Ma Giới Đích Nữ Tế - Chàng Rể Ma Giới

Trần Duệ lơ lửng trong ánh sáng tinh không lộng lẫy, ánh sáng này không thể nào so được với viên cầu về ánh sáng và nhiệt độ, nhưng phóng nhãn ra xung quanh thì hắn mới giống như trung tâm của tinh vực.
Adeline kinh ngạc đánh giá tinh không mỹ lệ, nhưng chẳng qua ánh mắt lại tập trung về phía Trần Duệ. Lúc trước nàng vẫn luôn linh cảm rằng nam tử này sẽ cứu vớt tính mạng nàng, và nàng vẫn luôn dành lòng tin với hắn, chỉ là bây giờ mới là lần đầu tiên nàng dùng “con mắt” để quan sát hắn.
Gương mặt đó tuy rằng bình thường, nhưng lại có một mị lực kỳ dị trong lòng thiếu nữ, làm cho người ta có cảm giác an tâm và tin tưởng.
Tình cảm mà thiếu nữ naga ôm ấp lập tức bị làn sương trắng kia nhìn thấu, nó cố ý phát ra tiếng cười quỷ dị: “Viên cầu trên không trung này toàn là tinh không? Huyễn cảnh ở tâm mà ra, tượng tượng của người này cũng đúng khiến ta bất ngờ, để khen thưởng, ta có thể chôn vùi linh hồn hắn để cho hắn giảm bớt một chút đau đớn.”
“Không!” Adeline cầu khẩn nói, lúc trước nàng tận mắt thấy đồng bạn ở trong huyễn cảnh bị hành hạ thống khổ, nàng biết lời sương trắng cũng không phải là nói suông.
“Chỉ cần ngươi không chút chống cự mà đem thể xác và linh hồn dâng tặng cho ta, thì không chỉ có đồng bạn của ngươi có thể thoát khỏi đau đớn, mà ngay cả nam nhân và vị tỷ tỷ của ngươi cũng có thể được giải thoát.” Sương trắng mơ hồ biến thành một thân hình có hai “con mắt” màu lam, âm thanh của hắn tràn ngập hấp dẫn: “Thật ra ta và ngươi cũng chỉ là dung hợp với nhau mà thôi, ngươi cũng sẽ không tử vong, mà lại còn có lực lượng vô cùng cường đại! Không phải là ngươi không muốn bị tỷ tỷ chiếu cố cả đời sao, ngươi có thể dùng lực lượng này để bảo vệ những người mà ngươi quan tâm.”
Adeline cuối cùng cũng bắt đầu dao động, sương trắng đã hiểu rõ nhược điểm lớn nhất của nàng, thiếu nữ này không sợ chết mà là sợ những người mà nàng quan tâm bị tổn thương, lấy Shi Cuinuo hay Trần Duệ ra uy hiếp nàng thì hữu hiệu hơn nhiều so với lấy tính mạng nàng ra.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Hóa ra là thế, thận ma… Chủng tộc này quả là hơi xa lạ với ta.”
Hai điểm lam quang trên đầu sương trắng lóe lên kịch liệt, hiển nhiên là hắn đang khiếp sợ cực độ. Hắn liền nhìn thấy con mắt Trần Duệ chậm rãi mở ra, thản nhiên nhìn hắn.
“Sao ngươi lại không bị mê hoặc?” Thanh âm sương trắng lộ ra vẻ khó có thể tin được “Nơi này rốt cục là…”
Bên này Adilene vui mừng mà kêu lên: “Guile đại nhân!”
Trần Duệ gật đầu với nàng: “Nàng hình như đã quên mất ước định của chúng ta, đừng có buông bỏ hy vọng nhanh như vậy. Đối với những người quan tâm nàng mà nói, thì hy vọng mà nàng từ bỏ cũng không phải chỉ là hy vọng của một mình nàng.”
Trong mắt thiếu nữ naga lóe lên từng dòng lệ quang: “Thật xin lỗi.”
Trần Duệ mỉm cười: “Hiện giờ cũng không phải là thời điểm để mà xin lỗi, điều quan trọng bây giờ là chúng ta phải trò truyện với vị thận ma tiên sinh này cho tốt một chút, nói chính xác hơn, là phân thân của thận ma.”
“Không thể nào!” Sương trắng hét lên: “Ngươi chỉ là một tên ma hoàng nho nhỏ, làm sao có thể biết được những điều này! Dù là tên nguyên tố quân vương tháo chạy lúc trước cũng không thể nhìn thấu ta!”
Trần Duệ tất nhiên sẽ không nói là hắn nhờ phân tích chi nhãn mà đoán được, nói: “Đây cũng không phải là điều quan trọng, quan trọng chính là, ngươi không thể nào thoát ra khỏi đây. Mặc dù ngươi chỉ là một phân thân, nhưng nếu như bị hủy diệt thì… chắc hẳn sẽ đem tới tổn thương không nhỏ cho bản thể. Ta không ngại ngồi xuống nói chuyện với ngươi một chút. Giống như ta cùng với các hạ Red Pipit lúc trước vậy.”
“Đừng có mà đem ta so sánh với cái con bạch tuộc ngu xuẩn kia.” Sương trắng bình tĩnh lại, thản nhiên cười nói: “Chắc ngươi cũng không biết thực lực chân chính của tộc thận ma rồi. Có lẽ tinh thần lực của một chút tiểu thủ đoạn, nhưng mà giám đùa giỡn ảo thuật ở trước mặt ta, thì quả thực chẳng khác nào tiểu học đồ khoe khoang trước mặt đại tông sư. Cái ảo cảnh này đối với ta thì chỉ là một bữa ăn ngon mà thôi, bây giờ ta sẽ thôn phệ sạch nó, sau đó sẽ thôn phệ sạch sẽ tinh thần lực và linh hồn của ngươi!”
Dứt lời, sương trắng biến thành một mảnh sương mù mênh mông, lan tràn ra cả tinh không, song tinh vực lại vô cùng vô tận, bất kể hắn làm thế nào thì cũng chỉ là muối bỏ biển mà thôi. Đúng lúc hắn đến hằng tinh lớn nhất, thì sương mù giống như bông tuyết gặp hỏa diễm, phát ra âm thanh “xì xì” bốc hơi hơn phân nửa. Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
“Đây không phải là huyễn cảnh! Ma thần ở trên cao! Rốt cuộc thì đây là địa phương chết tiệt gì! Vậy mà có thể gây tổn thương và giam cầm ta!” Sương mù một lần nữa tụ lại thành hình người, nhưng lại có vẻ loãng hơn rất nhiều. Hiển nhiên là vừa rồi bị thương không nhẹ.
Trần Duệ nhún vai: “Có lẽ ngươi có thể đem nơi này hiểu là một cái lĩnh vực quốc độ… Nói chuẩn xác hơn thì là một vũ trụ.”
“Ngươi có lĩnh vực quốc độ!” Sương mù kinh hãi một lần nữa, “Đúng rồi. Đây là… tín ngưỡng chi lực? Lực lượng tín ngưỡng kinh khủng như thế này! Điều này sao có thể! Còn có, lĩnh vực quốc độ hình thái như thế này, chẳng lẽ là… trong truyền thuyết, ngươi rốt cuộc là ai?”
Trong lúc nhất thời, đầu óc thận ma hỗn loạn vô cùng, cho tới giờ đều là hắn lợi dụng thiên phú ảo thuật đề đùa bỡn người khác, bây giờ hắn lại bị đối phương nói dăm ba câu làm rối loạn tâm thần.
“Ta không có hứng thú mà giải thích với ngươi, nếu mà thận ma các hạ không còn điều gì để nói nữa, thì…” Trần Duệ xòe bàn tay ra, một cái hắc động cự đại xuất hiện trong không trung, sương mù hợp thành hình người không thể tự chủ được mà bị hút gần vào cái hắc động. Nhưng Adeline đứng bên cạnh lại không bị ảnh hưởng chút nào.
“Chờ một chút!” Âm thanh sương mù cuối cùng cũng lộ ra vẻ bối rối “Linh hồn thiếu nữ naga này đang nằm trong lòng bàn tay ta, nếu như dám hủy diệt phân thân này, thì ta sẽ làm cho linh hồn nàng tan thành tro bụi!”
Ánh mắt Trần Duệ lạnh lẽo, hắc động lập tức trở nên cường đại hơn, sương mù cảm giác được ngay cả linh hồn lực lượng cũng bị liên quan, tùy thời có thể bị thôn phệ, hắn vừa sợ vừa giận nói: “Nếu như ngươi quả thật mặc kệ sinh tử của nàng, thì ta cùng lắm là vứt bỏ một tia linh hồn lực cho cái phân thân này! Cùng cô bé kia đồng quy vu tận!”
Adeline cũng không có hiên ngang lẫm liệt mà nói ra mấy câu đại loại như không cần lo lắng cho ta, bởi vì như thế thì sẽ ngược lại khiến cho Trần Duệ càng dễ dàng bị áp chế, nàng chỉ nói một câu: “Guile đại nhân, lúc trước vị thận ma này đã từng nói với ta, cái gì mà ta là Hồn Linh chi thể”
Trần Duệ thầm khen thiếu nữ này thông minh, lúc trước chính tai hắn từng nghe được thận ma cưỡng bức và dụ dỗ Adilene kính dâng thể xác và linh hồn, vốn là bởi thể chất đặc thù của thiếu nữ, hoặc là nói, nguyên nhân thật sự mà thận ma không có hạ sát thủ với mọi người chính là vì muốn thể xác của Adilene, điều này có thể là do thể xác đặc biệt của cô trọng yếu phi thường với tinh thần lực của thận ma.
“Hóa ra là như vậy.” Trần Duệ cố ý lộ ra nụ cười hàm xúc
“Chết tiệt!” Thận ma cuối cùng cũng thẹn quá hóa giận rồi: “Ngươi vừa rồi nhắc tới việc giao thiệp đối với con bạch tuộc kia, hẳn là có liên quan tới bảo tàng của Long Hoàng, bây giờ ta có thể đem ngươi đi qua đảo Vụ Ẩn! Chỉ có một điều kiện! Là ngươi đem thiếu nữ có Hồn Linh chi thể này cho ta!”
Trần Duệ liếc nhìn Adeline, phát hiện ra trong đôi mắt của thiếu nữ mới được “khôi phục” thị thực này không có lo lắng hay hoảng sợ, chỉ có một vẻ an bình đến lạ kỳ.
“Adeline, nàng tin tưởng ta sao?”
Thiếu nữ đột nhiên không dám nhìn vào ánh mắt sáng ngời của hắn, chẳng qua vẫn thuận thế cúi đầu gật gật: “Dạ vâng, từ khoảnh khắc đại nhân bắt đầu đem cho ta hi vọng, ta vẫn luôn tin tưởng ngài.”
“Ta nghĩ ngươi đã có được câu trả lời thuyết phục rồi nhỉ? Thận ma phân thân.” Trần Duệ lạnh nhạt mà nói với thận ma một câu.
Thận ma càng thêm tức giận: “Rất tốt! Ta sẽ vứt bỏ một tia linh hồn phân thân này! Cùng ngươi không chết không thôi! Cuối cùng thì Hồn Linh chi thể này vẫn thuộc về ta!”
Trần Duệ cười lanh một tiếng, đang muốn mở miệng. Bỗng nhiên biểu tình ngưng trọng, dường như là đang xảy ra một loại biến hóa kỳ dị nào đó, ngay sau đó hắn ôm chặt đầu, dường như đang cực kỳ đau đớn, trong quá trình này, cả không gian vũ trụ cũng bắt đầu xuất hiện vặn vẹo không theo một quy luật nào cả.
Adeline lấy làm kinh hãi, đang muốn bay qua, thì cả không gian đang vặn vẹo bỗng dưng yên bình lại. Đôi tay ôm đầu của Trần Duệ cũng từ từ buông xuống, con ngươi màu đen đã biến thành màu đỏ như máu, liếc nhìn thận ma.
Lúc nãy thận ma đối mặt với Trần Duệ vẫn không cảm thấy gì, nhưng tự dưng bị hắn liếc nhìn lần này, từ sâu trong linh hồn thận ma lại sinh ra một loại sợ hãi từ bản năng.
Adeline rõ ràng cảm thấy được trên người “Guile” xảy ra một chuyện đặc biệt, nhưng nhất thời lại không biết là việc gì, hỏi: “Guile đại nhân, ngài không sao chứ?”
“Không có chuyện gì, ta rất khỏe, chưa bao giờ khỏe như bây giờ.” Trần Duệ lộ ra một nụ cười quỷ dị: “Có phải là, bất kể ta xảy ra chuyện gì, nàng cũng sẵn lòng lựa chọn tin tưởng ta.”
Adilene nhẹ nhàng cắn môi, gật đầu. Trong chớp mắt, Trần Duệ đã xuất hiện trước mặt Adilene, nhẹ nhàng nâng cắm thiếu nữ lên, nụ cười của hắn càng thêm yêu dị: “Rất tốt, một món đồ chơi vô cùng thú vị.”
Hành động này khiến mặt Adilene đột nhiên đỏ bừng, chẳng qua thân ảnh Trần Duệ lại biến mất trong nháy mắt lần nữa, hiện ra trước mặt thận ma, khoảng cách vô cùng gần, nhưng lại làm cho thận ma sợ hết hồn.
“Xem ta phát hiện cái gì này, một con thận ma thích dùng tinh thần lực để đùa bỡn người khác?”
“Ngươi dám vô lễ với Leteman đại nhân như vậy, ta nhất định…” Lời thận ma có chút ngoài mạnh trong yếu.
“Cho dù là sắp quốc độ hóa. Thì chẳng qua vẫn chỉ là một con tiểu thận ma yếu ớt mà thôi, một tia linh hồn này hình như có một loại lực lượng giam cầm. Khó trách muốn lợi dụng Hồn Linh chi thể để thoát thân. Tư vị linh hồn thận ma cũng khá ngon, yên tâm đi, ta sẽ giải thoát hoàn toàn cho ngươi… Đừng cố gắng trốn tránh, dù sao ngươi cũng có lực lượng giam cầm kia ở trong người, ngươi không trốn thoát được đâu, thức ăn của ta ạ.”
Trong đôi mắt màu đỏ của Trần Duệ lộ ra vẻ thèm khát làm cho thận ma sợ hãi run rẩy cả lên. Thấy toàn bộ sự việc ý cười của Trần Duệ càng tăng thêm: “Đúng rồi, vừa rồi ngươi muốn nói cái gì ý nhỉ? Ta dường như vẫn chưa nghe rõ?”
Thận ma hoảng sợ hét lên một tiếng, thân ảnh sương mù bỗng nhiên nổ tung lên. Vậy mà lại tự bạo phân thân!
Lúc thận ma biến mất Adilene cũng đồng thời cảm nhận được một tia tinh thần dao động. Guile, phân thân, tinh không đồng thời biến mất không thấy gì nữa. Trong phút chốc. nàng đã trở lại căn lều, mắt nàng lại trở lại trạng thái không nhìn thấy gì, tất cả những chuyện phát sinh trong tinh không lúc nãy, phảng phất giống như là mộng cảnh.
Trực giác nói cho nàng biết, đó cũng không phải là một giấc mơ. Nàng lại nghĩ tới tình cảnh khác, đôi gò má thiếu nữ không khỏi nóng lên, nhưng nàng rất nhanh phản ứng lại, bắt đầu kêu gọi đồng bạn trong lều, nhưng mặc cho dù nàng có gào thét hay xô đẩy thế nào thì những đồng bạn kia vẫn ngủ mê không tỉnh.
Adeline thấp thỏm không dám ra khỏi lều, lớn tiếng kêu: “Tỷ tỷ! Ngươi ở đâu?”
Hô vàng tiếng cũng không thấy Shi Cuinuo đáp lại, nghĩ tới lời thận ma lúc trước, lòng Adilene đột nhiên trầm xuống, mò mẫm tiến về phía lều ma pháp của Trần Duệ
Đi được nửa đường, thiếu nữ dừng chân lại, chợt nghe được tiếng của Trần Duệ vang lên.
“Adeline.”
Âm thanh của hắn lộ ra vẻ uể oải cực độ, giống như vừa trải qua một trận chiến vô cùng gian khổ.
Adeline vội vàng nói: “Guile đại nhân! tỷ tỷ ta nàng…”
“Shi Cuinuo rất có khả năng đã rơi vào tay của thận ma.” Trần Duệ nhíu mày, thoáng nhìn Adeline, nói: “Chúng ta đi thôi, hãy dùng lực lượng cảm ứng của ngươi, tìm ra thận ma, cứu Shi Cuinuo ra.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui