ta nên là thượng cổ phù ngữ. Nếu như tiểu thư tín nhiệm ta, đến lúc đó ta hy vọng có thể trợ giúp tiểu thư đối phó tử địch.”
Những lời phía sau từ “cho nên” mới là mục đích thật của hắn, đương nhiên trong đó cũng không thiếu ý muốn làm ngư ông đắc lợi.
Tiên nữ long cũng không phải kẻ ngốc, lúc đầu còn gật đầu, đến sau khẽ nhíu mày, liên tưởng đến ngôn ngữ Trần Duệ đề cập đến thượng cổ phù ngữ, không khỏi sinh ra tia hoài nghi.
Trần Duệ nhạy bén phát hiện dị sắc tiên nữ long, vốn việc hai khối thạch bản quá “vừa khéo”, nếu như tiên nữ long liên hệ sâu hơn một chút, có thể sẽ phát hiện gì đó.
Vì chuyển dời chú ý của Lola, Trần Duệ lập tức giả bộ chán nản: “Ta biết chính mình vô dụng, chỉ là muốn giúp tiểu thư chút thôi. Có lẽ, trong mắt tiểu thư, ta là một kẻ đần độn, thực lực thấp bé, cái gì cũng không làm được.”
“Có một vấn đề ta đã nghĩ rất lâu rồi, ta muốn rời khỏi đây, đợi hồi phục lòng tin lại tới học tập.” (rất vô sỉ, dục cầm cố túng a, chẳng qua kế hoạch đế đô sắp đại công cáo thành, hắn khẳng định cần đi một chuyến, cứ thiết kế phục bút đã.)
Hiện tại thực nghiệm trọng yếu, đặc biệt là phương diện thượng cổ phù ngữ, Trần Duệ thỉnh thoảng đưa ra lý giải giúp Lola được lợi không nhỏ, nên đương nhiên không chịu để trợ thủ đắc lực này đi.
Nhìn thấy vẻ nản lòng trong mắt trợ thủ, tròng mắt Lola khẽ chớp, rất ngạc nhiên, nàng không giả bộ ngây ngốc như mọi khi: “Ngươi sai rồi!”
“Ngươi không đần độn a, ngươi là một nam nhân tốt” Vì để trợ thủ khôi phục đấu chí, tiên nữ long tiểu thư suy nghĩ một chút, hiếm khi nói ra những lời ca ngợi: “Ngươi đam mê tri thức, có tri tuệ, có tinh thần nghiên cứu, rất biết quan tâm người khác…”
Không nghe lầm chứ? Đây là nói ta? Trần Duệ có chút kinh ngạc nhìn tiên nữ long tiểu thư.
Sau khi liệt kê một loạt ưu điểm của thực nghiệm, trù sư, tạp công kiêm trợ thủ đại nhân, ngữ khí Lola tiểu thư khẽ đổi: “Có thể nói, ngươi là một thí nghiệm phẩm trường kỳ thích hợp, không đúng, là bạn đời lý tưởng. Ngươi đã từng nói, ngươi ngưỡng mộ tri thức và sắc đẹp của ta, kỳ thực cảm giác của ta đối với ngươi cũng không tệ, đáng tiếc…”
Khi nói đến hai chữ “đáng tiếc”, tiên nữ long tiểu thư khẽ lắc đầu không nói tiếp nữ, nguyên nhân đáng tiếc không ít. Ví như thọ mệnh quá ngắn, thực lực quá yếu, không phải long tộc… Nếu như không có những điều “đáng tiếc” này, nam nhân này hẳn là một thí nghiệm phẩm trường kỳ, a, không, trượng phu thích hợp. Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nàng gặp nam nhân chí đồng đạo hợp.
Tuy còn có hai từ “đáng tiếc”, nhưng những lời trước đấy đã đủ làm Trần Duệ trợn mắt há mồm.
Cái gì? Ảo giác? Là ảo giác sao? Hôm nay nhất định là linh kiện thính giác trục trặc rồi!
Hắn tỉ mỉ phát hiện nét ửng đỏ hiếm thấy trên gương mặt Lola tiểu thư. Trần Duệ bỗng có cảm giác đầu hoa óc choáng.
Không phải ảo giác! Là trời giáng đào hoa? Hay là uy lực hào quang vai chính?
Khoan đã! Phải bình tĩnh! Bình tĩnh phân tích đã! Những lời vừa rồi khẳng định có từ then chốt!
Đáng tiếc? Không đúng! Lấy ngươi? Không đúng! Còn có từ then chốt hơn! Đúng rồi… là “thí nghiệm phẩm trường kỳ”!
Trần Duệ không khỏi sởn tóc gáy, năm chữ này của Lola đủ làm nhân tâm đang đập thình thịch hóa thành tro bụi. Hóa ra, tiêu chuẩn tiên nữ long chọn bạn đời, kỳ thực là phiếu cơm trường kỳ, đầy tớ trường kỳ và thí nghiệm phẩm trường kỳ! Nếu như thật sự bị nàng chú ý, chỉ sợ cả đời này…
Mợ nó! Còn là mau học xong thượng cổ phù ngữ rồi chạy thôi!
Những lời này của tiên nữ long tiểu thư vốn là để cỗ vũ đấu chí của trợ thủ đại nhân. Khi nói đến cuối cùng, chính nàng cũng ẩn ẩn đỏ mặt, không ngờ nói cả chuyện bạn đời ra… Chẳng qua, đáng tiếc liền là đáng tiếc, không có khả năng vẫn là không khả năng.
Ài, những lời này coi như là bản tiểu thư hy sinh vì nghiên cứu đi. Tiếp theo, phản ứng của nam nhân này sẽ là gì đây? Phấn chấn? Cảm động? Si mê? Say đắm?
Không biết vì sao, tuy ý thức nàng đã phán là không có khả năng, nhưng tâm lý lại muốn chờ xem biểu tình kích động của nam nhân kia. Có lẽ là bệnh chung của giới nữ đi, không phân biệt chủng tộc và thực lực.
Nhưng mà phản ứng của nam nhân này là…
Một bộ ngây ngốc: “Cái gì?”
“…”
Nam nhân chết tiệt, cũng dám bắt chiếc bản tiêu thư! Dám không để ý bản tiểu thư!
“Tích tích tích tích” (thanh âm dòng điện vang lên)
“tích tích tích tích…”
Tiếng kêu thảm vang lên.
“tích tích tích…”
Than cháy vô lực kêu rên!
Ngay lúc này, Mejia đang lắng nghe thống lĩnh cấm vệ quân Khách Cổ Long báo cáo. Khách Cổ Long báo cáo là ma pháp truyền tấn đến từ đế đô, lão Gauss đại biểu Ám Nguyệt lãnh địa tham dự lãnh chủ hội nghị, nhưng lại bị nhiếp chính vương khu trục khỏi đế đô.
Đây vốn là một tin rất xấu, nhưng Mejia lại không chút hoảng loạn nào, phảng phất nằm trong ý liệu vậy. Càng khiến Khách Cổ Long kinh ngạc là trên mặt trưởng công chúa khẽ hiện lên tia vui mừng, còn có vài phần tình cảm hắn không hiểu nữa, nhưng hắn không dám hỏi nhiều mà khom người lui xuống.
Những phần Khách Cổ Long xem không hiểu chính là hưng phấn, phấn chấn, kích động, còn có cả tán thưởng đối với một người nào đó, à còn có cả nhớ mong nữa!
Ngoại trừ Trần Duệ ra, người hiểu rõ kế hoạch kia chỉ có Mejia. Chuyện lão Gauss bị cự tuyệt tham gia hội nghị lãnh chủ, như vậy đại biểu Hắc Diệu đã tin tưởng Trần Duệ, công khai đề ra kế hoạch góp vốn, sẽ không muốn cho Ám Nguyệt vét đến “chỗ tốt” nào.
Dù cho chế tài của đế đô đối với Ám Nguyệt vô cùng chặt chẽ, nhưng hiện tốc độ phát triển của Ám Nguyệt vô cùng nhanh, không phải chế tài có thể áp chế được. Dưới tác dụng của ma pháp phấn, vấn đề nông nghiệp làm khó Ám Nguyệt trăm ngàn năm nay đã được giải quyết triệt để, đất đai cằn cỗi được cải biến thành “ma pháp thổ địa”. Trước mắt số lượng lương thực tích lũy đủ để duy trì chiến tranh hai ba năm, nhưng đối ngoại vẫn là dựa vào viện trợ của Xích U và thu mua lương thực của Custer gia tộc.
Những ma pháp thổ địa này còn là cơ địa lương thực bí mật, một khi thời cơ thành thục, mở rộng khắp cả Ám Nguyệt, như vậy Ám Nguyệt từ lãnh địa khuyết lương sẽ trở thành cơ địa sinh sản lương thực lớn nhất ma giới!
Phương diện kinh tế liên tục dâng cao, một loạt thiết bị được chuẩn bị tốt đưa lên thị trường. Theo các loại tư nguyên xuất hiện và giảm thuế, “miễn phí quảng cáo”, càng lúc càng nhiều thương nhân tới Ám Nguyệt, không chỉ Custer gia tộc, các gia tộc thương nghiệp khác cũng lục đục xuất hiện, thương nhân rải rác càng nhiều không đếm xuể, cho dù cơn sóng bảo tàng qua đi, Ám Nguyệt vẫn là bánh ngọt trong mắt thương nhân.
Công Chúa phường làm phẩm bài sinh ý bạo phát, đã ký kết không ít hiệp nghị mở rộng với các lãnh địa khác, phân điếm dồn dập xuất hiện, tình hình chợ đêm duy trì tốt, thương phố khác cũng dần ổn định. Chỉ có đấu giá hội vẫn vô cùng nóng bỏng, mỗi lần đấu giá đều dâng giá lên cao khủng bố, theo suy tính của Trần Duệ, dự tính phải một thời gian nữa, mọi thứ mới dần hạ nhiệt.
Hiện tại tình thế kinh tế Ám Nguyệt thành đã không phải bị Joseph nắm chặt nữa, mà sau khi Carol gia tộc phản bội, thương hội Joseph hoàn toàn bị áp chế, mà dưới mưu kế của người nào đó, tài sản của Joseph sớm muộn cũng đổi chủ!
Chỉ cần phối hợp với Guile, kinh tế Ám Nguyệt thành sẽ hoàn toàn nắm trong tay nàng!
So sánh với kinh tế, lực lượng quân sự cũng đang phát triển vô cùng thuận lợi. Thủ vệ quân trải qua Athena huấn luyện, đã khác xa trước kia, bóng đá cũng phát huy tác dụng không nhỏ, không chỉ mỗi lần thi đấu là cạnh kỹ trường đầy kín, mà thủ vệ quân và cấm vệ quân được dịp đọ sức. Mejia thừa dịp tung ra trang bị quân sự, kết quả là cấm vệ quân hung hăng đánh bại thủ vệ quân, thủ vệ quân tự nhiên không chịu thua. Dưới huấn luyện của Athena và Araujo Alex, thề lấy lại chiến thắng, nhờ thế chiến lực của quân đội không ngừng dâng lên.
Lần trước Trần Duệ từ Tây Lang sơn mang về hai quặng sắc ưu chất, thông qua công tượng Áo Choàng hội chế tạo ra trang bị tinh xảo, nhất là giác ma Đồng Khắc chế tạo ra thất liên nỏ, phụ thêm ma pháp hiệu quả, lực sát thương vô cùng kinh người, là vũ khí bí mật của Ám Nguyệt thành.
Đương nhiên, vũ khí bí mật lớn nhất vẫn là quân đoàn song túc phi long ở m Vũ tùng lâm. Nơi đó đã được biến thành cấm khu quân sự, các loại ma pháp giăng đầy, tất cả đều khẩn trương tiến hành theo kế hoạch.
Theo sắp đặt của Trần Duệ, trước mắt thực lực quân đội còn từng bước tăng lên, cần thời gian dài để tạo căn cơ, sau đó từng bước lớn mạnh. Hiện tại kế hoạch lớn nhất có xu thế thành công, đến lúc đó đế đô sẽ nguyên khí đại thương, các lãnh địa lớn nhỏ sẽ làm khó Hắc Diệu. Ám Nguyệt có thể lợi dụng thời gian quý báu đó để phát triển, địch yếu ta mạnh, đến lúc đó có thể liên hợp các lãnh địa khiêu chiến đế đô!
Đây là sắp đặt ban đầu của Trần Duệ, tuy hiện tại đã trải qua vô số điều chỉnh, nhưng phương hướng tổng thể không chuyển biến, mà Hắc Diệu đã bước một chân vào bẫy, tất cả đều nhờ công lao của nhân loại kia.
Mejia có thể tưởng tượng hắn đã nỗ lực bao nhiêu, đối mặt với nguy hiểm lớn như nào, dù cho mỗi lần gặp mặt nàng đều không tự chủ được mà “tức giận”, nhưng khi không thấy hắn, thật khó ức chế mong nhớ trong lòng.
Kỳ thật, rất nhớ điệu khiêu vũ dưới ánh trăng…
Kỳ thật, rất nhớ ba chữ kia…
Kỳ thật, rất muốn gặp tên kia.
Đây là cảm giác thích một người sao?
Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh