Trần Duệ cũng không đi thông đạo Thải Hồng sơn cốc, từ đế đô đến Thải Hồng sơn cốc rồi Ám Nguyệt cũng mất đến sáu giờ. Hắn đã sớm thiết hạ tinh điểm ở Ám Nguyệt, dùng kỹ năng tinh không chi môn, nháy mắt đã về đến nơi ở tại Ám Nguyệt.
Trở lại nơi ở, vừa hay nhìn thấy Đâu Đâu biến thành hình dạng của hắn, đang ở trong sân cầm táo đùa tiểu hắc mã. Tuy rằng ở chung khá lâu, nhưng tiểu hắc mã vẫn không chơi với trùng biến hình, căn bản không thèm quan tâm.
Trần Duệ vừa xuất hiện thì tiểu hắc mã đã ngửi thấy mùi của chủ nhân, mừng rỡ chạy vội tới, thân thiết cọ cọ hắn. Trần Duệ vuốt vuốt đầu tiểu hắc mã, búng ngón tay một cái, hai quả ma lưu bị ném lên không trung. Tiểu hắc mã reo lên một tiếng, vung cả bốn vó, nhảy vọt lên, nhanh nhẹn tiếp được hai quả ma lưu, ăn luôn.
Đâu Đâu một bên đỏ mắt, bắt trước Trần Duệ búng ngón tay, quả táo bay lên giữa không trung, kết quả tiểu hắc mã dứt khoát miệt thị quay mông về phía nó. Đâu Đâu nhử vài phát không hiệu quả, khó chịu nhảy dựng lên, nháy mắt biến thành bộ dạng tiểu hắc mã, học tư thế kia đớp phát trúng quả táo, há mồm bắt đầu ăn. Còn chưa cắn được vài ngụm, tiểu hắc mã bị xâm phạm bản quyền, không chút khách khí cho trùng biến hình ăn một tia chớp.
Kết quả Đâu Đâu khôi phục thành củ thành tây dưới mớ điện quang, run rẩy không nhúc nhích được, trong miệng kêu "ai ui" liên tục.
Trần Duệ vuốt vuốt bờm tiểu hắc mã, lắc lắc đầu với trùng biến hình dưới đất. Định đi ra ngoài thì Đâu Đâu mở miệng: "Chủ nhân! Chờ một chút! Hiện tại tiểu công chúa đang ngăn ngoài cửa!"
"Alice?" Trần Duệ nhíu mày: "Có chuyện gì?"
"Không biết thế nào, ta biến thành bộ dạng chủ nhân, ngẫu nhiên lấp ló ở Ám Nguyệt đã bị tiểu công chúa liếc cái nhìn ra, ép hỏi chỗ của chủ nhân. Ta chỉ có thể trốn về, kết quả bị tiểu công chúa đuổi theo, ngăn ngoài cửa."
"Lúc ngươi bị vạch trần có người chứng kiến hay không?" Trần Duệ cả kinh, thân phận tài chính quan nhân loại là một tấm chắn rất tốt, nếu Đâu Đâu để lộ thì phiền toái rồi.
"Ta bị tiểu công chúa kéo đến chỗ không người để ép hỏi, sau đó ta biến thành một ma khuyển chạy trốn. Nhưng tiểu công chúa rất lợi hại, đuổi sát ta tới tận cửa. Nếu không phải cửa có ma pháp trận, nàng đã xông vào rồi."
Trần Duệ thầm thở phào nhẹ nhõm, bên người Alice có người hầu của Phệ Thần mặt nạ - Rocky bảo vệ. Khôi lỗi của Phệ Thần mặt nạ đều giữ được ý thức và trí tuệ, chẳng may có tình huống gì thì Rocky cũng sẽ biết đường xử lý.
Chuyện này đã cho hắn một hồi chuông cảnh tỉnh, thân phận "Trần Duệ" cần đồng thời tồn tại với "Guile" thế nào là một vấn đề. Lại nói, năc lực cảm ứng của tiểu la lỵ thật sự rất lợi hại, mặc dù hóa thân Guile trước mặt nàng thì Trần Duệ cũng cần thật cẩn thận. Huống hố Alice từng mang Đâu Đâu đi Lam Trì sơn mạch "thám hiểm", coi như là "người quen" của trùng biến hình. Bị nàng vạch trần nhất định không phải do Đâu Đâu xao nhãng.
"Tốt lắm, chuyện tiểu công chúa giao cho ta, trong khoảng thời gian này ngươi ít lộ mặt thôi, nếu lấy bộ dáng của ta ra ngoài thì nhất định phải đi cùng Delia, hiểu chưa?"
"Hiểu rõ rồi, chủ nhân." Trùng biến hình vội vàng gật đầu rối rít, vẻ mặt nịnh bợ ton hót. Trần Duệ thấy bộ dáng lấy lòng của Đâu Đâu thì thừa hiểu nó muốn cái gì, tung mấy quả ác ma ra. Đâu Đâu không dám tiếp tục hóa thành tiểu hắc mã, thân thể nhất thời vươn tay ra vài thước, không tốn chút sức nào tiếp được trái cây. Lại xuất ra một bình rượu như làm ảo thuật, vui sướng đi về đằng sau nhấm nháp.
Nếu như có ai biết quả ác ma trân quý bị Trần Duệ lấy ra cho một con trùng biến hình uống rượu, nhất định sẽ rước lấy vô số đố kỵ hâm mộ hận thù.
Trần Duệ đi ra cửa, quả nhiên chứng kiến một tiểu la lỵ đang tức giận ngăn bên ngoài.
Thấy "Đâu Đâu" rốt cuộc cũng đi ra, tiểu la lỵ hùng hùng hổ hổ vọt tới, kết của đột nhiên khựng lại giữa đừng, cái mũi nhỏ khịt khịt, cặp mắt to phát sáng. Nhảy một cú thật là khoa trương, giương nanh múa vuốt đánh tới Trần Duệ.
Kết quả... thành công hóa thành một chú gấu túi sau lưng Trần Duệ.
"Ca ca! Rốt cuộc chàng cũng ra rồi!" Tiểu la lỵ vô cùng hưng phấn: "Em lâu lắm không thấy chàng chân chính rồi!"
Nhà cửa vùng này thật hẻo lánh, ngoại trừ Rocky bí mật ẩn thân gần đó thì không còn ai khác, cho nên Trần Duệ cũng không dùng thủ đoạn gì, chỉ giải thích: "Kỳ thật lúc trước ta luôn ở bên Mejia điện hạ... ặc, hiện giờ hẳn là Mejia bệ hạ bày mưu tính kế. Cho nên để Đâu Đâu thỉnh thoảng thay ta..."
Còn chưa nói xong, tiểu la lỵ đã thì thầm bên tai hắn: "Em biết rồi, em không nói với ai đâu, đây là bí mật nhỏ của hai chúng ta phải không?"
"Ừ." Trần Duệ nhẹ nhàng vỗ lên bàn tay nhỏ bé đang khoác trên cổ mình, lại sờ sờ lên mái tóc vàng đang rúc vào cắn tai mình, động tác hơi cưng chiều này làm tiểu la lỵ giống như con mèo được vuốt ve, thoải mái nhắm hai mắt lại.
Tiểu la lỵ mười bốn tuổi, giơ tay nhấc chân đều tràn đầy sức sống và thanh thuần, đối với người nào đó có ham mê quái thúc thúc thì đây là một bữa ăn ngon không gì sánh bằng. Nhưng đối với Trần Duệ, Alice chỉ là một tiểu muội muội vô cùng đáng yêu, mặc dù có đủ loại trò quỷ linh tinh quái.
"Sau khi tỷ tỷ đánh bại tên đại bại hoại Hắc Diệu kia xong, rõ ràng hôm qua còn ở trong vương cung Ám Nguyệt, sáng nay đã ở đế đô đăng cơ, chấn động đế quốc và cả ma giới. Ám Nguyệt hôm nay điên cuồng chúc mừng, Athena cũng làm lãnh chủ tạm thời, đã xảy ra thật nhiều thật nhiều thật nhiều chuyện!" Alice hưng phấn nói: "Chàng có phải đi theo tỷ tỷ tới đế đô hay không, sau đó lại về gấp đúng không? Hôm qua và hôm nay em tìm mãi mà không thấy Lola lão sư, có phải nàng dùng ma pháp gì đó giúp các người đi hay không?"
Trần Duệ lại cả kinh, không ngờ tiểu la lỵ còn thông minh như vậy, đoán cái là chuẩn trăm phần trăm. Đang định mở miệng thì tiểu la lỵ đã thần thần bí bí nói thêm: "Em biết, là bí mật nha, cái này cũng là một trong những bí mật nhỏ của chúng ta, Alice cũng không nói với người khác đâu."
Trần Duệ cười khổ gật gật đầu, Alice lại phun ra một câu kinh người: "Ca ca, em biết tỷ tỷ một mình ở đế đô cần người giúp đỡ, chàng lần này trở về nhất định là muốn dẫn người đi đế đô, mang em theo được không?"
"Bây giờ tuyệt đối không được! Chờ một thời gian ngắn đi." Trần Duệ vội vàng không ngừng lắc đầu, lúc này Mejia vừa mới ổn định chỗ đứng, thế cục đế đô chưa ổn, Alice mà đi thì chỉ thêm phiền, làm Mejia càng phân tâm mà thôi.
Tiểu la lỵ nhất thời ương bướng: "Nếu không mang em theo, em sẽ tố giác bí mật của chàng!"
Được lắm! Quả nhiên là một la lỵ xấu bụng, không hài lòng một cái là đã trở mặt áp chế.
"Không phải đã nói đây là bí mật chỉ thuộc về chúng ta hay sao?" Trần Duệ cố ý cường điệu hai chữ "chúng ta", đối mặt với tiểu la lỵ lật mặt như lật sách, dùng mỹ nam kế đúng là bất đắc dĩ.
Những lời này làm tiểu la lỵ đỏ bừng mặt, lại không buông tha chút nào: "Nữ nhân đều có dục vọng tâm sự mãnh liệt, nhất là một nữ nhân thương tâm, càng không giữ được bí mật."
Nữ nhân thương tâm? Trần Duệ chỉ cảm thấy sét đánh ầm ầm, nhắm mắt cũng có thể đoán ra là lời thoại trong một quyển truyện bất lương nào đó.
"Uầy, xem ta thấy cái gì này, trên cổ ông chủ có một Alice đang bám vào hay sao á?" Gọi Trần Duệ là "ông chủ" thì chỉ có vị bảo tiêu tiểu thư tham tiền kia.
"Olivia!" Tiểu la lỵ hưng phấn vẫy tay với tiểu thư tham tiền, từ loại thân quen này mà xem, hai người không chỉ gặp lần đầu tiên, hơn nữa quan hệ cũng không tệ. Bạn tốt của tiểu la lỵ ngoại trừ Athena, phần lớn còn lại đều có một điểm giống nhau, đó chính là ngực nhỏ. Có lẽ đây là tiêu chuẩn chọn bạn của la lỵ.
Tiểu la lỵ lập tức lộ vẻ nghi hoặc, hỏi Trần Duệ: "Chàng là ông chủ của Olivia?"
Olivia từng chém gió trước mặt Alice là "ông chủ" nào đó giàu mà bất nhân như thế nào, âm hiểm giả dối như thế nào, lừa nàng ký kết khế ước cực kỳ bất bình đẳng, còn nợ lương không phát, cắt xét vài tỷ hắc tinh tệ của nàng, hàng loạt hành vi tội ác không thể tha thứ.
Lúc ấy tiểu la lỵ cũng lòng đầy căm phẫn với ông chủ chưa từng được nói tên kia theo tiểu thư tham tiền, không thể tưởng được lại là Trần Duệ.
Trần Duệ liếc xéo Olivia một cái, đặt tiểu la lỵ xuống: "Nàng biết đó, ta là tài chính quan, quản lý tiền tài, nàng được thuê..."
"Nhất định Olivia quá tham tiền, cho nên mới nói chàng bóc lột nàng ta." Tuy rằng tiểu la lỵ không hài lòng việc bị buông xuống, nhưng trong lòng lập tức tạo dựng hình tượng cho Trần Duệ ngay trước mặt, mà người bạn mới Olivia thì biến thành mụ già lòng tham không đáy trong "ông lão đánh cá và con cá vàng".
Sau lưng Olivia xuất hiện thân ảnh của Isabella, hẳn là nhận được tin tức Alice chặn cửa, muốn túm tiểu la lỵ phiền toái này lại. Hiện giờ Mejia ở đế đô xa lắc, thiếu người tỷ tỷ có thể trấn trụ tiểu công chúa này, tiểu la lỵ bắt đầu trở nên "vô pháp vô thiên".
Olivia còn chưa nhận ra mình đã biến thành hình tượng tiêu cực, cười hì hì chạy đến trước mặt Trần Duệ: "Ông chủ, có cần mang theo em tới đế đô giúp người không? Nhưng mấy ngày nay em chi tiêu quá nhiều, tiền đều dùng hết để chiêu đãi các bằng hữu rồi, có thể ứng trước tiền lương và phúc lợi mấy tháng được không?"
Tiểu thư tham tiền không ngờ lại học được trò mượn gió bẻ măng, không biết có phải chịu ảnh hưởng của Isabella không.
"Hừ!" Alice không hề khách khí vạch trần lời nói dối của Olivia: "Mấy ngày nay đều là ta bỏ tiền mới khách, ngươi chưa từng bỏ ra chút tiền nào."
Olivia trở nên nghiêm túc: "Hai giờ chiều hôm trước, chẳng phải ta mời ngươi nếm một xâu kẹo đường hay sao?"
Alice cũng trở nên nghiêm túc: "Đó là ngươi đoạt trong tay người khác, bản thân không tốn tiền. Cái tên kia muốn trêu chọc ngươi, kết quả toàn bộ tiền và quần áo đều bị ngươi lột sạch. Cho ta một xâu kẹo đường, sau đó ta không ăn, chính ngươi tự ăn hết. Mấy ngày nay ta mời ngươi ăn lẩu, thịt nướng, sủi cảo, bánh ngọt, pudding, rượu trái cây..."
"Mẹ đã nói, tiết kiệm là phẩm chất tốt." Olivia vừa nuốt nước miếng vừa nói: "Nhưng mọi người ở đây đều biết ra, rất khó thành công. Nếu không chúng ta lên đế đô kiếm vài mối lớn, chuyên tìm và xuống tay với mấy tên gia hỏa không có mắt, tiền đoạt được chúng ta chia đều, ngươi lấy một phần trăm? Không, một phần vạn? Là vạn nha, nhiều nhiều lắm đó nha!"
Trên trán Trần Duệ đã vã mồ hôi: hắc long tiểu thư tích cực hăng hái, chủ động muốn đi đế đô hóa ra là vì thế? Hơn nữa cái tỷ lệ chia của kia... "thật nhiều thật nhiều" là mẫu số mà! Sao ngươi không nói một triệu phần vạn đi?
Olivia luôn luôn tiết kiệm vẫn giữ bộ dáng nhịn đau cắt thịt, nhưng Alice vừa nghe tới mấy từ mấu chốt như có thể đến đế đô là lập tức xem nhẹ những thứ khác, còn phối hợp liều mạng gật đầu: "Tốt tốt!"
Trần Duệ: "..."